Thái Hậu Nhân Sinh

Chương 5: Vào Cung, Thỉnh An




Ba ngày sau sáng sớm trong cung xe ngựa đến Ân phủ đón người, mặc vào Tần vị cung trang, Ân Niệm Yên ngồi yên bên trong xe ngựa, nghe Ân gia người nói "cung tiễn Ngọc Tần nương nương..." tâm đau sót không thôi, sống cùng nhau mười mấy năm, hiện tại ly biệt không biết bao lâu mới gập lại, quá khứ tốt đẹp chỉ còn lại trong tâm trí từng người.
Ân gia ba huynh đệ cưỡi ngựa theo sau đến cửa cung, chấp tay cuối đầu, đến khi xe ngựa tiến vào trong cung mới xoay người đi, xem như tiễn muội muội xuất giá.
Đi gần hai giờ, xe ngựa ngừng lại, tiểu thái giám cung kính nói "Hồi Ngọc Tần nương nương, đã đến trước cửa Minh Nguyệt Các, mười Ngọc tần nương nương vào".
Ân Niệm Yên xuống xe ngựa, nhìn một vòng bên ngoài, sau đó nhìn Cẩm Họa một cái, Cẩm Họa hiểu ý lấy ra nén bạc "công công vất vả rồi, cầm lấy uống chung trà".
Ước lượng nén bạc không nhẹ, hắn cung kính nói "nô tài tạ Ngọc Tần nương nương ban thưởng, Minh Nguyệt Các chỉ có mình ngài ở, cách Phượng Tê Cung có nữa giờ đi đường, hôm nay vào cung chỉ có bốn vị tần nương nương, năm ngày sau các vị tiểu chủ khác mới lần lượt vào cung, nô tài không làm phiền nương nương, nô tài cáo lui".
Ân Niệm Yên cầm tay Cẩm Họa bước vào nơi ở mới của mình, bên trong chúng cung nữ thái giám đang đứng đợi tân chủ tử, thấy nàng bước vào liền quỳ xuống hành lễ "chúng nô tỳ, nô tài tham kiến Ngọc Tần nương nương, nương nương kim an".
Ân Niệm Yên nhìn một vòng các cung nữ thái giám, nơi này không có vài cái đinh nàng là không tin, cần phải phí chút thời gian tìm ra, chẳng những phải dọn sạch cái đinh, còn phải huấn luyện hảo một nhóm cung nhân để dùng.
"Đứng lên đi, các ngươi đi giúp đưa hồm siểng của bổn cung vào tư kho đi, nhớ nhẹ tay chút" nàng là chính ngủ phẩm tần vị, của hồi môn được mang theo sáu rương, Sở thị cố tình cho đóng rương lớn hơn bình thường, sợ nữ nhi không đủ dùng, làm mẫu thân luôn không an tâm nữ nhi, đặc biệt là lúc gả chồng.
"Dạ, Ngọc tần nương nương".
Ân Niệm Yên tiến vào Minh Nguyệt Các chủ điện, ngồi xuống nghỉ tạm, quan sát bên ngoài người làm việc, không lâu sau một vị đứng tuổi cung nữ bước vào "mời Ngọc tần nương nương dùng trà".
"Ngươi là?"
"Nô tỳ Bạch Thược, là trưởng sự cung nữ ở đây, trước kia làm việc ở Hoán Y Cục, bởi vì thời gian trước tân cung nữ thái giám chưa học giỏi quy cũ, không đủ người hầu hạ chủ tử, nên nô tỳ được đưa đến Minh Nguyệt Các hầu hạ".
"Nếu vậy liền đi làm việc của mình đi"
Cẩm Họa nhịn không được hỏi "Chủ tử, bọn họ...?"
"Không vội, sau giờ cơm trưa lại nói" Hậu cung phi tần tiềm để không nhiều, ngoài Khánh phi, Dung phi, Tỉnh phi, Trang Phi, Phùng chiêu viện, Hàn Quý Tần, Liên tiệp dư, Lâm Dung hoa ra thì chỉ có Mai lương viện, cùng hai cái bảo lâm, vài cái ngự nữ.
Lần này tuyển một lần hai mươi người, xem ra Hoàng đế thật không thích hậu cung yên tỉnh a, trong cốt chuyện, Tỉnh đế, lấy Tỉnh vì tự là nói cho bản thân mình lúc nào cũng phải tỉnh táo, hắn có tình cảm với Mai lương viện bởi vì nàng ta là hắn nữ nhân đầu tiên, nhưng bị thái hậu hạ dược khó thể thụ thai, sau lại hoàng đế cho thái y đều trị mới sinh một cái ốm yếu hoàng tử, nàng muốn biết xem vị Tỉnh đế này là ái giang sơn hay mỹ nhân đây.
