Bao Cốc kinh ngạc nói:
"Huyền Thiên Môn có sư công, có tiểu sư thúc, có Thánh di có Nam Sơn tiền bối, có sư tỷ, có Phong sư bá, trên người ta còn có truyền thừa của tổ sư gia, ta là người rất không có tư cách rời khỏi môn phái trong Huyền Thiên Môn nhất."
Truy Hồn Các Chủ tuy rằng nhìn thấy người tài trong lòng vui vẻ nhưng cũng rất hiểu loại chuyện này phải nói duyên phận không thể miễn cưỡng, lúc này không hề miễn cưỡng, nói:
"Bao Cốc, ngươi biết ta xem trọng nhất là cái gì của ngươi không?"
Bao Cốc lắc đầu.
Truy Hồn Các Chủ nói:
"Tâm tính. Tu tiên, tư chất cố nhiên rất trọng yếu nhưng tâm tính so với tư chất quan trọng hơn. Ngươi ăn được khổ, ngay cả dung khí tôi luyện đều có thể sống sót, nếu bằng lòng dụng tâm hảo hảo tu luyện, từng bước chậm rãi rèn luyện bản thân, trên con đường luyện thể rất có hy vọng."
Bao Cốc đứng bên cạnh Truy Hồn Các Chủ lẳng lặng mà nghe.
Ngọc Tu La cũng yên tĩnh đứng ở bên cạnh. Tuy rằng về việc tư lúc nàng cùng sư phụ dính cùng một chỗ hoàn toàn không chút nghiêm túc nhưng trên chính sự chưa bao giờ hàm hồ. Việc này tuy nói không phải chính sự nhưng cũng biết sư phụ đối với Bao Cốc rất để mắt, cố tình chỉ điểm. Có thể được sư phụ nàng chỉ điểm đối với Bao Cốc mà nói cũng là một cơ duyên lớn, nàng dĩ nhiên yên tĩnh đứng một bên không đi quấy rầy.
Truy Hồn Các Chủ nói:
"Ta cho đến bây giờ vẫn chưa từng nghe nói có nữ tu sĩ luyện thể. Nhưng không có, không có nghĩa là không thể đi. Chỉ là ngươi phải chuẩn bị tâm lý chịu đựng thống khổ."
Bao Cốc nhẹ nhàng mà 'ân' một tiếng.
Truy Hồn Các Chủ ngưng thần nhìn về phía Bao Cốc, lần thứ hai hỏi:
"Nghĩ kỹ rồi? Xác định muốn đi luyện thể chi đạo? Tuy nói ngươi hiện tại tu luyện gian nan nhưng tu tiên giới to lớn như vậy chỉ cần có tâm, luôn luôn có biện pháp giải quyết. Luyện thể chi đạo quá gian nan, chớ nói dùng huyết nhục chi khu thành tiên, cho dù chỉ là luyện được thánh thể trong vạn năm gần đây cũng chưa từng nghe qua."
Bao Cốc nói:
"Mặc kệ có bao nhiêu gian khổ khó khăn, vẫn luôn có con đường để vượt qua khổ vượt qua khó. Nếu luyện thể đã bày ra trước mắt, ta có lý do gì lại không đi con đường này? Nếu nói tu tiên tài nguyên, ta rất không thiếu."
Truy Hồn Các Chủ mỉm cười.
"Rất không thiếu tu tiên tài nguyên? Nói vậy là có rất nhiều đi! Cho dù ngươi có rất nhiều bảo dược linh dược cùng có được truyền thừa đan thuật của Yêu Thánh đổi lấy tu tiên tài nguyên, nhưng bảo dược cũng sẽ có một ngày dùng hết! Với chút cơ nghiệp của Huyền Thiên Môn, chỉ sợ chống đỡ không nổi tu luyện của ngươi."
Bao Cốc không biện giải, chỉ nói:
"Ta thật sự không thiếu."
Truy Hồn Các Chủ không ở vấn đề này cùng Bao Cốc cãi cọ. Nàng nói:
"Ngươi tâm ý đã quyết, ta cũng không khuyên ngươi nữa. Luyện thể trọng bảo của Truy Hồn Các tất nhiên là không thể truyền cho ngươi, nhưng đối với luyện thể chi đạo vẫn có thể cùng ngươi thảo luận một chút."
