Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 240: Lệ hội môn phái




Bao Cốc trở lại Vân Hải Mật Lâm liền vào thư phòng, vẽ kiến tạo đồ* viện tử cách vách. Đây là lần đầu tiên nàng tự tay động thủ ngồi vẽ kiến tạo đồ thiết kế viện tử. Nàng cũng chưa từng học kiến tạo phòng óc, phóng nhãn khắp Tu Tiên giới cơ hồ không ai học cái này, nhưng chỉ cần biết một chút tri thức trận pháp đều biết xây nhà.
* kiến tạo đồ: bản thiết kế
Bố trí một pháp trận hơi chút tinh diệu phạm trù liên quan cao hơn so xây một tòa viện tử thông thường, ít nhất viện tử là cố định bất động, xây vững chắc, che gió che mưa, phòng va chạm, phòng chấn động, phòng sét đánh, phòng cháy, thông gió, đón mặt trời, hơn nữa phong thuỷ thích hợp, dụng cụ cũng không khác biệt mấy. Còn xây dựng một tòa pháp trận, còn phải có những thứ cần thiết vận hành pháp trận, ví dụ như vận hành không gian biến hóa, vận hành thời gian biến hóa.
Xây dựng pháp trận không phải chỉ có một loại vận hành không gian cùng thời gian biến hóa, còn phải là nhiều tầng nấc. Ví dụ như, bên ngoài pháp trận là đại thế giới, phải có thời gian cùng không gian pháp trận của đại thế giới, bên trong pháp trận, muốn pháp trận có đầy đủ công hiệu, lại phải có không gian cùng thời gian quy tắc độc lập của riêng mình, vì để pháp trận đạt uy lực cùng công hiệu, thông thường còn bao hàm thời tiết tứ tượng ngũ hành bên trong. Để một người tinh thông pháp trận tạo nghệ đến vẽ một kiến tạo đồ viện tử bình thường, giống như để một đại nho đọc đủ thứ thi thư đi thi đồng sinh hoặc tú tài, quả thực chính là không biết trọng nhân tài.
Bởi vì là xây viện tử cho sư mẫu, lại đào lên viện cũ xây viện mới. Bao Cốc đương nhiên không có khả năng xây thành một viện tử thông thường.
Nàng vẽ kiến tạo đồ nhưng thật ra là một tòa pháp trận đồ tinh diệu phức tạp mang kiểu dáng đình viện, nền, tường viện, phòng tường, cột trụ, xà nhà, phòng ngói..... những bộ phận cấu thành một căn viện đều do pháp trận tạo thành. Đây là một tòa đình viện chỉnh thể lại là một tòa pháp trận hoàn chỉnh, trong đình viện chia làm một số tiểu viện phòng ốc, lại tiếp tục phân thành nhiều khối pháp trận khu vực. Đây kỳ thật chính là một tòa đại trận bên ngoài bao bộc nhiều tiểu pháp trận bên trong, công kích, phòng ngự, ngưng tụ thiên địa linh khí bốn phía làm một thể.
Viện tử cùng pháp trận thể như vậy, nếu như xây dựng lại trên căn bản của viện cũ, bày trận, cơ hồ phải đem viện tử cũ hủy nát lại bố trí thêm vào trận tài, vừa bởi vì không phải một khối, như thế nào cũng sẽ xuất hiện khe hở cùng khuyết, vừa vô cùng khó khăn. Hiện giờ tháo đi xây lại, cũng bớt việc rất nhiều. Cái gọi là giấy trắng dễ vẽ tranh, chính là đạo lý này.
Pháp trận đồ tinh diệu như thế, Bao Cốc không có khả năng trong vòng một đêm liền vẽ xong. Lại bởi vì kịp thời gian, sáng sớm hôm sau phải khởi công, cho nên Bao Cốc liền vẽ địa cơ đồ* trước.
*Sơ đồ nền nhà.
Trời vừa sáng, Bạch Hạc dẫn hai mươi yêu tu đi đến bên ngoài viện tử Bao Cốc.
