Tam Tiểu Thư Anh Yêu Em

Chương 47: Sỉ nhục - Nam chủ ra tay bảo vệ nữ chủ




ns xong những j cần ns,ngọc nhi đứng phắt dậy ko thèm xin phép ai một mạch đi lên lầu.Để lại 4 con ng phía sau ngước mắt trông theo lửa giận ngút trời xanh,thương cảm cx có ns chung là đa cảm xúc.Ông khanh chỉ tay oy way sang nhìn bà loan giọng trách móc;
-Đấy con gái cưng của bà đó,bà chiều nó quá đến khi nó trở về thì sảy ra cơ sự ko nên có như hôm nay,được nuông chiều từ nhỏ sinh ra cái thói chẳng giống ai đặt đằng chân lên đằng đầu,không khéo nó cưỡi đầu cưỡi cổ mik luôn.Haiz thật ko biết ns j.
-Tôi xl ông tôi đảm bảo sẽ dạy dỗ lại nó những điều ông vừa ns 1 ngày tôi cn sống sẽ ko để nó sảy ra-bà loan thở dài ns oy quay sang nó cầm tay nó, nhờ vả có chút hối lỗi:
-Con dâu yêu của mẹ ngọc nhi nó là thế đấy,dễ tin người nên ms hành động miệng ns mà đầu không biết suy nghĩ,chứ thực ra nó cx là đứa sống tình cảm,biết bảo vệ lẽ phải lần này ngu muội con tha thứ cho nó nhé nếu dk mẹ nhờ con bảo ban khuyên nhủ nó đây cx là cơ hội để tình cj em của 2 đứa tốt đẹp hơn
-Vâng con biết cj ấy là nhất thời bị dụ dỗ con sẽ cố gắng làm theo lời mẹ dặn mẹ cứ để vc này cho con-nó mỉm cười nhận lời
Ngọc nhi đứng trên lan can,dõi mắt xuống dưới nghe ngóng tình hình,nghe dk những lời mẹ cô ns vs con nhok kia lm cô điên hơn,cô ta lấy tư cách j mà đòi giáo huấn mik,bước từng bước xuống mỗi bậc cầu thang,cô nhìn nó tiếp tục những câu ns mang tính sỉ nhục cao:
-Mỹ Linh cô cho tôi hỏi họ tên đầy đủ,cô bn tuổi?
mn ai cx nhầm tưởng ngọc nhi xuống dưới lại hỏi về nó chứng tỏ đang có ý wan tâm,nó cười nhẹ trả lời:
-Em là Trần Mỹ Linh 16t ạ
-oh vậy sao tôi thì cứ nghĩ hơn tuổi tôi chứ,hóa ra là sửu nhi vắt mũi chưa sạch cn định giáo huấn tôi ư?-ngọc nhi châm chọc có phần khinh thường
khiến ai nghe ko chết vì tức thì cx bị đau tim,wa lắm oy đụng vk hắn đã thôi đằng này cn lăng mạ,sỉ nhục dù có là máu mủ ruột thịt thì cx chỉ thế thôi,cơn giận lên đến đỉnh điểm,bàn tay hắn nắm chặt,cơ mặt nhăn lại,định ra tay tát ngọc nhi thì bà loan lập tức nhìn thấy,bà nắm bàn tay hắn dù hắn cố sức vùng vẫy ra khỏi bàn tay già nua của bà,giọng bà nài nỉ:
-con trai mẹ xin con tha cho nó mẹ sẽ bắt nó chịu phạt
-Phạt ư nó không sợ trời không sợ đất mẹ có phạt nó cx như ko?
