CCĐL - Chương 2
(dreamhouse2255)
Chương 2: Bắt giữ tra nam
Edit: Li
Lâm Diễn là ai? Chỉ cần hơi hơi quan tâm đến cuộc thi PUBG, không thể không biết hắn.
Từ khi 'Tuyệt địa cầu sinh' xuất hiện đến nay, cũng đã có đến mấy năm lịch sử. Khi Lâm Diễn 16 tuổi liền bắt đầu một bên đọc sách một bên thi đấu, khi đó cuộc thi không được để ý nhiều, player cũng không nhiều lắm. Đợi đến khi Lâm Diễn 18 tuổi tốt nghiệp trung học, chính thức trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp, 'Tuyệt địa cầu sinh' phát triển vừa đến thời kì đỉnh cao, nhấc lên làn sóng người người "ăn gà", nhà nhà "ăn gà", liên quan, các giải đấu ở trong giới eSports cũng nắm giữ vị trí số một số hai.
Lâm Diễn ở trong trò chơi tuyệt đối là người thống trị, được công nhận là tuyển thủ mạnh nhất. Chỉ cần hắn còn, chiến đội OMW liền thuận buồm xuôi gió, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Tục truyền, ở phiên bản mới không cho Lâm Diễn ăn gà, từng cố ý điều chỉnh, mỗi trận đều ngăn hắn ở ngoài bo, nhưng Lâm Diễn vẫn cứ dựa vào thực lực mạnh đến biến thái của bản thân, dẫn dắt đội ngũ ôm toàn bộ chảo vàng ở các cuộc thi lớn nhỏ, đè ép các đội ngũ khác xuống hạng 2 hạng 3, không thể vươn mình lên được.
Không chỉ có PCL trong nước, thậm chí ở những giải đấu toàn Châu Á, Châu Âu, cùng với giải đấu tối cao – 'Tuyệt địa cầu sinh chung kết toàn cầu' (PGC), Lâm Diễn chính thức trong vòng bốn năm rưỡi, đem toàn bộ cúp quán quân thu vào túi.
Ở vòng PUBG, Lâm Diễn chính là nam thần toàn dân, là Diễn thần trong lòng tất cả mọi người, là Vua bắn tỉa, là tồn tại không gì có thể địch nổi, cũng là người mà cả đội ngũ tin cậy.
Thế nhưng, một lần sau khi thu được quán quân, Lâm Diễn đột nhiên biến mất.
Bỏ lại đồng đội, fan, vinh quang đầy người, biến mất sạch sành sanh.
(dreamhouse2255)
Lúc đó hắn vừa mới 22 tuổi, hoàn toàn không tới độ tuổi để xuất ngũ, fan điên rồi, oanh tạc câu lạc bộ yêu cầu giải thích, câu lạc bộ cũng không đưa ra lời giải thích được. Tuyển thủ nhà nghề gọi cho hắn cũng tương tự không liên lạc được. Thật giống như là bốc hơi khỏi thế gian, ai cũng không tìm được hắn.
Khi đó chiến đội OMW rất khó khăn, bỗng nhiên mất đi trụ cột tinh thần, đội viên cũ muốn xuất ngũ, đội viên mới lại vừa tiến vào đội – OMW tiến vào 'Thời kì giáp hạt' (được hiểu thành viên cũ đi gần hết, thành viên mới thì tay nghề còn kém). Xuất hiện chuyện như vậy, càng đi quan hệ xã hội, thì lại càng xuất hiện ngôn luận "Có người chèn ép tuyển thủ Diễn Thần đến nản lòng thoái chí, giận dữ rời đi".
Bởi vì Lâm Diễn là thần, là anh hùng của OMW, không ai tin hắn lại vô duyên vô cớ bỏ mặc đội ngũ, câu lạc bộ cùng đồng đội cũng không tin.
