Tây Du Nhất Mộng

Chương 1: Ca không phải là người tùy tiện




Dịch & biên: †Ares†
oOo
- Tiểu ca, tiểu caaaaa… Mau dậy đi! Mặt trời đã chiếu đến mông rồi mà anh còn chưa chịu dậy nữa! Từ khi nào mà anh thành con heo đại lười thế này hả?
Yêu Yêu mở cửa tiến vào, thấy Đại Nhiệt vẫn còn không nhúc nhích nằm ườn trên giường thì rất bất mãn mà bước tới kéo chăn của hắn ra.
Kết quả điều này là sao? Nàng cũng quá không kiêng kỵ rồi.
Bởi vì ai hiểu vấn đề của nam giới đều biết, tối hôm qua Đại Nhiệt thực hưng phấn mà tiến hành "nghiên cứu truyện tranh cho người lớn tuổi" một phen, tiện tay ném cả quần lót đi ra, cho nên hiện tại hạ thân hoàn toàn chỉ có mỗi lớp chăn che chắn.
Đại Nhiệt vội vàng nắm chặt lấy đầu chăn, che hạ thể, lớn tiếng nói:
- Này này, Yêu Yêu, em định làm gì thế hả? Anh không phải người tùy tiện!
Yêu Yêu cười khúc khích lườm hắn một cái:
- Nghĩ hay quá nhỉ, em chẳng qua là muốn đuổi anh xuống giường mà thôi.
- Xin em, giờ trời đang nắng đẹp thế này, đúng là thời gian tốt nhất để ngủ, em bắt anh xuống giường làm gì?
Đại Nhiệt cảm thấy có chút ấm ức. Hiếm khi hắn cảm thấy thư giãn thế này, ngay cả Thái Cực Quyền tổ truyền cũng không thèm luyện, chỉ muốn an tĩnh mà ngủ một giấc thật đã, đợi chút mộng đẹp, đặc biệt là mấy giấc mộng có tí sắc!
Yêu Yêu chống nạnh nói:
- Tiểu ca, từ khi anh chiến thắng ở Anh Hùng Quyết Chiến thì đã hai ngày không thèm online rồi. Anh có biết là hiện tại anh đã trở thành đại anh hùng của Đông Thắng Thần Châu không. Vô số người chơi đang vây kín ngoài động phủ của anh, nói là nhất định phải đợi để được xem phong thái đại đương gia Cuồng Nhiệt Trại đó!
- Chẹp!
Đại Nhiệt không cho là đúng, chép miệng nói:
- Anh không phải khỉ, cũng chẳng phải quái vật, làm gì có chuyện vạn người đòi xem? Nếu mà thế thật thì phải chạy ra chạy vào biểu diễn đến mệt chết à.
Yêu Yêu không hiểu, nói:
- Tiểu ca, đây là vinh quanh anh nên được, cũng là điều bao người tha thiết ước mơ cũng không có mà. Anh nghĩ lại đi, nhận vạn người hoan hô cùng vỗ tay như bản thân mình là một đại minh tinh thì oai phong đến cỡ nào chứ!
Đại Nhiệt không chút để ý, bộ dạng uể oải nói:
- Dù sao thì anh cũng không thích! Game thôi mà, kiêu ngạo thế để làm gì. Hơn nữa càng bị nhiều người soi thì càng mệt thôi.
Tây Du Nhất Mộng đã chú định sẽ không đánh đồng cùng hiện thực, ngược lại giống với thế giới giang hồ trong các tiểu thuyết võ hiệp.
Nhân tại giang hồ thân bất do kỷ!
Dù hiện tại phong quang như thế nào chăng nữa thì chẳng qua cũng là phù dung sớm nở tối tàn, đừng mong các người chơi sẽ quỳ bái cung kính với bạn. Đối với bọn họ, những nhân vật nổi danh trong trò chơi chẳng qua là chong chóng chỉ hướng gió hay một đòn bẩy đang đợi để bật bọn họ lên mà thôi.
Bạn vừa có trang bị tốt, người khác đã nghĩ giết bạn để trang bị đó rơi ra — chỉ cần có cơ hội, các người chơi tuyệt đối sẽ không bỏ qua thời cơ, cũng sẽ không bởi bạn là "anh hùng" gì đó mà mang lòng tôn kính không dám xuống tay. Hoàn toàn tương phản, mọi người sẽ lấy giết "anh hùng" làm vẻ vang cùng "cướp của anh hùng" làm mục tiêu.
Bởi vì tại thế giới ảo, dã tâm của mỗi người đều bị mở rộng ra vô hạn. Mỗi người đều muốn chính mình được làm nhân vật chính, cho nên cái gì mà "vung tay một cái vạn người quỳ bái" tuyệt đối không tồn tại ở trong trò chơi.