Bao Cốc để Bạch Hạc vào thư phòng của nàng, nàng đem địa cơ đồ giao cho Bạch Hạc, nói:
"Ngươi dẫn người chiếu theo địa cơ đồ này xây nền! Nền phải đào đến tầng nham thạch, lát một trăm lẻ tám khối cơ thành vào. Mỗi khối cơ thành nhất định phải án theo bản vẽ của ta mà cắt mài, không thể có chút tổn hại sai số, chỗ gắn hợp nhất định phải kín kẽ. Yêu cầu của ta là cơ thạch khảm xong sau khi lát vào phải liền mạch thành một chỉnh thể vô khuyết. Bất kỳ một khối cơ thạch nào xuất hiện chút tổn hại sai số cũng không thể dùng, nhất định phải đổi một khối cơ thạch hoàn hảo khác bỏ vào."
Bạch Hạc tiếp nhận địa cơ đồ Bao Cốc cho hắn nhìn một lúc lâu, mới nặng nề mà gật đầu.
Bao Cốc nói:
"Ta biết bọn hắn không phải công tượng chế tác chuyên môn, ta cho phép lúc chế tạo cơ thạch có hao tổn, nhưng ta không cho phép cơ thạch có chút tì vết. Lần sai phài này nếu các ngươi làm không tốt, bây giờ nói hoặc trước khi làm cùng ta nói, ta an bài người khác làm."
Cầu người bảo hộ, cầu lối thoát, bỏ qua lúc này sẽ không còn cơ hội, Bạch Hạc há có thể vô ích bỏ qua đại cơ duyên tốt này, há dám làm hỏng. Hắn nói:
"Ngài yên tâm, ta nhất định làm thỏa đáng."
Bao Cốc lấy ra hai túi trữ vật đưa cho Bạch Hạc, nói:
"Hai túi trữ vật này, một túi là tài liệu kiến tạo cơ thạch, bên trong còn có một quyển ngọc giản, là hộ viện trận đồ viện tử cách vách, ngươi dựa theo trận đồ hủy pháp trận, hủy cả viện tử. Trận tài cùng vật liệu lấy được từ viện tử bị hủy ngươi lưu trữ cầm đi dùng, túi trữ vật trống đó là cho ngươi chứa những thứ này."
Bạch Hạc nghe được ra Bao Cốc phân phó không chỗ nghi ngờ cự tuyệt, cung kính tiếp nhận hai túi trữ vật Bao Cốc cho hắn. Lúc trước hắn ở Huyền Nguyệt cổ thành cùng Bao Cốc cơ hồ không có tiếp xúc trực tiếp gì, chỉ biết nàng là Khảm Đao Lệnh chủ rất có thế lực, có thể san bằng Quân Phủ, hiện giờ vào Vân Hải Mật Lâm, trở thành Yêu Tộc quản sự, cùng tiếp xúc với Bao Cốc khiến hắn đối Bao Cốc tâm sinh kính sợ. Không phải vì trận pháp trình độ của Bao Cốc, không phải vì đầy viện trân bảo cùng dày tu tiên tài nguyên kia, mà là dưới tư thái đạm nhiên của Bao Cốc ẩn chứa một tác phong làm việc phong hành lôi lệ lại đặc biệt nghiêm cẩn. Hắn muốn làm việc cho Bao Cốc nhất định phải đánh lên hoàn toàn tinh thần lo liệu sự tình thỏa đáng chu đáo, không chấp nhận xuất hiện chút sai lầm.
Bao Cốc thấy Ngọc Mật xuất hiện ở cửa thư phòng, tuy bận rộn mà vẫn có thời gian đến nhìn nàng, nàng nói với Bạch Hạc:
"Ngươi đi mau đi!" Thu lại kiến tạo đồ đã vẽ được một nửa, đứng dậy đi đến chỗ Ngọc Mật, hỏi:
"Sao ngươi lại tới đây?" Vứt đi sư tỷ, uốn ở thư phòng một đêm không trở về phòng nghỉ ngơi, điều này làm cho nàng cảm thấy chột dạ.
