*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Sweet
Lễ Giáng Sinh là sinh nhật của Bàng Cùng Hiên, hắn đương nhiên sẽ không chủ động nói ra, nhưng từ một tháng trước, Tiểu Cửu cùng Lương Mama đã đem ngày sinh của từng người trong phòng lượt qua rồi.
Tiểu Cửu “Có thể sinh vào ngày này, cậu rất vinh dự đó”
Bàng Cùng Hiên cười haha, hắn không thích sinh nhật mình, đương nhiên hắn không thể nói hắn chán ghét vì sao hôm nay lại là ngày sinh của hắn. Vào ngày này tỷ tỷ cùng mụ mụ đều có những bữa tiệc riêng của họ, không có người nào cùng hắn thổi nến ăn bánh kem, hai năm qua hai người ấy chỉ tặng quà cho hắn.
Bàng Cùng Hiêu sau này đọc sách mới biết, lễ Giáng Sinh tại Châu Âu là thời điểm gia đình cùng nhau quây quần.
Toàn bộ thế giới chỉ có riêng nhà mình là cảm giác lạnh lẽo nhất, Bàng Cùng Hiên tự mình an ủi nhưng cũng không làm cách nào thích được, có điều riết rồi hắn cũng quen.
Trước ngày sinh nhật mấy ngày Bàng Cùng Hiên kỳ thật lặng lẽ chờ mong, chờ mong bọn Tiểu Cửu sẽ cùng ở chung với hắn trong ngày sinh nhật, mà không tham dự vào dạ tiệc Giáng Sinh. Có điều rất nhanh chóng, Bàng Cùng Hiên đã cảm thấy đây chỉ là ý nghĩ của riêng mình, nhưng rất ích kỷ, hắn rõ ràng bởi vì bản thân không thể tham gia vào dạ tiệc Giáng sinh mà lại hy vọng người khác ở cùng với hắn.
Không phải hội học sinh cấm Bàng Cùng Hiên tham gia, mà là hắn sợ quấy rầy nhã hứng của người khác, nên không tham gia vào các hoạt động cộng đồng.
Tiểu Cửu không biết nguyên nhân nào mà cãi nhau lớn với cái đám hội hotgirl sinh viên, trở lại phòng ngủ đập bàn lớn tiếng tuyên bố cấm phòng 615 tất cả mọi người tham gia dạ tiệc Giáng Sinh.
Bàng Cùng Hiên không biết nguyên do, muốn nói gì đó mà chen miệng vô không được, tiếp theo Tiểu Cửu đột ngột tuyên bố vì ngày 25 được nghỉ nên muốn mọi người cùng nhau đi dạo phố
Có lẽ, bọn họ nhớ rõ sinh nhật của hắn.
Có lẽ bọn họ sẽ tặng hắn quà hoặc là một sự bất ngờ nào đó.
Bàng Cùng Hiên kỳ thật rất muốn tham gia dạ tiệc Giáng sinh để xem nó như thế nào, mỗi lần nói gì đó dính đến chuyện này thì Tiểu Cửu sẽ trừng mắt với hắn, cuối cùng hắn hay bất cứ ai cũng không dám nhắc đến nữa.
Ngày 25 tới, hết thảy mọi chuyện đều an bình, rửa mặt xong đi căn tin ăn cơm, bởi vì là ngày nghỉ, bọn họ lại tới sớm, cho nên còn có rất nhiều sự lựa chọn.
Nhìn gương mặt lũ bạn cùng phòng yên ổn không có chuyện gì cả, Bàng Cùng Hiên nghĩ, có lẽ bọn họ đã quên sinh nhật hắn.
Bàng Cùng Hiên rất ít ra ngoài mua đồ, cho dù hắn đã cởi mở hơn nhưng vẫn không quen đứng trước ánh mắt của đủ loại người xa lạ mà thản nhiên được.
Tụi Tiểu Cửu lớn tiếng nói, lớn tiếng cười, dù cho người qua đường vội vã không kịp nhìn thấy Bàng Cùng Hiên, cũng sẽ bị âm thanh huyên náo của bọn họ mà kiềm không đặng liếc qua.
Bàng Cùng Hiên biết rõ khi bốn người bọn họ đứng chung một chỗ, sẽ bị bạn học trong trường đùa gọi là “Tân Phong Cảnh” (Kỳ Quan Mới)
“Tân ” là tân sinh mới, “Phong Cảnh” có nghĩa là chỉ cần bọn họ đứng ở nơi nào, bốn người cùng tụ tập một chỗ sẽ luôn hấp dẫn ánh mắt người khác nhìn vào.
