Tà Phượng Nghịch Thiên

Chương 26: Thu mua lòng người




Trên đỉnh núi tuyết, nam tử chắp tay sau lưng, thân thể thon dài đứng thẳng đón gió, một đầu tóc màu bạc theo gió tung bay, tuyết rơi rực rỡ đầy đầu vai. Giờ phút này, mặt hắn không chút thay đổi nhìn gương mặt thiếu nữ chưa hết trẻ con trước mặt, từ trên mặt hắn không tháy được bất kỳ cảm xúc dao động nào, giống như hòa thành một thể với tuyết đọng đầy mặt đất.
”Hôm nay là lần đầu tiên ngươi đánh nhau với người khác, ngươi có ý kiến gì không?”
Thiếu nữ nhẹ nhăn mi tâm, không nói gì, chỉ im lặng.
Nàng biết, hôm nay có thể một chiêu bại địch, hoàn toàn là dựa vào mị ảnh tiên tung. Cấp bậc dưới đại linh sư không có cách gì nhìn thấy bóng dáng của nàng. Nhưng nếu gặp phải đại linh thì sao? Nàng tin tưởng nếu đánh với đại linh sư, chính mình cũng có liều mạng, còn nếu không chỉ một tên đại linh sư, nàng liền chỉ có thể dùng tốc độ cao nhất bỏ chạy.
Hơn nữa, Hạ gia có một gã linh tướng còn bị ép như thế, trong các gia tộc khác sao lại không có linh tướng, cấp bậc linh tướng nhất định vượt qua Hạ lão. Nàng không có cách gì xác định, dưới sự đuổi bắt của linh tướng, nàng có thể thuận lợi đào thoát.
”Vẫn là thực lực quan trọng nhất a!” Hạ Như Phong khẽ thở dài, nhưng mà, nàng cũng không hối hận, cho dù hôm nay nàng không phế đi Vân Lâm, Vân gia cũng không sẽ bỏ qua Hạ gia, hơn nữa hắn ta lại đưa Hỏa diễm thảo làm tiền đặt cược cho người khác, vậy là trái với quy tắc, lấy chút lãi như vậy cũng không đủ đâu.
”Thừa dịp này, chính ngươi tự hiểu đi!” Bạch Thụy thấy nàng cũng không có bởi vì chiến đấu thắng lợi mà kiêu ngạo, có chút tán thưởng tâm tính trầm ổn của nàng, tuy nhiên điều đó không hiện ra trên mặt, chỉ có ánh mắt dần dần trở nên nhu hòa.
Nàng, không hổ là kí chủ viễn cổ triệu hồi thư lựa chọn, cũng không hổ là người đó...
Hạ Như Phong gật gật đầu, khoanh chân ngồi xuống, mặc cho gió tuyết rét lạnh đập vào gương mặt chưa hết tính trẻ con, nàng không có một chút cảm giác. Bỗng nhiên, bình cảnh ở bát cấp đỉnh phong chấn động.
”Ầm.”
Một cỗ linh lực xông lên ý nghĩ, chỉ thấy tấm màng mỏng như tờ giấy chắn giữa bát cấp và cửu cấp bị phá tan, vô số linh khí trời đất dũng mãnh tiến vào thân thể, Hạ Như Phong vận chuyển Nghịch Thiên quyết, tiếp nhận linh khí trời đất để bản thân sử dụng. Giờ phút này, nàng cảm giác thân thể đến một độ cao khác.
”Cửu cấp linh sĩ, cuối cùng cũng đạt được, không cần bao lâu, có lẽ sẽ đột phá đến linh sư...”
Ba năm trước, Vân gia Vân Lâm cũng chỉ mười lăm tuổi, trở thành linh sư mười lăm tuổi đầu tiên của Hỏa Vân thành, vì vậy mới có danh yêu nữ thiên tài. Mà Hạ Như Phong, cùng là mười lăm tuổi, lúc trước Vân Lâm chỉ còn một cấp, nhưng kết quả là năm năm liền mới lên được linh sư. Còn Hạ Như Phong, nàng mất gần một tháng mà thôi, thiên phú cỡ này, tìm cả đại lục cũng khó mà có.
Ngay lúc này, giọng nói lạnh nhạt lại không mất tao nhã của Bạch Thụy chậm rãi vang lên bên tai Hạ Như Phong.
”Bản vẽ này, ngươi đi tìm luyện khí sư làm đi.”
Nhận bản vẽ trên tay Bạch Thụy, Hạ Như Phong không hiểu nhíu mày: “Vòng tay linh lực? Đây là cái gì?”
”Ngươi có biết vì sao linh thú rất dẻo dai không?” Bạch Thụy nhìn vào mắt Hạ Như Phong, tiếp tục nói: “Đó là bởi phương pháp tu luyện của linh thú và nhân loại khác nhau. Nhân loại tu luyện là trực tiếp hút linh khí vào trong cơ thể, đồng thời sinh ra linh khí vô dụng. Mà linh thú là dùng da hấp thu linh khí tạo nên một loại tác dụng bất ngờ, khi linh khí chạy vòng trên da thịt, sức chống đỡ của thân thể ngươi sẽ tăng lên, vòng tay này được chính luyện khí sư thời đại viễn cổ dựa vào nguyên lý tu luyện của linh thú chế tạo, đáng tiếc ta không rõ thuật luyện binh khí, ngươi chỉ có thể đi tìm luyện khí sư giúp ngươi chế tạo.”
