Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 84: Sát thủ không giống sát thủ




Cảnh giới tu luyện của Bao Cốc mới Luyện Khí cửu giai, ở chỗ này tùy tiện gặp phải một tu tiên giả nào, nàng cũng đánh không lại. Pháp bảo Nguyên Anh Cảnh trên người nàng tổn hại chỉ còn sót lại vòng ngọc ẩn thân trên cổ tay cùng một khối Nguyên Anh Cảnh hộ thân ngọc bội trên cổ. Vừa rồi Trữ Dĩnh cũng không biết dùng pháp bảo gì đánh vỡ khối ngọc bội phòng ngự, khiến ngọc bội xuất hiện vết rạn, nếu gặp phải tu tiên giả Kim Đan Cảnh tập kích chỉ có thể miễn cưỡng ngăn trở vài kích, nếu như gặp phải Nguyên Anh Cảnh pháp bảo công kích, chỉ sợ một chiêu cũng không đỡ được. Nguyên Anh Phù vẫn còn lại năm đạo, đây là tài sản duy nhất còn sót lại của Bao Cốc. Nàng lật tìm một lần túi trữ vật, ngoại trừ mấy thứ pháp bảo Kim Đan Cảnh chính là một đống đan dược, Hầu Nhi Tửu dưới ngũ giai, linh dược linh quả.
Bao Cốc tính toán tổn thất do vừa rồi đối đầu cùng Tiên Môn Tịch đại đệ tử Hàn Vũ, đau đến trong lòng đều thấy máu. Cho dù có chỗ dựa cũng chịu không nổi hao phí như vậy.
Chính yếu là nếu như lại gặp phải tập kích, nàng chịu đựng không được vài kích, năm đạo Nguyên Anh Phù đánh xong thì nàng thực sự chỉ có thể cùng người lấy mạng đổi mạng.
Có một số người nhìn thấy trọng bảo nổi lòng tham cảm thấy nàng dễ khi dễ, vì cướp đoạt bảo vật ngay cả mệnh cũng không muốn! Bao Cốc đối với loại người này bội phục sát đất! Hàn Vũ thực sự là dạng này! Tốt xấu gì cũng là đại đệ tử của thế lực đứng thứ sáu Huyền Nguyệt Cổ Thành, mà lại túng quẫn đến liều mạng a?Vì đánh cướp ngay cả tính mạng cũng có thể lấy ra cược! Phía sau còn có một Nam Y cầm pháp bảo Hóa Thần Kỳ chờ đây, cho dù để Hàn Vũ đánh cướp, hắn có thể giữ được không bị Nam Y cướp lại sao? Bao Cốc thật không biết nên bội phục Hàn Vũ là có dũng khí hay là đầu heo. Nàng nghĩ đến tổn thất lúc giao đấu với Hàn Vũ, tức giận tim phổi đều sắp nổ tung.
Bao Cốc đang nổi nóng, bỗng nhiên khóe mắt phiêu đãng nhìn thấy cách đó không xa trên cây có một bóng người. Nàng còn tưởng rằng bản thân hoa mắt rồi, tập trung nhìn kỹ, thình lình nhìn thấy một lục y nữ nhân mang mặt nạ tinh xảo đang tựa vào thân cây nhìn nàng.
Bao Cốc bị dọa phải đứng bật dậy, hô lên:
"Ngươi..... Ngươi là ai?" Xuất ra bảo kiếm nắm trong tay gắt gao nhìn nàng ta. Sau đó nàng mới nhớ đến pháp bảo ẩn thân trên cổ tay, nếu như nàng không gây ra động tĩnh mà ngồi yên lặng, nữ tử này sẽ không thấy nàng đi? Nàng hiện tại đã lên tiếng, chỉ sợ nữ tử này đã chú ý đến nàng!
Nàng kia cười khẽ một tiếng:
"Ngươi chính là Bao Cốc 'Tài thần nhiều trọng bảo' đại danh đỉnh đỉnh sao? Chậc, đại đậu đinh tiểu nha đầu, thật đúng là không thể chỉ xem tướng mạo a."
