Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ

Chương 38: Chị thuộc về em (H)




Dung Tiểu Kỳ quyết định chủ ý liền càng thêm ý xấu, thân thể Trạm Hải Lam cơ bản muốn khôi phục bình tĩnh, đồng dạng thân là nữ nhân, Dung Tiểu Kỳ đương nhiên biết Trạm Hải Lam không có khả năng nhanh như vậy liền thư hoãn lại, nhìn như hô hấp thuận nhưng dục niệm ở sâu trong nội tâm bị thiêu cháy mà dấy lên kì thực càng sâu.
Lúc này chỉ cần cố sức trêu chọc thêm, Trạm Hải Lam sẽ rơi vào vực sâu vạn kiếp bất phục.
Đối với chuyện này, Dung Tiểu Kỳ cảm thấy vô cùng hứng thú.
Cho nên nàng chỉ tìm đúng chỗ mẫn cảm khiến Trạm Hải Lam đứng ngồi không yên mà dốc lòng hầu hạ, trong chốc lát thân thể Trạm Hải Lam lại một lần nữa bắt đầu run nhè nhẹ.
Ngón tay Dung Tiểu Kỳ chạm đến thịt non bên đùi nàng, liền có thể cảm thụ được da thịt nàng biến hóa, vừa căng chặt vừa nhẹ nhàng run, nức nở, không biết nàng lúc này trong đầu đang suy nghĩ gì. Dung Tiểu Kỳ rất muốn cùng Trạm Hải Lam tâm tình, hỏi một chút ý nghĩ của nàng, nhìn biểu tình của nàng, thế nhưng trường hợp này rất không thích hợp cùng nàng có giao lưu ôn nhu như vậy. Các nàng dù sao đều không phải quan hệ tình nhân, thế nào khả năng làm quan hệ vốn đã không rõ này phủ thêm một tầng sương mù?
Dung Tiểu Kỳ cũng không muốn lừa mình dối người, Trạm Hải Lam tuy có thể cùng nàng trên giường mây mưa, thế nhưng lúc xuống giường chính là cái gì cũng không có. Như vậy có thể làm sao bây giờ, nếu Trạm Hải Lam muốn đem chuyện này toàn bộ phủi sạch, vậy ý nghĩa mình còn phải tiếp tục chịu Trạm Hải Lam khi dễ.
Không sai, Trạm Hải Lam mặt ngoài bất động thanh sắc, kỳ thực phi thường am hiểu khi dễ người, cho nên, cơ hội duy nhất báo thù là hiện tại, nhất định phải hảo hảo khi dễ nàng, để nàng hiểu mình cũng không phải cái đèn cạn dầu.
Dung Tiểu Kỳ chậm rãi vuốt ve cánh tay Trạm Hải Lam, nhẹ trượt toả cốt của nàng, môi ngậm lấy vành tai nàng, tại tất cả nơi mẫn cảm không ngừng liếm hôn trêu chọc, lưu ấn ký bản thân. Dung Tiểu Kỳ tuy rằng tâm hoài tà ác, thế nhưng nàng phải thừa nhận, da thịt Trạm Hải Lam thật sự rất thư thích, khiến đầu óc nàng trở nên mê muội.
Nhìn thấy và chiếm giữ, hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc.
Ôn nhuyễn lại nhu hòa, như tơ lụa thượng đẳng nhất, lại tựa như ngọc thạch ôn tuyền cao cấp nhất, nói chung bất cứ nơi nào trên thân thể nàng cũng đều là cực phẩm của thế gian.
Dung Tiểu Kỳ cũng không có phát hiện Trạm Hải Lam là người đi theo các loại đồ trang điểm cao cấp, cũng không thấy Trạm Hải Lam có bao nhiêu yêu thích đến thẩm mỹ viện, duy nhất có ấn tượng chính là Trạm Hải Lam mời nàng cùng nhau làm một lần thuỷ liệu pháp.
Cho nên nói, Trạm Hải Lam kỳ thực căn bản là thiên sinh lệ chất sao?