Sau ngọ thiện, tắc cả cung nữ thái giám đều đứng trước chính điện, Ân Niệm Yên lạnh nhạt nhìn bọn họ, lại không mất đi khí chất cung phi, nàng vuốt vuốt vòng ngọc đang đeo nói "Bổn cung nghỉ các ngươi hầu hạ chủ tử nên biết rõ 'trung thành' hai chữ đi? nếu ai có khó khăn thì đến gập Cẩm Họa, Tử Họa xin giúp đỡ, nếu chỉ vì chút ít bạc mà phản bội thì bổn cung sẽ không tha, các ngươi phải nhớ kỷ, phản bội chính là phản bội, bổn cung sẽ không quan tâm các ngươi có bao nhiêu lý do, thiết nghỉ Thận Hình Tư người sẽ không lười biếng đi".
"Chúng nô tỳ, nô tài không dám, nguyện trung thành vì tiểu chủ" mười lăm người tâm không khỏi run lên, vị này Ngọc tần không theo lẻ thường ra bài, sợ là khó hầu hạ a...
Tần vị có mười lăm người hầu hạ, cùng với hai đại cung nữ là vừa đúng, hiện tại chưa thấy có gì không ổn, đợi quan sát một thời gian lại nhìn xem.
"Tử Họa Thưởng, các ngươi trở lại làm việc của mình đi... Bạch cô cô ở lại".
"Dạ, chúng nô tài, nô tỳ cáo lui".
Dưỡng Tâm Điện
"Dương Trung, người đã an vị sao?"
"Hồi Hoàng thượng, tứ vị tần nương nương đã an bài hảo, thẻ bài cũng đã chuẩn bị xong,..." kế tiếp là nói lại các cung như thế nào, nhưng làm cho Tỉnh đế chú ý nhiều nhất là Ngọc Tần, xem ra Ân gia yêu thương vãn bối là không giả, Ân bách Điền làm việc nhanh nhẹn có thứ tự lại cẩn thận, dạy ra nữ nhi cũng như vậy, nói ít làm nhiều, xem ra hậu cung nên có người cân bằng rồi.
"Tối nay Bảo Tần thị tẩm".
Dương Trung giật mình một chút nhưng nhanh chống cuối đầu đáp lại "Dạ".
"Chủ tử, tối nay Nguyên Tỉnh Các Bảo Tần thị tẩm" Cẩm Họa mặt không đổi sắc nói.
"Thái Hậu cháu gái là phải cho mặt mũi, ngươi quản người phía dưới, nếu dám ra ngoài nói bậy liền phạt, nhớ kỷ, làm gì cũng phải dựa theo quy cũ tới".
"Dạ, chủ tử. Ngài nghỉ sớm đi, hôm sau còn thỉnh an Hoàng hậu nương nương" vừa dứt lời, Cẩm Họa giúp Ân Niệm Yên đắp chăn lại, sau đó ra ngoài gác đêm.
Hôm sau Ân Niệm Yên tỉnh dậy rất sớm, trang điểm ăn sáng sau đó hướng Phượng Tê cung thỉnh an, nàng cố tình đi sớm hơn nữa giờ, mùa hè buổi sáng mát mẻ đứng đợi bên ngoài cũng không có gì.
Bên ngoài Phượng Tê Cung chính điện đã có vài người đợi bên ngoài, thấy Ân Niệm Yến đến vội vàng hành lể "Ngọc Tần nương nương kim an".
"Đứng lên đi, các vị có lễ"
Mai lương viện, Huỳnh bảo lâm, Trần bảo lâm đứng lên, âm thầm quan sát vị Ngọc Tần mới gập lần đầu, quả thật là một mỹ nhân lại không quá diễm lệ, giọng nói mang theo uy nghiêm lại không dấu đi được mị hoặc, xem ra vị này không đơn giản.
Mai Lương viện nắm chặc tay, nàng xuyên đến đây cũng chỉ là một cái thông phòng, khó khắn lắm mới bò đến từ ngủ phẩm lương viện, không được, nàng không thể đám tân nhân đạp lên đầu mình.
Ân Niệm Yên đương nhiên biết Mai Lương Viện, Hàn Tỉnh Di, nàng ta là nữ chính đâu nhưng số phận đầy sóng gió, hiện tại có nàng xuất hiện, không biết là kết thúc ở lúc nào đây, ai...
Đang suy nghỉ thì bên ngoài giọng tiểu thái giám vang lên "Phùng chiêu Viện đến, Hàn quý tần đến, Kim Tần đến, Trân tần đến...".
"Phùng chiêu viện kim an, Hàn quý tần kim an...."
"Các vị muội muội xin đứng lên đi, đây là Ngọc tần muội muội đi, đúng là như hoa như ngọc a..." Phùng chiêu viện tươi cười khen Ân Niệm Yên, nàng có nhị hoàng tử bàn thân, nhưng hoàng tử ốm yếu không thảo hoàng thượng thích, chỉ có thể tìm người kết phường, bằng không sẽ không ai nhớ đến An Trúc Hiên Phùng chiêu viện nàng.