Mãi đến tận một tuần sau, một người tự xưng là mẹ của Lâm Diễn xuất hiện ở chiến đội, dọn lấy toàn bộ đồ vật của Lâm Diễn đi, đồng thời cũng tuyên bố hắn sẽ không trở lại, mọi người mới vội vã tiếp nhận sự thật này.
Dù vậy, OMW cũng không có bất kỳ chỉ trích nào về Lâm Diễn, từ trên xuống dưới đều che lấp hành vi không chịu trách nhiệm của hắn, cật lực ôm đồm nồi về phía mình, dù cho fan thóa mạ cùng nghi vấn, dù cho bị rút tài trợ, dù cho căn cứ bị người đổ dầu, ném gạch, kéo đoàn thị uy...
Mới vừa 18 tuổi - tiểu đội viên Lộ Thâm đứng dậy, gánh lên đội ngũ dưới một mảnh trời tiếng mắng, dẫn dắt chiến đội "què chân" không có Lâm Diễn miễn cưỡng tiếp tục bước đi.
Giải PCL sau đó, bọn họ ngã ở bảng 16, không thể thăng cấp quý sau cuộc thi, miễn cưỡng bảo đảm cấp thành công.
PCL kỳ tiếp theo, bọn họ nhảy một cái trở thành đội thứ 8, lần nữa mang hy vọng mới tới cho fan.
(dreamhouse2255)
Lại giải PCL sau nữa, bọn họ trở thành đội thứ 4, lần thứ hai trở về vị trí top những đội mạnh nhất, thậm chí lấy được tiêu chuẩn dự thi giải Châu Âu.
OMW trải qua quãng thời gian không dễ dàng gì, nhưng cũng nắm giữ được một nhóm fan trung thành như những chiến đội khác. Bọn họ sẽ hoài niệm những ngày tháng còn Diễn thần, nhưng bọn họ càng quan tâm đến tương lai của đội ngũ hơn. Trái đất sẽ ko vì thiếu ai đó mà dừng lại, đội ngũ cũng thế, một cột chống rời đi, sẽ có một bả vai khác tới nâng đỡ mảnh trời này lên.
......
Với OMW là như thế, nhưng đối với mấy tên đại thần nào đó của giới eSports, Lâm Diễn lại là một loại tồn tại khác biệt.
Đại ma vương? Đối thủ mạnh nhất? Quán quân tay bắn tỉa?
Không sai, nhưng quan trọng hơn là, Lâm Diễn chính là một tên ăn trộm trái tim kẻ khác! Phụ lòng người ta! Tra nam không cưới chỉ thích trêu ghẹo!!!
Kỳ thực Lâm Diễn có ý tứ với bọn họ hay không trong lòng bọn họ đều biết, yêu đơn phương ngần ấy năm cũng không đến mức không nhận rõ lòng mình, nhưng mặc dù không phải người yêu, thì tối thiểu cũng là bạn thân có quan hệ rất tốt đi?
Không nói một lời liền chạy trốn thì tính là nam nhân cái gì? Cái gì hả? Tính như nào???
Tuy rằng mọi người đều là tình địch của lẫn nhau, nhưng dưới tình huống này xem như là có chút đồng bệnh tương liên, thậm chí thỉnh thoảng sẽ tụ tập cùng một chỗ ôm đoàn sưởi ấm, uống chút rượu hồi ức chuyện cũ.
(dreamhouse2255)
Trì Chu: "Quan hệ của hắn với tôi là tốt nhất! Chúng tôi có thẻ VIP QQ! Hơn 900 ngày ám muội! Hắn đã hứa với tôi là sẽ mua một căn biệt thự ven biển, sau khi xuất ngũ cùng tôi đi bắt cua, tôm hùm~"
Chung Húc Nghiêu: "Lão tử cùng hắn là bạn học sơ trung, quen biết chín năm! Trước đây trọ ở trường lão tử còn giặt quần lót giùm hắn! Thương lượng cùng nhau đánh chuyên nghiệp cùng nhau xuất ngũ, thế mà hắn nói đi là đi! Nói đi là đi!"
