Sư Huynh, Help Me!!!

Chương 6:




Chuyển ngữ: Hiên Viên Kỳ Phong
Biên tập: Hiên Viên Dạ Nguyệt

Nhạc Tụ San nén xuống xúc động muốn đập chết sư huynh, một lần nữa đăng nhập vào nhân vật của mình.
[ Đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Vângggggg
Giữa đêm khuya, Nhạc Tụ San quả thực muốn hét ầm lên, nhưng ý chí chiến đấu đang sục sôi cũng không làm cô từ bỏ. Sư huynh Lạc Dương dùng nhân vật của cô chỉ mới mất một nửa thanh máu đã có thể đánh chết quái tinh anh của nhiệm vụ này rồi, Nhạc Tụ San cũng tin tưởng vào kỹ thuật của mình. Tuy rằng lúc nãy cô vẫn cho là sư huynh sẽ giúp mình đánh quái, nhưng vị sư huynh tiêu sai này lại muốn cô nhớ rõ thao tác và skill mà huynh ấy sử dụng.

Nhạc Tụ San hối hận, lẽ ra vừa nãy cô nên dùng nhân vật của sư huynh để tự giúp mình mới phải, thật sự là ngàn tính vạn tính cũng không nghĩ đến vị sư huynh nghiêm túc này lại trêu cô như thế.
Nhạc Tụ San điều khiển nhân vật, bắt chước kỹ thuật ban nãy của sư huynh, đứng từ chỗ tảng đá ban nãy, quay hướng mặt về, điều khiển được linh xà kéo cừu hận, tuy rằng không lưu loát như sư huynh lúc nãy, linh xà nhìn cũng chả thông minh bằng lúc nãy, nhưng tốt xấu gì thì cũng tính là cô đã đánh được quái tinh anh..
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Tụ Tử học rất nhanh.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Đó là sư huynh dạy tốt đó!!!!!!!
May mắn cô đã làm xong được nhiệm vụ, bất mãn trong lòng Nhạc Tụ San rốt cục cũng tan biến, cô nhanh chóng đi trả nhiệm vụ, NPC giao nhiệm vụ cho lại rất nhiều vật thưởng, nhưng mà......
Cái quỷ gì nữa vậy!
Còn thiếu một chút xíu kinh nghiệm nữa mới mãn cấp là sao! Nhạc Tụ San cô hiện giờ rất muốn vơ bừa một ái đó đánh đập cho bõ tức!
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Ta vốn là còn muốn mãn cấp ngay hôm nay chứ, thế mà còn thiếu 5%!
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Vậy để ngày mai làm tiếp đi, khuya rồi còn chưa ngủ?
Nhạc Tụ San ngắm nghía đồng hồ ở góc phải, đã gần sáng rồi, xoay qua xoay lại một chút mà thời gian lại trôi thật nhanh. Nếu không phải ngày mai có mấy cuộc phỏng vấn, cô cũng muốn luyện đến mãn cấp đã rồi tính sau.
Thế nhưng, lý trí của Nhạc Tụ San vẫn đánh bại được tiểu ác ma nghiện game trong đầu cô.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Ngủ...... Ông trời nhất định không cho muội mãn cấp mà, sư huynh ngủ ngon.
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Ngủ ngon.
Tâm tưởng Nhạc Tụ San vẫn còn dính vào Kiếm Tam nên cô lăn qua lăn lại một lúc lâu trên giường mới đi vào giấc ngủ. Hôm sau thiếu chút nữa là lỡ cả chuông báo thức, sau đó những cuộc phỏng vấn liên tiếp khiến cô không thể tiếp tục nhớ thương công cuộc mãn cấp được nữa.
Từ tối hôm qua lúc bắt đầu đã bị sư huynh nghiêm túc đùa bỡn một lần, thiếu chút kinh nghiệm nữa là mãn cấp, thiếu chút nữa là đã lỡ báo thức sáng, những việc xui xẻo cứ dồn đến ồ ạt, nhưng mà ngần đó vẫn chưa là gì…..
