Ta Ở Mạt Thế Mở Khách Sạn

Chương 68:




Thẩm Ngôn gãi đầu, "Còn ai nữa à, còn mấy thằng: Tống Nghi Trung, Ngôn Hàn Mục, Trần Kha Vũ."
Mấy người này đều là bạn thân của Hàn Dương, bọn họ sát cánh bên nhau rất lâu nên hiểu nhau sâu sắc.
Bọn họ có người là dị hóa giả, có người là dị năng giả, họ không phải kiểu như dị hóa giả đi với dị hóa giả hay dị năng giả đi với dị năng giả mà không phân biệt dị hóa hay dị năng đều chơi chung với nhau.
"Nói tụi nó đến đây ở lại mấy ngày, nơi này an toàn tụi mày có thể điều chỉnh được trạng thái của thân thể." Thân là dị hóa giả phần lớn đều sẽ vì dị hóa mà thân thể sinh ra phản ứng bài xích, nhưng không nghiêm trọng, nó giống như đau răng, tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng nhưng khi phát tác lại vô cùng khó chịu.
Trước kia hắn cũng vì bài xích dị hóa khiến cho thân thể thường rối loạn, tốc độ phản ứng cũng chậm hơn nửa nhịp, nếu không như thế hắn cũng sẽ không đến mức bị người khác đánh lén rồi bị thương ở chân.
"A.." Trước đó Thẩm Ngôn dồn lực chú ý lên Hàn Dương nên không quan sát xung quanh, chờ đến khi ôm con ngồi lên sô pha cùng nhau xem TV hắn mới tròn mắt kinh ngạc.
( Truyện chỉ được đăng trên wattpad và Việt Nam Overnight, nếu được đăng trên những trang khác thì đều là ăn cắp, mong mọi người có thể vào đúng trang đọc để ủng hộ Pu(Annie). Xin chân thành cảm ơn.)
Ở đây có điện còn có TV.. Rồi mấy cái phim truyền hình này ở đây ra?
"Ê.. Cửa hàng này có lai lịch như thế nào?" Thẩm Ngôn nhìn xung quanh một vòng sau đó thấp giọng hỏi Hàn Dương.
Hàn Dương lắc đầu, "Không giống như do con người tạo ra, tao nghĩ hẳn là do người ngoài hành tinh."
Thẩm Ngôn dùng ánh mắt đồ ngốc nhìn Hàn Dương, còn có người ngoài hành tinh nữa à? Chẳng lẽ nói này là kiệt tác của đại căn cứ? Hắn nhớ rõ Hàn Dương là kẻ chỉ tin khoa học thôi mà!
Hàn Dương cũng biết nói người ngoài hành tinh thì có chút không thể tin được, nhưng ở đây toàn là điều kì lạ, khẳng định không phải khoa học kĩ thuật ở đây. Trừ bỏ lý do người ngoài hành tinh thì không thể tìm ra lý do giải thích khác.
"Không biết thì nói không biết, sao mày lại nhiễm tật xấu nói bậy rồi?" Thẩm Ngôn khịt mũi nhướng mày coi thường, từ một người khổng lồ da xanh chớp mắt trở về thành hình tượng quý công tử.
Hắn không thèm nhìn Hàn Dương nữa mà lễ phép chào hỏi với Thủy Dung.
"Chào chủ tiệm, xin hỏi tiệm còn phòng không? Bọn tôi có năm người muốn ở." Thẩm Ngôn duỗi tay ôm con của mình, sau đó lại tỏ vẻ mình và mấy người khác muốn ở cùng nhau.
Thủy Dung a một tiếng, trong lòng không còn tiểu khả ái mềm mại, bị ba của bé ôm lại rồi, ô ô.
"À, trong tiệm còn phòng bất quá phòng đơn.. Hình như là không còn phòng, phòng đôi và phòng xép đều còn phòng trống, phòng thời gian cũng còn, nhưng ở phòng thời gian thì không quá có lợi, nếu mà dư dả thì tôi kiến nghị nên ở phòng xép, giá cũng không quá mắc."
Ở mạt thế mà dám sinh con thì chắc là không thiếu tinh hạch.
Hai ngày này có chút lộn xộn, cô chỉ nhớ rõ có tổng cộng 21 khách, nhóm thanh niên ở phòng xép, Vân Thanh ở phòng xép, một nhà ba người ở phòng đôi, hai vợ chồng Ngô Lan Chỉ ở phòng đôi, số người còn lại thì ở phòng đơn.