Có cảm thấy kinh diễm, có cảm thấy kinh hãi, có cảm thấy buồn cười…|
Bàng Cùng Hiên ngẫm lại cũng hiểu được rất thú vị, hắn lớn lên rất xấu, Tiểu Mập rất béo, Lương Mama lải nhải so với Tiểu Cửu cũng chả kém, còn có Tiểu Cửu, cậu ta bị đàn anh cùng đàn chị trong trường gọi là “Búp bê giả”, cái nickname này là vì cậu ấy có vẻ ngoài tinh xảo hệt như vẻ ngoài của búp bê BJD (1)
Bàng Cùng Hiên từng thấy một số nữ sinh khoe loại búp bê này, thật sự rất xinh đẹp, trong đó có một con nhìn rất giống Tiểu Cửu, có điều chủ nhân của con búp bê kia lại là một nam sinh…..
Tóm lại bọn họ khác biệt rất lớn, mà lại thích hành động tập thể nên trở thành “Tân Phong Cảnh” của sân trường, vì thế Tiểu Cửu cực kỳ đắc ý, cậu ta cho rằng mình mới là “Tân Phong Cảnh” duy nhất trong mắt người xem.
Trong lúc miên man suy nghĩ rồi mới phục hồi lại thần trí, Bàng Cùng Hiên thiếu chút nữa bị mớ quần áo trên tay dìm chết, bước chân lảo đảo.
“Tiểu….Cửu….Nhiều quá…”
Tiểu Cửu khẽ quay đầu “Có ổn không?” lại chỉ chỉ vào một cái mành kéo “Đi vào thử xem”
“Ai? Ai?”
“Ai? Đương nhiên là cậu, hôm nay không phải sinh nhật sao” Nói xong Tiểu Cửu sẽ cơ hồ không thèm để ý tới đẩy Bàng Cùng Hiên vào phòng thử áo, còn giúp hắn kéo rèm.
Bàng Cùng Hiên có chút ngơ ngác nhìn phòng thử đồ bằng gỗ trắng được ngăn cách, qua 30s mới có phản ứng lại, hóa ra bọn họ không có quên ngày sinh nhật hắn.
“Tiểu Hiên, thay đồ xong chưa? Tớ kéo rèm”
“A, rồi, không, a, rồi, chưa chưa, còn cái này…một chút…”
“Chờ cậu 30s..Nhanh…hai mươi….mười…chín ”
Bàng Cùng Hiên đành phải vội vàng đem quần áo trong tay để qua một bên, lấy đại một bộ mặc vào.
Tiểu Cửu tiếp tục tặng quà cho hắn…A…A…
Tiểu Cửu không chỉ chăm quần áo cho Bàng Cùng Hiên, còn dẫn hắn một lần nữa chỉnh sửa kiểu tóc, đáng tiếc chỉ mua quần áo thôi là đã khiến cho thể lực Bàng Cùng Hiên toàn bộ tiêu sạch.
Cái nhìn của Tiểu Cửu rất giỏi, chọn quần áo rất nhanh chóng, nhưng mỗi một thứ đều muốn Bàng Cùng Hiên thử qua sau đó mới bình luận bàn tán, tóm lại, người mệt nhất chính là Bàng Cùng Hiên.
Cuối cùng đợi khi có thể ngồi xuống, hai cái đùi Bàng Cùng Hiên đã muốn rụng, mà ba người khác lại đang đấu võ mồm.
Tiểu Cửu “Để xem còn nên đi chơi chỗ nào?”
Tiểu Mập “Tớ chỉ muốn đi ngủ”
Lương Ma ma “Tớ chẳng muốn đi đâu cả”
Tiểu Cửu phẫn nộ “Ngày sinh nhật của Bàng Cùng Hiên các cậu dám làm mất hứng”
Tiểu Hiên thều thào “Tớ cũng không muốn đi dạo”
Tiểu Cửu khó chịu “Các người làm mất hứng quá”
Lương mama nhìn đồng hồ trên tay một chút “Đến bốn giờ chiều rồi, cậu không thấy mệt à?”
“Mệt mỏi hả?” Tiểu Cửu đắc ý nói “Vậy nên mới đi dạo tiếp đi chứ”
Tiểu Mập xì xào “Cậu ta muốn cho tất cả mọi người trong thành phố xem quần áo mới của cậu ta”
Lương mama nói “Còn có cả kiểu tóc mới”
Tiểu Mập và Lương Mama đồng thanh nói “Khoe của!”
“Tớ cam tâm tình nguyện”
Cuối cùng tốt nhất vẫn là tiến hành dân chủ biểu quyết, ba người quyết định trở về nghỉ ngơi, thế là cả bọn toàn bộ đều trở về nghỉ ngơi.
Lên xe buýt công cộng Tiểu Cửu miệng cũng không ngừng luyên huyên, nhất là sau khi có người nhìn về phía bọn họ, cậu ta lại còn nói lớn tiếng hơn.
Bàng Cùng Hiên trong lúc bất tri bất giác, quên luôn cả thói quen cúi đầu của hắn.
Đến cổng đại học, Bàng Cùng Hiên gặp được một người không tưởng.
Quả là thật sự ngoài ý muốn của hắn, ngoài ý muốnn đến mức khiến hắn quên bẵng cả ba người kia, chạy chậm về hướng người nọ.