Đàm Hi Văn: "Tiền bối từng nói hắn coi trọng tôi nhất, còn nói muốn đào tôi về OMW làm người nối nghiệp của hắn, tôi...... tôi đã chuẩn bị kỹ để từ bỏ đội ngũ đi cùng hắn rồi......"
......
Trì Chu: "Tra nam! Khốn nạn! Cút về đây cho ta a a a a a!"
Chung Húc Nghiêu: "Không trói hắn lại X chết hắn, lão tử thề không làm người!"
Đàm Hi Văn: "Tôi sẽ không bỏ qua, tiền bối xin nhất định phải cẩn thận."
......
Mà trước mắt, cái tên "tra nam" mai danh ẩn tích rốt cuộc có dấu hiệu xuất hiện, ba người biểu tình phức tạp, đáy mắt lộn xộn muôn vàn cảm xúc. Thân làm tuyển thủ chuyên nghiệp hàng đầu, tay của bọn họ thế nhưng nhịn không nổi mà run rẩy.
(dreamhouse2255)
Đàm Hi Văn chọn "Quan sát người chơi xung quanh ". (Là hiển thị tài khoản đã chỉ định có ở gần mình bao nhiêu km ấy)
Hô hấp của ba người nháy mắt đình trệ.
***
Bắn chết người kỳ kỳ quái quái trốn ở phía sau trạm xăng dầu kia, Lâm Diễn để ý tới ID của đối phương.
[ NBB_Clock]
......
Ừm...... Khá quen đây......
"......"
Đờ mờ, đây không phải là Chung Húc Nghiêu sao?!
Hắn nhất thời giật mình một cái, nghĩ đến giải đấu Châu Âu sắp bắt đầu ở Berlin, nơi ở của tuyển thủ Trung Quốc ngay tại cái khách sạn lớn cách chỗ hắn không xa.
Click xem thông tin liền càng thấy không ổn, địa chỉ của ID này thật sự ở ngay trong vòng 300m!
(dreamhouse2255)
Lâm Diễn không nói hai lời liền out game, tháo tai nghe, nhấc cặp sách đi đến quầy tính tiền, trong lòng nghi thần nghi quỷ, chỉ lo một giây sau sẽ bắt gặp người quen cũ.
Đợi chị gái ở quầy Internet tính tiền cho hắn xong, tâm tình của Lâm Diễn mới hơi bình tĩnh xuống.
Chung Húc Nghiêu chưa chắc đã nhận ra hắn, hắn đã rời đi hai năm rưỡi, hiện tại đối phương nói không chừng còn không nhớ hắn đây, chắc gì sẽ nghĩ đến chuyện dựa theo ID trò chơi tìm đến hắn?
Cho dù ngẫu nhiên đụng phải, cũng chỉ là chào hỏi bạn cũ, huynh đệ khách sáo mặt ngoài, dù sao hắn cũng không có thiếu tiền Chung Húc Nghiêu, cần gì phải hoảng sợ như vậy chứ?
Lâm Diễn yên tâm không vội vã nữa, nhưng nếu hiện tại quay lại chơi game thì cũng muộn rồi, hắn đi tới cửa hàng tạp hóa bên cạnh mua một cây kem ốc quế, chuẩn bị vừa ăn vừa chậm rãi về nhà.
Mấy chục giây sau Lâm Diễn phi thường hối hận chính mình không có nhanh chóng ăn hết cây kem, tới tận khi nó rơi trên mặt đất, nó cùng đầu lưỡi mình vẫn chưa có cuộc gặp gỡ lãn mạng nào.
Lâm Diễn đụng phải một bả vai mạnh mẽ, cánh tay bị người nắm lấy, chưa kịp làm ra bất kỳ phản kháng gì, hắn đã bị người nọ nâng cằm lên, thanh âm oán hận kẹt lại trong cổ họng, hai mắt hắn từ từ trừng lớn.
"......"
Xong đời.