Dung Tiểu Kỳ nhìn thân thể khúc tuyến của Trạm Hải Lam trong bóng đêm, bỗng nhiên phác giác tim nàng vẫn như cũ nhảy thật nhanh. Nàng nhớ mang máng thời gian lần đầu tiên cùng Kim Liễm Diễm thượng giường cũng chưa từng có được cảm giác này.
Như vậy hiện tại, cùng Trạm Hải Lam cùng một chỗ là một thể nghiệm hoàn toàn mới mà xa lạ, điều này lại có ý nghĩa gì? Rung động...
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, bỗng nhiên muốn đem Trạm Hải Lam kéo tới hảo hảo thảo luận một phen, cũng chỉ có ở giờ phút này, nàng mới có đủ can đảm đuổi theo vấn đề bản thân muốn biết, bằng không trong ngày thường, dưới ánh sáng mặt trời nàng làm sao đủ lớn gan một lần lại một lần rong chơi trong thân thể vị nữ thần này?
Đây rõ ràng là chuyện chỉ có cùng người yêu mới làm.
Vì sao, nàng cùng Trạm Hải Lam bị liệt vào thân phận tình địch lại muốn làm chuyện giữa người yêu với nhau?
Trạm Hải Lam, chị có thể trả lời được không?
Nhưng mà Dung Tiểu Kỳ cái gì cũng không thể hỏi, nàng phủ phục nhìn Trạm Hải Lam, xuyên thấu qua hắc ám nàng tưởng tượng thấy dáng dấp nàng ấy, biểu tình nàng ấy, thanh âm của nàng ấy, tuy rằng tất cả đều là cấm kỵ, thế nhưng chẳng biết tại sao nàng bỗng nhiên rất muốn đột phá tầng cấm kỵ này, đi xuyên thấu qua tấm màn che này để nhìn rõ nơi sâu nhất.
Lần thứ hai tập kích thân thể Trạm Hải Lam, Dung Tiểu Kỳ cảm giác ngón tay đều đang run lên, bởi vì Trạm Hải Lam cho nàng phản ứng thực sự khiến nàng phải mê say trong đó. Như vậy ấm áp, như vậy mềm mại, như có một bộ phận đặc biệt trong sinh mệnh thân thể, cứ như vậy bao bọc nàng, cắn nuốt nàng, như đang nói cho nàng tất cả tin tức nguyên bản nhất.
Dung Tiểu Kỳ cố không suy nghĩ nữa, liền dùng toàn lực lần thứ hai xâm thành chiếm đất.
Trạm Hải Lam nắm chặt góc chăn, tóc bên tai vẫn rơi lả tả xuống bờ vai mỹ lệ, cánh tay cùng chân đều đang nhẹ run rẩy. Dung Tiểu Kỳ nhìn nàng, bỗng nhiên rất muốn cúi đầu hôn môi nàng, hôn thật sâu, nếm tư vị ngọt ngào bên trong, mà không phải chuồn chuồn lướt nước, hôn trêu tức.
Nếu như có thể thật tỉ mỉ hôn môi nàng, thật sâu dây dưa cùng nàng, cảm giác này sẽ như thế nào?
Dung Tiểu Kỳ tâm thần nhộn nhạo, thế nhưng ý nghĩ này cũng chỉ hiện lên trong đầu một chút mà thôi, Dung Tiểu Kỳ không dám tưởng tượng thực sự xuất hiện tràng cảnh này sẽ là cái dạng gì.
Bởi vì người dưới thân là Trạm Hải Lam, là nữ nhân thiên sinh lệ chất, là vị nữ thần mà không phải ai cũng có thể chinh phục.
Dung Tiểu Kỳ tự nhận không có tiềm lực như vậy.
Tuy rằng Trạm Hải Lam lúc này nhìn như bị rơi xuống hạ phong, nhưng trên thực tế chỉ là biểu hiện nhất thời ngắn ngủi. Dung Tiểu Kỳ biết sau đó Trạm Hải Lam có thể có một trăm phương pháp gây khó dễ cho mình, thậm chí đem mình đi huỷ thi diệt tích.
