Tu tiên giả trên đài đấu giá Túy Hoa Lâu lần nữa tuyên bố:
"Hiện này đại công tử Quân phủ ra giá cao nhất, một nghìn miếng cực phẩm linh thạch, một thanh bảo kiếm Hóa Thần kỳ, một cây bảo cung Hóa Thần kỳ, ba vạn ba nghìn miếng trung phẩm linh thạch. Còn ai ra giá cao hơn không?" Tuy hắn là lão đạo có kinh nghiệm trong mảnh đấu giá, nhưng vẫn là lần đầu nhìn thấy hoa khôi có giá đắt như vậy.
Ngọc Tu La thầm nuốt nước miếng, nói:
"Giá này, đủ bắt hai ba hoa khôi. Linh Nhi, nếu không, coi như xong, để cho đại công tử Quân phủ mang đi đi!"
Linh Nhi kiên quyết nói:
"Không được!"
Bao Cốc liếc nhìn Linh Nhi, thong thả đi đến chiếc ghế bên cạnh ngồi xuống, như có điều suy nghĩ. Nàng xuất ra một viên Hóa Thần đan đã đủ rồi, sẽ không xuất viên thứ hai. Một nghìn miếng cực phẩm linh thạch, đây là bút trước tương đương khổng lồ. Linh thạch trong túi nàng còn mấy vạn miếng, đem Quân công tử đánh bay cũng dư dả, chỉ là đều là của cá nhân nàng, nàng luyến tiếc xài. Mấy năm nay Tôn Địa Long, tiểu hầu tử, Linh Nhi bọn họ đã thu thập một vài bảo bối Hóa Thần kỳ, nhưng nàng ở Khảm Bang có dưỡng một ít tử sĩ lập huyết thệ, pháp bảo Hóa Thần kỳ đều ban cho bọn họ, bây giờ số còn giữ trên tay đều là nàng luyến tiếc cầm ra...
Linh Nhi đáng thương nhìn Bao Cốc đang do dự, kêu lên:
"Bao Cốc....ta cảm giác được trên người nàng có huyết mạch tộc Thiên Hồ của chúng ta...van ngươi..."
Trên đài đấu giá bắt đầu đếm ngược.
"Lần thứ nhất...."
Bao Cốc trấn an, nói:
"Đừng vội, ta nhất định thay ngươi đoạt nàng lại."
Trên đài đấu giá tiếp tục đếm ngược.
"Lần thứ hai."
Bao Cốc dùng kính bát quái truyền âm:
"Đợi đã."
Trong túi nàng có rất nhiều linh trân luyện tài, vật báu vô giá đều có một đống lớn. Nếu để cho người nhà dùng, nàng tự nhiên mắt cũng không chớp, nhưng xuất ra mua hoa khôi tự nhiên phải chọn cái thích hợp. Cao quá, giống như coi tiền như rác. Những kỳ trân hi thế này, dùng một cái thiêu một cái. Thấp quá, sẽ khiến người chê cười.
Nhã gian khách quý trong lầu hai đều có thể nhìn thấy nhau, nhưng lầu một cùng trên đài đấu giá lại không thể thấy được tình huống trong nhã gian. Tu tiên giả trên đài chỉ có thể nhận biết người ra giá qua kính bát quái. Hắn nhìn thấy kính bát quái của Ngọc Tu La biểu hiện chờ, liền nói:
"Truy Hồn Các thiếu các chủ có muốn tăng giá hay không, chiếu quy định có một khắc thời gian quyết định." Thời gian này giống như là lưu cho các đệ tử quyền thế muốn đấu giá lại thiếu tài nguyên chạy về cầu viện trưởng bối hoặc thân hữu.
Lầu một đã có tiếng cười vang truyền ra:
"Vừa rồi ta nhìn thấy Truy Hồn Các chủ đến đây rồi, xưa nay nghe danh hộ đoản của Truy Hồn Các Chủ, chẳng lẽ hôm nay cũng không hộ đồ đệ của mình sao?"
