Tam Nhật Triền Miên

Chương 30: Đúng là thông dâm…




Dễ dàng tách hai chân ra, Liễu Dịch Trần sau khi rút tay ra, liền thử đặt côn th*t của mình trước cửa động mềm mại. Huyệt khẩu mềm mại rất dễ dàng nuốt gọn quy đầu cực lớn của y, Liễu Dịch Trần vui sướng như điên, lập tức vận sức…
Phốc một tiếng, côn th*t vừa to vừa dài đã tiến sâu vào bên trong.
“A a…” Lâm Thiên Long rên rỉ, hậu huyệt đột nhiên co lại, hai tay bấu chặt lấy ga giường.
“Ưm…” Liễu Dịch Trần bị cơn co rút bất thình lình đó kẹp cho tý nữa thì bắn ra. Vội vàng hít sâu một hơi, bình tâm lại, để hai chân Lâm Thiên Long vắt lên cánh tay mình, sau đó điên cuồng tiến vào.
“Ha a… Liễu… a… Dịch Trần… ngươi… quân vô lại… nhẹ… ư… nhẹ một chút…” Câu nói của Lâm Thiên Long bị sự công kích mãnh liệt biến thành tiếng rên rỉ đứt quãng.
Đâm rút điên cuồng mang đến khoái cảm kịch liệt, từng đợt từng đợt sảng khoái dội đến như thủy triều dâng, khiến hắn sung sướng tột cùng.
Đôi mắt hơi đỏ lên, hai tay kiệt quệ cố chống đỡ lồng ngực của Liễu Dịch Trần, cảm giác mềm mại như tơ lụa khiến hắn thích thú chẳng nỡ rời tay. Tay vô tình chạm đúng điểm nhô lên trên ngực, ngón tay chai sạn nhẹ nhàng vuốt ve vài cái, lập tức nghe thấy giọng nói lè nhè của Liễu Dịch Trần.
“A a… Thiên Long… ưm… ngươi muốn ta mau bắn ra sao.” Y không hề biết rằng, ngực mình lại mẫn cảm đến vậy. Ban nãy bị những ngón tay thô ráp kia chạm vào, nháy mắt khiến dục vọng của y lại dâng cao thêm mấy phần.
Liễu Dịch Trần đong đưa vòng eo, hung hăng công kích cơ thể cường tráng dưới thân, vẻ mặt say tình nhưng cố kìm nén của Lâm Thiên Long quả khiến Liễu Dịch Trần phát điên.
Cảm thấy thứ ở bên trong mình lại to thêm một vòng, Lâm Thiên Long kinh hoàng nhìn Liễu Dịch Trần… tên này là quái vật sao…
Thỏa thê thưởng thức vẻ mặt kinh hoàng của đối phương, Liễu Dịch Trần như trúng phải xuân dược, công kích càng thêm mãnh liệt.
“Mẹ nó… ngươi… a, chậm một chút…” Lâm Thiên Long quả thực muốn khóc rồi, hắn hối hận bằng chết, ban nãy bị quỷ nhập chắc luôn, sao lại để Liễu Dịch Trần làm chuyện này với mình cơ chứ.
Thấy nam nhân cao lớn dưới thân bị khoái cảm xâm chiếm đến rơi nước mắt, Liễu Dịch Trần chỉ cảm thấy đầu mình nổ bùng một tiếng, thứ gì đó… đổ sập rồi.
“Ư… Thiên Long… cái miệng nhỏ của ngươi giỏi quá… thật khiến ta sướng muốn chết rồi…” Liễu Dịch Trần phóng ra ánh nhìn nguy hiểm, miệng bắt đầu phun ra một loạt những dâm từ đãng ngữ khiến Lâm Thiên Long nghe xong cũng phải đỏ mặt tía tai.
“Ưm… côn th*t của đại ca chơi ngươi sướng lắm luôn…”
“Ưm… ngươi đúng là sinh để ta chơi mà… coi, cái miệng nhỏ của ngươi ngậm chặt ta như vậy.”
“Ha ha, Thiên Long, ngươi coi, miệng nhỏ của ngươi cứ co rút liên tục, không nỡ để ta rút ra kìa.”
“Ta…” Lâm Thiên Long cứng họng, Liễu Dịch Trần lại biến thân nữa rồi.
“Ngươi làm sao?” Liễu Dịch Trần nhướng mày. “À, ta biết rồi, ngươi vẫn còn muốn phải không nào? Yên tâm đi, ta đảm bảo sẽ đút cho cái miệng nhỏ dâm đãng này của ngươi ăn no.”
“Cút… Mẹ nhà ngươi… a… ta… không….” Lâm Thiên Long không kịp giải thích đã bị công kích tới nói không thành câu, hai tay đỡ lấy ngực y, chỉ còn lại tiếng thở dốc.
