Tên Hổ vẫn cứ đắc ý nhìn về phía Lưu Giai một cách đê tiện biến thái vô độ, Lưu Giai cứ nghĩ cuộc đời mình sắp kết thúc rồi, nhưng có lẽ cuộc đời đã cho cô một tia hi vọng, một tiếng đoongn vang lớn lên xuất hiện
" Gầm… đùng, á á … Mau ch…ạy … cứu tôi, hự, đại ca… Cứu bọn em" những âm thanh cũng tiếng la hát còn có tiếng súng dữ dội đã phá tan đi sự tham muốn của Hổ.
Cả hai người Lưu Giai và hổ cùng trong căn phòng nhìn về phía cánh cửa phòng. Hổ hắn khó hiểu nhìn về phía cửa miệng nói gắc gỏng " Này! Tụi bây đang làm cái ch* gì vậy, vô tao biểu" hắn nói một hồi lâu nhưng vẫn không có ai đáp lại hay đi vào.
Hắn thấy nguy hoặc liền từ từ bước lại cánh cửa phòng, miệng nhìn về phía Lưu Giai " Tiểu mĩ nhân nàng đợi ta nhé, tí ta sẽ chơi với nàng".
Lưu Giai không thèm để tâm tới lời nói của Hổ, mà đang trầm ngâm suy nghĩ về một điều gì đó, cô ta nghĩ có thể nào là băng của mọi người trong căn cứ? Nhưng suy nghĩ này lại bị bác bỏ ngay lập tức, vì trong căn cứ không có nhiều người có sức kháng cự, còn hơn cả những người có sức điều bị bắt giam và tra tấn, không thể có đủ năng lực tấn công những tên của căn cứ Cự Xà.
Nhưng cô ta laiu muốn có một chút hi vọng, sức của cô không thể cầm cự thêm được nữa nếu như không có người giúp thì chà lẽ thân xác của cô sẽ bị kẻ khốn nạn của căn cứ Cự Xà. Cô cũng nhìn về phía cánh cửa khuôn mặt tràn đầy sự mong chờ
Hổ bước lại cánh cửa phòng, mở ra cánh cửa hành lang. Một khuôn cảnh làm hắn sốc nặng trên mặt đất toàn là thi thể của lính của hắn. Họ điều chết trên sàn, không có thi thể của những người tấn công, hắn biết rằng bọn người này rất mạnh có thể giết được những tên đàn em thân cận của hắn trong tích tắc.
Chở về địa điểm tầng 4 vài tiếng trước. Bọn Lưu Thiết đã tới tầng 4 của bệnh viện khác với khung cảnh của những tầng trước ở đây như địa ngục vậy, những người trai khoẻ bị treo lên giường rồi dùng dây cuộc lại bọn chúng tra tấn những người trong căn cứ Cự Xà.
Canh phòng ở đây cũng rất nghiêm ngặc, bọn chúng còn có súng như ak, súng tiểu liên MP 40, dao bự
[ thông tin súng ak-47: Súng trường tự động Kalashnikov (Автомат Калашникова (chữ Kirin) hoặc Avtomat Kalashnikov (chữ Latinh), viết tắt là АК hay AK) là một trong những súng trường tấn công (theo phân loại của NATO) hoặc súng tiểu liên (theo phân loại của khối xã hội chủ nghĩa) thông dụng nhất của thế kỷ XX, được thiết kế bởi Mikhail Kalashnikov. Tên gọi thông dụng của súng là AK-47. Theo phân loại của khối xã hội chủ nghĩa, AK-47 thuộc loại súng tiểu liên, họ súng máy. Theo phân loại của NATO, AK-47 thuộc loại súng trường tấn công, cũng thuộc họ súng máy.