Ngọc Tu La không vui nhíu mi, đôi mắt lóe ra tức giận, đứng dậy muốn đi tìm kẻ khốn nào dám bất kính với sư phụ nàng. Nàng liếc mắt trong đám người liền nhìn ra, là một tên hộ vệ của Quân gia. Nàng quay đầu hướng sư phụ nhìn lại, đã thấy sư phụ nàng nhẹ nhàng lắc đầu, lại giơ tay chỉ vào ghế sau lưng nàng, ý bảo nàng trở về chỗ ngồi. Nàng thở phì phò nói với Bao Cốc:
"Bao Cốc, nếu ngươi làm mất thanh danh của sư phụ ta, ta sẽ tuyệt giao với ngươi!"
Bao Cốc vô cùng kinh ngạc mà nhìn Ngọc Tu La. Có chút bất ngờ với phản ứng của nàng.
Ngọc Mật nói:
"Là người của Quân gia."
Bao Cốc bừng tỉnh đại ngộ. Thì ra là người của Quân gia mở miệng chế nhạo, muốn đánh mặt của Truy Hồn Các Chủ? Nàng nhẹ kêu một tiếng, thầm nói: Không phải là cực phẩm linh thạch sao? Ta nhiều lắm là ít ngâm nước pha trà, hầm ít linh quả lại một chút thôi!
Đánh mặt người, ai không biết a!
Nàng lần nữa tăng giá:
"Một nghìn lẻ một viên cực phẩm linh thạch." Không nhiều không ít, vừa vặn nhiều hơn một miếng.
Ngừng lại, đại công tử Quân phủ bên kia lạ bỏ thêm một trăm miếng cực phẩm linh thạch.
Bao Cốc tăng giá một trăm lẻ một miếng.
Sau đó lại liên tiếp ba lần tăng giá, mỗi lần Bao Cốc đều chỉ so nhiều hơn một miếng với đại công tử Quân phủ.
Ngọc Tu La vui vẻ, quả thực cười rút. Bao Cốc này, ra giá, quả thực --- cố ý a!
Những người ở lầu một nhìn thấy song phương cầm cực phẩm linh thạch đến đấu, chỉ cảm thấy những miếng linh thạch này không phải cực phẩm linh thạch a! Nhưng đây chính là cực phẩm linh thạch, một miếng bằng một vạn miếng trung phẩm linh thạch a!
Quân phủ đại công tử lại xuất thêm một kiện hộ oản Hóa Thần kỳ hộ thân pháp bảo.
Bao Cốc lấy ra một hồ lô Nguyên Anh đan hoàn mỹ, trực tiếp tăng giá! Một trăm viên Nguyên Anh đan hoàn mỹ!
Chuyện kinh doanh hiện giờ của nàng chủ yếu kiếm lời nhiều nhất là kinh doanh Nguyên Anh đan, nàng xuất ra một hồ lô này thì vẫn còn bảy tám hồ lô Nguyên Anh đan hoàn mỹ. Nguyên Anh đan hoàn mỹ giá cực cao, một viên là năm mươi miếng cực phẩm linh thạch, một trăm viên là năm nghìn miếng cực phẩm linh thạch.
Năm nghìn miếng cực phẩm linh thạch, dù là cực phẩm linh bảo cũng có thể mua vài món rồi.
Bao Cốc dạo qua các cửa hàng đan dược của Huyền Nguyệt cổ thành, biết được ở đây không có đan dược hoàn mỹ để bán. Điều này càng khiến Nguyên Anh đan hoàn mỹ càng thêm trân quý.
Một trăm viên Nguyên Anh đan hoàn mỹ vừa ra, nhất thời liền lộ rõ mấy lần ra giá nhiều hơn Quân công tử trước đây chính là đùa hắn cho vui, cái này đâu chỉ là đánh mặt, nói toạc ra chính là nhục nhã.
Bao Cốc ra giá có thể nói là trên trời. Một trăm viên Nguyên Anh đan hoàn mỹ, một viên Hóa Thần đan hoàn mỹ, một nghìn bốn trăm lẻ bốn miếng cực phẩm linh thạch, một kiện hộ thân pháp bảo Hóa Thần kỳ, hai vạn tám nghìn miếng trung phẩm linh thạch.
Thủ bút này! Một tu tiên môn phái cỡ trung dù có móc sạch của cải cũng không gom ra được nhiều như vậy....