Ngọc Mật nói:
"Hôm nay Huyền Thiên Điện nghị sự."
Bao Cốc 'ân' một tiếng, nói:
"Vậy ngươi đi đi, chuyện có liên quan đến Vân Hải Mật Lâm ngươi toàn quyền tác chủ là được rồi."
Ngọc Mật nói:
"Sư công chỉ đích danh, nói ngươi cũng phải đi, còn có Huyền Nguyệt Nhi cũng phải đi."
Bao Cốc tưởng tượng, hôm nay muốn tuyên bố lập Ngọc Mật làm Thiếu chưởng môn sự, lúc sau còn có điển lễ lập Thiếu chưởng môn, nàng đúng là nên tham dự. Nàng triệu Đa Bảo Linh Hầu, lại truyền âm Linh Nhi, để Đa Bảo Linh Hầu cùng Linh Nhi trông coi viện tử cùng với trông coi việc tháo dỡ viện tử cách vách, lại gọi Huyền Nguyệt Nhi, cùng Ngọc Mật đến Huyền Thiên Điện.
Số lần Bao Cốc xuất hiện công khai ở Huyền Thiên Môn có thể đếm được trên đầu ngón tay, tuy nói dĩ vãng trong Huyền Thiên Môn rất nhiều chuyện trọng đại cùng trọng yếu quyết sách đều có bóng dáng của Bao Cốc, nhưng khi đó đều là trực tiếp thương nghị quyết định cùng Tử Thiên Quân, Phong Dịch cùng vài vị địa vị cao trong Huyền Thiên Môn. Bao Cốc xuất hiện trong phái, người có chức quyền, tu hành thực lực ở Nguyên Anh kỳ, nhất đại đệ tử có thể xuất động toàn bộ có mặt, thậm chí cả nhị đại tinh nhuệ đệ tử cũng có mặt trong nghị sự đại hội, đây là lần đầu. Nàng tới cũng rất muộn, chưởng môn đã đến, nghị sự cũng bắt đầu, nàng cùng Ngọc Mật, Huyền Nguyệt Nhi mới bước vào Huyền Thiên Điện.
Trừ Tử Thiên Quân ra, cơ hồ tất cả mọi người đều ngoài ý muốn một phen, ngay cả Phong Dịch đều kinh ngạc nhìn Bao Cốc.
Huyền Nguyệt Nhi bước vào Huyền Thiên điện, tất cả mọi người ở đây liền nhanh chóng đứng dậy hành lễ. Làm thân sinh nữ nhi của Huyền Thiên tổ sư gia, lại mang về toàn bộ Huyền Thiên công pháp thất truyền mấy vạn năm của Huyền Thiên Môn, bối phận cùng địa vị của nàng ở Huyền Thiên Môn đều cực cao. Tràng diện hôm nay, nàng tuy rằng không thể ngồi trên vị trí chưởng môn, đó cũng phải ngồi ở vị trí bên trái cạnh chưởng môn, vị trí đó cao hơn rất nhiều so với vị trí của Phong Dịch.
Tử Thiên Quân sau khi hành lễ, liền nghênh tiếp Huyền Nguyệt Nhi vào vị trí bên trái của hắn, lúc này mới ngồi xuống.
Ngọc Mật làm nhân vật số một trong nhất đại đệ tử, chỉ cần lúc có nàng, chỗ đứng cho tới bây giờ đều là đứng ở đầu nhất đại đệ tử, cũng chính vị trí đầu tiên bên trái. Thân phận địa vị của Bao Cốc tuy rằng nắm giữ Vân Hải Mật Lâm lại lại không có một xưng hô chức vụ chính thức, tu hành cảnh giới lại không đạt Nguyên Anh kỳ, còn là nhất đại chân truyền đệ tử, hơn nữa còn vào trường hợp chưa từng có như bây giờ, lại đến muộn thế, Toàn bộ nhất nhị đại đệ tử Huyền Thiên Môn căn bản không biết phải giữ vị trí cho nàng, Tử Thiên Quân liền để Ngọc Mật đi đến đứng bên phải của hắn, Bao Cốc thì đứng ở vị trí của Ngọc Mật.
