Lưu Thiết quan sát nhiều vòng thấy những người bên trong chỉ là những người già yếu, không có khả năng chóng chịu và chống trả, chỉ có cô y tá này là trong coi.
" Cô mau ăn đi cho đỡ đói" Lưu Thiết từng bước tiến lại gần, đưa chô cô một hộp mì nóng.
Mùi vị của mì làm cô y tá không thể kìm chế được, cô nhanh chóng lấy húp vội từng đũa một.
" Cô …cô ăn chậm thôi, không sợ nóng à" Lưu Thiết ra tay ngăn cảng cái háo ăn của y tá
Cô gái từng muốn mút mì lên gương mặt cô đầm đìa nước mắt.
[ Thời tận thế là vậy, dù giàu có tới đâu khi ở đối mặt với tận thế thì chỉ là những con người cầu sự sống, thức ăn trân quý hơn vàng, một hạt cơm cũng tương đương với hạt ngọc]
Một lúc sau mọi người đã ăn uống no nê, họ bắt đầu lại chổ Lưu Thiết. Cô gái cũng vậy, mọi người cùng đồng thanh " cảm ơn, đã cứu giúp chúng tôi" mọi người điều cúi gần mặt nghiên mình cảm ơn bọn Lưu Thiết, Lưu Thiết và mọi người dựt mình vooii đỡ tay những cụ già.
Trong số những người được Lưu Thiết cứu giúp nói " cảm ơn cậu đã cứu chúng tôi, nhưng các cậu là…ai? Không lẽ các câu là người của căn cứ Cự Hùng? "
Tự nhiên một sự yên tĩnh khó nói xuất hiện làm căn phòng trở nên im lặng tức thời. A Cương nhìn mọi người muốn phá tan đi sự im lặng kì lạ này, nhưng chưa kịp nói đã được Lưu Thiết giải rối
" Chúng toii là những người sống sót là cư dân ở thành phố A này, chúng tôi thành lập một căn cứ tạm thời chúng tôi đang đi cứu giúp những người sống sót khác, chúng tôi không phải người xấu, càng không phải là người của cane cứ Cự Hùng gì cả"
" Đúng vậy chúng tôi là người tốt, thấy kẻ xấu nào lại muốn cứu giúp các người không, nếu có âc ý thì lại làm sao phải chọn mọi người? "A Cương nói với cách nghiêm túc
" Ta tin bọn họ là người tốt " cô y tá nhìn về họ nói
Mọi người cũng nhanh chóng tin tưởng bọn Lưu Thiết " nơi đây bị gì vậy, hình như đang có chuyện phải không?"Lưu Thiết nhanh chóng cập nhật thông tin bằng cách hỏi những người trong phòng
" Đúng vậy nó rất kinh khủng" cô y tá vừa nói vừa tay run nấm đấm vẽ mặt tức giận
Cả đám Lưu Thiết nhìn nhau, cảm nhận được nơi đây thật sự bin tấn công dù dì cũng là căn cứ cứu sống người khác ai lại tấn công? Chả khác nào giết người?
" Nơi đây là nơi chúng tôi tập kết người sống sót chị tôi là Lưu Giai là người thành lập căn cứ cứu sống những bệnh nhân trong bệnh viện, trong lúc xãy ra tận thế bệnh viện ít bị tấn công vì nằm khá xa trung tâm, nên tránh được ít nguy hại, chúng tôi cứu được rất nhiều người sống sót, thức ăn nước uống được chính phủ chu cấp lúc trước tận thế còn rất nhiều, nên cái đói không làm khó chúng tôi.
