"Ý trời, đúng là ý trời a!"
Trong nháy mắt, người thợ săn mù cứ như bị thiên lôi bổ trúng, toàn bộ cơ thể đều trở nên run rẩy, căng cứng, mồm miệng há hốc đến nỗi có thể cho vào đó cả một quả trứng đà điểu, biểu cảm cực kì khoa trương, dữ dội.
"Cái này, Lý Sơn Phong tiền bối, điểm thuộc tính của tôi có vấn đề gì hay không?" - Lâm Thành nhìn thấy Lý Sơn Phong bỗng nhiên trở thành tượng đá, đứng im rất lâu không nhúc nhích thì không nhịn được mà mở miệng hỏi dò 1 câu.
Khi âm thành của Lâm Thành truyền vào trong tai, Lý Sơn Phong cuối cùng cũng giật mình mà tỉnh táo trở lại.
Hắn lại tiếp tục nhìn chằm chằm về phía Lâm Thành, vẫn chưa tin tưởng mà phóng ra thêm rất nhiều lần kĩ năng điều tra.
1 phút, 2 phút ……….5 phút sau, cuối cùng Lý Sơn Phong chỉ đành thở dài 1 hơi, nhẹ giọng lẩm bẩm.
"Thực sự không thể tưởng tượng được, Lý Sơn Phong ta tới lúc sắp chết thì ông trời lại cho ta gặp được một người Tán Nhân có tư thiên phú về nhanh nhẹn tốt tới mức này. Nói không chừng, hắn thực sự có thể đại biểu cho Sơn Địa Nhất Tộc chúng ta mà vượt qua bài kiểm tra kia, có thể trợ giúp chúng ta lấy ra được sinh vật đó, thay thế cho chúng ta mà dành lại những vinh quang đã bị chôn vùi, mất đi trong quá khứ!"
"Nguyên Sơ Chi Hỏa, ta đồng ý sẽ dạy kĩ năng cho ngươi, nhưng ta cũng có 1 cái yêu cầu!" – Lý Sơn Phong rất nghiêm túc mà nói.
"Điều kiện gì?" – Hai con mắt của Lâm Thành đều tỏa ra ánh sáng nóng bỏng, đến rồi, đến rồi!
Tuy rằng, hắn không biết vì sao mà đối phương lại kích động tới mức độ như vậy nhưng hắn cũng không quan tâm lắm, chỉ cần học được kĩ năng là tốt rồi.
"Thực ra, ta cũng không phải người được sinh ra và lớn lên ở Tân Thủ Thôn mà là người của Sơn Địa Nhất Tộc! Trong tộc của chúng ta, từ đời này sang đời khác đều là thợ săn, mỗi một vị chiến sĩ trong tộc đều có được kĩ thuật đi săn không hề thua kém gì so với tộc Tinh Linh. Hơn nữa, tộc của chúng ta còn có 1 cái nghề nghiệp ẩn cực kì hùng mạnh gọi là 【Vương Giả Núi Rừng】, không chỉ có khả năng bắn cung tài giỏi mà kĩ năng đặt bẫy, huấn luyện và thuần hóa dã thú cũng cực kì xuất sắc, là đỉnh cấp nghề nghiệp ẩn của Thợ Săn."
"Yêu cầu đối với tư chất của nghề nghiệp ẩn này cực kì nghiêm khắc, cho dù ngươi là 1 Tán Nhân thì cũng chưa chắc đã có thể học lén được kĩ năng của Sơn Lâm Nhất Tộc. Tuy nhiên, vừa mới lên cấp 10 mà ngươi đã có được điểm nhanh nhẹn vượt qua 100, điều này nói rõ rằng, thiên phú về mẫn hệ(thiên về nhanh nhẹn) của ngươi rất cao, chưa chắc đã không có hi vọng."