Bao Cốc không cảm nhận được địch ý của nàng, thoáng thở phào nhẹ nhõm, hỏi:
"Ngươi nhìn thấy ta?"
"Chỉ là pháp bảo ẩn thân mà đã nghĩ qua được mắt ta, ngươi cũng quá xem thường ta rồi."
Bao Cốc vẻ mặt vô tội nháy mắt mấy cái nhìn nàng kia, nói:
"Tỷ tỷ, ngươi tìm ta cũng là nhắm vào chí bảo trên người ta sao?"
Nàng kia nói:
"Người của Truy Hồn Các không trộm không cướp, ngươi hẳn là nghe nói qua?"
Bao Cốc chột dạ hỏi một câu:
"Không ai xuất tiền mua đầu ta hoặc mua người ta đi?"
Nàng kia đáp:
"Tạm thời không."
Bao Cốc thật dài thở ra một hơi:
"Còn may còn may." Nàng lập tức thi triển khinh công nhảy lên cây cao ngồi bên cạnh nàng kia, nói:
"Vị tỷ tỷ này xưng hô thế nào? Ta muốn cùng ngươi thương lượng chuyện mua bán!"
"Chuyện buôn bán? Tài thần nhiều trọng bảo quả nhiên tài khí lớn."
Bao Cốc nói:
"Khoản mua bán thứ nhất, ta muốn các ngươi giúp sư tỷ ta bắt sống Nam Y, lấy được bảo kiếm Hóa Thần Kỳ trên tay hắn, bảo vệ Ngọc Mật sư tỷ chu toàn. Khoản mua bán thứ hai, người của Trữ gia tiến vào nơi này giết không chừa một người nào. Khoản mua bán thứ ba, người của Tiên Môn tiến vào đây không để lại bất kỳ ai. Khoản mua bán thứ tư, nếu như các ngươi gặp phải Lữ Vấn Đạo cùng Hồng Trần bọn họ có nguy hiểm, bảo vệ bọn họ. Giá cả, ngươi nói." Nàng nói xong lấy ra bàn tính gia truyền của mình đưa cho nàng kia:
"Bàn tính cho ngươi mượn, ngươi tính toán xem muốn bao nhiêu phí dụng."
Nàng kia kinh ngạc nhìn Bao Cốc, qua vài chung thời gian mới nói:
"Thứ ta nhiều lời, ngươi đây là muốn đắc tội Trữ gia cùng Tiên Môn a?"
Bao Cốc nói:
"Tuy rằng ta hành sự coi trọng dĩ hòa vi quý, nhưng không phải người bị khi dễ không chống trả, hai huynh muội Trữ gia ra tay với bọn ta trước bọn ta mới đáp trả, hận này đã kết, giết hai người cùng giết hai mươi người có gì khác nhau? Về phần Tiên Môn, Hàn Vũ thân là đại đệ tử lại công nhiên cướp giết ta, ta dĩ nhiên phải trả lễ bọn họ! Cướp ta thì phải trả giá đắt!"
Nàng kia chăm chú nhìn Bao Cốc hồi lâu:
"Được thôi, bốn vụ giao dịch ta đều tiếp nhận, ta định giá là một nửa tất cả những gì ngươi thu được ở Thái Cổ di tích!"
Bao Cốc nghe vậy phút chốc nở nụ cười, nói:
"Ta hiện tại ở Huyền Nguyệt Cổ Thành không chốn dung thân, ngươi muốn một nửa ngược lại có lợi cho ta! Ta hiện tại chỉ đào vài mẫu đất cùng một ít dược mầm, ngươi xác định ngươi muốn một nửa?" Nhìn thấy nàng kia hé môi kinh ngạc, nàng không khỏi hoài nghi nói:
"Tỷ tỷ, ngươi thật là sát thủ của Truy Hồn Các? Ngươi không gạt ta chứ?" Sát thủ có thể dễ thân cận như vậy sao? Xem đôi môi dưới mặt nạ, nhìn đôi môi cùng nghe giọng nói và khí chất cảm thấy người trước mặt sẽ là một mỹ nữ.