Với những ảnh hưởng của mình, AK-47 được gọi là một biểu tượng trong quân sự,[7] một thứ vũ khí làm thay đổi bộ mặt chiến tranh.[9] Hiện tại súng AK-47 đang là vũ khí cá nhân tiêu chuẩn cho quân đội của hơn 60 quốc gia trên thế giới. Rất nhiều quốc gia khác nữa sử dụng AK-47 cho các lực lượng cảnh sát, biên phòng. AK-47 còn là lựa chọn của các lực lượng nổi dậy và tội phạm trên khắp thế giới do độ bền rất cao và giá thành lại rẻ.
Thông tin súng tiểu liên MP -40:MP-40 (MP là 2 chữ viết tắt của cụm từ “Maschinenpistole”, nghĩa là súng tiểu liên) là loại súng tiểu liên được quân đội Đức Quốc xã sử dụng rộng rãi trong suốt Thế chiến thứ Hai. Sau này, nó còn được rất nhiều các lực lượng vũ trang khác sử dụng trong suốt Chiến tranh Lạnh dưới dạng viện trợ quân sự.
- 40 là loại súng tiểu liên hoàn toàn tự động, hoạt động theo nguyên tắc nạp đạn bằng phản lực bắn, với thiết kế được làm hoàn toàn bằng kim loại cùng báng gấp khá đẹp và gọn gàng.
Tuy vậy, khẩu MP-40 vẫn có những điểm yếu ở băng đạn 32 viên của nó. Nó có kiểu thiết kế lò xo đẩy đạn theo hàng một chứ không phải đẩy 2 hàng so le từ hộp tiếp đạn lên nòng súng (như khẩu Thompson của Mỹ), điều này gây ra ma sát khá lớn giữa các viên đạn trong băng, khiến băng đạn dễ bị kẹt hơn, đặc biệt là khi bị ngâm bùn hoặc bị đất cát lọt vào. Một nhược điểm thường thấy nữa là khóa giữ hộp đạn của súng khá yếu, nên khi bắn thì băng đạn dễ bị tuột ra khỏi súng, hoặc súng bị kẹt đạn do mấu hộp đạn dịch chuyển ra khỏi đường tiếp đạn của khóa nòng. Trong chiến đấu thì cả 2 nhược điểm này đều đặc biệt nguy hiểm. Lính Đức phải được huấn luyện giữ hộp tiếp đạn của súng khi đang bắn một cách rất tỉ mỉ và cẩn thận.]
Lưu Thiết cùng cả bọn quan sát rất kĩ càng những người của căn cứ cự xà hiện tại tình hình rất yếu, bonn họ mất quá nhiều máu và bất tỉnh, còn vài người sống sót bị tách ra phòng riêng biệt, phía bên kia là kho lương thực của căn cứ Cự Xà bọn chúng đang khinh những vật tư soạn ra phía ngoài, chắc chắn bọn chúng sẽ đem về căn cứ Cự Hùng.
[ Tổng cộng có 12 tên canh tầng này]
“12 tên lính canh?” cũng ổn chúng ta có thể giải quyết được Lưu Thiết bàn kế hoạch cùng với mọi người. Nhưng nhìn kĩ Lưu Thiết càng thấy rất lạ, bọn người này không đông nhưng làm cho hắn cảm thấy không chỉ là 12 người mà cứ như họ là 1 mà phân hai vậy, có một cảm giác sức mạnh kì lạ làm buồn nôn
“Tử Đằng ngươi thấy bọn chúng rất lạ không?” hắn Lưu Thiết nhìn Tử Đằng rồi nói
" Ngươi cũng cảm nhận được sau? Ngươi càng khiến ta thú dị về ngươi đấy tên loài người " Tử Đằng mở mắt đáp " Đúng những têb loài người kia cho ta cảm giác nữa đồng loại nữa con người, bọn chúng cứ như là đã nhiễm virus nhưng lại không nhiễm hoàn toàn."
Nghe lời của Tử Đằng, Lưu Thiết càng thấy căn cứ Cự Hùng không phải là căn cứ tốt lành gì chắc chăn họ có mối liên quan tới tổ chức Diệt Vong trong lời Băng Băng đã từng nói.
" Mọi người cẩn thận, đây không dễ chơi được" nói xong cả bọn mau chóng hành động