Tuy rằng ngẫm lại khiến tay run, nhưng không nhân cơ hội này hảo hảo khi dễ nàng, sau đó chỉ có thể bị nàng khi dễ đến nghẹn khuất.
Dung Tiểu Kỳ nghĩ như vậy, nhất thâm nhất thiển nhẹ nhàng vân vê trêu chọc bên ngoài nơi tư mật của Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam hít một hơi, thân thể bắt đầu bất an hướng lên trên thối lui.
Ngón tay Dung Tiểu Kỳ như cá lội tới tới lui lui mà ân cần thăm hỏi những nơi mẫn cảm nhất, tại giữa đoá hoa xinh đẹp không quên như có như không động một chút. Trạm Hải Lam bỗng nhiên cuộn mình cong dậy thân thể, ngón tay gắt gao khấu trên sàng đan, Dung Tiểu Kỳ đem tay hướng bụng nhỏ của nàng nhẹ nhàng trêu chọc, Trạm Hải Lam bỗng nhiên vươn tay nắm cánh tay Dung Tiểu Kỳ. Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng đến, thì cảm giác cánh tay sinh đau.
Trạm Hải Lam đang ngắt nàng?
Lúc Dung Tiểu Kỳ rốt cuộc hiểu được, đầu óc cũng thanh tỉnh một chút, Trạm Hải Lam đây là không tiếng động kháng nghị sao?
Dung Tiểu Kỳ cúi đầu, tóc mái trên trán đảo qua trước ngực Trạm Hải Lam, nàng nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam nghiêng nghiêng đầu, thở ra một hơi.
"Đây là thưởng cho em, hay nghiêm phạt em?" Dung Tiểu Kỳ chậm rãi mở miệng, cách bóng đêm nàng có thể thấy đường cong của Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam đang nỗ lực bảo trì lãnh tĩnh tự nhiên thường ngày, nhưng trên thực tế hiệu quả cũng không tốt.
Trạm Hải Lam đã bị nàng đảo loạn. Thế nhưng Trạm Hải Lam không nói gì.
Dung Tiểu Kỳ dù bận vẫn ung dung tiếp tục nói: "Quên đi, em cũng không chờ mong câu trả lời của chị, bởi vì lời chị nói ra sẽ rất ảnh hưởng đến chuyện em muốn làm."
Để đáp lại Trạm Hải Lam cổ vũ, hay là đang nghiêm phạt nàng, nàng sẽ hảo hảo mà tiếp tục phát huy.
Dung Tiểu Kỳ nhợt nhạt tham nhập, chỉ ở ngoại vi mềm nhẹ nhất vuốt ve, Trạm Hải Lam lấy tay khuỷu tay chống sàng đan, tựa hồ muốn ngồi dậy. Dung Tiểu Kỳ một tay đè lại nàng, một bên câu lên ngón tay, Trạm Hải Lam khó có thể ức chế ngưỡng đầu lên, trong cổ họng tràn ra một tiếng rên rỉ gần như run rẩy.
"Đừng... Đừng như vậy..." Trạm Hải Lam rốt cuộc đánh vỡ trầm mặc, thanh âm cực kỳ áp lực.
Thanh âm Trạm Hải Lam cũng không lớn, thế nhưng tại trong không gian nhỏ hẹp nghe lại dị thường rõ ràng, Trạm Hải Lam rốt cuộc hướng nàng cúi đầu sao?
"Không như vậy, chị muốn thế nào?" Dung Tiểu Kỳ tiếp tục hỏi, động tác như cũ mềm nhẹ.
Trạm Hải Lam gian nan hô hấp một hồi, cách một trận mới nói: "Đừng dằn vặt chị."
Dung Tiểu Kỳ cố ý giả ngu: "Em nơi nào dằn vặt chị?"
Trạm Hải Lam không nói, Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên có thể tưởng tượng biểu tình Trạm Hải Lam lúc này, nếu như có thể, thật muốn cứ như vậy xoa lông mi nàng, để mi tâm nàng chậm rãi giãn ra.
Dung Tiểu Kỳ quả đoán đem ý nghĩ này đè xuống, lập tức tiếp tục động tác trong tay, trải qua nhiều lần, hô hấp Trạm Hải Lam bắt đầu trở nên gấp gáp.
