Ta Là Xuyên Không Giả

Chương 16: Danzo




Sarutobi Hiruzen nói là rời đi nhưng thực ra ông ta núp ở một chỗ không ai thấy, nhìn về phía Lý Huyền trị thương cho những người trong Làng Lá khiến ông ta cũng phải giật mình lẩm bẩm: “ Thật là khủng khiếp, xem ra mình hôm nay đã lựa chọn đúng. Không chỉ là một nhẫn giả có sức chiến đấu ít nhất là Đặc Biệt Thượng Nhẫn, thậm chí là Ảnh cấp… Y Thuật cũng cực kỳ cường đại, cho dù Tsunade nha đầu cũng không bằng hắn.”
Vẫn nhìn Lý Huyền, Sarutobi Hiruzen đồng thời càng phát hiện ra nhiều chuyện mới, ví dụ như người nào bị thương nặng quá thì Lý Huyền lập tức cho họ uống một giọt máu của mình, người đó liền khôi phục lại thân thể thậm chí mạnh hơn.
Giơ tay ra hiệu, lập tức một người đeo mặt nạ tiến tới quỳ một gối ở sau người Sarutobi Hiruzen mà không gây ra một tiếng động. Nhìn về phía người này, Sarutobi Hiruzen liền phân phó: “ Sự tồn tại của Lý Huyền phải là bí mật, ngày hôm nay các ngươi trở về làm cho ta một cái giả thân phận cho hắn… Đồng thời cho người chú ý động tĩnh của ROOT, 7 ngày sau triệu tập Lý Huyền đến gặp ta ở phòng làm việc.”
“ Vâng” – Đáp lại Sarutobi Hiruzen, người kia liền biến mất.
Sarutobi không lại tiếp tục lưu lại để ý Lý Huyền, ông ta giờ đã có lòng tin rằng Lý Huyền không phải một gián điệp hay là một người có ý đồ xấu với Làng Lá.
Thử hỏi xem, một người có Y Thuật cường đại như vậy mà ai lại dại dột phái về một quốc gia khác chứ? Trừ khi bị điên mới phái một người như vậy đi làm gián điêp, hành động như vậy chẳng khác nào ném bánh bao cho chó, hại mình lợi người. Bất kì quốc gia nào mà có ai Y Thuật cường đại như Lý Huyền, chắc chắn sẽ dùng hết tài lực để lôi kéo ở lại chứ ai lại phái đi làm cái công việc nguy hiểm cực kỳ như gián điệp.
Lúc này ở một nơi nào đó trong làng lá, một nhóm người lưng đéo kiếm quỳ một gối về phía người mặc đồ đen, băng bó kín trán và mắt phải, dưỡi cằm có một vết sẹo hình chữ X, người này không ai khác chính là Danzo.
Cầm trên tay một bản tư liệu, Danzo nhìn xong tự nói: “ Lý Huyền, lai lịch không rõ, đột nhiên xuất hiện. Sử dụng Rasengan nhưng lại uy lực gấp hàng chục lần, thậm chí gấp một trăm lần Rasengan của Minato. Không chỉ thực lực, về mặt Y Thuật cũng cực cường đại, có thể phục hồi những cánh tay và chân bị mất, thật không thể tin nổi trên đời lại có người như vậy. Người này mới gia nhập vào Làng Lá, mục đích vẫn chưa rõ…”
“ Ngươi! Ngươi! Ngươi! Còn có ngươi! Tạo thành một nhóm theo dõi và điều tra thêm về Lý Huyền. Mặt khác, hãy cố gắng tránh gặp những thành viên của ANBU, chớ để lọt một chút gió nào vào tai của Sarutobi Hiruzen…Các ngươi có thể đi rồi.” Nhìn về phía mấy tên thuộc hạ, Danzo gập lại bản báo cáo, sau đó chỉ từng tên một phân phó.
“ Vâng” – 3 người đồng thanh đáp sau đó tự động tản đi.
Đang lúc định rời đi, Danzo bỗng ngừng bước chân lại, lên giọng: “ Ra đây đi, ẩn núp nhau như vậy, ngươi rốt cuộc muốn gì.”
Nghe được Danzo nói vậy, 2 tên thuộc hạ cảnh giác tới gần Danzo hướng phía trước và sau để bảo vệ ông ta. Nhìn bốn phía hai tên thuộc hạ này không phát hiện gì, nhưng như vậy càng khiến bọn họ đổ mồ hôi.
“ Clap! Clap! Clap!” tiếng vỗ tay vang lên, Uchiha Obito mặc một thân áo choàng đen khen Danzo: “ Thật tốt cảm ứng, ta đã ẩn dấu rất kỹ rồi vậy mà ngươi vẫn phát hiện.”
“ Uchiha Madara.” Danzo ánh mắt phát lạnh nhìn về phía người xuất hiện lạnh giọng.
“ Ta lần này đến đây là chỉ muốn thông báo ngươi một câu… Tốt nhất chớ có chọc tên Lý Huyền kia, nếu không các ngươi sẽ bị chết rất thảm.” Uchiha Obito nhắc nhở Danzo, điều này khiến cho Danzo có chút ngưng trọng sau đó nhếch miệng, ông ta cảm giác tựa như nghe được đệ nhất thiên hạ truyện cười.
“ Tại sao ngươi lại cảnh cáo ta!? Tên Lý Huyền kia có gì kinh khủng mà khiến ngươi kiêng kỵ vậy, thậm chí cho rằng hắn có thể tiêu diệt được ROOT sao? Hahaha, Uchiha Madara, trước giờ ta vẫn đánh giá cao ngươi nhưng xem ra ta phải nghĩ lại rồi…” Danzo nhin không được cười Uchiha Obito, ánh mắt như nhìn một thằng hề.
“ Nghe hay không thì tùy, chẳng qua ta không muốn mất đi một quân cờ mà thôi! Ngươi đối với ta sau này có giá trị lợi dụng đương nhiên ta không hi vọng ngươi tự tìm chết rồi... lần sau gặp lại” Cả người Uchiha Obito biến mất, chỉ để lại câu nói vẫn quanh quẩn trong đầu Danzo.
“ Khốn khiếp! Uchiha Madara…” Nắm chặt nắm tay, Danzo phẫn nộ vì hắn lời nói của Obito, hừ lạnh một tiếng sau đó Danzo cùng đám thuộc hạ đi nơi khác, để lại sau lưng là một chỗ tĩnh mịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.