(dreamhouse2255)
"Lâm Diễn." Chung Húc Nghiêu híp mắt, giận dữ nhìn hắn.
"Nhận...... Nhận lầm người rồi......" Lâm Diễn hít sâu một hơi, dùng ngữ âm Kango(*) mạnh mẽ giải thích, "Tôi là Tiểu Lâm, không phải...... Lâm...... Diễn......"
Đàm Hi Văn mặt không thay đổi kéo lấy cái balo của hắn, chuẩn xác lấy ra thẻ sinh viên. Trì Chu cười lạnh một tiếng, giơ lên trước mắt hắn.
Bên phải cổ tay Diễn Thần có một nốt ruồi nhỏ màu đỏ, toàn bộ vòng eSports PUBG đều biết.
"......" Lâm Diễn trầm mặc một lát, không tự chủ né tránh tầm mắt nóng rực của ba người, "Các cậu đây là xâm phạm việc riêng tư của tôi, tôi có thể báo...... Đờ mờ!"
Chung Húc Nghiêu căn bản không muốn phí lời, trực tiếp khom lưng ôm Lâm Diễn, khiêng hắn lên bả vai mình.
"Thả tôi ra! Lão Chung, cậu điên rồi!"
"Thả cậu ra, lão tử liền theo họ cậu. "
Chung Húc Nghiêu mặc kệ hắn giãy dụa, mọi người xung quanh chăm chú nhìn đám người khiêng Lâm Diễn đi về phía khách sạn, có Trì Chu cùng Đàm Hi Văn trái phải đi theo, ba người ăn mặc lịch sự, biểu tình tự nhiên, thế nên không ai nghĩ bọn họ 'trắng trợn cướp đoạt dân nam', thậm chí còn trêu chọc huýt sáo.
(dreamhouse2255)
Lâm Diễn đỏ bừng mặt, một nửa là bởi vì sung huyết, một nửa là cảm thấy mất mặt.
Chung Húc Nghiêu vứt hắn lên ghế sô pha mềm mại ở phòng nghỉ ngơi, Lâm Diễn ngồi không vững, nằm ngửa nhìn ba tên 'đại nam nhân' vây quanh mình, một người trong đó còn đang cởi áo khoác, hắn nháy mắt sợ đến thẳng eo, co rúc vào một góc ghế sô pha mặt đầy đề phòng: "Các người muốn làm gì? Các người như vậy có biết là gì không? Là phạm pháp đấy! Phạm pháp!"
Đàm Hi Văn ngoài cười nhưng trong không cười, Trì Chu cười gằn, Chung Húc Nghiêu cởi áo khoác xong cuốn ống tay áo lên, lộ ra bắp tay đầy cơ bắp cùng nhếch khóe miệng, viết to bốn chữ – Cậu! Chết! Chắc! Rồi!!
Lâm Diễn tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Được thôi, muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng, hắn nhận.
Đi mà không chào là hắn sai, hơn hai năm không liên lạc là hắn sai, gặp rồi giả vờ không quen biết cũng là hắn sai, hắn xác thực có lỗi với ba tên này, chỉ cần đánh xong để hắn đi là được!
......
Trong một mảnh hắc ám, hắn chạm phải một thứ ướt át, ôn nhu cọ xát khóe môi mình.
Lâm Diễn theo bản năng lui về sau, kinh hoảng mở mắt ra, khuôn mặt Đàm Hi Văn nho nhã tuấn tú gần trong gang tấc.
"Hi Văn...... cậu......"
(dreamhouse2255)
"Rốt cuộc cũng gặp được tiền bối, em rất vui vẻ. " Đàm Hi Văn cúi người cầm khăn ướt lau khóe miệng còn dính tí kem của hắn, ánh mắt xuyên qua mắt kính yên lặng nhìn hắn, tiếng nói ôn hòa.