Còn hiện tại cô đang ở công ty phỏng vấn thứ ba của hôm nay, vì cái quỷ gì mà lại bị kẹt trong thang máy? Nhạc Tụ San có thói quen đến công ty phỏng vẫn sớm mười lăm phút, liếc mắt đã thấy mình bị nhốt được mười phút rồi, chỉ còn năm phút nữa là đến giờ phỏng vấn, cô còn đang vội muốn chết mà!!
Cùng bị nhốt trong thang máy với cô còn có một thanh niên mặc thường phục, chỉ thấy anh ta sau khi nhấn chuông cứu hộ thì vẫn bình tĩnh đứng. Nhạc Tụ San lại nhìn lén anh một chút.
Tại sao lại bị nhốt ở cái thang máy này cơ chứ!
Trong ba công ty gọi đến phỏng vấn hôm nay, đây là công ty cô thích nhất. Thấy đã sắp đến giờ, Nhạc Tụ San muốn gọi điện thoại cho công ty nói một chút về tình huống hiện trạng, dù sao cô cũng muốn tranh thủ một chút.
Nhạc Tụ San lấy điện thoại ra, nhìn vào số đã lưu trên danh bạ, quay số điện thoại.
“Tài khoản của quý khách không đủ để thực hiện cuộc gọi này, xin quý khách vui lòng nạp thêm…”
Lại gì nữa! Nhạc Tụ San đều đã sợ đến ngây người, cô thực sự đã đạt đến cảnh giới của xui xẻo. Đương nhiên cô cũng không dễ dàng từ bỏ như vậy, cô chuẩn bị dùng điện thoại để nạp tiền vào tài khoản. Điều tối kỵ khi đi phỏng vấn chính là để lại ấn tượng không tốt, hơn nữa còn là đi muộn không có lý do.
Đột nhiên cô nhìn sang thanh niên cũng đang bị nhốt như mình, anh vẫn đang quan sát biểu cảm thay đổi liên tục của cô, có điểm tiểu quýnh.
Cô thử vài lần nhưng đều nạp tiền thất bại, Nhạc Tụ San cảm thấy ngày mai mình nên đi chùa cúng bái thôi, xui rủi tại sao lại liên tiếp xuất hiện thế này. Nghĩ đến công việc này, cô cũng chỉ có thể kiên trì….
“Anh gì ơi, có thể cho tôi mượn di động dùng một chút không?” Nhạc Tụ San lắc lắc di động trong tay mình, mỉm cười nói: “Di động của em vừa đúng lúc hết tiền, không gọi được.”
Chàng trai kia nhìn cô một chút, gật gật đầu, rồi lấy điện thoại trong túi quần ra đưa cho Nhạc Tụ San.
“Cám ơn.” Nhạc Tụ San dùng hai tay tiếp lấy điện thoại, bấm một dãy số,“Xin chào, tôi là Nhạc Tụ San, hôm nay có hẹn phỏng vấn lúc ba giờ rưỡi với, thật xin lỗi, tôi đã vào công ty rồi nhưng thang máy khu ký túc xá của quý công ty có chút trục trặc, tôi đang bị kẹt ở bên trong.”
Nhạc Tụ San dừng một chút, nói:“Được, đã làm phiền ngài rồi, cám ơn...... Tạm biệt.”
Nàng thở ra một hơi nhẹ nhõm, vừa nãy đội nhân sự thông báo rằng họ sẽ phỏng vấn liên tục cho đến năm giờ, chỉ cần ra khỏi nơi quỷ quái này trước năm giờ là được rồi, hẳn là sẽ không có xui đến như vậy đâu, nhỉ?
Nhạc Tụ San cúp điện thoại, dùng hai tay trả lại cho chàng trai kia, mỉm cười nói lời cảm tạ:“Cám ơn anh.”
Anh thanh niên kia chỉ gật đầu với cô, thu lại di động của mình.
Một lát sau, tiếng công cụ va chạm vào nhau từ bên ngoài truyền đến, chỉ trong chốc lát, cửa thang máy đã được mở ra. Thang máy bị kẹt ở tầng thứ mười lăm, cũng vừa đúng là tầng cô phỏng vấn.
Anh chàng bị nhốt cùng Nhạc Tụ San nhường đường cho cô ra ngoài trước, sau đó cũng đi ra theo.
