Tận Thế: Sống Lại Một Kiếp, Ăn Một Trảm Của Ta

Chương 6: Giết dị năng giả đầu tiên




Tổ hợp 3 người ra ngoài, Lăng Tú phải giúp đỡ Đường Nghiên trèo tường, ngược lại Đường Thi có khả năng siêu tốc độ, chỉ thấy trong tích tắc nàng đã đứng bên ngoài.
“Những xác sống này đều là ân công giết? Chúng cũng quá ghê, oẹ…”
Đường Nghiên lần đầu nhìn thấy cảnh ghê rợn như vậy, không nhịn được nôn thốc nôn tháo, Đường Thi có vẻ trấn định hơn.
“Lăng tỷ, khả năng sử dụng dị năng của ta chưa tốt. Lúc di chuyển còn rất lúng túng.”
Lăng Tú gật đầu, dị năng giả cũng phải thông qua luyện tập, sử dụng dị năng mới có thể nắm vững được, người mới bỡ ngỡ cũng là điều dễ hiểu.
Đường Thi cùng Đường Nghiên đều mang lấy balo, Lăng Tú chưa muốn cho hai tỷ muội bọn họ biết dị năng không gian của mình. Trở lại căn nhà của hai đứa nhóc, do Lăng Tú chưa kịp lấy đồ.
“Hai người các ngươi, thấy vật dụng gì cần thiết thì lấy. Ưu tiên đồ ăn, nước uống, chúng ta còn 6 căn nhà nữa phải đi. Đường Thi, ngươi sử dụng khả năng của ngươi, làm người vận chuyển, Đường Nghiên, nếu phát hiện người còn sống có địch ý đối với ta phải thông báo. Rõ chưa?”
“Đã rõ!”
Hai người bắt đầu tìm trong tủ lạnh, bếp, bất cứ thứ gì có thể ăn và uống đều bị nhét vào. Balo nhỏ rất nhanh đầy lên, Đường Nghiên đưa Đường Thi balo, nàng chạy về biệt thự rồi mang balo trống rỗng trở lại. Quá trình chưa đầy một phút.
“Tốt, khu tiếp theo. Trước đó hai ngươi cầm lấy dao phòng thân. Ta muốn xem thử các ngươi có thể giết xác sống hay không?”
Nghe tới phải giết xác sống, hai nàng khuôn mặt đều tái đi. Nhưng mệnh lệnh của Lăng Tú nhất quyết phải nghe.
“Nghe ta nói đây, điểm yếu của xác sống nằm ở phần đầu, phải huỷ được hoàn toàn não của nó mới khiến nó chết. Trong não của nó có chứa một tinh thạch cứng màu xám, các ngươi phải đào não của nó lấy được tinh thạch đưa cho ta. Đã hiểu?”
Hai nàng gật đầu, Lăng Tú yên tâm dẫn các nàng tới căn biệt thự kế tiếp.
“Đây là… xác sống sao?”
Những xác sống kia đều đã bị Lăng Tú xử lý nên các nàng đều chỉ thấy xác chết của bọn chúng. Chỉ khi tận mắt nhìn những sinh vật đã từng là con người này mới làm cho các nàng nhận thức rằng tận thế thực sự đã xảy ra.
Bọn chúng vẫn mang hình dáng con người nhưng làn da biến thành màu xám, toàn thân nổi gân xanh tím, mồm be bét máu, cặp mắt đỏ ngầu.
“Đáng… đáng sợ quá.”
Lăng Tú phi thân từ trên cao xuống, nhà này hẳn có khá nhiều người làm, hơn chục con xác sống bị Lăng Tú dùng sét phá nát óc. Nàng chừa lại hai con ra hiệu Đường Thi cùng Đường Nghiên xử lý.
Đường Thi tay cầm dao dựa vào dị năng bản thân ghim lưỡi dao xuyên não xác sống, chỉ là nàng chưa điều khiển được dị năng, rất nhanh ngã xuống mặt cỏ. Đường Nghiên bên này lúng túng hơn nhiều, dị năng của nàng không phải hệ tấn công, nàng chỉ có thể nhờ con sóc giúp đỡ. Chú sóc theo chỉ đạo của nàng rất nhanh chọc mù hai mắt xác sống.
Nó rống lên những âm thanh vô nghĩa, Đường Nghiên nhân cơ hội nó mất đi tầm nhìn liền vòng ra sau ghim thật mạnh con dao từ gáy xuyên lên đỉnh đầu.
“Tỷ, tỷ sao rồi?”
Đường Nghiên nhìn xác sống ngã xuống đất thở hồng hộc, nàng quay qua thấy Đường Thi lúc này vẫn đang nằm trên đất.
“Chân ta thật đau.”
Lăng Tú biết đây là dùng quá giới hạn dị năng. Mỗi người khi dùng quá giới hạn dị năng đều sẽ bị tổn thương tới bản thân mình.
