Sống Cùng Mẹ Kế Y Tá

Chương 57: Khó kìm lòng nổi (1)




Đây là lần đầu tiên chỗ tư mật đó của Triệu Tiểu Văn bị người ngoài sờ vào, tuy chỉ là không cẩn thận đụng phải, nhưng trong này lại chứa bộ vị mẫn cảm nhất của phái nữ, khiến cho nàng có cảm giác giống như bị chạm vào dòng điện, nhưng dù sao đây không phải là nơi nên thất thố, trên mặt thoáng ứng hồng tựa như một quả táo đỏ.
Lái xe phía trước hoảng sợ kêu lên một cái, quay kiếng xe mắng to: "Con mẹ nó ngươi muốn chết cũng đừng hại người ah!" Thế nhưng mà cái chiếc xe không có biển số kia đã sớm nghênh ngang rời đi, hơn nữa xe đối phương đi cũng là loại xe cực kỳ sang trọng, cho nên căn bản không quan tâm một tài xế xe taxi nhỏ nhoi. "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, hai vị không có bị thương a!" Lái xe sau khi mắng xong lập tức quay đầu xin lỗi Diệp Thiên cùng Triệu Tiểu Văn, cái này nếu là đụng phải hành khách nhẫn tâm, nói không chừng tài xế taxi phải chịu tội, cũng may Diệp Thiên không có làm quá sự việc, nói cho cùng bọn hắn cũng không có bị thương, chỉ là tay Diệp Thiên không cẩn thận chui vào trong quần Triệu Tiểu Văn mà thôi. "Chúng tôi không có việc gì đâu, việc này không thể trách người được!" Diệp Thiên cười nói, "Là con quỷ nhỏ kia lái xe quá kiêu ngạo rồi." Người ở bên trong vừa mới lái xe BMW SUV màu đỏ là một nữ hài, Diệp Thiên có bản lĩnh là nếu đã gặp qua thì sẽ không quên được, cho nên nhớ rõ rành mạch, nó chính là một trong những kĩ năng sinh tồn của hắn. "Tiểu huynh đệ thật là người đại lượng, được rồi, ta không tính số lẻ tiền xe, tổng cộng 30 đồng!" Diệp Thiên nhìn nhìn, máy tính giá biểu hiện là ba mươi sáu, lái xe chỉ lấy 30 coi như là cho một cái chiết khấu, Diệp Thiên cũng không có sĩ diện hão, móc túi tiền đưa ra 30 đồng thanh toán tiền xe.
Sau khi Triệu Tiểu Văn xuống xe nét ửng hồng trên má còn chưa biến mất, hơn nữa nàng cảm thấy phía dưới thậm chí có chút ẩm ướt, không nghĩ tới bản thân mình lại nhạy cảm như vậy, chỉ là bị Diệp Thiên không cẩn thận chạm nhẹ một phát, vậy mà lại có phản ứng sinh lý mãnh liệt như vậy. "Làm sao vậy? Lúc nãy không có bị thương a?" Diệp Thiên thấy Triệu Tiểu Văn cúi đầu, vội vàng hỏi.
Triệu Tiểu Văn đương nhiên không nói phía dưới của mình khó chịu, lắc đầu, giả bộ điềm nhiên như không có việc gì, cười cười, "Diệp Thiên ca ta không sao, đi thôi, huynh không phải muốn mua xe ư, chúng ta đi vào nhìn một cái đi!" Triệu Tiểu Văn kéo tay Diệp Thiên hướng đến con 4S đang đặt trong cửa hàng.
Vừa vào cửa đã có nữ nhân viên đi đến vấn an, "Hai vị tốt, tôi có thể giúp gì cho ngài đấy!" "Tự ta đi xem trước một chút, chọn trúng sẽ tìm ngươi!" Diệp Thiên không thích việc thời điểm mình chọn đồ mà lại có người xa lạ đi bên người, cảm thấy như vậy hơi khó chịu. "Vâng!" Nữ nhân viên rất khách khí gật đầu.
Diệp Thiên bởi vì đã từng lái qua cái xe này, cho nên rất nhanh chọn trúng một con xe Jeep SUV hình giọt nước, "Cái này như thế nào đây?" Diệp Thiên hỏi Triệu Tiểu Văn.
Bất quá Triệu Tiểu Văn đối với xe hơi dốt đặc cán mai, cảm thấy ở đây xe nào nhìn cũng đẹp, "Rất đẹp! Bất quá ta cảm thấy tuyển xe cũng không phải là tuyển lão bà, không cần quá đẹp như vậy, mở ra lái thoải mái có lẽ hợp lý hơn!" Diệp Thiên cười cười, đùa giỡn nói: "Muội sai rồi, kỳ thật tuyển xe tựu cùng giống như tuyển lão bà vậy, không chỉ muốn lấy sắc đẹp, mà còn muốn dùng thoải mái nữa a!" Triệu Tiểu Văn đỏ mặt trừng mắt với Diệp Thiên, sẳng giọng: "Nói hươu nói vượn!" "Được rồi, ngươi còn nhỏ, nói ngươi cũng không hiểu!" Diệp Thiên ra hiệu gọi nhân viên tới, "Xe này ta muốn!" Diệp Thiên cầm ra thẻ tín dụng vô hạn của bản thân đưa cho nhân viên. "Tiên sinh, mời ngồi chờ một chút, đây chính là kiểu mới nhất năm nay, giá bán 95 vạn!" Sau khi nhân viên tiếp thị báo giá cả Triệu Tiểu Văn ở một bên trợn mắt há hốc mồm, vụng trộm lôi kéo quần áo Diệp Thiên, trong nội tâm lo lắng hắn trả tiền không nổi, nhưng Diệp Thiên lại không để ý chút nào, gật gật đầu, "Ân, cái này được, ngươi đi quẹt thẻ a!" Đợi đến lúc nhân viên cầm thẻ Diệp Thiên đi thanh toán, Triệu Tiểu Văn nói: "Ca điên ư, mua xe mắc như vậy làm gì?" Triệu Tiểu Văn không cách nào lý giải được, một người so với ca ca của mình tuổi không cách biệt lắm vậy mà mua xe mắc như vậy, nàng cũng không cách nào tưởng tượng được Diệp Thiên đến cùng có bao nhiêu của cải.