"Điều kiện của ta là, trước khi đạt tới cấp 50, ta hi vọng ngươi có thể đi tới nơi ở của Sơn Địa Nhất Tộc để tiến hành một bài rèn luyện, kiểm tra!" - Lý Sơn Phong cực kì nghiêm túc mà nhấn mạnh từng chữ một, ánh mắt bùng cháy như một ngọn đuốc giữa đêm tối mà nhìn thẳng vào mắt Lâm Thành.
Kĩ năng ẩn, đỉnh cấp nghề nghiệp của Thợ Săn? Mấy từ này lọt vào trong tai khiến cho Lâm Thành cảm thấy cực kì xúc động, trái tim bỗng nhiên đập nhanh lên gấp mấy lần.
Trong đầu của hắn bỗng lóe lên một ý nghĩ, có lẽ thời kì mạnh nhất của vị tiền bối này cũng không hề thua kém gì so với lão già Tửu Kiếm Tiên kia a!
Thật đáng tiếc, sau khi bị vây khốn, áp chế ở bên trong Tân Thủ Thôn, cấp độ đều bị cưỡng ép ở LV10, cho nên rất nhiều kĩ năng không thể nào sử dụng được, thực lực cũng bị giảm sút đi rất nhiều, giống như một người có một tòa núi vàng nhưng không thể đem ra để tiêu sài, đến cả một con ma thú như "Băng Hỏa Song Đầu Lang" cũng không đánh bại được, thực sự là xấu hổ với danh tiếng, tôn nghiêm của 4 chữ Sơn Địa Nhất Tộc.
"Được, tôi đồng ý!" - Lâm Thành quyết đoán mà gật đầu đáp ứng.
Chỉ cần bỏ ra 1 lời hứa mà đã có thể học được kĩ năng của một nghề nghiệp ẩn đỉnh cấp. Trong vụ mua bán này, nói thế nào thì hắn cũng kiếm lời lớn rồi.
"Tốt lắm, ở đây có 1 lá thư cùng với 1 tấm bản đồ bản đồ, ngươi có thể thông qua nó để tìm được nơi ở của Sơn Địa Nhất Tộc trên Thần Tích Đại Lục. Tiếp theo, ta sẽ thanh toán tiền công dành cho ngươi." – Lý Sơn Phong rất hài lòng mà gật gật đầu, nói.
"Tinh! Chúc mừng người chơi Nguyên Sơ Chi Hỏa, Lý Sơn Phong quyết định tư truyền (truyền thụ riêng) cho bạn những kĩ năng liên quan của Sơn Địa Nhất Tộc. Tuy nhiên, do bạn chưa chuyển đổi nghề nghiệp của mình thành Vương Giả Núi Rừng. Vì thế, số lượng kĩ năng sẽ nhận được đều do điểm nhanh nhẹn cùng với may mắn của bạn quyết định, bạn có đồng ý tiếp nhận lần truyền thừa kĩ năng lần này hay không?"
"Đồng ý!"
Lâm Thành lập tức nhấn nút đồng ý, trong lòng cực kì vui vẻ.
Ha ha, lại là tư truyền, ngay cả đến điểm kĩ năng cũng không cần phải bỏ ra. Hàng vừa tốt lại còn free, còn gì vui vẻ hơn được nữa!
"Nếu như ngươi đã chuẩn bị xong thì bây giờ ta sẽ khởi động nghi thức để truyền thụ kĩ năng."
Lý Sơn Phong gật nhẹ đầu, đi đến đứng đối diện cùng với Lâm Thành, 2 tay hợp lại thành 1 cái dấu ấn hình vuông, trong miệng bắt đầu lẩm bẩm ca hát.
"Vạn vật linh thể phát triển trong tự nhiên, vĩnh viễn là đứa con cưng của rừng già, những vị thần đang ẩn mình ở trên núi cao, mời ngài hãy ban tặng sức mạnh, để cho con có quyền truyền thụ lực lượng cho đứa bé này, lấy tên gọi Vương Giả Núi Rừng Lý Sơn Phong của con, bổ nhiệm Sơn Lâm sứ giả, vĩnh viễn thờ phụng, cống hiến cho ngài."