Còn không đợi Lâm Diễn mở miệng, Trì Chu liền dùng sức đẩy Đàm Hi Văn ra, nhào vào lòng hắn mà ôm, đầu chui dùng sức cọ xát cổ hắn, âm thanh cũng mang theo tiếng khóc nức nở, "Chết tiệt, chết tiệt chết tiệt chết tiệt, cậu còn sống, đờ mờ!"
Lâm Diễn ngây ngốc dùng tay xoa xoa lưng hắn, "Ừm......Còn sống......"
Một bên tay bị Chung Húc Nghiêu kéo qua, mới vừa là tên nam nhân hung hăng bá đạo thế mà bây giờ cúi thấp đầu, cẩn thận tỉ mỉ hôn lên lòng bàn tay hắn. Giọng nói càng là mang theo kích động không kìm nén được vui sướng, "...... Đồ chó, hại lão tử lo muốn chết. "
"......"
Lâm Diễn thở dài một hơi thật sâu.
Thật là...... hà tất như vậy?
......
Chờ ba người tỉnh táo lại, Lâm Diễn cũng gần mệt mỏi kiệt lực, vừa bị ôm vừa hôn vừa sờ soạng, hắn cảm thấy chính mình hiện tại có thể yêu cầu trở về.
(dreamhouse2255)
"Không được!" Chung Húc Nghiêu nghiêm mặt, "Lại chạy nữa thì làm sao bây giờ?"
"...... Sẽ không. " Lâm Diễn lắc lắc điện thoại di động, "Không phải đã đưa WeChat cho các cậu rồi sao?"
Ba người như cũ không chịu châm chước.
"Tôi bây giờ là sinh viên, ngày mai còn phải thi học kỳ!" Lâm Diễn vô cùng đáng thương, "Không phải cậu vừa nhìn thấy thẻ sinh viên của tôi rồi sao? Hi Văn?"
Đàm Hi Văn ngồi xuống bên cạnh Lâm Diễn, cách gần quan sát thần sắc của hắn, "Tiền bối còn chưa có nói cho chúng ta biết vì sao đột nhiên rời đi."
Lâm Diễn hạ mắt xuống, hầu kết khẽ động, "Không phải là đi học đó sao, đánh eSports không có tiền đồ...... Vẫn là cầm cái bằng tốt nghiệp mới quan trọng nhất."
Chung Húc Nghiêu cau mày lại, Trì Chu nghi hoặc mà "Hả?" một tiếng, Đàm Hi Văn khẽ cười, không có phản bác hắn.
"Trước đó tiền bối hoàn toàn có thể chọn xuất ngũ, không cần chơi mất tích, lén lút chạy đến Berlin đi học."
"Tôi không phải là sợ...... sợ bị chê cười sao?" Lâm Diễn cười gượng hai tiếng, nhìn qua Trì Chu cùng Chung Húc Nghiêu, "Cậu xem, bọn họ đều khinh bỉ tôi."
"Cái này, cái này, cậu đừng có bán thảm, tôi khinh bỉ cậu? Mẹ nó tôi là không chịu nổi cậu đến giờ còn nói dối mới đúng!" Trì Chu tức giận, cúi người dùng sức nắm chặt vai Lâm Diễn, "Cậu làm gì tôi không quan tâm, vì sao lại cắt đứt liên lạc với tôi? Cậu có biết tôi rất nhớ cậu hay không? Hả?"
(dreamhouse2255)
Lâm Diễn cúi đầu, không lên tiếng.
Nhìn bộ dáng dầu muối không ăn của đối phương, Chung Húc Nghiêu nhắm mắt lại, dùng sức nghiến răng: "Không muốn nói thì đừng nói, nhốt hắn lại, sớm muộn gì cũng biết."
"......" Lâm Diễn.
"Tiền bối có phải có khó khăn gì không? Nói cho chúng ta...... được chứ?"
"Không......" Lâm Diễn nâng chén trà không biết là của ai lên uống mấy ngụm, "Các cậu suy nghĩ nhiều."