Tưởng chừng là căn cứ sẽ được chống khỏi tận thế, nhưng không ngờ hai ngày trước, có một nhóm người hơn 30 người tiến vào căn cứ chúng tôi, bọn họ lấy thông tin đâu ra biết bên trong căn cứ có thức ăn tích trữ, bọn chúng không nói lẽ mà bắt đầu tấn công. Căn cứ chúng tôi có người sống sót hơn 500 người nhưng đa số là người già và thanh niên bệnh tật, chỉ còn hơn 300 người là có sức chiến đấu. Bọn họ chống chả với những người của căn cứ Cự Hùng mà thiệt mạng hơn 50 người, bọn chúng nhốt chúng tôi ra các toà, trong lúc căn cứ bị tấn công chị Lưu Giai cũng bị chúng bắt giữ chị ấy cũng không có sức tấn công nên bị bọn chúng bắt lên tầng năm cùng một số y tá khác, tôi không bị bắt đi là nhờ chị Lưu Giai cứu giúp cầu xin họ
Chúng tôi bị nhốt ở tầng 3, còn những người mạnh khoẻ thì bị nhốt ở tầng 4 họ bị đánh đập và tra nặng nề trên tầng đó lính canh gác chặt chẽ hơn tầng 3 chúng tôi, còn tầng năm là nơi chị Lưu Giai cùng tên cầm đồ nhóm người hắn là Hổ là một trong 12 đội trưởng của tổ chức Cự Hùng, hắn rất mạnh và có sức mạnh rất kì lạ cưa như không phải con người. Đây là những thông tin tôi biết từ những người lén chốn thoát "
Cô gái vừa nói vừa ôm mặt khóc, những người ngoài sau cũng không kìm được nước mắt có cụ bà cơ thể mệt nhọc, yếu ớt nói " tooiu nghiệp con bé Lưu Giai, vì chúng ta mà nó phải bị những tên khốn đó bắt" bà vừa nói vừa khóc
[ Kí chủ người tên Hổ này chắc chăn là người tiến hoá, thế lực căn cứ Cự Xà rất có nhiều sự bí ẩn ]
" Vậy luồng khí tức ta cảm nhận được là tên cầm đầu của nhóm người này"Tử Đằng nói
Cả nhóm người lại hoảng hốt " cái… Cây biết nói " mọi người điều hoang mang, cô y tá cũng vậy
" Mọi người không cần lo đây là thành viên của căn cứ chúng tôi "Lưu Thiết vội giải thích.
" Chúng tôi sẽ cứu các người nhưng chúng toii có điều kiện " Lưu Thiết nghiêm mặt nói
Mọi người nghe vậy liền xôn xao bàn tán, cô y tá liên bảo" Điều kiện gì, chúng tôi sẽ không làm điều xấu "
" Không! mọi người khi được cứu thoát, thì mọi người phải gia nhập căn cứ " Cứu Thế" của bọn tôi"
"căn cứ Cứu Thế, tôi chưa từng nghe qua nó nằm ở đâu " cô y tá khó hiểu nói
Lưu Thiết khó giải thích " nó mới được thành lập, nếu các người chịu gia nhập thì sẽ biết "
[ Phát động nhiệm vụ cấp tốc: Giải cứu Căn cứ Cự Xà khỏi bị tấn công bởi thành viên căn cứ Cự Hùng
Thưởng: Hộp trung cấp ×2<code> Bảng vẽ thiết kế phòng bếp ×3 Bảng vẽ nhà tắm công cộng nam/nữ ×2 Nâng cấp căn cứ lv2 được chứa 5000 người 500m² Phòng ngủ tập thể cở lớn ×2 Phòng quân sự ×1 Nhà ăn cỡ lớn ×2 10 Viên cấp D, 30 viên cấp C, 5 viên cấp B 20 điểm thuộc tính tự chọn. ] </code>"Hệ thống lần này chơi lớn dữ phần thưởng một đống luôn " Lưu Thiết khấn khích nhìn phần thưởng từ hệ thống
[ Kí chủ không cần mừng vội phần thưởng tương đương độ khó nhiệm vụ, lần này đôh khó nhiệm vụ được xếp vào cấp B, hơn kí chủ một cấp lớn]
" Cấp B vậy ngang ngửa với Tử Đằng rồi!" hắn suy nghĩ một hồi lâu
" Nhận "
[ Thời gian hoàn thành 24 giờ]
" Cái gì đánh vảy mà cho có 24 giờ ngươi tăng độ khó à hệ thống chó " Lưu Thiết tức giận quát
[ kí chủ không được xúc phạm nhân quyền, danh dự của Hệ thống]
Mọi người thấy Lưu Thiết đứng một mình chửi bới chỉ chỏ lên không trung mà khó hiểu
A Cương liền thở dài " Lưu Ca của bọn tôi lâu lâu bị khùng vậy, cứ nói chuyện một mình mà nhìn lên không trung, quá quen thuộc rồi."