Ách.. Vậy thì phòng đơn còn dư lại ba phòng, phòng thời gian còn thừa hai phòng, phòng đôi còn bốn phòng, phòng xép còn dư một phòng.
Sắp xếp lại kí ức trong đầu, cô vừa định nói thì Thẩm Ngôn đã lấy tinh hạch, hắn ra tay cũng hào phóng.
Bởi vì trong tay không có tinh hạch dưới cấp ba, bởi vì hắn là dị hóa giả thực vật, vợ hắn là dị hóa giả động vật, cho nên số tinh hạch trong tay hắn không nhiều lắm, thú hạch và lục tinh chiếm 80% số tinh hạch trong túi hắn.
Thủy Dung đối xử bình đẳng với tinh hạch, lục tinh và thú hạch, chỉ cần cấp bậc đủ cao thì đều như nhau.
Nói thật, lâu rồi Thủy Dung mới có cảm giác bộ dáng ngang tàng của đại gia tiêu tiền, bởi vì một quả tinh hạch cấp ba tương đương với 100 tinh hạch cấp hai, một vạn tinh hạch cấp một.
Cho nên có tinh hạch cấp ba có thể mua đủ thứ, trước mắt số lượng tinh hạch của cô đều không vượt qua một vạn tinh hạch bậc một đâu.
Kinh ngạc một chút giá tiền ở khách sạn xong Thẩm Ngôn trực tiếp thuê năm phòng xép, bất quá cũng chưa đến hai ngàn tinh hạch bậc một.
Thủy Dung rất muốn tinh hạch bậc ba này, có nó cô có thể thăng một lần 4, 5 cấp.
Nhưng đồ trong tiệm bán đều rẻ.
[ Đinh! Kiểm tra đo lường giao dịch có chút khó khăn, vì kí chủ cung cấp đồ vật có giá cả trung đẳng để bán.
Thẻ VIP bạc (số lần sử dụng: 10)
Một nút không gian 100 mét khối.
Mũi tên sát thương thuộc tính hỏa (số lần sử dụng: 3)
Một màng phòng hộ (chống cự hết công kích vật lý).Hệ thống tri kỉ (không cầu lợi lộc)!
Bốn món này cô đều cảm thấy mê người, khẳng định tiểu ca này sẽ cảm thấy hứng thú.
Bán một lần có thể nhận được một vạn tinh hạch bậc một, Thủy Dung lộ rõ sự vui mừng trên mặt. Cô cười một cách không thể ân cần hơn.
Nếu nhìn chủ tiệm nhiệt tình giới thiệu hàng hóa thần kì kia hắn cũng thật sự tin lời Hàn Dương nói, chủ tiệm không bình thường này có thể là người ngoài hành tinh ba mắt, sáu chân, hai cơ thể, chín đầu.
"Ách, không cần thối lại, tinh hạch bậc ba không trân quý như thế, hơn nữa Hàn Dương là bạn tốt của tôi, tôi còn muốn cảm ơn cô đã chiếu cố hắn, trên người tôi không có gì thứ gì tốt.."
Nếu chủ tiệm thích tinh hạch thì hắn cũng không thể keo kiệt, mà Hàn Dương lại là bạn tốt của hắn nữa.
"Hả? Cái này.. không thể được." Thủy Dung kinh ngạc một giây, cô vừa thấy trong cái túi nhỏ này là tinh hạch, thú hạch, lục tinh bậc cao không ít, nhưng hệ thống sẽ không thống kê chúng vào sổ sách, cho cô cũng vô dụng, còn không bằng cho người khác để đến khi mua thì sẽ chảy vào tui của cô.
( Truyện chỉ được đăng trên wattpad và Việt Nam Overnight, nếu được đăng trên những trang khác thì đều là ăn cắp, mong mọi người có thể vào đúng trang đọc để ủng hộ Pu(Annie). Xin chân thành cảm ơn.)
Hơn nữa vì Hàn Dương nợ nên hệ thống đã phạt hắn là nhân viên 35 ngày. Cô cứu mèo cũng là vì nó đáng yêu, động cơ ban đầu không có liên quan gì đến Hàn Dương.
