Trạm Hải Lam giãy dụa thân thể như là củ sen tuyết trắng bốc lên trong ao, Dung Tiểu Kỳ có thể rõ ràng cảm giác được da thịt nàng bởi vì bị kích thích mà sản sinh biến hóa. Dung Tiểu Kỳ tinh tế mơn trớn lưng nàng, nhẹ nắm bắt mềm mại bên hông, đầu ngón tay như là chạm đến một mảnh gấm vóc thượng đẳng.
Nhẵn nhụi mềm mại, lạnh lẽo tận xương, lại giống như đem đầu ngón tay nàng lặng lẽ hòa tan, không một tiếng động.
Dung Tiểu Kỳ cảm giác tay mình như sinh trưởng ở trên người Trạm Hải Lam, vô luận chuyển dời đến đâu đều lưu luyến không rời, trong đầu không có ý niệm gì khác, ngoại trừ muốn tẫn hết sức lực, đem nữ nhân tên Trạm Hải Lam này triệt để nhu vào lòng bàn tay.
Dung Tiểu Kỳ cho tới bây giờ cũng thật không ngờ, nàng tại trước mặt nữ nhân khác cũng có thể bày ra một mặt thú tính như vậy, là bởi vì Trạm Hải Lam quá mức câu nhân, hay bởi vì bản thân trùng sinh, máu sôi trào trong thân thể đã biến nàng thành một con người khác?
Thật sự là nan đề so với thuật toán số của Goldbach còn khó lý giải.
Theo thời gian trôi qua, đôi môi lạnh lẽo của Trạm Hải Lam thiếu chút nữa sẽ sưng lên, Dung Tiểu Kỳ rốt cuộc thả Trạm Hải Lam, dường như không có việc gì ngồi ở bên kia, nhẹ nhàng cầm máy sấy thổi loạn tóc, sau đó xoay qua đối Trạm Hải Lam nói: "Trạm đổng, chị so với em càng không có thiên phú giáo dục học sinh."
Trạm Hải Lam thở phì phò, nhíu nhíu mi, lập tức lại thư hoãn xuống, cách một trận mới lẳng lặng nói: "Dung tiểu thư, không nghĩ tới em cũng là người ham học hỏi."
Dung Tiểu Kỳ nhẹ nhàng cười: "Thanh niên không phải đều như vậy sao, huống chi em không giống Trạm đổng gánh vác quá nhiều trọng trách, cuộc sống dễ dàng tự tại, đương nhiên là tùy tâm sở dục."
Trạm Hải Lam nằm ngay ngắn lại, không nhìn Dung Tiểu Kỳ, cũng không để ý lời vừa rồi, nàng đem chăn kéo qua vai, nhàn nhạt nói: "Dung tiểu thư tâm tình không sai, hay còn có ý niệm học tập gì khác?"
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, phát hiện thân thể Trạm Hải Lam khóa lại trong chăn cũng hiển lộ uyển chuyển lả lướt, chỉ là cảnh sắc liêu nhân này cùng âm thanh lạnh lùng của nàng thực tại không xứng. Nếu như không phải mượn cớ để được hợp lý hôn nàng, Dung Tiểu Kỳ thật muốn cứ như vậy đem Trạm Hải Lam áp xuống, lại hôn nàng một cái trời long đất lở.
Cũng không quản Trạm Hải Lam có nguyện ý hay không, dựa theo tu dưỡng của Trạm Hải Lam, nàng nhất định sẽ không nghiêm mặt giáo huấn, cũng không hành xử như những nữ nhân cao ngạo khác, dĩ nhiên cũng không có việc gì lại đi nâng giọng cao hơn trời.
Cho nên, những điều này đều là cơ sở để Dung Tiểu Kỳ lớn gan một chút. Chỉ kém một điểm bạo phát.
Dung Tiểu Kỳ tiến đến trước mặt Trạm Hải Lam, cúi đầu hôn liền mấy cái lên trán nàng, nhân lúc Trạm Hải Lam còn không kịp phản ứng, Dung Tiểu Kỳ đã đưa lưng nằm xuống, hời hợt nói rằng: "Hôn ngủ ngon, Trạm đổng mộng đẹp."
Đêm nay Dung Tiểu Kỳ đích xác ngủ rất trầm, hơn nữa ngoài ý muốn không có lại mơ tới chuyện loạn thất bát tao trước đây. Đoạn thời gian mới vừa sống lại kia, hầu như mỗi buổi tối nàng sẽ mộng một lần chuyện kiếp trước, khuôn mặt Kim Liễm Diễm mỹ lệ nhưng toả ra độc khí tựa như lái đi không được, trước sau chiếm giữ ở chỗ sâu trong ký ức nàng, mỗi khi đêm khuya yên tĩnh liền sẽ chạy ra, lăn qua lăn lại nàng, mỗi một lần ác mộng đều khiến nàng đổ mồ hôi lạnh giật mình tỉnh giấc.