Bao Cốc lập tức ôm quyền hành lễ nói lời cảm tạ.
Truy Hồn Các Chủ nói:
"Luyện thể thuật cùng Luyện khí thuật đều dùng giai đoạn cảnh giới làm phân chia, giai đoạn thứ nhất là "Hóa Khổ Hải", mới vừa rồi ta đã nói với ngươi cái gì là Hóa Khổ Hải rồi, bây giờ không cần nhắc lại nữa, giai đoạn thứ hai là "Thông Thương Khung". Điểm Phồn Tinh, Thông Thương Khung, đây là đem nhân thể so sánh với vũ trụ, huyệt vị so sánh tinh quang, là đả thông đả thông kinh mạch toàn thân, khiến huyệt vị kinh mạch đều thông suốt, tự nhiên tương dung, ta không phải người luyện thể, trong đó có gì ảo diệu cũng biết không rõ, vẫn cần ngươi tu luyện tinh tế suy nghĩ lĩnh ngộ."
Bao Cốc gật đầu.
Truy Hồn Các Chủ tiếp tục nói:
"Giai đoạn thứ ba là Dung Khí, có một số tu tiên giả căn cứ vào thuộc tính mà cân nhắc, cũng có người nhảy qua bước này."
Bao Cốc ngẩn ra, hỏi:
"Còn có thể tỉnh lược bước này không cần đi qua?"
Truy Hồn Các Chủ nói:
"Chúng ta tu luyện công pháp là do tiền nhân tu luyện thành công tổng kết mà có, tuy là thành công nhưng cũng là đi đường tắt, người đi đường tắt thành công cũng không phải số ít."
Bao Cốc gật đầu, hỏi:
"Nhảy bước Dung Khí, có ảnh hưởng gì không?"
Truy Hồn Các Chủ nói: "Ở thống khổ, hung hiểm cùng kỳ ngộ thường song song tồn tại. Dung Khí ngao luyện vô cùng thống khổ, hung hiểm, nhưng người trải qua cửa ải Dung Khí dĩ nhiên cũng được lợi ích rất lớn, ta nghĩ ngươi hẳn là tràn đầy thể nghiệm đi."
Bao Cốc nói thầm trong lòng: Lợi ích? Kinh mạch hở ra có tính là lợi ích không?
Nàng thật sự không cảm giác được có chỗ tốt gì. Nàng hỏi:
"Chết qua một lần có tính là lợi ích không?"
Truy Hồn Các Chủ không nói gì.
Bao Cốc lại hỏi: "Sau khi Dung Khí thì sao?"
Truy Hồn Các Chủ nói:
"Sau khi dung khí chính là luyện thể. Ngao luyện khí lực! Giống như luyện khí ngao luyện huyết nhục trên dưới trong ngoài, thiên luyện bách luyện, một khí luyện thành trời giáng lôi kiếp, dùng thiên kiếp chú thân rèn luyện."
Bao Cốc: "...." Thiên lôi đánh xuống a!
Ngọc Tu La nhìn Bao Cốc, ánh mắt tràn ngập đồng tình, trong lòng lại yên lặng nói: Buông tha đi!
Lúc trước nàng vừa nhìn thấy đã sợ chết khiếp gọi mẹ ơi, thực sự chịu không nổi, đem luyện thể trọng bảo thuật ném đi. Dung Khí luyện thể, ai chịu nổi a!
Truy Hồn Các Chủ nói:
"Tu luyện luyện thể có một cách nói gọi là thần thể cửu chú, chịu đựng qua chín đạo thiên kiếp liền có thể câu thông thiên địa chi năng, lên trời xuống đất thôi diễn vạn vật, diễn biến đạo pháp, ngang với Nguyên Anh Cảnh, nhưng thực lực vượt xa tu tiên giả Luyện Khí Nguyên Anh Cảnh."