Nhạc Tụ San xem chỉ dẫn, đi vào công ty cô muốn phỏng vấn, hít sâu một hơi, chỉnh sửa lớp trang điểm trên mặt một chút rồi mỉm cười đi về hướng sân khấu.
Khối thủy tinh lớn trước sân khấu có khắc tên công ty….
Công ty khoa học kĩ thuật Đường Tư, vị trí Nhạc Tụ San nàng phỏng vấn là nhân viên kế toán tài vụ.
Anh trai vừa rồi từ xa xa nhìn cô tiến vào công ty mình cũng không ngạc nhiên lắm, vừa lúc đó một người đàn ông khác bước ra từ thang máy bên kia, tuy nhìn lớn tuổi hơn một chút nhưng cũng điển trai không kém, anh ta tức giận nói: “A Dương, sao giờ này cậu còn ở đây?”
“Vừa mới ra, bị kẹt thang máy giống cậu hôm nọ đấy.” Anh thanh niên tên là A Dương chỉ vào thang máy đang được sửa chữa nói.
Hai người cùng nhau vào văn phòng, vừa đi vừa tán gẫu.
“Giang Hàn, hôm nay công ty chúng ta tuyển nhân viên à?”
“Đúng thế, nghe nói là phòng tài vụ không đủ ngưòi, sao thế?”
“Không có gì, hỏi một tý thôi.” A Dương lắc đầu.
Là ngưòi trải qua nhiều lần phỏng vấn, guy rằng Nhạc Tụ San rất hài lòng về biểu hiện của mình, hơn nữa cũng đã đàm luận đến vấn đề lương bổng và đãi ngộ của nhân viên, nhưng theo lệ vẫn phải ra về chờ kết quả phỏng vấn. Chờ bọn họ đưa ra câu trả lời thuyết phục, cho nên cô cũng chỉ có thể tiếp tục vừa tìm phỏng vấn khác vừa chờ kết quả.
Về nhà ăn cơm xong, Nhạc Tụ San lại muốn tiếp tục sự nghiệp mãn cấp lớn lao của mình, nhìn xem bảng hảo hữu một chút, sư huynh bình thường luôn online chỉ dạy cô hôm nay lại không onl, cô không khỏi có chút luyến tiếc.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Tôi chỉ mới không online một ngày thôi mà, Hữu Tử cậu lại còn mãn cấp sớm hơn tôi nữa.
[ đội ngũ ] Hữu Tử: Nhiệm vụ sau này thăng cấp rất nhanh đó.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Tôi cũng mãn cấp nè!
Tụ Tử Sam Sam hoàn thành thêm một cái nhiệm vụ, rốt cục đã lên tới cấp chím mươi
[ Thử Thì Vô Cô [ cấp bậc:90, môn phái: Vạn Hoa, trận doanh: Ác Nhân cốc ] xin gia nhập đội ngũ của bạn ]
Vừa mới mãn cấp xong, sư phụ liền vào đội ngũ.
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Tụ Tử đồ đệ đệ chúc mừng con mãn cấp nha.
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Ố, Hữu muội giấy cũng mãn cấp rồi này.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Chào sư phụ.
Sau khi mãn cấp, Tụ Tử Sam Sam đối với Kiếm tam này càng thêm tò mò, cô cũng muốn xem cách chơi của những môn phái khác. Nguyên nhân chính cô luyện Ngũ Độc là do cô muốn chơi hệ trị liệu, bất kể là PVP hay PVE cũng đều muốn thử một lần.
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Đồ nhi con mãn cấp rồi muốn chơi PVP hay PVP hay là PVP!
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Mãn cấp xong thì chơi gì vui? Thật sự là con muốn chơi tất, PVP hay PVE cũng muốn thử!
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Ta thì thích đồ đệ theo PVP.
Thử Thì Vô Cô nhớ lại mấy đứa đồ đệ trước của cậu ta mãn cấp xong đều theo con đường PVE, cảm thấy có chút mất mát.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Con thì sao cũng được, thử chơi một chút xem sao.
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Để PVP, đầu tiên con phải gia nhập phe, nào, đồ nhi, chúng ta đến Ác Nhân cốc nghe thổi sáo.
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Tiếng sáo của lão Vương cực kỳ hay luôn đó.