"Đa tạ Chiêu viện nương nương khen tặng" nàng nhìn thấy trong mắt Phùng chiêu viện đầy tính kế, tâm không quá thoải mái, tốt nhất đừng đi quá gần.
Phùng Chiêu Viện tâm sinh bực tức nhưng ngại đây là Phượng Tê cung nên không nói gì thêm, đi đến chổ của mình ngồi.
Không lâu sau tiểu thái giám lại báo Khánh phi, Dung phi, Tỉnh phi đến.
"Khánh phi kim an, Dung phi kim an, Tỉnh phi kim an"
"Đứng lên đi" khánh phi dẫn đầu nói, kế tiếp đến vị trí của mình ngồi xuống, cao ngạo nhìn từng người tân nhân, lại không nói câu nào.
"Nhìn Ngọc Tần làm muội làm bổn cung nhớ đến câu 'Thanh Linh như thủy, ưu mỹ như mộng', sau này nhất định sẽ được Hoàng thượng sủng ái, Khánh phi tỷ tỷ thấy đúng không?" Trang phi tinh ngôn tế ngữ nói.
Khánh Phi dường như nhớ đến đều gì, liếc mắt nhìn Ân Niệm Yên, sau lại cười nói "Trang phi nói đúng, là tư sắc hơn người" trong lòng lại tưởng, Hoàng thượng muốn làm gì đâu?
Dung Phi cùng Tỉnh phi tựa như phong hào của mình, hiền tuệ an tỉnh, hiền hòa cười hỏi thăm tân nhân, nhưng Ân Niệm yên Biết hai vị này tâm tư sâu lại tàn nhẩn, bên người chỉ có công chúa, lâu ngày bụng không động tỉnh, hiện tại có ý định mượn bụng sinh con đâu.
"Hoàng Hậu nương nương đến"
Chúng phi tần đứng lên hành lể "Thần thiếp, Tần thiếp thỉnh an Hoàng hậu nương nương, nương nương vạn phúc kim an".
"Đứng lên đi" đợi mọi người ngồi xuống, hoàng hậu nhìn ba tân nhân còn quỳ đợi, nàng không nhanh không chậm nói"các ngươi đã vào hậu cung thì phải tuân thủ cung quy, giúp hoàng gia khai chi tán diệp, hòa thuận ở chung, không được gây chuyện thị phi..."
Hoàng hậu giọng đầy uy nghiêm nói liên miên dạy bảo gần mười phút sau mới để ba người hành đại lễ ba quỳ chính lại, cũng kính khái đầu.
Hậu cung có quy cũ, thấp vị phi tần triều địa vị cao phi tần thỉnh an, dựa theo vị phân từng người phân biệt trước sau, nếu phạm vào cung quy, tùy theo tội nặng nhẹ, Hoàng hậu sẽ xử phạt, tuy nhiên có vài vị phi tần địa vị cao thường lấy cớ phạt thấp vị phi tần là chuyện thường trong hậu cung.
Lần này Hoàng hậu không đợi Bảo Tần đến đã dạy tân nhân quy cũ, có thể thấy hai vị đứng đầu hậu cung, không giống như mặt ngoài hòa thuận, cũng đúng từ xưa bà bà cùng con dâu có bao nhiêu người hòa thuận ở chung đâu.
"Vạn Hầu Phủ dạy nữ nhi quả thật có cách, thần thiếp tự nhận không bằng rồi" Khánh phi xuất thân cao, trước giờ chưa kiêng nể một ai, cho dù đó là thái hậu.
"Bảo tần muội muội hầu hạ hoàng thượng vất vả, Khánh phi tỷ tỷ nên thông cảm một vài" lời của Hàn quý tần là đổ thêm dầu vào lửa, vất vả hai chữ này quá nặng đi.
"Nghe nói Bảo tần khuynh nước khuynh thành, lại có một đôi đa tình mắt, hôm nay nếu không tận mắt thấy mỹ, thật là đáng tiếc"
Phùng chiêu viện câu này là nói Bảo tần mị chủ đi? Nghe xong phi tần nhóm che miệng cười khẻ, Ân Niệm Yên tưởng không sai, người đầu tiên thị tẩm nếu không làm theo quy cũ, ngày sau lộ khó đi a.
"Hồi bẩm Hoàng hậu nương nương, Hoàng thượng cho người đến nói, miễn Bảo Tần thỉnh an, còn hạ chỉ phong Bảo Tần vì Từ tứ phẩm dung hoa"
Hoàng hậu sắc mặt như thường nói "lui ra đi" kế tiếp không quên gọi người đưa chúc mừng lễ đi Nguyên Tỉnh Các.
"Được rồi, các ngươi trở về đi".
"Chúng thần thiếp, tần thiếp cáo lui".
Ra ngoài Phương Tê Cung sắc mặt từng người như thường, nhưng khăn tay bị nhéo đến nhào nát đi, thật biết diễn kịch a...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.