Đừng nói tu tiên giả lầu một, cho dù là cấp nhân vật long đầu của các đại thế lực trong nhã gian sát vách cũng đều choáng váng. Đây là hài tử phá sản của nhà ai! Cầm một viên Hóa Thần đan hoàn mỹ cũng coi như cho qua, dù sao chỉ có một viên. Lại còn thêm một trăm viên Nguyên Anh đan hoàn mỹ! Một trăm viên a! Đó là Nguyên Anh đan a, không phải Trúc Cơ đan a! Điểm chết người chính là, ngươi đã xuất ra một trăm viên Nguyên Anh đan hoàn mỹ, ngươi còn cầm hơn một nghìn bốn mươi miếng cực phẩm linh thạch quăng xuống biển sao? Đó là hơn một nghìn bốn mươi miếng cực phẩm linh thạch, được gọi là tiên linh thạch cực phẩm a! Bảo khố trong các thế lực hiện lại cũng chỉ có mấy nghìn miếng như vậy.
Trong lòng những đại nhân vật nơi đây đều nghĩ: Nếu đây là hài tử nhà ta, tuyệt đối sẽ xách về nhà hành hung!
Nhưng bọn họ đều hiểu một đạo lý, người ta dám phá của như vậy, người ta có thể phá của như vậy, là nhà người ta thực lực có thể để người ta phá sản như thế! Nhà người ta thực lực có thể để người ta phá sản như thế!! Bởi vậy có thể tưởng tượng được, thế lực phía sau nàng có bao nhiêu khổng lồ, thân gia của nàng nhiều thế nào! Bọn họ không khỏi suy nghĩ, nàng dám không chút kiêng kỵ giết Quân Hợp Hoan, dám đồng thời để Quân gia cùng Túy Hoa Lâu khai thế lực chiến, là thật có đủ thực lực đánh a!
Trong nhất thời, tất cả đại nhân vật đều bị trấn trụ!
Chỉ có Truy Hồn Các Chủ biết được lai lịch của Bao Cốc coi như trấn định, vẻ mặt đạm định thản nhiên uống trà, đối với những ánh mắt tìm kiếm bên cạnh đều làm như không thấy. Nàng có thể nói với bọn họ, hài tử phá của này là Bao Cốc sao? Tự nhiên không thể. Bản thân các ngươi tự suy nghĩ đi a! Trái lại các ngươi có nghĩ nát óc, nghĩ đến rụng tóc cũng sẽ không nghĩ đến, càng không tin được đây là Bao Cốc. Không vì cái gì, chỉ cần dựa vào gương mặt đó!
Ngọc Tu La ngây ngốc nhìn Bao Cốc, nàng đã hoàn toàn choáng váng.
Ngọc Mật vùi đầu uống trà, tự nói với chính mình: Bình tĩnh, bình tĩnh! Bao Cốc rất giàu, nàng rất giàu!
Kẻ phá của này, đồ phá sản, phá sản...
Linh Nhi ngẩn ngơ hồi lâu, chỉ có thể lắp bắp nói:
"Bao Cốc, ta...ta sẽ trả ngươi...nếu không, chúng ta lại ký huyết thệ khế ước lần nữa? Ta bán mình cho ngươi!"
Ngọc Mật một miệng trà phun ra. Vừa khi nãy, nàng mới hiến thân, giờ lại đến một người bán mình.
Bao Cốc đối với một trăm viên Nguyên Anh đan không chút đau lòng. Luyện tài của Nguyên Anh đan hầu như đều là linh dược tứ ngũ giai, chỉ có vài chủ dược lục thất giai, giá luyện tài của Nguyên Anh đan cũng không đắt. Nguyên Anh đan sở dĩ đắt là vì cần nhiều luyện tài, người thường khó có thể góp đủ, chi nên trên thị trường thiếu Nguyên Anh đan. Việc buôn bán của nàng lớn, thu nạp nhiều, hiện tại đã hình thành con đường thu nhập luyện tài ổn định, chuyện cực kỳ khó với người khác nhưng với nàng lại rất dễ. Một lô Nguyên Anh đan đối với nàng mà nói cũng chỉ là lúc tiểu sư thúc bế quan luyện khí bảo Thánh di khi luyện đan mở thêm một lô, nàng cũng chỉ tốn khoảng hai trăm miếng cực phẩm linh thạch làm luyện tài. Hai trăm miếng cực phẩm linh thạch làm luyện tài luyện đan sau đó bán năm nghìn miếng cực phẩm linh thạch, Bao Cốc tuyệt không cảm thấy mình đen, đối với nàng mà nói, con dường bản thân thu thập luyện tài cùng bản lĩnh luyện đan của Thánh di, đó cũng là chuyện người khác khó làm được, dần dần đã trở thành độc nhất vô nhị, độc nhất vô nhị còn không đắt sao? Phải đắt chứ, nếu không....thật có lỗi với mấy viên linh đan hoàn mỹ này a.