Bao Cốc đứng vào vị trí của Ngọc Mật không có gì không ổn, nhưng chưởng môn lại gọi Ngọc Mật đứng bên phải hắn làm cho toàn bộ nhất nhị đại đệ tử ở đây đều cảm thấy ngoài ý muốn cùng kinh ngạc.
Bao Cốc chưa từng xuất hiện trong loại đại hội nghị sự môn phái giờ lại xuất hiện, Ngọc Mật lại đứng ở vị trí bên cạnh chưởng môn, tất cả mọi người đều ý thức được Huyền Thiên Môn có đại sự.
Thân phận của Huyền Nguyệt Nhi, Huyền Thiên Môn trên dưới đều biết, cũng biết nàng là Bao Cốc tìm về, cho nên khi Tử Thiên Quân tuyên bố Huyền Nguyệt Nhi từ nay về sau ở tại Vân Hải Mật Lâm không ai cảm thấy có bao nhiêu ngoài ý muốn, chỉ có một số nhỏ nghĩ chưởng môn sẽ an bài Huyền Nguyệt Nhi ở nơi khác mà không phải an bài Vân Hải Mật Lâm, ở lại bên cạnh Bao Cốc, mới có điểm ngoài ý muốn.
Nơi cư trú cùng xưng hô của Huyền Nguyệt Nhi đều do Tử Thiên Quân chính thức định ra, ngụ ở Vân Hải Mật Lâm, xưng là "Huyền Nguyệt thái sư thúc tổ", tên Huyền Nguyệt Nhi cũng chính thức là Huyền Nguyệt.
"Nguyệt Nhi" vốn là nhủ danh, do Huyền Nguyệt Nhi đổi Nguyệt Nhi, là Huyền Nguyệt Nhi nói ra, nhưng xưng hô "Huyền Nguyệt thái sư thúc tổ" này lại làm cho nàng cảm giác sâu sắc rối rắm. Nàng nói:
"Chưởng môn, ta tuy là nữ nhi của Huyền Thiên Môn tổ sư gia, nhưng bị phong ấn mấy vạn năm, hiện giờ hành tẩu trên thế gian bất quá hai ba mươi năm, thực là lịch duyệt đơn giản, trẻ tuổi, nếu thấy gọi thẳng tên không ổn, không bằng liền gọi là Huyền Nguyệt tiên tử đi, chưởng môn thấy như thế được không?"
Tử Thiên Quân cũng không muốn hướng một tiểu nha đầu hai ba mươi tuổi mỗi gặp liền hành đại lễ kêu thái sư thúc tổ, hắn nghe Huyền Nguyệt nói như vậy, tự nhiên thuận theo ý của Huyền Nguyệt.
Tử Thiên Quân sau đó lại tuyên bố một chuyện đại hỉ sự, tổ sư gia phu nhân cũng đã trở lại, trước mắt đang ở Vân Hải Mật Lâm bế quan.
Điều này làm cho mọi người ngoài ý muốn lại không có lời nào để nói. Nữ nhi của tổ sư gia trở về, phu nhân của tổ sư gia trở về vậy cũng không phải chuyện khiến người ngoài ý. Nhưng tổ sư gia mất đã hơn mấy vạn năm, thoáng cái thê - tử của tổ sư gia đều trở về, cũng đều ở Vân Hải Mật Lâm, chuyện này xem là gì! Tất cả mọi người đem tầm mắt đều dừng trên người Bao Cốc, ánh mắt kia giống đang hỏi: Ngươi rốt cuộc có phải tổ sư gia chuyển kiếp đầu thai không, nếu không vì sao ngươi lại tìm về cả thê lẫn tử của tổ sư gia chứ.
Bao Cốc tự nhiên hiểu được ánh mắt mọi người nhìn mình là có ý gì, nhưng nhiều ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm nàng khiến nàng có chút không được tự nhiên, cũng may nàng quen tạo mặt lạnh, gánh lên một bộ diện vô biểu tình đứng ở đó.