Cho nên, đêm nay an bình thật ngoài dự liệu, bởi vì người bên gối là Trạm Hải Lam nên có công hiệu đặc thù trấn áp tà ma sao?
Chỉ là buổi sáng tỉnh lại, Trạm Hải Lam đã không có hình bóng, Dung Tiểu Kỳ xoa xoa con mắt, xác nhận trong phòng không có Trạm Hải Lam rồi, lúc này mới đứng dậy. Chân vừa chạm đất, điện thoại đã tới rồi.
Dung Tiểu Kỳ tiếp lên, 'Alo' một tiếng.
"Xin hỏi là Dung tiểu thư sao?"
"Ừ?"
"Không có ý quấy rầy cô, trước một vị nữ sĩ nhắn lại, yêu cầu chúng tôi tám giờ gọi điện thoại mời cô rời giường, nói cô có chuyện trọng yếu không thể làm lỡ, cho nên..."
Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ một chút, bừng tỉnh đại ngộ, nữ sĩ này ngoại trừ Trạm Hải Lam, còn ai vào đây?
Trạm Hải Lam quả nhiên là đóa hoa lãnh diễm cao lạnh, nàng rõ ràng có thể đưa tay thì đem Dung Tiểu Kỳ thôi tỉnh, hoặc đúng thời gian gọi điện thoại đánh thức Dung Tiểu Kỳ. Thế nhưng nàng không chọn những biện pháp này, mà là kéo một vòng cong như vậy, làm tiếp tân khách sạn gọi Dung Tiểu Kỳ rời giường.
Như vậy kế tiếp... Quả nhiên là tiếng gõ cửa. Dung Tiểu Kỳ buông điện thoại, thở dài, đứng dậy mở cửa.
Ngoài cửa là nữ phục vụ ăn mặc nghiêm cẩn.
"Dung tiểu thư, đây là bữa sáng cô đặt, bánh táo, trứng chiên, còn có rong biển cơm nắm." Nữ phục vụ khuôn mặt tươi cười dịu dàng.
Dung Tiểu Kỳ nghiêng người để phục vụ sinh tiến vào, sau đó đi tới phòng tắm rửa mặt.
Nàng tâm tình càng lúc càng phức tạp, không hiểu vì sao đầy đầu đều là ý nghĩ đè xuống Trạm Hải Lam. Rõ ràng Trạm Hải Lam cũng không làm bất luận chuyện gì tổn thương nàng, thế nhưng nàng rất muốn đem Trạm Hải Lam tróc đến chà đạp.
Phôi nữ nhân đều có thể đem người tức đến nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng bởi vì nàng ấy không có bất luận hành vi phạm tội gì, mình chỉ có thể câm điếc ăn hoàng liên sao?
Như vậy Trạm Hải Lam không thể nghi ngờ là nữ nhân xấu trong nữ nhân xấu!
"Dung tiểu thư, cà phê cô thêm đường không?"
"Không thêm đường!" Dung Tiểu Kỳ bỏ lại một câu nói, nhanh đóng lại cửa phòng tắm.
Buồn bực thì buồn bực, chuyện khởi quay không thể đình lại. Hướng Tam Ca theo lệ thường tại chỗ cũ chờ Dung Tiểu Kỳ, vừa thấy Dung Tiểu Kỳ thì rất nhanh chạy tới: "Làm sao đến muộn 10 phút?"
"Không phải chín giờ mới khởi quay sao?"
"Tối qua anh có nhắn tin cho em, em không đọc sao? Ngày hôm nay Trạm chủ tịch muốn kiểm tra tình huống quay chụp, Trần đạo cùng các diễn viên chính đều ở bên trong họp."
Dung Tiểu Kỳ cắn răng, muốn họp, Trạm Hải Lam căn bản không có nói a.
Lúc Dung Tiểu Kỳ đẩy cửa phòng họp, lập tức cảm giác được trong phòng hội nghị nhãn thần xoát xoát, nhưng mà Dung Tiểu Kỳ ai cũng không có nhìn, nàng chỉ thấy được Trạm Hải Lam ngồi ở trước bàn chính hình bầu dục.
Trạm Hải Lam cúi đầu đang nhìn cái gì, trợ lý liền nói nhỏ bên tai nàng, nàng mới ngẩng đầu, theo ánh mắt mọi người nhìn Dung Tiểu Kỳ, nhãn thần vẫn như cũ nhàn nhạt, không có gì gợn sóng.
"Dung Tiểu Kỳ!" Trần Thực đầu tiên bất mãn, "Cô thế nào lại muộn, không biết ngày hôm nay có chuyện quan trọng sao? Còn có người đại diện của cô, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra..."
