Sống Cùng Mẹ Kế Y Tá

Chương 39: Tình lữ phố




Cảm ơn 2 đạo hữu Le_Quang_Binh và LinhDiep2018 đã donate cho mình nha!
- -------
Trần Thần chính ra cũng không tệ, nhưng khuyết điểm lớn nhất lại là quá bát quái, quá phóng đãng, nghe nói nàng cùng phó viện trưởng có quan hệ mập mờ, từng có người gặp nàng đêm khuya theo phó viện trưởng từ trong văn phòng đi ra, cũng không biết hai người muộn như vậy ở bên trong làm chuyện gì.
Sau khi rời khỏi bệnh viện Ninh Lạc ngồi trên xe taxi một lần nữa cho gọi Diệp Thiên trở về, hẹn địa điểm gặp mặt rồi để cho lái xe trực tiếp đưa nàng tới đó, bình thường Ninh Lạc tan tầm đều ngồi xe buýt, hôm nay là sợ Diệp Thiên chờ lâu, cho nên mới tốn kém một lần. Trong nhà nàng có tiền, nhưng từ khi đào hôn trốn khỏi nhà, trong nhà liền thu hồi mọi khoản hỗ trợ kinh tế, chỉ có thể dựa vào tiền lương làm ở bệnh viện để sinh hoạt, tuy không phải là nhiều, nhưng bởi vì không cần trả tiền chỗ ở, cho nên nàng chỉ cần tiền lương cũng sinh sống đầy đủ được.
Ninh Lạc thiên sinh lệ chất, tự nhiên không cần phải chi nhiều tiền đi mua các loại đồ trang điểm..., bình thường ngoại trừ tiền sinh hoạt cần thiết, cơ bản mỗi tháng đều còn có dư tiền để dành.
Diệp Thiên rời khỏi nhà Triệu Viễn cũng ngồi xe đi đến phố Thiên Thủy, vốn Diệp Thiên trong điện thoại cùng Ninh Lạc nói là đi đến đường Nam Kinh, nhưng Ninh Lạc nói chỗ đó đồ đạc quá mắc, cho nên muốn tìm một món đồ tương đối tiện nghi, thì đến nơi nào không quá sang trọng là được.
Bất quá, phố Thiên Thủy còn có một biệt danh, gọi là tình lữ phố, bởi vì đi vào đó phần lớn là các cặp đôi tình lữ, mà tình lữ phần lớn là những người vừa bước chân vào xã hội hoặc là vẫn còn đang tuổi đến trường, của cải trong tay không có quá nhiều, cho nên đến đây có thể lựa chọn những món đồ đẹp mà giá rất rẻ.
Diệp Thiên tới tình lữ phố trước, đứng tại giao lộ đợi bảy tám phút thì xuất hiện một bóng người quen thuộc trong tầm mắt của hắn, Ninh Lạc tư thái thướt tha dung nhan tuyệt mỹ, vừa xuống xe đã hấp dẫn không ít ánh mắt của người xung quanh, đặc biệt là nam nhân, lộ nguyên ra một đám Sói ánh mắt tham lam thèm khát, hận không thể đem Ninh Lạc lột sạch từ đầu đến chân để ngắm triệt để.
Ninh Lạc rất phản cảm việc bị nam nhân chăm chú nhìn như vậy, cho nên rất ít tới những chỗ như thế này dạo phố, nếu không phải bởi vì ngày mai Diệp Thiên muốn đến bệnh viện phỏng vấn, nàng cũng sẽ không đến nơi này. "Mỹ nữ, đến đây..." Diệp Thiên nở nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời, hướng đến Ninh Lạc đang hết nhìn đông tới nhìn tây vẫy vẫy tay, Ninh Lạc nghe thấy tiếng, cũng mang theo nụ cười nhàn nhạt đi tới, "Không biết lớn nhỏ, mẹ cũng dám đùa giỡn!" "Dựa theo quy định của chúng ta, ở nhà ta phải gọi người là mẹ, ra ngoài ta muốn gọi như thế nào thì gọi a!" Diệp Thiên cười ha hả nói, lần trước Ninh Lạc ký hiệp nghị với Diệp Thiên đã từng nói như vậy.
Ninh Lạc đem túi xách đưa cho Diệp Thiên, "Tùy ngươi muốn goi như thế nào thì gọi a, chẳng muốn với tiểu thí hài ngươi so đo, giúp ta cầm túi xách đi!" "Ninh Lạc, chúng ta bây giờ đi đâu?" Diệp Thiên đeo túi xách màu đen của Ninh Lạc lên trên vai, hắn còn không biết Ninh Lạc gọi tới nơi này làm gì.
Ninh Lạc liếc nhìn Diệp Thiên, không nghĩ tới tiểu tử này đánh rắn liền đánh dập đầu, vừa nói lại để cho hắn tùy tiện hô, thế mà lại trực tiếp gọi tên của mình, tốt xấu gì mình cũng hơn hắn vài tuổi, hơn nữa trên danh nghĩa hắn phải gọi là mẹ, vậy thì kêu làm thím hay là di cũng đều tốt a. "Ta dù sao cũng là mẹ của ngươi a, tuy nhiên ngươi không muốn tiếp nhận điều này, nhưng cũng không thể quá phận đó nha, gọi ta là dì hoặc là thím a!" Ninh Lạc vừa đi vừa nói chuyện.
Diệp Thiên lơ đễnh, không để ý mặt mũi vô sỉ cười nói: "Không tốt lắm đâu, người còn trẻ trung xinh đẹp như vậy, ta gọi người là thím chẳng phải là đem người kêu già đi mấy tuổi, thôi dứt khoát gọi là chị a, ở nhà là mẹ, đi ra ngoài là chị cũng được à nha!" Ninh Lạc hừ một tiếng, không có đắn đo gì vấn đề xưng hô nữa, tiểu tử này nói chuyện thật ngọt, Ninh Lạc trong lòng cười nói. "Ngày mai ngươi đi đến bệnh viện phỏng vấn, ăn mặc đàng hoàng một chút, nhìn ngươi như bây giờ quần jean thêm áo sơ mi chỉ sợ không tốt lắm, ấn tượng đầu tiên rất trọng yếu, ta trước mang ngươi đi mua một bộ âu phục a!" Ninh Lạc bất giác tự biến mình thành mẫu thân thực sự quan tâm đến cách ăn mặc con trai của mình. Nhưng người khác nếu như không biết, nhìn thấy cặp đôi tuấn nam mỹ nữ này đều coi bọn họ là tình lữ, dẫn tới không ít ánh mắt ghen tị!
Ninh Lạc đột nhiên đưa bàn tay như ngọc trắng đưa qua lôi kéo tay Diệp Thiên, cũng không quay đầu lại lôi hắn đi lên phía trước, "Cửa tiệm tình nhân kia đi vào được giảm giá 80%, Diệp Thiên, nhanh, chúng ta đi nhìn xem sao."
- ------------
Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền thì cho mình 1 tim nha
Mong các bạn đi ngang qua ủng hộ mình để có động lực dịch tiếp a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.