Kế tiếp Tử Thiên Quân lại tuyên bố lập Ngọc Mật làm Thiếu chưởng môn.
Huyền Thiên Môn từ khi khai phái đến nay, chưa hề chính thức lập Thiếu chưởng môn, vẫn luôn là do Quyền chưởng môn làm chưởng môn dự bị. Huyền Thiên môn cũng có Thiếu chưởng môn, bây giờ còn có một vị, Tử Vân Thù, nữ nhi của chưởng môn, bị gọi Thiếu chưởng môn, đây giống như một loại tôn kính đối chưởng môn. Ngọc Mật không phải tử tự của chưởng môn, lập làm Thiếu chưởng môn cũng không phải Quyền chưởng môn, điều này làm cho tất cả mọi người ngoài ý muốn cùng cảm thấy kỳ quái, huống hồ, Bao Cốc còn đứng ở đây. Trong mắt mọi người, lập Bao Cốc làm chưởng môn có khả năng hơn lập Ngọc Mật.
Tuy nói ví trí Ngọc Mật đang đứng cũng khiến tất cả mọi người đoán được dụng ý của Tử Thiên Quân, nhưng nghe được Tử Thiên Quân nói muốn lập Ngọc Mật làm Thiếu chưởng môn, trong Huyền Thiên điện nhất nhị đại đệ tử tất cả đều ồ lên. Mọi người đối việc lập Ngọc Mật làm Thiếu chưởng môn cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng không ai đứng ra phản đối.
Tử Thiên Quân nhìn một vòng đệ tử giữa sân, đem tầm mắt dừng ở trên người Phong Mộng Long, hắn nói:
"Phong trưởng lão, ngươi là chấp lễ trưởng lão, điển lễ Thiếu chưởng môn liền do ngươi lo liệu."
Phong Mộng Long đứng dậy đáp:
"Tuân mệnh."
Tử Thiên Quân nói:
"Ngày mười bảy tháng sau là một ngày hoàng đạo, liền định vào ngày này đi."
Phong Mộng Long ôm quyền đáp:
"Vâng!"
Tử Thiên Quân lại đem tầm mắt dừng trên người Bao Cốc, kêu:
"Bao Cốc!"
Bao Cốc khom người mà đứng, ôm quyền ứng tiếng.
Tử Thiên Quân nói:
"Vân Hải Mật Lâm vẫn luôn không có người chủ sự, hiện giờ Ngọc Mật lập làm Thiếu chưởng môn, chức Lâm chủ Vân Hải Mật Lâm để nàng đảm nhiệm không ổn, liền do ngươi tới đảm nhiệm."
Bao Cốc 'ách' một tiếng, ôm quyền, vừa định nói sư tỷ đảm nhiệm chức vị Lâm chủ rất hợp thích, liền thấy Tử Thiên Quân khoát tay áo, nói:
"Việc này cứ định như vậy." Nói xong liền phân phó Phong Mộng Long một lát mang cho Bao Cốc làm thân phận lệnh bài cùng trang phục Lâm chủ.
Lúc sau đó là nghị sự theo thông lệ.
Bao Cốc chưa hề tham dự qua loại hội nghị thường kỳ môn phái ba tháng một lần này, từ trạng thái cơ hồ chẳng bao giờ quan tâm các sự tình ở Huyền Thiên, giờ cũng không khỏi cảm thấy được có chút mới lạ. Nàng nghe trong chốc lát liền cảm thấy sư công nàng thật không dễ dàng. Nàng xử lý chuyện Khảm Bang, có yêu quỷ quân sư Vương Đỉnh, còn cả hữu sứ Cuồng Ma, phía dưới còn có đường chủ thập đường, cơ hồ chỉ có khi ra quyết sách quan trọng hoặc có cái một nắm chắc với phương hướng phát triển của Khảm Bang cùng nắm giữ tốt Khảm Bang tu tiên tài nguyên là được rồi, còn về chuyện sinh ý mua bán, có Tôn Địa Long đại chưởng quỹ này, nàng cơ hồ chỉ là thẩm tra đối chiếu tốt sổ sách cùng với để Đa Bảo Linh Hầu cùng Linh Nhi quan sát Tôn Địa Long chút là xong việc. Còn sư công quản lý Huyền Thiên Môn lại như làm cha lại làm mẹ, quyết sách được hắn quyết, điều phối nhân viên điều phối do hắn lo liệu, tình thế tiến triển được hắn hỏi đến, trong quá trình chấp hành gặp được có vấn đề còn phải cho hắn xử lý. Bao Cốc nghe đều thay Tử Thiên Quân mệt đến hoảng.