Nàng kia phẫn nộ phát sinh giọng mũi, nói:
"Giúp sư tỷ ngươi bắt Nam Y, một trăm thượng phẩm linh thạch."
Bao Cốc cả kinh kêu lên:
"Rẻ như vậy sao?"
Nàng kia nói lầm bầm hai tiếng:
"Nếu như ngươi cảm thấy rẻ ngươi có thể tăng giá, ta không ý kiến."
Bao Cốc lập tức nói:
"Một trăm viên thượng phẩm linh thạch thì một trăm thượng phẩm linh thạch. Bất quá ta có thể hỏi một chút vì sao hắn lại rẻ như vậy không?"
"Ám sát tu tiên giả Kim Đan kỳ giá một trăm trung phẩm linh thạch, hắn là nhi tử của Trường Sinh thiên tôn Thái Âm Môn, thân có hộ thân bảo vật, tương đối khó giết, cho nên tính toán theo giá giết một tu tiên giả Nguyên Anh Cảnh bình thường! Thế nào? Choáng váng? Nga, ngươi còn phải cho ta một trăm trung phẩm linh thạch làm phí tin tức. Ngươi không biết Nam Y là nhi tử của Trường Sinh thiên tôn Thái Âm Môn đi? Hiện tại ta nói cho cho ngươi biết rồi, ngươi phải trả tiền cho ta."
Bao Cốc ngây người một lát mới hô lên:
"Ta nói... Trường Sinh thiên tôn không phải là tu tiên giả thực lực tối cao trong ba vị Hóa Thần Kỳ của Thái Âm Môn sao? Hắn thế nào đem nhi tử của mình đưa đến Huyền Thiên Môn....." Thảo nào Nam Y lại làm kẻ phản bội, nhi tử của Trường Sinh thiên tôn trở lại Thái Âm Môn cũng có khả năng rất lớn có tư cách cạnh tranh vị trí chưởng môn! Ngôi vị chưởng môn một Huyền Thiên Môn đang xuống dốc cùng vị trí chưởng môn Thái Âm Môn xác thực không đáng nhắc đến a.
Nàng kia nói:
"Ba vị? Vô Danh thiên tôn không phải bị Huyền Thiên Môn các ngươi hãm hại giết chết ở ngoài Huyền Nguyệt Cổ Thành rồi sao? Hiện tại chỉ còn lại Long Khiếu thiên tôn cùng Trường Sinh thiên tôn hai vị. Dựa theo địa vị hiển hách của Trường Sinh, Nam Y dĩ nhiên cũng thủy trướng thuyền cao, giá trị một trăm thượng phẩm linh thạch."
Bao Cốc cảm động đến muốn khóc. Trong lòng nàng hô lên: 'Tỷ tỷ, Truy Hồn Các các ngươi thực sự là hàng đẹp giá rẻ lợi ích tiết kiệm a! Nếu sớm biết ta cần gì liều mạng, mời các ngươi xuất thủ là được rồi. Một đống Nguyên Anh Cảnh pháp bảo cùng linh phù của ta a!' Nàng thương tâm muốn khóc.
Nàng kia liếc xéo Bao Cốc, nói:
"Ngươi cũng đừng cảm thấy giá này rẻ, nếu không phải hắn cùng Ngọc Mật một phen lưỡng bại câu thương, ta xác định hiện tại hắn vận dụng không được Xích Kim Kiếm Trường Sinh thiên tôn cho hắn, nếu không ngươi cho ta một nghìn cực phẩm linh thạch ta cũng không nhận vụ làm ăn này!"
Bao Cốc bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng thầm kêu: Gian thương!
Đây là nhân cơ hội ra sức đánh chó rơi xuống nước!!
Nàng kia còn nói thêm:
"Giết tán, tầm thường, cảnh giới Kim Đan kỳ là một trăm trung phẩm linh thạch, giết đệ tử của thập đại tu tiên thế lực giá gấp ba, người của Trữ gia cùng Tiên Môn dựa theo nhân số tính toán, một đầu người ba trăm trung phẩm linh thạch."
Bao Cốc gật đầu đáp:
"Được!"