-Chúng ta tiếp tục xem s đã oy tính
mẹ con hắn thì thầm,tận dụng thời gian ngọc nhi ko tiếc lời buông ra sỉ nhục đã thế cn nguyền rủa nó thêm:
-Cô vào nhà này vì tài sản p ko,nhìn cô tôi đủ biết oy loại con gái đê tiện cô sẽ chết ko có chỗ yên thân đâu
nếu ko vì có mặt bama hắn nó đã trả lại cho ngọc nhi cái giá xứng đáng cho những ngôn từ cô thốt ra oy,nó chọn im lặng là cách duy nhất để gđ hòa thuận trên dưới không p vì nó ngu mà là nó muốn giữ hòa khí
dk nước lấn tới ngọc nhi càng lúc wa đáng hơn vì nghĩ nó sợ(wa ấu trĩ)
-Thế nào cô ko có j để ns ko giải thích nghĩa là cô công nhận những j tôi ns là đúng sự thật ak
ko dừng lại ở đó,ngọc nhi cn định vung tay tát nó,thì 1 bàn tay nắm lấy siết chặt,hắn nghiến răng:
-ĐỦ OY CON KHỐN SAO MÀY DÁM VUNG TAY TÁT CJ DÂU MÀY,VK TAO CÔ ẤY KHÔNG PHẢI THỨ ĐỂ MÀY TRÚT GIẬN CN TIẾP DIỄN NỮA ĐỪNG HÒNG THOÁT
vâng nam chủ đang ra sức che chở,bảo vệ nữ chủ khỏi bàn tay ma quái của cô em gái tàn độc,cn tâm trạng của cô em gái dương ngọc nhi đang rất ức chế,đang trong giai đoạn điên level 1,ngược đời hơn cn cho là ko công bằng,hét thẳng vào mặt hắn,chỉ tay vào mặt nó
-anh vì người ngoài như cô ta mà mắng em thật không công bằng em hận anh
ông khanh ở 1 bên,thấy chuyện bất bình ra tay cứu giúp:
-Mày câm mồm,mày không biết phân biệt đúng sai còn ở đó mà to mồm sai mà không biết mik sai cn cố cãi mày hay đấy
-ba con không sai thì lm s có thể biết-ngọc nhi cố phản bác để bảo vệ chính kiến của mik
-mày thật không ra gì,mất mặt dòng họ tổ tiên họ dương khôn thì câm miệng lại,gđ này kiếp trước gây ra nghiệp chướng j mà kiếp này lại có loại con gái không biết xấu hổ chứ người ngoài nhìn vào thì còn ra thể thống gì nữa đẹp mặt chưa -bà loan cx ko nhịn nổi nữa mắt rưng rưng
-Thôi điiii mn chỉ biết có cô ta còn con là cái gì hả-ngọc nhi
-Mày...mày cút ra khỏi nhà tao đồ đại nghịch bất đạo-ông khanh hét lên đầy giận dữ,cơn đau tim lại ùa về
ngọc nhi không thèm để tâm,chạy vụt ra khỏi cổng
,hắn,nó,bà loan đỡ lấy ông,vuốt ngực cho ông bà dốc 3 viên thuốc trong 1 cái lọ đặt vào mu bàn tay ông,đợi ông nuốt bà đưa nước cho ông
Sau khi uống xong,ông cảm thấy đỡ hơn,gọi nó lại ngồi gần ông,ông cúi đầu:
-Mỹ linh ba thay nó xin lỗi con là bama không biết dạy con nên nó ms lm càn
trong giọng ns của ông chứa nỗi buồn thăm thẳm,tiếc nuối,tự trách bản thân trên cương vị ng cha mà không biết cách dạy con không biết sau nó sẽ cn làm chuyện xấu j nữa
-Con không sao bama 1 điều nhịn là chín điều lành mà -nó đưa ra lí lẽ của mik khiến vk ck bà loan cả hắn cx p thán phục
-nhà ta có phúc ms có dk con dâu tốt như con cảm ơn con-bà loan đưa ánh mắt cảm kích,ngưỡng mộ nhìn nó, trong hốc mắt bà những giọt nước mắt nghẹn ngào xúc cảm,xúc động bà vươn tay ôm lấy nó
nó vỗ nhẹ sống lưng bà trấn an tinh thần:
-bổn phận của ng lm dâu như con nếu mẹ coi con là người nhà thì đừng khách sáo con ko thik đâu -nó
-dk mẹ ko ns nữa-bà loan
hắn ngồi cạnh ông khanh,2 cha con nhìn mẹ chồng nàng dâu hòa thuận,tâm tình vui vẻ hẳn lên,lòng vơi sầu,thở phào nhẹ nhõm.Cũng đã trưa oy,hắn lên tiếng:
-bama nghỉ ngơi đi,ko cn việc j vk ck con về đây-hắn nắm tay nó kéo lên
-ở đây ăn cơm đã oy về vội vàng z-bà loan
-dạ thôi vk ck con xin phép ạ-nó
-uk thôi 2 đứa đã ns vậy bà già này cx ko lm khó nữa-mama hắn
-2 con đi đg cẩn thận-ông khanh
-vâng-đồng thanh
oy hướng cửa mà về nhà
***ôi hâm mộ nam 9 ghê***hehe mời quý vị và các bn đón xem tập tiếp theo nhé!!!
end chap.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.