Bao Cốc: "...." Chín đạo lôi kiếp đánh vào người, có thể sống sao? Nàng lấy lại bình tĩnh, chuyên tâm nghe Truy Hồn Các Chủ tiếp tục nói xong.
Nàng cuối cùng cũng hiểu được vì sao không ai tu luyện luyện thể chi đạo, vì sao Truy Hồn Các Chủ lại khuyên nàng ba lần! Đây đâu chỉ là cửu tử nhất sinh, đây quả thực chính là..... Muốn chết a! Thảo nào không ai luyện!
Bao Cốc tự vấn: "Ta có lựa chọn khác sao?" Nàng dung khí thành công rồi, còn khiến thân thể dung thành cái rổ không giữ được linh khí, nàng còn đường khác để đi sao? Huyền Thiên Kiếm dung vào trong gân cốt huyết nhục của nàng, nàng muốn từ phế tài tu luyện từ đầu hoặc là ăn Niết Bàn Đan bắt đầu lại đều không được.
Truy Hồn Các Chủ hỏi:
"Vẫn muốn đi luyện thể chi đạo sao?"
Bao Cốc gật đầu:
"Ngựa chết coi như ngựa sống mà chữa đi."
Truy Hồn Các Chủ nhìn về phía Ngọc Tu La, âm thầm truyền âm: "Chỉ cần ngươi có một nửa hoặc ba phần ý chí như Bao Cốc ta cũng đã cảm thấy mỹ mãn rồi."
Ngọc Tu La truyền âm trả lại một câu: "Ân, đó là hài tử nhà người khác! Hài tử nhà người khác luôn tốt hơn hài tử nhà mình, đúng không?"
Truy Hồn Các Chủ: "....."
Ngọc Tu La lại truyền âm: "Ta cảm thấy ta cũng rất tốt mà, hẳn là có thể ăn được nỗi khổ luyện thể, chỉ sợ ngươi chịu không nổi sẽ thương tâm thôi."
Truy Hồn Các Chủ: "......."
Ngọc Tu La lại truyền âm: "Ta hiện tại sửa thành luyện thể hẳn là không muộn đi? Bao Cốc có thể luyện, ta nghĩ ta không thể kém nàng, hẳn là cũng có thể luyện! Trong bảo khố môn phái không phải có rất nhiều linh khí sao? Ngươi cho ta chọn một cái dung khí thử xem, nếu như ta dung khí không thành công đem bản thân dung mất xác, ngươi cứ đem ta luyện thành linh khí đi. Ta cảm thấy đem ta luyện thành đôi đũa cũng rất tốt, mỗi ngày lúc ngươi dùng cơm còn có thể ngậm trong miệng."
Truy Hồn Các Chủ: "......"
Ngọc Tu La: "Ngươi xem, hài tử nhà người khác cũng có thể làm được, hài tử nhà mình dĩ nhiên không thể thua kém, đúng không?"
Truy Hồn Các Chủ khóc không ra nước mắt. Nàng nhất thời âm thầm kêu rên: Ta sai rồi, ta không nên nhiều lời.
Nàng nghe được Bao Cốc nói đa tạ, lập tức quay đầu nhìn về phía Bao Cốc, dùng tư thái trưởng bối cố gắng nói thêm vài câu sau đó lại lười biếng như cũ, dáng vẻ đạm nhiên, chậm rãi cất bước ra cửa. Nét mặt nàng nhất phái vân đạm khinh phong, nhưng trong lòng lại đang sợ, âm thầm tính toán nếu như nàng giành về phòng trước A Ngoan vài bước sau đó khóa chặt cửa lại thì sẽ thế nào?
Bao Cốc nghe xong Truy Hồn Các Chủ nói về luyện thể, đối với việc tu luyện cũng không phải hoàn toàn không biết chút gì như trước đó, có người chỉ điểm cùng phương hướng tu luyện, nhưng đối với phương pháp cụ thể tu luyện thế nào vẫn có chút không thông. Nàng khoanh chân ngồi trên giường, suy nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định bắt đầu lại lần nữa, từ hóa đan điền thành khổ hải mà bắt đầu. Mặc kệ tương lai có thể tu luyện đến đâu, dù sao thì tu luyện căn cơ vững chắc luôn không sai!