Không phải nói Tử Thiên Quân không rõ chi tiết nên hỏi đến, mà là trước mắt Huyền Thiên Môn Nguyên Anh cảnh tu tiên giả họp lại cũng có ba bốn mươi cái, thoạt nhìn là rất đồ sộ, nhưng phân đến các nơi cũng là một hai tu tiên giả Nguyên Anh Kỳ trấn thủ xử lý công việc, một khi có việc, người trấn thủ không xử lý được phải cầu viện đến chỗ chưởng. Những người này năng lực làm việc cao thấp không đều, làm tốt tự nhiên tất cả đều vui vẻ, làm hỏng còn phải chờ chưởng môn đến thu dọn.
Bao Cốc nghe không đến nửa canh giờ đã bắt đầu xoa trán. Nàng cảm thấy tính tình này của sư công thật sự quá tốt, nếu như đặt trên đầu nàng, nàng sớm đã phát tác. Rất nhiều sự tình theo Bao Cốc thấy các nơi có thể tự mình xử lý, lại cũng đều báo lên do Tử Thiên Quân định đoạt an bài, sau đó chưởng môn tiếp tục tinh tế phân công xuống.
Tử Thiên Quân xử lý xong công việc các nơi, đã là lúc mặt trời lặn về tây, tiếp sau đó Tử Thiên Quân cấp cho người phụ trách thập tam phong, thất trạch, lục lĩnh, ngũ lâm các nơi một cái túi trữ vật. Trong túi trữ vật giả là dự toán chi tiêu một quý của thập tam phong, thất trạch, lục lĩnh, ngũ lâm.
Chi tiêu của Vân Hải Mật Lâm trước kia đều là do Tử Vân Thù đi lĩnh, hôm nay có tân nhậm Lâm chủ Bao Cốc ở đây, Tử Thiên Quân liền giao chi tiêu của Vân Hải Mật Lâm cho nàng. Nàng dùng thần niệm đảo qua, liền thu vào túi trữ vật siêu đại.
Tử Thiên Quân cấp lệ thưởng xong liền tuyên bố tan họp, cùng Phong Dịch cùng nhau rời đi.
Tử Thiên Quân và Phong Dịch vừa đi, nhất nhị đại đệ tử trong Huyền Thiên điện liền sôi nổi vây quanh Ngọc Mật chật như nêm cối, chúc mừng nàng.
Bao Cốc không thích chen, nhanh chóng thối lui đến nơi rời xa đám người, đứng ở nơi không gây chú ý, còn lặng yên không một tiếng động thu liễm khí tức trên thân. Nàng luôn cho rằng nhân duyên của sư tỷ không tồi, lúc này mới phát hiện nhân duyên của sư tỷ thật sự rất tốt, ít nhất mọi người trên mặt đều là hòa khí cùng vui vẻ, không có ai làm xấu mặt sư tỷ, nhưng lại không ít người kêu la muốn đi Huyền Tiên tửu lâu mở tiệc chúc mừng Ngọc Mật.