Đi kèm với một câu chú ngữ đơn giản, một trận gió lạnh từ trong rừng núi bốn phía xung quanh thổi tới, lướt nhẹ trên mặt đất khiến cho lá cây, bụi đất đồng loạt bay lên đầy trời.
Sau một phút, trong 2 lòng bàn tay của Lý Sơn Phong đột nhiên tỏa ra ánh sáng 3 màu, bao gồm màu da cam, xanh lá cây và xanh da trời.
Ba màu sắc này lần lượt tượng trưng cho 3 nguyên tố thường thấy nhất của rừng núi, chính là đất, tự nhiên và gió bão.
Thần Tích Đại Lục vốn dĩ là một thế giới của sự tự do tôn giáo, việc thờ phụng thần linh cũng rất thường gặp, tín ngưỡng được Sơn Địa Nhất Tộc đời đời thờ cúng chính là những vị thần ở trên núi cao và rừng sâu. Những vị thần này tuy rằng không phải thần linh chân chính nhưng lại có được thân thể bất diệt cùng với lực lượng vô cùng cường đại, là biểu tượng cho truyền thừa của mỗi một cái nghề nghiệp ẩn.
"Vén tay áo lên." – Lý Sơn Phong đột nhiên mở miệng ra lệnh.
Lâm Thành cũng nhanh chóng phối hợp mà xắn tay áo của mình lên cao, để lộ ra một cánh tay khỏe mạnh, đầy bắp thịt.
Hai tay của Lý Sơn Phong liên tục các động tác khác nhau giống như đang muốn vẽ lên cánh tay của hắn một thứ gì đồ, đồng thời truyền 3 loại nguyên tố trong lòng bàn tay vào bên trong cơ thể của Lâm Thành.
Sau mấy giây, Lâm Thành phát hiện ra, trên bả vai của mình đột nhiên xuất hiện một hình xăm vòng tròn được chia làm 3 phần, mỗi phần mang một màu sắc đại biểu cho một loại nguyên tố, ở giữa hình vẽ còn có một chữ “Chính” rất nổi bật. Đây chính là Sơn Lâm Ấn Ký, biểu tượng của Vương Giả Núi Rừng.
Lâm Thành bỗng nhiên lộ ra một vẻ mặt kì lạ, có chút cảm giác không được thoải mái lắm.
Dấu Ấn Sơn Lâm rõ ràng nhìn rất đẹp mắt, rất nam tính nhưng hắn lại có cảm giác giống như đang bị người khác nhìn trộm vào thân thể, cho dù là dùng cách gì thì cũng không thể mà chà sạch đi được.
Hơn nữa, hắn là một Tán Nhân, những thứ cần phải học tập sau này cũng sẽ càng ngày càng nhiều, có nghĩa là hình xăm trên người cũng sẽ càng ngày càng tăng lên. Vừa nghĩ đến đây, Lâm Thành thực sự khóc không ra nước mắt.
Cùng lúc đó, âm thanh nhắc nhở của hệ thống cũng vang lên.
"Tinh! người chơi “Nguyên Sơ Chi Hỏa” xin hãy chú ý, bạn vừa tiếp nhận 1 cỗ lực lượng kì lạ, bạn tự động lĩnh ngộ được 4 loại kĩ năng: 【Sơn Lâm Trường Cung Chuyên Tinh】, 【Sơn Lâm Tam Trọng Xạ】, 【Dấu Ấn Sơn Lâm】, 【Mắt Ưng】."
"Tinh! người chơi “Nguyên Sơ Chi Hỏa” xin hãy chú ý, thần cấp thiên phú 【Vô Pháp Giả】của bạn đem tất cả kĩ năng học được đều chuyển hóa thành bị động, mời tiến hành kiểm tra để xem thêm những thông tin chi tiết."