Tận Thế Đệ Nhất Công Hội

Chương 24: Khiêu chiến phó bản cấp B




Edit: Nukaly
Chỉ là ba đứa nhóc tới làm thêm thôi cũng đã có thể đá công hội Khuynh Thành thành cặn bã.
Sao cùng là sáng lập và kinh doanh công hội mà bọn họ lại chênh lệch lớn như vậy?
"Hội trưởng." Từ Văn Thanh đến gần: " Thêm cả ba đứa này vào thì tổng cộng công hội đã có mười thợ săn cấp B rồi, chúng ta có thể thử khiêu chiến phó bản cấp C một lần."
“Được.” Yunlan cho rằng đề xuất này không tệ: " Tôi và Ellen sẽ đi cùng mọi người, về nguyên tắc không can thiệp mà chỉ ở bên cạnh theo dõi. Nếu như mọi người có thể qua cửa, sau này công hội sẽ có thêm nhiều đội có thể xoát được phó bản cấp B không có gì không tốt."
Có mấy người, rõ ràng công hội đang ở cấp C, chỉ có thể đánh mấy phó bản cấp C.
Có mấy người, rõ ràng đang ở trong công hội cấp D, lại dám đánh chủ ý lên phó bản cấp B.
Lục Thanh Trần che ngực, lặng yên lui lại.
**
Phó bản cấp C.
Một đội gồm mười thợ săn cấp B và một thợ săn cấp A đang tập kết ở lối vào.
Vân Lan và Ellen đứng ở đằng xa, mặc cho các thành viên phát huy.
“Mười một người, đã mang đủ thuốc, qua ải nhất định sẽ không có vấn đề." Từ Văn Thanh thân là đội trưởng, lên tinh thần cho mọi người trước trận chiến: “Mọi người thừa thế xông lên, cùng nhau đánh hạ phó bản cấp B nào."
“Lên lên lên, đánh hạ phó bản!" Mọi người đồng thanh hét lên cho thấy quyết tâm qua cửa. Sau đó ai nấy xếp thành hàng, đi sâu vào trong phó bản.
Đây là một hang động dưới lòng đất.
Trong không khí có một mùi hôi thối bay theo gió, khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Ellen yên lặng đưa một chiếc khăn mùi soa nhỏ cho Vân Lan, ý bảo cô che miệng và mũi lại.
Vân Lan cũng không khách khí. Cô nhận khăn bịt lại miệng mũi, cảm giác khá hơn nhiều. Đọc‎ 𝘁hê𝗺‎ 𝙣hiều‎ 𝘁ruyệ𝙣‎ ở‎ (‎ ТRU𝑀ТRUYỆ𝖭.𝙑𝖭‎ ‎ )
Các thành viên của đội ngũ thì không được đối xử tốt như vậy, họ chỉ có thể kìm chế, cố nén và bước tiếp.
“Đã đi khá lâu rồi, chắc cũng sắp gặp ma vatah, mọi người chuẩn bị đi.” Nói xong, Từ Văn Thanh dừng bước lại, cho đồng bạn tăng thêm trạng thái.
Tất cả các vũ khí có thuộc tính "sắc bén", "nghiền nát", hoặc thuộc tính " Xuyên thấu" đều có thể dùng thuốc để tăng sức tấn công.
Đáng tiếc, anh là thợ săn cấp B, ma lực có hạn, thêm một thuộc tính vào vũ khí của đồng đội đã là cực hạn. Nếu như tiêu thụ quá nhiều ma lực thì thể lực của anh sẽ mất đi năng lực chiến đấu.
Đồng thời, cũng trong lúc đó, Từ Văn Nhã cũng không nhàn rỗi.
Khi anh trai sử dụng chữ viết để tăng lực tấn công, cô liền sử dụng chữ viết để tăng khả năng phòng ngự,, tăng thêm sức phòng ngự cho áo giáp của tất cả các thợ săn cận chiến.
Chờ sau khi chuẩn bị xong xuôi, Từ Văn Thanh mới nói: “Trạng thái tăng thêm có thể kéo dài 30 phút." Anh lại tiếp tục tiến lên phía trước.
Ba phút sau.
Mọi người phát hiện ra một hang ổ Thực Nhân Ma.
Thực Nhân Ma là một loại ma vật. Chúng nó có làn da nâu sẫm, cổ thô to, tóc rối và đầy mỡ. Chúng mặc một miếng vải da thuộc đơn giản, toàn thân tản ra mùi khó chịu hôi thối.