”Thì ra là thế, vòng tay này có thể cho ta giống với linh thú, sức chống đỡ của thân thể tăng lên?”
”Ừ, chẳng qua đây là bắt chước nguyên lý tu luyện của linh thú mà làm, vì thế không thể so sánh với linh thú được, chẳng qua ngươi không cần phải hấp thu linh khí vô dụng nữa, nhưng cứ như vậy, ngươi không giống những người tu luyện bình thường sau khi hấp thu linh khí phải bài trừ những thứ linh khí vô dụng ra ngoài, có thể nói linh khí bị ngươi hấp thu vô cùng tinh khiết, sẽ tăng lên tốc độ tu luyện của ngươi, hơn nữa, ngươi không cần cố ý hấp thu, vòng tay cũng sẽ tự động giúp ngươi hấp thu linh khí.”
”Tê!!!” Bạch Thụy nói xong, Hạ Như Phong không nhịn được hút đầy khí lạnh.
Tốc độ tu luyện của nàng ở đại lục đã là kinh tài tuyệt diễm, không ngờ rằng còn có thể tăng lên, không biết sau khi dùng vòng tay, tốc độ tu luyện sẽ tăng lên tới dạng khủng bố gì...
Hạ Như Phong kinh ngạc rõ ràng nằm trong dự kiến của Bạch Thụy, khóe miệng hắn nhẹ nhàng gợi lên một độ cong nhợt nhạt, sau đó lại rất nhanh thả xuống dưới, nắm đấm đặt ở bên miệng, ho khan hai tiếng, nói: “Nhưng chuyện tu luyện hãy để sau, ta dạy ngươi luyện dược trước đã.”
”Luyện dược?” Hai mắt Hạ Như Phong sáng lên, dù nàng tâm tính vững vàng, giờ phút này cũng không khỏi kích động.
Bạch Thụy xòe tay ra, trong tay là ba bộ sách màu đen, đưa đến trước mặt Hạ Như Phong: “Ba quyển sách này là ta mất mấy ngày ghi ra, trong đó một quyển là các đơn thuốc, có lẽ hiện tại rất nhiều đều đã thất truyền, còn có một quyển là cách chế thuốc tự tay ghi chép, cuối cùng là về dược liệu, chờ ngươi nhớ kỹ tất cả thì tới tìm ta.”
”Được.” Hạ Như Phong nhận lấy ba bộ sách, thở ra một ngụm khí. “Ta đây đi trước.” Song lúc nàng vừa muốn rời đi, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, quay đầu nhìn Bạch Thụy, nói: “Đúng rồi, giúp ta luyện chế mấy viên đan dược tam phẩm, ta có chỗ cần dùng.”
Bạch Thụy hơi hơi sửng sốt, gật đầu, cái gì cũng không có hỏi, lập tức đáp ứng.
Rời khỏi thế giới triệu hồi thư, Hạ Như Phong bỏ ba bộ sách vào trong linh giới, lập tức đi đến phòng của Hạ Ngân Nguyệt.
Vừa đến cửa đã nghe được tiếng đại trưởng lão thở dài bên trong: “Nguyệt Nhi, hôm nay ngươi thật sự là rất xúc động, sao có thể không thương lượng với ta đã xông lên phía trước, nếu không phải nha đầu Như Phong tới kịp lúc, ngươi đã mất mạng rồi.”
”Nhưng mà gia gia...” Đại trưởng lão vừa mới nói xong, Hạ Ngân Nguyệt đã nhu nhược cất lời, hình như không biết nên nói cái gì, giọng nói cuối cùng lại biến mất.
Hạ Như Phong thản nhiên cười, đẩy cửa ra rồi đi vào, đại trưởng lão và Hạ Ngân Nguyệt nhìn thấy nàng xuất hiện đều sửng sốt, không biết đã muộn thế này nàng tới nơi này làm cái gì.
”Như Phong nha đầu, sắc trời đã tối muộn, ngươi tới nơi này có chuyện gì sao?” Đại trưởng lão khẽ nhíu mày, Hạ Như Phong mặc kệ là lúc trước hay hiện tại cũng chưa từng chủ động nói qua một câu với bọn họ, càng đừng nói tới cửa, cho nên nhất thời lão không rõ ý định của nàng.
”Hôm nay ta tới là tìm Nguyệt Nhi biểu tỷ,“ Hạ Như Phong nói xong, đi tới chỗ Hạ Ngân Nguyệt, từ trong linh giới lấy ra một viên đan dược lúc trước Bạch Thụy luyện chế, nói: “Đây là tam phẩm đan dược Tẩy Tủy Đan, là lễ vật ta đưa cho Nguyệt Nhi biểu tỷ.”
Thu mua lòng người, đúng vậy, Hạ Như Phong là đang thu mua lòng người, nàng tuy là đưa cho Hạ Ngân Nguyệt, thực chất là làm cho đại trưởng lão xem, hiện tại thực lực nàng không đủ, vì Hạ gia và ông ngoại, trước hết nàng phải bắt đầu thu mua tâm của một số người, đại trưởng lão không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.
”Tẩy... Tẩy Tủy Đan...”
”Ầm ầm.”
Đại trưởng lão chỉ cảm thấy đầu óc đình trệ, ngơ ngác nhìn đan dược trong suốt trên tay Hạ Như Phong, thật lâu không hoàn hồn được...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.