“Cậu…cậu…đến rồi…” Hắn muốn hỏi người ấy tại sao lại đến đây, nhưng hắn lại sợ Tần Duyệt nói là vì sinh nhật của hắn, hắn sợ….
Sắc mặt Tần Duyệt có thể nói là cực kì khó coi, anh vốn rất không có kiên nhẫn, thế mà lại đứng ở chỗ này đến hai giờ.
“Điện thoại di động của cậu?”
“Tớ quên mang theo….” Bàng Cùng Hiên cười ngây ngốc.
“Sau này, không được quên” Tần Duyệt cơ hồ nghiến răng nghiến lợi nói, có điều Bàng Cùng Hiên dường như không để ý, hôm nay hắn rất cao hứng.
Cuối cùng nhớ tới những người khác “Tớ, tớ và bạn cùng phòng vừa mới đi mua đồ”
“Hừ” Cái này nhìn vào là thấy rõ, Tần Duyệt còn đang tức giận, đáng tiếc Bàng Cùng Hiên lại không biết anh ta đợi mình xin lỗi.
“Muốn giới thiệu sơ không?” Hắn nhớ rõ khi bạn bè Tiểu Mập tới, bọn họ cũng được mời lại, bạn bè Tiểu Mập cũng rất đẹp trai, có điều Tần Duyệt vẫn hơn…
Tần Duyệt nhìn ba người đứng cách đó không xa, từng người đều rất đặc sắc, một người béo như cá nóc, một người mặt trang điểm quá lố, một người khác nhìn rất bình thường, có điều đứng ở giữa hai kẻ như vậy nên cũng tạo sự chú ý lắm.
Hơn nữa còn thêm Bàng Cùng Hiên, cái phòng này quả thật rất “Đặc biệt”
“Ba mẹ tôi bởi vì công tác nên phải ở lại đây qua lễ giáng sinh, cậu có muốn đến tham dự cùng chúng tôi không?”
Nụ cười của Bàng Cùng Hiên thu lại một chút, nếu không phải đã ở cùng bệnh viện hai tháng, Tần Duyệt nhất định giờ này không nhận thấy được biểu tình thay đổi của Bàng Cùng Hiên
Ta ở chỗ này chờ ngươi hai giờ, ngươi nếu như dám nói với ta rằng người không đi….
“Tớ…Tớ nói chuyện với bọn họ một chút, được không?”
Sắc mặt Tần Duyệt xem như giãn ra một chút, gật đầu cho phép Bàng Cùng Hiên lại trao đổi với bạn cùng phòng.
Chú Thích:
(1)Mọi người thường hay gọi chung những búp bê giống như búp bê D.O.D (Dream of Doll) là búp bê D.O.D, nhưng thực ra chúng được gọi là ball jointed doll, D.O.D chỉ là một trong những hãng sản xuất ball jointed doll.
Source: The ball jointed doll book – viết bởi Paxity hay còn gọi là VinylFaerie
Dịch: vhchin
BJDs cũng rất đặc biệt theo cách hiểu đầy ý nghĩa khác: chúng được thiết kế để có thể hoàn toàn đúng như yêu cầu của khách! Với những búp bê khác, bạn chỉ có thể thay đổi quần áo hay giày dép. Với một BJD, bạn có thể thay đổi mọi thứ về nó, từ hình dạng khuôn mặt đến màu mắt. Bạn có thể thay đổi những bàn tay mà có thể cầm nắm, giơ nắm đấm hoặc giơ súng ngắm. Mọi thứ về chúng đều có thể được thay đổi: chiều dài của chân hoặc toàn bộ cơ thể có thể được hoán đổi. Bạn không bị giới hạn bởi một kiểu tóc hay màu tóc. Một BJD thường được gửi đến với cái đầu trọc nên bạn có thể chọn cho nó một wig (bộ tóc giả) và bởi cái cách mà chúng được thiết kế, bạn có thể tiếp tục thay đổi bộ tóc của nó mỗi ngày, hoặc là cứ để nó một kiểu bao lâu bạn thích. Khuôn mặt của chúng cũng rất là thú vị với khả năng hoán đổi những cái đầu giữa các búp bê, hoặc thay đổi makeup (cách trang điểm) của chúng. Không có giới hạn nào được cho sẵn đối với một BJD, chỉ có trí tưởng tượng của bạn. Bạn thậm chí có thể biến một búp bê thành nhiều búp bê khác, đơn giản là bằng cách thay đổi head (đầu), wig, eyes (mắt), makeup hay toàn bộ body (cơ thể). Thứ hay nhất về một BJD là nó có thể trông chính xác như người chủ của nó muốn chứ không phải là những gì mà một vài nhà thiết kế búp bê nghĩ xa xăm rằng một búp bê thì nên trông như thế nào. Một BJD có thể thực sự là duy nhất vì bạn có thể thay đổi rất nhiều thứ về nó. Hãy tưởng tượng bạn là người duy nhất trên thế gian này có một búp bê như của bạn!