Đường Nghiên lo lắng ngồi xuống xoa bóp cho tỷ tỷ, phải mất một lúc Đường Thi lông mày mới giãn ra, chân cũng đã đỡ đau đớn.
“Đỡ rồi sao? Đây là hiện tượng nếu dùng dị năng quá sức. Hai người các ngươi nghỉ ngơi đủ thì nhanh chóng đào óc lấy tinh thạch.”
Đường Nghiên ánh mắt cầu xin nhìn Lăng Tú, nàng sợ hãi không muốn chạm vào những bộ não kinh tởm kia.
“Nhìn ta làm mẫu.”
Lăng Tú không quan tâm chọn một con xác sống bị nàng giết chết gần đó mở đầu ra. Bộ não đã bị sét đánh cháy đen, Lăng Tú không biểu cảm đưa tay lục lọi cho tới khi sờ được viên tinh thạch xám bé bằng hạt gạo.
“Đây chính là tinh thạch của xác sống. Các ngươi quan sát đi.”
Nhìn tay Lăng Tú còn dính não trắng trắng hồng hồng, Đường Thi Đường Nghiên không hẹn mà cùng buồn nôn.
“Chuyện này sớm muộn gì cũng phải làm, chi bằng quen trước.”
Hai người vất vả lắm mới kìm được cơn nôn của mình xuống, nhìn xác chết nằm ngổn ngang, hai người cố lấy dũng khí mở sọ não lục lấy tinh thạch.
“Oẹ… oẹ…”
Đường Nghiên vừa lấy vừa nôn, nước mắt chảy dài. Đường Thi cũng không khá hơn là bao, nàng cố nén cơn buồn nôn lại nhưng nước mắt đã chảy dài trên khuôn mặt.
Loay hoay một thời gian các nàng mới có thể lấy xong tinh thạch, trời lúc này cũng lờ mờ sáng.
“Các ngươi quá chậm. Chúng ta còn chưa lục soát được ngôi nhà này.”
“Ân công, xin lỗi, chỉ là ta có chút buồn nôn.”
Hai nàng mỗi người 5-6 tinh thạch đưa cho Lăng Tú. Nàng gật đầu tiến vào trong nhà, biệt thự này của một tên công tử có tiếng chơi bời. Trên tường dán đầy hình kỹ nữ khoả thân.
“Các ngươi là ai?”
Cửa phòng ngủ đột nhiên bật mở, một thiếu niên sắc mặt xám xịt điển hình của chứng thận hư bước ra.
“Ồ ba đại mỹ nữ, tốt tốt, con hàng kia đã bị ta chơi hỏng, giờ lại có thêm hàng mới.”
Tận thế tới thiếu niên đang mây mưa cùng hai nữ ca sỹ mới nổi. Hắn hứa với nàng sẽ cho các nàng một chỗ đứng trong giới ca hát, hắn lúc này phát hiện bản thân có thể điều khiển ngọn lửa. Mà một nữ ca sĩ khác đã biến thành xác sống bị hắn thiêu chết.
“Đừng… Đừng giết tôi.”
Nữ ca sỹ còn lại quỳ xuống ôm chân hắn van xin, hắn vẫn đang chìm đắm trong sức mạnh mới, hắn nghĩ rằng bản thân mình rất có thể là nhân vật chính.
Sau đó hắn vui vẻ cá nước cùng nữ ca sỹ, trong lúc không khống chế được bản thân cũng đã nhỡ tay thiêu chết nàng ta.
“Thật buồn nôn!”
Đường Nghiên mang dáng vẻ khinh bỉ, còn Đường Thi, nàng hận chết mấy tên thiếu gia này.
“Quả ớt nhỏ càng cay, ăn càng ngon.”
Hắn cười đầy trêu tức, trên tay hiện ra một luồng lửa.
“Nếu nghe theo ta, các ngươi sẽ được bảo hộ. Làm đồ chơi cho ta biết đâu lại nghiện hahaha…”
Lăng Tú tích tụ năng lượng sét. Tên thiếu gia chưa kịp cười xong đã bị nàng giật chết. Đường Thi cùng Đường Nghiên giật mình vì tên thiếu gia giây trước cuồng tiếu giây sau đã thành đám tro.
“Ta dùng dị năng đạt giới hạn cần nghỉ ngơi. Các ngươi từ đống tro lấy cho ta kết tinh của hắn cho ta.”
Đường Nghiên nghe lời tiến tới, trong đám tro nàng bới ra được một viên kết tinh màu đỏ to cỡ quả vải.
“Đây là?”
“Là kết tinh dị năng, tương tự với xác sống có tinh thạch, loài người cũng có kết tinh dị năng. Tên này kết tinh hẳn là cấp A thiên phú.”
Lăng Tú nắm lấy viên kết tinh có chút ấm cất đi. Viên kết tinh này đủ để nàng nâng lên level 5.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.