Được người khác báo đáp cũng không phải là mong muốn của cô, huống hồ tiểu gia hỏa làm bạn với cô cũng rất tốt, cô cứu người nhưng cũng sờ nó, còn cưỡi nó, nói tóm lại không có hại gì.
Thủy Dung tỏ vẻ chỉ là chuyện nhỏ, không tốn sức gì cả, hơn nữa kiên quyết không nhận tạ lễ, Thẩm Ngôn cũng không cưỡng cầu, lúc Thủy Dung quảng cáo gì mà bốn đồ vật trung cấp Thẩm Ngôn chửi thầm chủ tiệm tham lam nhưng vẫn mua một màng phòng hộ.
Đối với màng phòng hộ này Thủy Dung cũng có nhưng cô không có cơ hội được cảm nhận uy lực của nó, thẻ VIP và nút không gian thì chắc chắn không phải đồ vật bình thường, vì thế Thủy Dung liền bán rồi thu tinh hạch bậc ba vào túi.
Theo như lời hệ thống thì mấy người xấu kia chưa đến nhưng có thể chuẩn bị những gì tốt nhất thì vẫn phải chuẩn bị, chờ hệ thống thống kê ra số lần thăng cấp cô liền đại khai sát giới, một hơi thăng nhiều cấp dù tốn thời gian nhưng cô có rất nhiều tinh hạch mua gia tốc tệ không cảm giác đau lòng.
Thủy Dung cười không khép miệng, từ quầy lấy chìa khóa đưa cho Thẩm Ngôn, đồ vệ sinh cá nhân cũng cho hắn nhiều hơn hai cái, khách giàu có vẫn là nên có chút đặc quyền.
Thẩm Ngôn - người chưa từng trốn nhà quá ba dặm nhận đồ rồi ôm con lên lầu 3, hắn chậm rì rì ôm con vào phòng, từ bên hông rút ra một cái bỉm, sau khi phát hiện phòng xép có nước ấm thì hài lòng nhướng mày, sau đó cởi bỉm trên mông con vứt vào thùng rác.
Sau khi thay bỉm cho con thì hắn cũng thay đồ xong, ôm con xuống lầu chờ vợ và ba anh em của mình đến, Thẩm Ngôn dù đi trước nhưng khoảng cách đến đây không xa, không bao lâu bọn họ sẽ đến nơi.
Quả nhiên, bọn họ đã đến nơi rồi.
Ngay từ đầu Thủy Dung còn cảm thấy lại vì sao Thẩm Ngôn dám mang con ra ngoài, một chút cũng không lo lắng vợ mình sẽ buồn, đến khi Đường Tâm xuất hiện ở đại sảnh cô mới biết.
Nghe Đường Tâm cô cho rằng cô ấy hẳn là một người mẹ hiền dịu, hoặc là một người mẹ trẻ đáng yêu, nhưng..
Cô gái này có khí chất bá vương làm Thủy Dung không thể không thừa nhận, ai nói tên Đường Tâm là sẽ dịu dàng?
Tuy rằng chỉ cao 1, 65 nhưng khí chất như cao 10 m, cô ấy siêu đẹp, đặc biệt là làn da rất trắng, gương mặt lạnh lùng nhìn không có chút máu, hơn nữa không chỉ da màu trắng mà tóc cũng trắng, đỉnh đầu còn có hai tai trắng.
Khí chất sắc bén bức người nhưng hai tai xù lông nhìn có vẻ dễ thương.
Thủy Dung xác định vị này cũng có thực lực mạnh, khẳng định không dễ chọc, hơn nữa vẻ đẹp không giống với mỹ nhân xà.
Cô gái đi theo ba người đàn ông, trên người bọn họ không lộ ra đặc điểm dị hóa cho nên Thủy Dung không rõ họ là dị hóa hay dị năng.
Mà khi Thẩm Ngôn thấy cô gái kia liền khẽ hừ một tiếng, ôm con trốn sau Hàn Dương, lúc đối mặt với Thủy Dung khi cô phát hiện ra thì hắn thay đổi sắc mặt rất nhanh, đầu tiên là sung sướng sau đó lại chuyển thành u oán, cuối cùng là vẻ mặt "Tôi không sao" vô cùng ủy khuất.
Ha ha, biểu cảm biến đổi cũng quá nhanh, chắc trước mạt thế hắn là diễn viên thực lực?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.