Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì

Chương 32: Mau nói thật cho tôi biết




Anh vừa dứt lời.
Bốp bốp bốp!!!
Tiếng bạt tai vang vọng khắp hội trường!
Tất cả mọi người đều sợ ngây người!
Nghẹn họng nhìn trân trối, tất cả những ông chủ tiếng tăm lừng lẫy trong giới kinh doanh đều bị tát tàn nhẫn.
Bọn họ xem mà muốn rớt mắt ra ngoài!
Cả ba người nhà Dương Tử Hi càng cả kinh đến mức miệng có thể nhét một quả táo vào.
Bọn họ chỉ cảm thấy Long cửu Thần chính là tên liều mạng!
Anh thật sự không sợ chết à!
Thật sự không sợ làm lớn chuyện!
Thật sự không sợ phá vỡ bầu trời!
Chẳng bao lâu sau, mười ông chủ có tài sản lên tới hàng chục tỷ đều bị ném sang một bên với khuôn mặt sưng vù.
Bọn họ lau máu trên khóe miệng, nhưng lại tức giận không dám lên tiếng!
Chỉ cảm thấy Long cửu Thần quá độc ác!
Mẹ kiếp thật sự coi bọn họ là rác rưởi!
Cộc cộc cộc!!!
Lúc này, Long cửu Thần đang nặng nề bước tới gần lễ đài.
Toàn bộ mọi người ở đây đều tránh ra, không có bất kỳ người nào còn dám đi chặn đường Long Cửu Thần, càng không có ai dám mắng Long cửu Thần nữa!
Bọn họ đã bị uy thế của Long cửu Thần đánh vỡ can đảm ròi!
Chỉ có Tần Tử Đình ở trên đài coi như bình tĩnh, nhưng cũng là nghiến răng nghiến lợi: “Họ Long kia, anh thật sự cho rằng cha tôi sẽ chiều theo anh, không dám đổi phó anh có phải không?”
Long Cửu Thần lạnh lùng đáp lại: “Tốt nhất cô nên ngoan ngoãn đưa kiếm đây, sau đó nói thật với tôi, nếu không ông nội cô cũng không cứu được cô đâu!”
Xì!
Những người ở đây hít vào một hơi khí lạnh.
“Đến cùng tên này có thân phận gì mà dám mạnh miệng nói những lời dối trá kinh thiên động địa như vậy?”
Trong lòng bọn họ đang gào thét và vô cùng nghi ngờ cùng khó hiếu về thân phận của Long Cửu Thần.
Mắt thấy Long cửu Thần sắp tới gần, bộ ngực mềm mại của Tần Tử Đình run rẩy, giận dữ hét lên: “Sư phụ Chung, đánh anh ta tàn phế cho tôi!”
“Vâng, cô Tần!”
Sư phụ Chung lưng còng ở một bên, đột nhiên giậm chân, toàn thân giống như một viên đạn đại bác, kéo một hình parabol bắn về phía Long Cửu Thần, một quyền ngang nhiên nện ra, khiến không khí phát ra âm thanh nố tung!
Kim Cương nhanh chóng đón quyền đánh trả
lại.
Hai nắm đấm va chạm vào không trung!
Bùm!
Sư phụ Chung như bị xe đụng, kêu thảm thiết bay ngược ra ngoài và đập vào vách tường phía sau lễ đài, khiến vách tường tạo ra một lỗ hình người rồi biến mất ở hội trường đấu giá.
Mọi người ở đây đều kinh sợ!
Tất cả đều câm như hến!
Nhất thời không dám thở mạnh một hơi!
Long Cửu Thần lập tức bước lên lễ đài!
“Long Cửu Thần! Tôi giết anh!!!”
Tân Tử Đình tức đến nố phối, cô ta rút kiếm Thân Phạt ra đâm về phía Long cửu Thần!
Thanh Loan nhanh chóng bắt lấy cố tay của cô ta và đoạt lấy kiếm.
“Anh Long, kiếm đây!”
Thanh Loan dâng kiếm Thần Phạt lên bằng cả hai tay.
Long Cửu Thần cầm chuôi kiếm, anh đột nhiên cảm giác được một luồng sức mạnh quét qua cơ thế, khiến anh khỏng khỏi hít vào một hơi khí lạnh.
Anh thôi thúc chân nguyên, kinh ngạc phát hiện trong thanh kiếm này lại ẩn chứa một năng lượng khủng khiếp có thế mở núi, cắt sông, có thể trảm quỷ thần và có thế cắt đứt âm dương!
Phát hiện này khiến Long cửu Thần vừa kinh ngạc vừa khó hiểu.
“Sao chú Dương lại có được thần kiếm tuyệt thế như này cơ chứ?”
Trong lòng anh thầm nghĩ.
Anh quyết định sẽ bớt chút thời gian hỏi Dương Nghĩa Sơn.
Vì thế, anh thuận tay gác kiếm ở trên cổ Tần Tử Đình.
“Long Cửu Thần, sao anh dám làm như vậy với tôi? Tuy rằng ông nội tôi đã về hưu, nhưng vẫn nắm giữ mấy vạn quân nhà họ Tân trong tay, anh không sợ ông nội tôi sẽ trở mặt với anh sao?” Tần Tử Đình gào thét, cô ta tức giận đến mức chảy nước mắt.
Thế tử Tây Lương mới ra tù, sao còn dám vô pháp vô thiên như vậy chứ?!
Anh không sợ đi vào lần nữa sao?
Long Cửu Thần lạnh lùng nói: “Nói cho tôi biết, tại sao thanh bảo vật gia truyền của nhà họ Dương này, sau khi bị Lưu Thiệu Kiệt cướp đi lại rơi vào tay cha cô?”
“Chắc chắn là cha cô biết đây là một món hàng tốt, nhưng vì sao lại muốn lấy ra đấu giá vào
lúc này?”
“Mục đích của ông ta là gì?”
“Mau nói thật cho tôi biết.”
“Nếu cỏ không nói, tôi cam đoan sẽ bẻ gãy cố của cô, mang theo đầu của cô đi gặp cha cô!”
“Anh dám!”
Tần Tử Đình cực kỳ tức giận.
“Cô xem tôi có dám hay không!”
Long Cửu Thần tiện tay kéo, lưỡi kiếm cắt một vết thương trên cổ Tần Tử Đình khiến máu chảy đầm đìa.
“A!!!”
Tần Tử Đình cảm thấy cổ đau nhức dữ dội, sắc mặt tái nhợt vì sợ hãi, cô ta kinh hãi hét lên.
Cũng đúng vào lúc này, một giọng nói vô cùng tức giận vang vọng khắp hội trường đấu giá!
“Long Cửu Thần, mày thật to gan, ngay cả cố con gái tao mà cũng dám cắt, sợ chú Hoa mày không cầm nối đao nên không đối phó được mày có phải không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.