"Cẩn thận! Chúng rất mạnh, rất khó đối phó riêng lẻ!" Từ Văn Thanh lớn tiếng cảnh cáo.
Trên thực tế quả thực cũng như thế.
Trong sào huyệt chỉ có mười sáu con Thực Nhân Ma nhưng chúng đều gần ba mét, mỗi con đều cao lớn, lưng con nào cũng cứng cáp, cực kì mạnh mẽ. Trên tay chúng cầm một cây gậy to dài một mét, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.
Ma vật vật lao lên, rất mau đấu với đám thợ săn thành một đoàn.
"Phòng ngự!" Từ Văn Nhã phóng ra lồng phòng hộ, ngăn trở công kích của Thực Nhân Ma.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Sau khi bị cây cây gậy lớn đập nhiều lần, một chút vết nứt xuất hiện trên lồng phòng hộ, sau đó ầm ầm tan vỡ.
Từ Văn Thanh nắm lấy cơ hội, tay cầm lợi kiếm, đâm trúng trái tim Thực Nhân Ma.
Thực Nhân Ma theo tiếng ngã xuống đất, số lượng -1.
Mặc dù đây không phải lần đầu tiên quan sát nhưng Từ Văn Nhã trong lòng vẫn như cũ chấn động không gì sánh nổi.
Hiệu suất giết quái này thật sự không giống hệ phụ trợ một chút nào.
Cho dù có là Tiếu Văn, người có dị năng tốc độ cấp A khi giết quái cũng không lưu loát được bằng anh trai.
“Đao cắt!”
"Xạ Kích Tốc Độ Cao."
"Triệu hoán sói trắng, triệu hoán Lôi Điểu."
"Vạn quân Lôi đình."
Các thành viên thể hiện phép thuật của mình.
11 vs 16, gần như cứ hai người lại phải đối đầu với ba con Thực Nhân Ma.
Vì được tăng thêm trạng thái nên các thành viên dễ dàng hơn bình thường khá nhiều, thậm chí có lúc sơ suất cũng không cần né tránh, gậy gỗ đập ở trên người chỉ có thể tạo thành thương tổn nhẹ, không như ngày xưa cứ hở ra là lại bị gãy xương hoặc trật khớp.
Tiếu Văn cầm một con dao găm, bóng người giống như quỷ mỵ. Cậu chàng lưu lại rất nhiều vết thương trên người ma vật, đáng tiếc tất cả đều không nguy hiểm đến tính mạng.
Thực ra Tiếu Văn cũng nhớ phải công kích trái tim, chỉ là kinh nghiệm chiến đấu chưa đến, không đoán được đúng vị trí.
Nghe nói rằng tấn công vào cổ cũng được, cậu nhóc dứt khoát dùng dao găm loanh quanh cổ con ma vật.
Lần này một đòn trí mạng, Thực Nhân Ma số lượng -1.
"Phòng ngự!" Từ Văn Nhã tận dụng tất cả mọi thứ, mở lồng phòng hộ ra, ngăn cản thương tổn cho đồng đội.
Mấy phút sau, Thực Nhân Ma bị diệt sạch.
"Thành công rồi!" Từ Văn Nhã hưng phấn không thôi.
“Đừng vui mừng quá sớm.” Từ Văn Thanh nhìn em gái: “Hết mana chưa?”
Từ Văn Nhã: "...."
Từ Văn Thanh quay đầu lại nhìn về phía Tiếu Văn: "Thể lực tiêu hao nghiêm trọng rồi, mệt mỏi đến tay cũng không nâng ngẩng lên có phải không?”
Tiếu Văn: "...."
Cậu nhóc muốn nói mình hông mệt, cơ mà cậu chàng không có đủ tự tin, bởi vì bây giờ cậu ấy cảm giác được mình rất ư là mệt mỏi.
“Ngồi xuống nghỉ ngơi đi.” Từ Văn Thanh ra lệnh, “Chờ trạng thái khôi phục rồi lại tiếp tục.
Từ Văn Nhã nhỏ giọng hỏi: " Lỡ như thời gian nghỉ ngơi quá dài thì phải làm sao?”
Từ Văn Thanh nói cho cô biết: ". Vậy thì chậm rãi đánh. Mặc kệ là khi nào, an toàn là điều quan trọng nhất."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.