Nàng kia lại nói:
"Về phần bảo vệ Lữ Vấn Đạo cùng Hồng Trần, mười viên trung phẩm linh thạch."
Bao Cốc kinh hô:
"Rẻ như vậy sao?"
Nàng kia nói:
"Lữ Vấn Đạo từ trước đến nay gian hoạt, lại kết giao rộng rãi, nếu hắn gặp phải nguy hiểm tùy tiện hô một tiếng sẽ có một đống lớn bạn bè bốn phương tám hướng tương trợ, ngươi chết hắn còn vui vẻ nữa là, thu ngươi mười viên trung phẩm tượng trưng là được, ta nghĩ ngươi cũng không thiếu chút linh thạch này."
Bao Cốc ách một tiếng, không biết nên nói thế nào.
Nàng kia nói:
"Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ nói cho Lữ Vấn Đạo biết ngươi dùng tiền mướn ta bảo vệ hắn, khiến hắn nhận ân tình của ngươi."
Bao Cốc không nói gì nhìn nàng kia, trong lòng nói: Khó trách Truy Hồn Các các ngươi danh tiếng tốt như vậy?
Nàng suy nghĩ một chút, hỏi:
"Ngươi thật là người của Truy Hồn Các?"
Nàng kia đứng lên nói:
"Phải hay không phải, sau này ngươi sẽ biết! Nếu như ngươi cảm thấy giá này không thành vấn đề, thì ứng trước cho ta một trăm thượng phẩm linh thạch làm tiền đặt cọc."
Bao Cốc suy nghĩ, nói:
"Không được, ta phải xác nhận thân phận của ngươi trước, vạn nhất ngươi là kẻ lừa gạt thì làm sao bây giờ?"
Nàng kia chịu không nổi Bao Cốc, vô cùng không hình tượng liếc xéo nàng, nàng tháo xuống mặt nạ tiến đến trước mặt Bao Cốc, nói:
"Hiện tại biết ta là người của Truy Hồn Các rồi đi?"
Bao Cốc nhìn khuôn mặt xa lạ mỹ lệ, kinh ngạc khen một câu:
"Tỷ tỷ, ngươi thật xinh đẹp."
Nàng kia hé miệng cười, nói:
"Cảm ơn nga, một trăm thượng phẩm linh thạch." Nàng hướng Bao Cốc vươn tay.
Bao Cốc rụt cổ mỉm cười, nói:
"Tỷ tỷ, cho dù ngươi tướng mạo giống thiên tiên cũng không thể chỉ để ta nhìn một cái liền lấy một trăm thượng phẩm linh thạch được a."
Nàng kia kinh ngạc, nói:
"Nhìn khuôn mặt của ta còn không biết ta là người của Truy Hồn Các? Ta nói ngươi là đôi mắt mọc ở trên đỉnh đầu hay là quá mức nông cạn?"
Bao Cốc bất đắc dĩ nói:
"Chuyện duy nhất ta biết về Truy Hồn Các chính là Truy Hồn Các thế lực xếp thứ hai trong Huyền Nguyệt Cổ Thành, rất lợi hại, là tổ chức sát thủ uy tín rất tốt, những thứ khác ta không biết. Đừng nói tỷ tỷ ngươi, cho dù là Các chủ của các ngươi đứng trước mặt, ta cũng không nhận ra được."
Nàng kia không nói nên lời sờ sờ đầu Bao Cốc:
"Tiểu muội muội, tỷ tỷ nói cho nói cho ngươi biết a, Truy Hồn Các không có Các chủ, chỉ có môn chủ."
Bao Cốc nói:
"Nếu xưng là môn chủ, vậy phải là Truy Hồn Môn mới đúng nha!"
Nàng kia hít sâu, cười khanh khách hỏi:
"Ngươi không cảm thấy gọi Truy Hồn Môn rất xui xẻo sao?" Nàng lại tức giận hỏi một câu:
"Truy Hồn Các gọi là Truy Hồn Các hay là Truy Hồn Môn có liên quan gì đến ngươi?"
Bao Cốc cười làm lành nói:
"Phải phải, vậy xin hỏi tỷ tỷ cao tính đại danh? Vì sao khuôn mặt của tỷ tỷ có thể chứng minh ngươi là người của Truy Hồn Các?"