Kỳ thật chiếc xe này tiền đối với Diệp Thiên mà nói quả thực chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi, tiền lãi của hắn trong ngân hàng mỗi tháng đã hơn một trăm vạn rồi. "Mình thích thì mua thôi!" Diệp Thiên nhún nhún vai nói, đây đối với một người từ nhỏ trải qua thời gian khó khăn như Triệu Tiểu Văn mà nói quả thực đây là hành vi phá gia chi tử, nhưng tiền là của người ta, nàng cũng không có quyền nói nhiều, chỉ ở một bên sinh hờn dỗi. "Tiên sinh, tiền đã thanh toán, đây là hóa đơn, bây giờ ngài lái đi hay là chúng ta cho người đưa trở về?" Nữ nhân viên vẻ mặt tươi cười hỏi, bán đi một chiếc xe giúp nàng hưởng chiết khấu không ít, nụ cười này có thể không thể so với cái dáng tươi cười trước đó được, đây hoàn toàn là phát ra từ nội tâm vui sướng.
Diệp Thiên thu hồi thẻ tín dụng cùng hóa đơn, "Không cần, tự mình lái trở về là được rồi!" Nhân viên đưa hắn một tấm thẻ đổ xăng một nghìn đồng, một mực tiễn Diệp Thiên ra cửa, Diệp Thiên khai mở xe mới ra cảm giác cũng không tệ lắm, "Muốn đi sao? Ta mang ngươi đi hóng gió!" Triệu Tiểu Văn tâm tình không vui nên không hề quan tâm, "Tốt, đi ra hồ a, nghe nói chỗ đó phong cảnh không tệ, chỉ có điều không có cơ hội đi." Diệp Thiên mở ra bản đồ hướng dẫn tìm được chỗ, "Ngồi vững nhé!" Vừa dứt lời, hắn giẫm chân ga, xe như gió bay điện chớp vọt ra ngoài, mãnh liệt làm cho người ta nóng huyết sôi trào, dọa Triệu Tiểu Văn sợ hãi bám chặt vào ghế.
Vốn phải mất hơn một giờ nhưng Diệp Thiên chỉ cẩn 40" đã chạy đến rồi, kĩ thuật lái xe của hắn cũng không cần phải giấu giếm, trên đường vượt qua không ít xe, có lúc còn gặp được một xe thể thao ra hiệu muốn cùng hắn thi đấu, mặc dù đối phương là Aston Martin, nhưng Diệp Thiên không lần nào bị tụt lại phía sau, thông qua các kỹ thuật đơn giản thành thạo áp chế đối phương ở phía sau.
Đây là một dã hồ, không có bị khai phá, cho nên người ở đây cũng không nhiều, ngoại trừ mấy lão đầu ngồi ở bên hồ câu cá, căn bản không có du khách tới nơi này chơi, nhưng tại đây phong cảnh quả thật không tệ, hồ dựa vào núi cây xanh râm mát bao bọc xung quanh.
Diệp Thiên lái xe đến bờ hồ bên kia, bởi vì bên đó không có người nào, hơn nữa ở đây cách nhóm người câu cá rất xa, hắn ý định sẽ lặn xuống dưới một lát. "Diệp Thiên ca, ngươi làm gì thế?" Diệp Thiên lái xe đến hồ bờ bên kia bắt đầu cởi quần, Triệu Tiểu Văn mặt đỏ tới mang tai, cho rằng Diệp Thiên muốn cùng nàng phát sinh chuyện gì đó.
Diệp Thiên sững sờ, lập tức PHỐC cười to, gõ đầu Triệu Tiểu Văn một cái: "Đầu óc tiểu nha đầu này nghĩ đi đâu vậy, ta muốn xuống dưới bơi lội mà thôi, ngươi cho rằng ta muốn làm gì à?" Triệu Tiểu Văn thè lưỡi, "Không có gì!" Lúc Diệp Thiên thoát y chỉ còn lại có quần lót, Triệu Tiểu Văn toàn thân không được thoải mái, độ ẩm cơ thể dần dần tăng cao, nàng không phải chưa từng thấy qua nam nhân chỉ mặc quần lót, nhưng ở khoảng cách gần như vậy thì là lần đầu tiên, trong lòng có cảm xúc khác thường, rất muốn nhìn xem đồ chơi bên trong cái quần lót kia đến cùng là hình dạng gì!
Hơn nữa dáng người Diệp Thiên khỏe đẹp cân đối, cơ ngực cơ bụng tất cả đều lộ ra, xuân tâm của Triệu Tiểu Văn đã bắt đầu manh động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.