Đại Nhiệt rất rõ ràng đạo lý này cho nên hắn sau khi hắn chiến thắng Tùng Hạ Nhất Kê, thu được phần thưởng Long Chi Giác thì chỉ lẳng lặng gửi nó qua hệ thống thư tín cho Yến Cuồng Đồ rồi offline.
Một lần off chính là hai ngày.
Đây cũng không phải là trốn tránh, cũng chẳng phải "công thành lui thân". Đây chỉ là một loại thả lỏng.
Game vốn là một cách để giải trí, thế nhưng cũng có thể trở thành một loại gánh nặng khiến người ta mệt mỏi. Mà đúng lúc nghỉ game để ngủ nướng thì gọi là thả lỏng thư giãn.
Đại Nhiệt cho rằng mình cần phải thả lỏng.
Nhưng Yêu Yêu thì mãi vẫn không rõ — nếu tiểu ca đã khăng khăng chủ động đi khiêu chiến Tùng Hạ Nhất Kê dưới tình huống không được coi trọng, sau đó lại tiến hành một trận đấu khiến người xem phải nhôn nhao toát mồ hôi hột thì tại sao tiểu ca lại không thích sự tung hô mà mình nên được khi đã giành chiến thắng?
Chỉ là nàng cũng lười nghĩ nhiều, la lớn:
- Tiểu ca, dù anh tạm thời không muốn online thì cũng phải rời giường đi ăn chứ! Anh xem, hơn mười giờ rồi này.
Đối với người có thói quen dậy sớm ăn sớm như Đại Nhiệt thì lúc này đúng là đã hơi trễ. Vấn đề là hắn hiện tại thật sự không muốn ăn, bởi vì vừa tỉnh, việc đầu tiên hắn nghĩ đến là muốn vào game.
Tạm thời bỏ qua những chuyện khác, trong lòng hắn vẫn lăn tăn về cửa cuối cùng của nhiệm vụ Tam giới. Nhưng có lẽ vì đã đại xuất danh tiếng qua trận Anh Hùng Quyết Chiến, mục tiêu lớn cũng đã hoàn thành, hắn cũng không có bức thiết phải làm nhiệm vụ này như trước nữa, tất cả tùy cơ duyên đi.
Hắn đảo mắt mấy cái, muốn nghĩ cách đuổi Yêu Yêu đi để lên mạng, vì thế hỏi:
- Em nhất định muốn đánh thức anh dậy là có tiết mục gì hot sao?
Yêu Yêu sửng sốt, chớp chớp đôi mắt to:
- Vậy anh muốn tiết mục gì?
Đại Nhiệt nhún vai:
- Anh cũng không biết, nhưng anh tuyên bố trước, anh không phải người tùy tiện, cho nên…
Hắn còn chưa nói hết câu, đôi môi đỏ mọng của Yêu Yêu đã đưa tới, đột nhiên hôn lên mặt hắn…
Trái với Long Hải Thanh ma mãnh khó hiểu, Yêu Yêu là một cô gái dám yêu dám hận. Từ sau khi thổ lộ trước mặt Đại Nhiệt, nàng chưa bao giờ che giấu việc mình thích hắn.
Đại Nhiệt lần nữa bị gái tập kích, lập tức mặt nghiêm trang bật thốt mấy lời chính nghĩa:
- Anh đã nói anh không phải là người tùy tiện… Ớ!
Lúc này đây, Yêu Yêu lại hôn tới, đích đến là miệng của hắn.
Lần này cũng làm cho vị “người không tùy tiện” kia tìm được một cái lý do thích hợp để "phòng thủ phản kích": là em bịt miệng anh không cho anh tuyên thệ, kế tiếp nếu có hành vi nào tùy tiện thì không phải tại anh…
Cảm nhận được cảm giác ướt át mềm mại trên môi, Đại Nhiệt có chút ý loạn tình mê, kìm không được dùng miệng nút chặt lấy hai mảnh ngọt lịm kia, biến bị động thành chủ động.
Đang lúc hắn tập trung tinh thần vào, Yêu Yêu lại đột nhiên tránh ra, mặt ửng đỏ nói:
- Tiểu ca, anh chẳng đứng đắn chút nào cả!
Đại Nhiệt lưu luyến lè lưỡi liếm môi, cười nói:
- Kỳ thật làm người mà đứng đắn quá thì không tốt!
Yêu Yêu lè lưỡi một cái, cắn môi, thấp giọng nói:
- Vậy giờ anh muốn làm tiết mục gì?
Đại Nhiệt vươn tay ôm lấy nàng rồi kéo cho nàng ngồi trên giường, ghé miệng sát tai nàng nói thầm:
- Bây giờ vẫn còn sớm, chúng ta tập thể dục buổi sáng một chút đi!
Cho tới tận lúc này, hắn luôn là người bị động trong "chiến tranh nam nữ", giờ quyết định muốn chủ động một phen, hảo hảo biểu hiện ra hành vi mà một người nam nhân nên làm…
-----oo0oo-----

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.