Chung Húc Nghiêu nhìn chằm chằm hắn, giễu cợt một tiếng, "Tật xấu nói dối liền uống nước không thay đổi chút nào, cậu lừa gạt ai đó?"
Hai người bọn họ quen biết nhiều năm, loại lí do bao biện này rất không ứng phó được Chung Húc Nghiêu. Lâm Diễn bất đắc dĩ, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn đối phương, "Ngày mai tôi thật sự có kỳ thi, thi xong liền nghỉ, các cậu để tôi trở về trước, ngày mai tôi đến tìm các cậu, được không?"
Ba người tiếp tục trầm mặc.
"Các cậu không phải còn cần huấn luyện sao? Không sợ bại bởi người nước ngoài sao? Cậu xem OMW của chúng tôi một chút......"
(dreamhouse2255)
"Cậu còn biết OMW?" Trì Chu nhướng mày, "Được thôi, lại nói, chúng ta có nên nói chuyện của cậu cho đội trưởng Lộ hay không......"
"Đừng!" Lâm Diễn đứng phắt dậy, túm chặt lấy ống tay áo của Chung Húc Nghiêu cùng Trì Chu, "Đừng nói cho Tiểu Lộ, ta thật sự không có mặt mũi nhìn hắn, làm ơn."
Hắn không có thua thiệt ba người này, nhưng Lộ Thâm thì khác.
Lúc trước hắn quăng đội ngũ cho Lộ Thâm, để đối phương phải chịu vô số nhục mạ, sự phẫn nộ của hơn phân nửa fan đều trút lên người của thiếu niên vừa mới vừa 18 tuổi, nói cậu phế vật, nói cậu không xứng, nói cậu ác ý chen vào vị trí của Lâm Diễn...
Lộ Thâm không rên tiếng nào gánh vác lấy toàn bộ, cậu gánh đội ngũ rất tốt, còn khắp nơi giữ gìn thể hiện của cựu đội trưởng, tùy ý fan Lâm Diễn chửi bới sỉ nhục, hoàn toàn không có chút oán khí nào, thậm chí còn không cho phép người hâm mộ của mình thay cậu bất bình.
Lâm Diễn hổ thẹn trong lòng, sợ nhất là nhìn thấy Lộ Thâm.
Chung Húc Nghiêu nhìn về phía ngón tay Lâm Diễn ôm lấy ống tay áo của mình, trắng nõn thon dài, hắn nắm lấy bàn tay sờ sờ, đang định đáp ứng hắn "làm nũng", ngước mắt lên thì chợt khựng lại.
Trì Chu vẻ mặt rất phức tạp, "A Diễn......"
Lâm Diễn nháy mắt minh bạch, da đầu tê dại, ngay cả trái tim cũng đập nhanh như trống, đúng như dự đoán, thanh âm quen thuộc vang lên từ phía sau, như sương tựa huyễn, không biết muốn vùi lấp ai trong mộng.
"...... Đội trưởng?"
________________________________________
Tác giả có lời muốn nói:
Không phải NP, là 1v1, pháo hôi thụ chủ yếu là để thăng tiến cốt truyện, không muốn đừng xem.
________________________________________
*Kango (:, "Từ Hán") là một phần của từ vựng Nhật có nguồn gốc từ hoặc đã được tạo bởi những yếu tố được mượn từ tiếng Trung Quốc. Một số cấu trúc ngữ pháp và mẫu câu cũng là Hán-Nhật. Từ vựng Hán-Việt là kango (漢語) trong tiếng Nhật, có nghĩa là "từ Trung Quốc". Kango là một trong ba thể loại của từ vựng tiếng Nhật. Những thể loại khác là từ vựng tiếng Nhật bản ngữ () và mượn từ ngôn ngữ khác, nhiều nhất là ngôn ngữ phương Tây (). Nó được ước lượng là 60% những từ trong từ điển hiện đại tiếng Nhật là kango, nhưng họ chiếm 18% những từ được dùng trong nói chuyện.
(dreamhouse2255)