Nàng không biết công pháp hóa đan điền thành khổ hải, chỉ có thể dựa theo phương pháp cơ bản nhất, nguyên thủy nhất, tụ linh khí vào đan điền, dùng đó tìm kiếm lượng biến chất biến. Nàng không có khả năng gia nhập Truy Hồn Các, Truy Hồn Các cũng không có khả năng đem trấn phái trọng bảo thuật truyền cho ngoại nhân như nàng, không chiếm được công pháp tu luyện cũng chỉ có thể tự mình đi một bước tính một bước, nhắm mắt lại dò đá qua sông.
Bao Cốc biết cho dù có công pháp tu luyện thì trạng thái thân thể hiện tại của nàng cũng không giống với trạng thái của người luyện thể bình thường.
Mười bình Hoàn Linh Đan cùng mười hồ lô tam giai Hầu Nhi Tửu nuốt vào trong bụng vẫn rất có hiệu dụng. Linh lực trong đan điền của Bao Cốc đã đầy được năm phần.
Nàng còn có vài phần cảm giác say, lại mới vừa trải qua một trận hung hiểm như vậy, liền đơn giản không luyện công nữa, nằm trên giường nhắm mắt ngủ. Nàng không biết lần trước nàng ngủ là lúc nào, những năm gần đây vẫn luôn không ngừng tu luyện.
Nhắm mắt lại, Bao Cốc liền có một cảm giác mệt mỏi vì thật lâu không được ngủ, nàng phỏng chừng có thể là do bản thân đã uống rượu, mí mắt khép lại rất nhanh liền ngủ trầm.
Nàng vẫn luôn nghe được một thanh âm vang vọng bên tai, giọng nói trầm thấp tràn ngập linh động, rồi lại cho nàng một loại cảm giác như tiếng chuông. Trong hoảng hốt, nàng cảm thấy bản thân biến thành một điểm nhỏ, ngẩng đầu, thấy khắp bầu trời đầy sao. Nàng nhận ra, những ngôi sao đó là kinh mạch đồ. Mỗi một một huyệt vị đều phát sáng giống như tinh tú trên trời, kinh mạch đem chúng nối kết với nhau, hình thành một mảnh ngân hà. Nàng nằm trong một mảnh đại dương mênh mông, ngoài khơi sóng cuộn ngập trời, Huyền Thiên thư khố đại ngọc thạch trong đại dương mênh mông nặng nề di động. Nhân thể kinh mạch huyệt vị biến thành tinh tú bao phủ đại dương, giống như nơi tận cùng thế giới. Ngoài khơi có hơi nước bốc lên, dũng tiến vào tinh tú huyện vị, hình thành phong, vân, lôi, điện khí trời tứ tượng.
Bao Cốc mơ mơ màng màng nghĩ, có nhân thể cũng giống như một mảnh thiên địa vũ trụ?
Sau đó, nàng lại ngủ trầm.
Nàng mơ thấy bản thân mặc một thân bạch sắc, trên người phiếm lấy bạch quang mông lung, đi giữa bóng tối lầy lội dưới ngập trời mưa bụi. Nàng không biết bản thân phải đi nơi nào, cũng không biết bản thân đang ở nơi nào, vì sao thế giới lại hắc ám như vậy. Nàng chỉ biết hoặc đứng yên, hoặc tiếp tục đi. Nàng không muốn đứng tại chỗ vì vậy chỉ có thể lựa chọn tiếp tục tiến về phía trước.
Trong lòng nàng không vui không buồn, không sợ hãi, không lo lắng, bầu trời trên đỉnh đầu đối với nàng mà nói là ban ngày hay là đêm tối cũng không trọng yếu, quan trọng là nàng không đứng tại chỗ mà vẫn tiếp tục đi về phía trước, như vậy là được rồi.
Thời gian dường như đình chỉ, hắc ám dường như vô tận, mà nàng, cứ như vậy lẳng lặng bước tiếp.
Đi đến nàng đã quên bản thân đang ngủ, đi đến nàng đã quên bản thân hẳn là phải tỉnh lại.