Vòng eo mảnh khảnh đong đưa mạnh mẽ, Liễu Dịch Trần nhìn Lâm Thiên Long dưới thân cảm thấy thỏa mãn khó bì, miệng vẫn không ngừng nói ra những lời khiến Lâm Thiên Long xấu hổ và tức giận muốn chết, nhưng khi phân thân của hắn bắt đầu run rẩy sưng lên, mang theo khoái cảm mãnh liệt hòa chung với sự xấu hổ khiến hắn mau chóng đạt đến cao trào.
Vươn tay vuốt ve phân thân to lớn của Lâm Thiên Long, ngón tay vừa chạm vào phân thân màu hồng đào ấy, thì từ lỗ nhỏ trên đỉnh của nó vội ứa ra một ít chất lỏng màu trắng.
“Ư… chỗ này của Thiên Long cũng lớn quá nhỉ, ha ha, tiếc là, nó chỉ có thể bị ta bắt nạt mà thôi, chẳng có cơ hội thể hiện uy phong đâu.” Liễu Dịch Trần buông lời trêu ghẹo, vuốt ve côn th*t trong tay.
“Tổ sư! Lão tử… a… muốn dùng… thì dùng… bị ngươi bắt nạt cái mẹ gì…” Lâm Thiên Long ngóc gương mặt đỏ bừng lên, ương ngạnh nói.
“Vậy sao? Ha ha…” Liễu Dịch Trần híp mắt đầy vẻ nguy hiểm, dừng lại động tác. “Xem chừng, ta phải cho Thiên Long biết, trách nhiệm của người chồng nhỉ.”
“Tổ sư cha nhà ngươi… làm chồng… A… lão tử… lão tử… phải từ ngươi…” Khi Liễu Dịch Trần dừng độc tác, cảm giác ngứa ngáy ở hậu huyệt bỗng bùng phát, “vách động” tham lam lập tức không biết thỏa mãn mà mấp máy miệng, tựa như câu dẫn côn th*t tiếp tục xuyên rút trong cơ thể.
“Từ ta?” Vẻ mặt Liễu Dịch Trần trở nên nguy hiểm, dục hỏa thiêu đốt cơ thể đang kích thích y, thế nhưng, y thấy vẫn nên dạy dỗ Lâm Thiên Long một chút, để hắn nhận thức rõ, y – Liễu Dịch Trần mới là nam nhân của hắn! Kẻ khác muốn động vào thân thể mê người này sao? Không có cửa đâu!
Lúc này, lý trí của Lâm Thiên Long đã mau chóng bị thiêu rụi rồi, nếu không phải cố gồng người lên, thì có khi lúc này hắn đã tự động lắc lư eo mình tìm khoái lạc rồi.
Liếm bờ môi khô khốc, Liễu Dịch Trần nở nụ cười quyến rũ đến cực điểm. Y nhẹ nhàng khom người xuống, khẽ giọng thì thầm bên tai Lâm Thiên Long: “Thiên Long, ta nghĩ, nên để ngươi biết, cả đời này của ngươi chỉ có thể làm người của Liễu Dịch Trần ta mà thôi.”
“Tổ… A…” Chửi còn chưa chửi xong, Lâm Thiên Long đã bị một trận công kích như mưa gầm gió giật làm cho mê man.
Vách động dâm đãng nhiệt liệt nghênh đón côn th*t tới xâm phạm, cọ xát mạnh mẽ từ trong ra ngoài, quy đầu liên tục đâm vào điểm mẫn cảm nhất trong cơ thể, cọ xát, hậu huyệt tràn ra thứ chất lỏng trong suốt, men theo kẽ mông chảy xuống giường, ướt đẫm cả một mảng ga giường.
“A… Ư a… A… dừng…” Lâm Thiên Long than nhẹ một tiếng, hắn chẳng biết mình đang nói gì nữa, đôi chân cơ bắp cuồn cuộn bấu chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn của Liễu Dịch Trần, thắt lưng đong đưa theo nhịp công kích của y.
“Dừng?” Liễu Dịch Trần nhếch mép cười. “Chắc là không muốn dừng lại rồi. Thiên Long, ngươi đúng là thành thật quá đi. Ha ha, rất thoải mái phải không nào.”
“A… dễ… dễ chịu quá…” Phân thân dựng đứng được bàn tay linh hoạt của Liễu Dịch Trần vuốt ve liên tục, hậu huyệt tham lam cũng được một cây côn th*t cực lớn nhét kín, khoái cảm tựa thủy triều dâng lên ở cả hai nơi đã nhấn chìm hoàn toàn thần trí của Lâm Thiên Long.
“Ngoan… chính là như vậy. Nói cho ta biết cảm giác của ngươi.” Chân lông mày của Liễu Dịch Trần lộ ra ý cười, tiếp tục thì thầm dụ dỗ. “Nói ngươi thích ta đi nào… Thiên Long.”
“Ư… Cái gì…” Lâm Thiên Long đột nhiên mở lớn hai mắt, miệng không thể ngậm lại chảy ra từng dòng nước miếng trong suốt, dường như không hiểu Liễu Dịch Trần đang nói gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.