Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì

Chương 33: Tin tức bất ngờ về con cái




Những lời này vừa được thốt ra, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía nguồn âm thanh. Họ nhìn thấy một người đàn ông trung niên, có gương mặt hung ác, đầu hói trọc, dẫn theo hàng trăm người mặc đồ đen, giống như những con mãnh thú dữ tợn, tràn vào hội đấu giá!
Điều này khiến cả hội đấu giá xôn xao!
“Chủ tịch Tần tam gia của Tập đoàn Diệu Hoa đã tới!”
“Tam gia rất giận dữ, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”
“Tôi dám đảm bảo, Tam gia nhất định sẽ chặt tên nhóc này ra làm từng mảnh, để trút giận cho cô Tân!”
Nhìn Tân Diệu Hoa xuất hiện với gương mặt giận dữ, nghe những tiếng bàn tán xung quanh, cả gia (Tinh ba người Dương Tử Hi đều tái mét, cơ thể run lấy bấy.
Họ biết, mọi chuyện đã trở nên tồi tệ hơn rồi!
Long Cửu Thiên làm cổ của cô Tần chảy máu, làm sao Tần tam gia có thể tha thứ cho anh được.
“Tần tam gia, thằng nhóc này quá lổ mãng rồi, tôi vì ủng hộ cô Tần mà cả mặt đã bị nó cho người đập sưng lên rồi đấy!” Chủ tịch Ngô Kiện
Hùng của Còng ty xây dựng Thiên Công ấm ức nói.
“Tần tam gia, tôi cũng bị đánh vì ủng hộ cô Tân.” Từ Vệ Quốc của Tập đoàn Dệt vải cũng kêu ca.
“Tần tam gia, chúng tôi cũng bị thằng nhóc này cho người đánh vì ủng hộ cô Tần.”
Đại gia vật liệu xây dựng Phan Nhạc Lân, đại gia bất động sản Lý cẩm Sơn, đại gia đầu tư Triệu Khang Vĩnh… xoay vòng đến trước mặt Tân Diệu Hoa đế tố cáo.
Tần Diệu Hoa vỗ ngực nói: “Các người yên tâm, tôi sẽ không đế các người vì con gái tôi mà bị đánh vô ích đâu. Trả thù thay các người là việc Tần Diệu Hoa tôi phải làm!”
“Cảm ơn Tần tam gia!”
Cả đám đại gia nâng tay chắp lại, Ngô Kiện Hùng giận dữ chỉ về phía Hàn Vĩnh Thành và Hoàng Thiên Bá, nghiến răng nghiến lợi nói: “Hai tên kia giúp người ta làm việc xấu, giúp thằng nhóc kia đối phó với chúng ta. Tân tam gia nhất định không thể tha thứ cho hai người này!”
Tân Diệu Hoa liếc nhìn Hàn Vĩnh Thành và Hoàng Thiên Bá, trong ánh mắt lóe lên một tia giận dữ.
Ngay lập tức, ông ta rút một khẩu súng lục
từ đai lưng, chĩa vào Hàn Vĩnh Thành, sắp bóp cò thì tiếng nói của Long cửu Thiên vang lên đột ngột.
“Tần lão tam, dám bắn một phát, tôi cam đoan cô con gái của ông sẽ mất đầu, sau đó cho ông cùng cô ta lên đường!”
Nghe những lời này, mắt Tần Diệu Hoa giật liên hồi, gương mặt tối tăm đến mức có thế vắt nước ra.
Cả gia đình ba người Dương Tử Hi càng thêm hãi hùng tới mức suýt ngất xỉu!
Tất cả mọi người hiện diện đều kêu lên trong lòng:
“Thằng nhóc này có lá gan lớn quá vậy! Hắn không sợ chết không có chỗ chôn sao?”
Lúc này, Tân Tử Đình khóc lên: “Cha, con sợ quá.”
Tân Diệu Hoa nhét khấu lục vào thắt lưng, vặn ra một nụ cười nói: “Cửu Thiên, có gì từ từ nói chuyện, đừng nóng vội. Mau thả Tử Đình ra, có chuyện gì chúng ta sẽ ngồi xuống tĩnh tâm thảo luận.”
Long Cửu Thần lạnh lùng nói: “Tốt nhất đừng hở tí là động đao dùng súng với những người của tôi nữa, nếu không tôi sẽ tuyệt đối giết chết ông!”
Nói xong câu đó, Long cửu Thần thu lại thanh kiếm Thần Phạt đang đặt trên cổ Tần Tử Đình.
“Huhu…”
Tần Tử Đình khóc nức nở, chạy đến ôm chầm lấy Tần Diệu Hoa.
“Cha, tên Long cửu Thần này quá đáng lắm, nữ vệ sĩ của hắn đã tát vào mặt con một cái khiến mặt con sưng phồng lên, hắn còn lấy kiếm chém vào cố con, huhuhu… cha, từ nhỏ đến lớn con chưa từng bị sỉ nhục lớn như vậy!”
Tân Diệu Hoa an ủi con một lúc, lấy khăn lau đi nước mắt của Tần Tử Đình, kiểm tra vết thương ở cổ con gái, thấy bị chém ra một vết sâu bằng miệng trẻ sơ sinh, ông ta chỉ cảm thấy như phối mình sắp bị cơn tức giận làm nổ tung!
“Cửu Thân à, đế Tử Đình đi thì chú Hoa rất vui. Nhưng cậu lại ngược đãi Tử Đình như vậy, chú rất tức giận!”
“Không phải cậu nên quỳ xuống xin lỗi chú Hoa sao?”
Long Cửu Thần bước xuống khỏi sân khấu, ánh mắt vô cảm: “Tôi gọi ông một tiếng ‘chú’, tôi không gọi ông là chú Hoa? Tần lão tam ông là cái thá gì chứ? Ngay cả con chó cũng không bằng, ông có tư cách gì mà bắt tôi phải quỳ xuống xin lỗi?”
Những lời này vừa thốt ra, cả hiện trường đều sôi sục!
“Điên cuồng! Quá ngông cuồng!”
“Tên nhóc này đích thực là người ngông cuồng nhất mà tôi từng gặp trong đời!”
“Sao hắn dám nói chuyện với Tần tam gia như vậy? Trời ơi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.