"Đừng... Đừng, Tiểu Kỳ, đừng... A..."
Trạm Hải Lam nắm lấy cánh tay Dung Tiểu Kỳ không chịu thả lỏng, Dung Tiểu Kỳ chỉ cần đi vòng quanh thêm một chút, Trạm Hải Lam sẽ càng sâu ngắt nàng, Dung Tiểu Kỳ cảm giác cánh tay nàng đã sắp biến thành thịt vụn. Nàng khẽ cắn răng, cố sức đem Trạm Hải Lam ôm lên, lại dùng lực áp nàng ấy ra phía sau, lúc này cả người Trạm Hải Lam liền dán lên trên vách tường.
Dung Tiểu Kỳ chen vào giữa hai chân Trạm Hải Lam, nửa thân thể tựa ở trên người nàng, một tay trực tiếp đi tới chỗ sâu nhất trong thân thể nàng, Trạm Hải Lam nắm vai Dung Tiểu Kỳ, đầu ngửa ra sau đặt trên vách tường, hít sâu một hơi. Dung Tiểu Kỳ rất nhanh chuyển từ nhẹ nhàng sang kịch liệt, Trạm Hải Lam cuộn mình cong ngón chân, hô hấp càng phát ra hỗn loạn, nàng nỗ lực kìm nén thanh âm của mình. Dung Tiểu Kỳ nâng lên chân nàng, Trạm Hải Lam kinh hô một tiếng, còn chưa kịp phản kháng, liền bị ép lấy một loại tư thái càng rộng mở nghênh tiếp Dung Tiểu Kỳ.
"Ân... ân, a... ân... ân... " Thanh âm Trạm Hải Lam trong lúc nhất thời quanh quẩn toàn bộ gian phòng, Dung Tiểu Kỳ chợt thấy bản thân thoả mãn đến mức như đi vào cõi thần tiên, Trạm Hải Lam bất luận là thanh âm hay dung mạo đều là như vậy làm cho nàng mê muội, huống chi Trạm Hải Lam mềm nhũn, thân thể run rẩy dán lấy nàng, hoàn toàn ngay trong lòng bàn tay của nàng.
Dung Tiểu Kỳ híp mắt nhìn kỹ Trạm Hải Lam, bỗng dưng ngừng động tác trong tay, dù bận vẫn ung dung hỏi: "Muốn em tiếp tục sao?"
Trạm Hải Lam thở phì phò, không có trả lời.
Dung Tiểu Kỳ lần thứ hai toàn bộ tốc kích, tại Trạm Hải Lam nhéo chặt cánh tay nàng lại bỗng nhiên đình chỉ, lần nữa mở miệng hỏi: "Muốn em dừng lại sao?"
Trạm Hải Lam gian nan trầm mặc một trận, chính là không có đáp lại.
Dung Tiểu Kỳ một lần nữa nhiều lần, tại Trạm Hải Lam sắp tới gần đỉnh lại bỗng nhiên đình chỉ.
"A..." Thình lình xảy ra thứ kích làm Trạm Hải Lam phải ra tiếng.
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, gần kề bên tai nàng nói: "Thế nào, muốn em dừng lại hay tiếp tục?"
"Đừng, đừng... dằn vặt chị, em tiếp... tiếp tục." Trạm Hải Lam chậm rãi nói, thanh âm lại thấp lại nhẹ.
Dung Tiểu Kỳ tâm khẽ động, lại hỏi: "Em không có nghe rõ ràng."
"Tiếp tục... Đừng... Đừng dừng lại, như vậy... hảo dằn vặt." Thanh âm Trạm Hải Lam mang theo run rẩy, nghe vào trong tai Dung Tiểu Kỳ là thôi tình hương có hiệu quả nhất.
"Nếu như vậy, thì như chị mong muốn."
Dung Tiểu Kỳ trên cao nhìn xuống Trạm Hải Lam, lần thứ hai phủ thân xuống, tại trên thân thể lãnh mỹ nhân tên Trạm Hải Lam, nàng là tướng lĩnh đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
————-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.