Nàng kia nâng ngón tay chỉ chỉ Bao Cốc, không nói nên lời biến mất tại chỗ.
Bao Cốc thấy nữ tử này giống như sư tỷ "bỗng nhiên" biến mất, lại thấy kinh ngạc. Nàng thầm nghĩ: Thảo nào trước đó Nam Y nhận lầm sư tỷ là người của Truy Hồn Các, thì ra Truy Hồn Các cũng biết hư không độn di thuật!
Thoáng chốc khiến nàng có chút khó hiểu chính là vị này tự xưng người của Truy Hồn Các thế nào lại tức giận đi rồi.
Bao Cốc nhảy xuống khỏi cây, vỗ vỗ rêu xanh trên tay cùng trên mông, nhìn thấy vết thương trên người đã khép miệng, liền xuất ra phi kiếm chuẩn bị rời khỏi.
Đột nhiên, trước mặt nàng xuất hiện một đạo năng lượng, sau đó nữ tử kia dẫn theo một thiếu niên khoảng hai mươi tuổi xuất hiện ngăn trở lối đi của nàng. Thiếu niên kia sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, sợ đến không ra hình người.
Nàng kia từ trên người thiếu niên tháo xuống túi trữ vật đưa cho Bao Cốc, nói:
"Ngươi tìm xem lệnh bài thân phận trong túi trữ vật của hắn, nhìn xem hắn là ai?" Lại nói với thiếu niên kia:
"Tiểu tử, ngươi nói cho Bao Cốc biết ta là ai?"
"Truy Hồn Các "Ngọc Tu La" Ngọc cô nương. Ngọc... Ngọc cô nương...." Hắn nhắm mắt nói:
"Ta... Ta chỉ muốn trước khi chết biết là ai mua mạng của ta." Hắn lại nói với Bao Cốc:
"Bao Cốc, ta chưa từng ra tay với ngươi, ta chỉ là đi ngang qua nghĩ muốn đến vơ vét chút đồ thừa, muốn tìm một chút tài vật trên thi thể.... Thật sự thật sự không ra tay với ngươi."
Bao Cốc lật xem túi trữ vật của thiếu niên kia cũng không tìm được lệnh bài thân phận, chỉ tìm được rất nhiều sách cùng linh dược mới hái, một ít linh thạch, mấy hộp ngọc dùng để chứa vật trân quý. Nàng đem túi trữ vật trả lại cho thiếu niên kia, nói:
"Là một tán tu!" Nàng hỏi:
"Vị tỷ tỷ này thực sự là người của Truy Hồn Các? Ngươi sẽ không cùng hắn thông đồng lừa gạt ta đi?"
Thiếu niên kia dở khóc dở cười nói:
"Bao Cốc, ngươi đi Huyền Nguyệt Cổ Thành hỏi thăm, Ngọc Tu La ở Huyền Nguyệt Cổ Thành danh khí so với ngươi còn lớn hơn! Phóng nhãn khắp Huyền Nguyệt Cổ Thành cũng không ai không nhận ra nàng!"
Bao Cốc nghe vậy đem Ngọc Tu La nhìn lại rồi lại nhìn, nói:
"Làm một sát thủ lại hiên ngang như vậy? Cha nói với ta, sát thủ tướng mạo càng bình thường càng tốt, đi trong đám người nhìn vài lần cũng không nhớ mặt mới tiện giết người." Nàng vẫn còn hoài nghi Ngọc Tu La này rốt cuộc có phải sát thủ của Truy Hồn Các hay không. Bất quá, nàng lại nghĩ, một trăm thượng phẩm linh thạch cũng không nhiều, vì lừa gạt một trăm thượng phẩm linh thạch mà dẫn đến bị Truy Hồn Các truy sát cũng không có lợi đi? Nàng lại cảm thấy mỹ nữ tỷ tỷ thoạt nhìn không giống sát thủ này hẳn là một sát thủ, dù sao thì bản lĩnh hư không độn di thuật cũng là bản lĩnh ám sát của Truy Hồn Các.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.