Hướng Tam Ca vội vã chạy đến trước mặt Trần Thực, vừa xin lỗi vừa giải thích, Dung Tiểu Kỳ đứng tại chỗ, không biết cần ngồi hay là nên đứng, bởi vì đưa mắt nhìn lại không thấy vị trí bản thân có thể ngồi. Đồng diễn mấy nữ diễn viên chỉ đảo qua nhãn thần vô vị, đích xác, các nàng hiện tại thế nhưng quan hệ cạnh tranh, ước gì có người không may sau đó bản thân trở thành tiêu điểm toàn bộ phim, ai có thể ôm tâm đồng tình.
Dung Tiểu Kỳ phiêu đến Kim Liễm Diễm, nàng nhìn ra được Kim Liễm Diễm đang tận lực bảo trì bình tĩnh, thế nhưng Dung Tiểu Kỳ đọc ra trong mắt cô ta, em có lá gan làm diễn viên chính, tự làm thì tự chịu đi.
Dung Tiểu Kỳ trấn định, đang muốn cùng đạo diễn giải thích giải vây cho Hướng Tam Ca, lại đột nhiên nghe một âm thanh lạnh lùng nhàn nhạt, "Trần đạo, Dung tiểu thư tối hôm qua ở chỗ của tôi học tập biểu diễn, tôi nghĩ cô ấy có chút mệt mỏi."
Dung Tiểu Kỳ cả kinh, ngẩng đầu nhìn, ở trường hợp như vậy nói lời này còn có thể là ai?
Chỉ có Trạm Hải Lam.
Trạm Hải Lam đang vì nàng nói, hơn nữa lời giải thích rất chính đáng.
Không thể nào?
"Trạm đổng, cô nói Dung tiểu thư cả đêm học tập biểu diễn?" Trần Thực có chút không thể tin được, nhìn Dung Tiểu Kỳ, lại nhìn Trạm Hải Lam.
"Anh đang hoài nghi lời nói của tôi sao, Trần đạo?" Trạm Hải Lam nhàn nhạt hỏi, ngừng bút trong tay.
"Không, sẽ không, đương nhiên sẽ không, " Trần Thực lập tức giải thích, "Tôi là nghĩ Trạm đổng rất khổ cực, tôi thật thất trách, chỉ dẫn diễn viên vốn là trách nhiệm của tôi..."
"Được rồi, tiếp tục họp đi." Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ một cái, nhãn thần ý bảo nàng ngồi xuống.
Dung Tiểu Kỳ như ở trong mộng mới tỉnh, thế nhưng đưa mắt nhìn lại, đâu còn có chỗ ngồi?
"Em ngồi ở đây đi." Trợ lý Trạm Hải Lam Lý Nguyệt rất nhanh đứng lên, đem vị trí của mình tặng cho Dung Tiểu Kỳ.
Trạm Hải Lam không nói chuyện, rốt cuộc ngầm đồng ý.
Dung Tiểu Kỳ đi tới bên người Trạm Hải Lam chậm rãi ngồi xuống, cuối cùng mới đối Trạm Hải Lam nói: "Cảm tạ Trạm đổng."
Trạm Hải Lam không có đáp lại, nhìn quét nhân viên tham dự hội nghị một lần, nói: "Tiếp tục, vừa nói đến đâu?"
Tình thế biến hóa quá nhanh, Dung Tiểu Kỳ còn không có phản ứng chợt thấy Kim Liễm Diễm đứng lên, lạnh lùng nói: "Thật không tiện, tôi thân thể khó chịu, không thể họp."
Kim Liễm Diễm nói xong rời đi, Trạm Hải Lam nói: "Kim tiểu thư, mời quay về chỗ ngồi."
Kim Liễm Diễm đốn tại chỗ, quay đầu lại nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam nhàn nhạt nói: "Hiện tại là thời gian công tác, nếu như em có chuyện tình đặc thù, mời tại bên ngoài thời gian công tác giải quyết."
Kim Liễm Diễm nghe cũng không nghe, nói: "Xin lỗi, Trạm đổng, em không khỏe."
Kim Liễm Diễm nói xong thì đẩy cửa ly khai.
Người đại diện sợ đến không biết làm sao, nhất thời không biết nên đuổi theo hay lưu lại giải thích.
"Lưu quản lí." Trạm Hải Lam đối người đại diện Kim Liễm Diễm Lưu Duyệt nói, "Kim tiểu thư trạng thái không thích hợp diễn xuất, anh chuyển lời cho cô ấy, mấy ngày tới cứ ở nhà nghỉ ngơi, chỗ trống sẽ do Đan tiểu thư cùng Dung tiểu thư thay vào."
Lưu Duyệt nhẫn nhịn, chỉ có thể nói vâng.
"Được rồi, mọi người không nên phân tâm." Trạm Hải Lam nghiêm mặt nói, "Trần đạo, vừa rồi thảo luận chọn nơi quay ngoại cảnh, anh nhắc tới mấy quốc gia?"
- -----------------------