[ đội ngũ ] Hữu Tử: Hự...... Còn có người khác, sư đồ các người đừng thế chứ!
Nhạc Tụ San cảm thấy cuộc sống sau khi mãn cấp rất mới lạ, có sư phụ kéo cô theo, cô và Hữu Tử cùng gia nhập phe Ác Nhân Cốc.
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Nhiệm vụ hàng ngày của PVP rất đơn giản, mỗi ngày đều làm ở Mã Nguy Dịch, đợi chút vi sư dắt con đi.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Tiếng sáo của Vương Di Phong quả nhiên nghe... rất hay!
[ đội ngũ ] Hữu Tử: Tui đã tắt nhạc nền rồi.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Không, không chỉ muốn tắt nhạc nền, tôi còn muốn tắt âm thanh luôn.
[ đội ngũ ] Hữu Tử: Ha ha ha ha ha ha!
Tụ Tử Sam Sam và Hữu Tử chính thức gia nhập Ác Nhân cốc, bởi vì bang hội của Tụ Tử Sam Sam gia nhập lúc trước là bang trung lập, nên sau khi gia nhập Ác Nhân cốc, cô liền rút khỏi bang hội.
Bởi thế, khi Vô Cô sư dắt theo hai đứa nhóc vừa chân ướt chân ráo mãn cấp đến Mã Nguy Dịch làm nhiệm vụ hằng ngày, nhiệm vụ còn không nhận được, cũng chết thê thảm. Đêm nay đám Hạo Khí không biết đang làm gì, đột nhiên tập trung vài bang hội lại đánh úp căn cứ của Ác Nhân Cốc. Thử Thì Vô Cô đã ở cùng bang hội đánh trả, nhưng là Hạo Khí Minh nhân số áp đảo cục diện hoàn toàn nghiêng về một phía.
[ Bạn đã bị trọng thương, chờ 1 phút 30 giây để phục hồi.]
[ Hồi sinh tại chỗ ] đang xám xịt, không nhấn vào được.
[ Về doanh địa nghỉ ngơi ]
Tụ Tử Sam Sam và Hữu Tử, còn có Thử Thì Vô Cô cứ như vậy nằm ở điểm hồi sinh, chết bất đắc kỳ tử, thậm chí ngay cả chết vì lý do gì cũng không biết.
Thử Thì Vô Cô rất muốn tham gia vào đội đánh trả của bang, nhưng hắn vừa mới hứa chỉ dạy cho cô nhóc đồ đệ vừa mới mãn cấp này biết thế nào là giang hồ, hôm trước là bất đắc dĩ, phải lựa chọn một bên là mạng người một bên là đồ đệ mãn cấp. Lần này Thử Thì Vô Cô bảo toàn tôn nghiêm của một vị sư phụ, quyết định lựa chọn đồ đệ.
Đầu người gì chứ, sau này còn nhiều mà.
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Xem ra bây giờ cũng không làm được nhiệm vụ rồi.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Không sao, vậy thì mình làm gì bây giờ đây sư phụ?
Cả bọn vừa nằm trên đất vừa trò chuyện, làm thế nào cũng cảm thấy thảm thương hết sức.
Xem ra lần đầu tiên mãn cấp, gia nhập phe của Tụ Tử Sam Sam vô cùng không thuận lợi, cô không khỏi nghĩ đến hôm nay lại xui xẻo như vậy.
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Đồ nhi, không phải con bảo là cái gì cũng muốn chơi à? Để sư phụ dắt con đi đánh bí cảnh ngày nha.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Dạ!
[ đội ngũ ] Hữu Tử: Tui đi theo luôn có được không?[icon đáng thương ] mạng của tui hôm nay cũng không tệ lắm.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Í đúng nha, Hữu Tử hôm nay vẫn chưa rớt mạng lần nào!
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Không sao hết, Không sao hết, Đại chiến rất đơn giản, PVP như ta cũng có thể đánh nè!
Cứ như vậy chết ở Mã Nguy Dịch gió tanh mưa máu, một Hoa gian ( vạn hoa mang nội công công kích- DPS) dắt theo đồ đệ đáng yêu cùng bạn tốt, anh dung bình tĩnh một đường tiến thẳng đến bí cảnh ngày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.