Bao Cốc nghe được lời Linh Nhi nói, đạm thanh đáp:
"Mấy năm nay ngươi thay ta chạy ngược chạy xuôi, lại tìm về nhiều linh trân kỳ bảo như vậy, còn không đáng chút tiền này sao?"
Linh Nhi đỏ mắt gật đầu.
"Ân, chúng ta bị diệt tộc, cho nên dù nàng chỉ có chút huyết mạch của tộc chúng ta, ta cũng không muốn nàng bị người khi dễ."
Bao Cốc chấn kinh nhìn Linh Nhi, nàng thấy Linh Nhi không muốn nhắc đến thân thế lai lịch cho nên vẫn không hỏi, nhưng không ngờ đúng là tao ngộ tai ương diệt tộc. Thảo nào Linh Nhi năm đó được phụ mẫu là một trong đại yêu Thiên Hồ đưa đến Huyền Thiên Môn, ra là tránh nạn. Thảo nào Linh Nhi từng bị thương năng đến thân là Cửu giai Thiên Hồ lại phải mượn Tiểu Long Thảo mới có thể hóa hình.
Linh Nhi kêu lên:
"Bao Cốc, không cho phép ngươi cảm thấy ta đáng thương."
Bao Cốc hồi thần, từ tốn đáp:
"Ta và sư tỷ không phải cũng trải qua đại họa diệt môn sao?"
Đối mặt với thủ bút này của Bao Cốc, đại công tử Quân phủ bên kia triệt để trầm tịch.
Tu tiên giả phụ trách đấu giá của Túy Hoa Lâu đến ngược ba lần, tuyên bố thuộc về Ngọc Tu La.
Ngọc Tu La thầm nói: Đây cũng không phải ta đấu giá!
Tuy ban đầu là nàng dùng kính bát quái ra giá trước, nhưng nàng mới ra hai đợt liền bị Linh Nhi đoạt bảo kính, tham dự đấu giá, cuối cùng các đại thế lực đều không ra tay, chỉ có đại công tử khuynh tình Phượng Khuynh Thành vẫn chết sống ra giá. Được lắm, Bao Cốc cùng Quân phủ từ giết nhị công tử giờ lại thêm hoành đao đoạt ái, cướp đi ái nhân của đại công tử. Ngọc Tu La cảm thấy đại tiểu công tử của Quân phủ đều quá bi thảm rồi, làm sao tranh cùng Bao Cốc chứ! Bao Cốc là ai? Là người dám dùng linh thạch mua diệt môn của một thế lực tu tiên có vạn năm truyền thừa, Quân đại công tử chạy đến so của cải với Bao Cốc, đó không phải là tự tìm ngược sao?
Bao Cốc nghe được tu tiên giả chủ trì đấu giá báo là 'Truy Hồn Các thiếu các chủ Ngọc Tu La' liền nhớ đến Ngọc Tu La là người ra giá 'một kiện bảo y hộ thân Hóa Thần Kỳ'. bảo y tương quan, tự nhiên là không thể tùy ý thay. Nàng nhìn Ngọc Tu La nói:
"Ngọc Tu La, ta dùng hai viên Hóa Thần đan đổi món bảo y hộ thân Hóa Thần kỳ mà ngươi đã dùng để đấu giá."
Hai viên!
Ngọc Tu La bị dọa đến chân mày run lên. Nàng nói:
"Một viên là đủ rồi, ta không thể chiếm tiện nghi của ngươi." Vừa rồi cũng đã lấy đi một bầu thất giai Hầu Nhi Tửu, lúc này lại chiếm tiện nghi của Bao Cốc cũng quá không được.