Bao Cốc là biết Huyền Tiên tửu lâu. Huyền Tiên tửu lâu mở trên Huyền Tiên trấn là trấn tập lớn nhất ngoại môn Huyền Thiên Môn, là đại tửu lâu mang lợi nhuận lớn thứ hai nàng mở trong phạm vi thế lực Huyền Thiên Môn. Trong Huyền Thiên Môn là nơi tu hành, đương nhiên không có nơi như tửu lâu. Đây là nơi cấp cho những đệ tự mới vừa vào cửa tư chất tốt lại tu hành cảnh giới thấp còn không chưa đến tích cốc muốn dùng cơm, lại vì cơm của phòng ăn làm quá thanh đạm, căn bản không có thức ăn ngon. Trong nội môn lén lút mở bếp lò tụ tập uống rượu hiển nhiên không quá thích hợp, đi ra ngoài kinh doanh tửu lâu là một lựa chọn không tồi, Huyền Tiên tửu lâu là của cải của Bao Cốc, rượu ngon thức ăn ngon cái gì cần có đều có, xem như Huyền Thiên Môn ngoại môn địa giới tốt nhất tửu lâu, dần dà liền trở thành nơi chiêu đãi những người có chút thân phận địa vị của Huyền Thiên Môn.
Không qua bao lâu, Bao Cốc nhìn thấy Ngọc Mật gạt ra đám người đi tới, cười khanh khách đến bên người nàng, cầm tay nàng lại trở về đám người, nàng đang khó hiểu sư tỷ nàng đây là muốn làm cái gì, chợt nghe đến sư tỷ nàng nói:
"Hiện tại có thể đi rồi!"
Mọi người lúc này mới chú ý tới Bao Cốc luôn luôn độc lai độc vãng lại có thể lặng yên không một tiếng động đứng phía sau cột trụ không có rời đi, lại sôi nổi hướng Bao Cốc chào hỏi.
Bao Cốc rút tay khỏi tay Ngọc Mật,hướng chư vị đồng môn ôm quyền vỗ đáp lễ lại, liền cùng Ngọc Mật bước ra Huyền Thiên Điện.
Ngọc Kiếm Minh mặc phục sức chân truyền đệ tử từ một bên đi đến, ôm quyền hướng Ngọc Mật cùng nàng hành lễ. Vài năm không gặp, Ngọc Kiếm Minh lại đã lớn, một thân tu hành cảnh giới cũng tới Kim Đan mạt kỳ, tinh mi kiếm mục khí vũ hiên ngang. Chỗ xuất sắc của Ngọc Kiếm Minh không chỉ tu vi, mà thân thể cũng đã cao một mảnh. Hắn khung xương tiêm tế, nhưng cũng không lùn, xem như thân cao giữa bậc trung, Ngọc Kiếm Minh vừa đứng người, Bao Cốc nhất thời cảm giác mình thật lùn, cho dù là cách nhau năm sáu thước, lúc nàng nhìn Ngọc Kiếm Minh vẫn không khỏi hơi nâng đầu. Nàng quay đầu nhìn Ngọc Mật bên cạnh, đột nhiên cảm thấy khí chất của Ngọc Kiếm Minh cùng Ngọc Mật ẩn có vài phần tương tự, đều là anh khí bức nhân, như một thanh bảo kiếm thẳng đứng sừng sững. Bất quá Ngọc Kiếm Minh mặc dù thân thể cao hơn sư tỷ một mảng lớn, nhưng khi đứng trước mặt sư tỷ, khí thế nhất thời thấp một đoạn, sự chênh lệch giữa sư đồ lập tức hiển hiện ra.
Ấn tượng của Bao Cốc với Ngọc Kiếm Minh không thể nói rõ là tốt cũng không thể nói rõ là hỏng, thấy Ngọc Kiếm Minh hướng nàng hành lễ, nàng thoáng gật gật đầu.
Bên cạnh còn xuất hiện một nhất đại đệ tử mặc phục sức phong chủ, một phen ôm lấy cổ Ngọc Kiếm Minh, cười nói:
"Tiểu tử ngươi! Sư phụ của ngươi hiện giờ đã là Thiếu chưởng môn, ngươi còn căng thẳng sao! Trong chốc lát phải hảo hảo kính mấy chén cho sư phụ ngươi!" Dứt lời, dùng sức ở đập vài quyền vào vai Ngọc Kiếm Minh, nói:
"Đi, sư thúc mang ngươi đi uống rượu!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.