Thần Ấn Vương Tọa

Chương 193: Thử thách Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ




Nhìn ánh mắt kiên quyết của Long Hạo Thần, Dương Hạo Hàm chậm rãi gật đầu, nói.

"Được rồi, để ta sắp xếp. Nhưng ngươi phải nhớ một điều. Nếu ngươi không thể vượt qua thử thách này, vậy về sau ngươi không thể lựa chọn thử thách thấp hơn. Ngươi chỉ có thể ở lại thánh điện tiếp tục tu luyện, mãi đến khi ngươi hoàn thành thử thách, lấy đến Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp cấp sử thi mới thôi. Mới có thể bắt đầu nhiệm vụ ngàn vạn công huân của ngươi."

Long Hạo Thần ngây ra, hắn mơ hồ cảm giác mình lọt hố. Nhưng việc đã đến mức này sao hắn lùi lại được? Vậy sẽ giảm đấu chí của mình.

"Vâng."

Dương Hạo Hàm cười thầm, thằng nhóc chết tiệt, ta để ngươi bốc đồng, lát nữa sẽ có người xử lý ngươi.

Mục đích của ông rất đơn giản, cố gắng giữ chân Long Hạo Thần ở Kỵ Sĩ Thánh Điện, không để hắn dựng lại đội đi ma tộc chấp hành nhiệm vụ. Quá trình chế tạo khó khăn cũng là để tăng thực lực cho Long Hạo Thần. Có thể nói là một hòn đá ném hai chim, tâm tình của ông dĩ nhiên rất tốt.

Dương Hạo Hàm gọi một kỵ sĩ mang Long Hạo Thần đến một sân đấu luyện bên trong tổng điện Kỵ Sĩ Thánh Điện.

Sân đấu luyện này so với sân bên Thánh Minh thì nhỏ hơn nhiều, xây dựng dưới lòng đất. Cùng là sân đấu hình tròn, đường kính chỉ khoảng năm mươi mét. Nhưng Long Hạo Thần chẳng hề coi thường sân này. Bởi vì đỉnh chóp và xung quanh đều dao động nồng đậm linh lực. Bàn về sự kiên cố thì sân Thánh Minh chưa chắc bằng nơi này.

Long Hạo Thần bị đưa đến nơi đây xong thì kỵ sĩ kia đã rời đi, trong sân chỉ còn mỗi mình hắn.

Mặc vào Huy Hoàng Thánh giáp, Long Hạo Thần trực tiếp ngồi xuống góc sân, tĩnh tâm điều chỉnh hô hấp và nội linh lực vận chuyển trong người.

Sương mù vàng nhạt nhu hòa như ẩn như hiện trên người hắn, phản chiếu Huy Hoàng Thánh giáp càng thêm huyễn lệ. Dưới da thịt trắng trong suốt như cũng có vầng sáng di động. Hắn ngồi chỗ đó, lập tức có cảm giác dung nhập vào cảnh vật xung quanh. Nếu không dùng mắt nhìn sẽ rất khó cảm nhận được sự tồn tại của hắn.

Lông mi dài rũ xuống mi mắt, khuôn mặt tuấn tú tĩnh lặng.

Long Hạo Thần đợi chờ gần một tiếng đồng hồ, nhưng hắn ngồi xếp bằng không di động chút nào, càng không nóng vội.

Cửa mở, một kỵ sĩ cao lớn từ bên ngoài đi vào.

Vị kỵ sĩ này mặc bộ giáp bình thường, mang mũ giáp che đi khuôn mặt. Tay trái cầm một tấm thuẫn vô cùng dày nặng, tay phải là chiến chùy dài khoảng hai mét. Trên đầu chùy phản chiếu lấp lánh ánh vàng. Dù là tấm thuẫn hay vũ khí đều là trang bị cấp Huy Hoàng, không tính là cực phẩm.

Khi kỵ sĩ cao to bước vào sân đấu luyện một bước, Long Hạo Thần hai mắt khép kín đột nhiên mở ra.

Khoảnh khắc hắn mở mắt, kỵ sĩ cao to đột nhiên ngừng bước chân, lòng thầm giật mình. Bởi vì lúc y đi vào sân không hề cảm nhận được hơi thở của Long Hạo Thần, giây phút hắn mở mắt thì cho người cảm giác sắc bén như đao rời khỏi vỏ.

Nhảy dựng lên, tay trái Long Hạo Thần giơ ngang cung kính nói với kỵ sĩ đối diện.

"Xin chào, tiền bối Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ."

Giọng của kỵ sĩ cao to vang như chuông đồng, có vài phần khàn đục.

"Chào."

Long Hạo Thần nhìn trang bị vũ khí của đối phương.

"Tiền bối, trang bị của ta có ưu thế hơn chút, có cần đổi lại không?"

Kỵ sĩ cao to bình thản nói.

"Không cần, ngươi phải làm chính là cố gắng hết sức đánh bại ta. Trong lúc thử thách sẽ không dùng tọa kỵ, trừ điều này không có hạn chế gì khác. Ta sẽ không nương tay. Bắt đầu đi."

Tiếng nói vừa chấm dứt, kỵ sĩ cao to không chút ngừng lại bỗng nhanh chóng sải bước xông hướng Long Hạo Thần. Bước chân của y rất lớn, mỗi bước rơi xuống đất đều làm cả sân sinh ra tiếng chấn vang dội. Hỏa diễm vàng nồng đậm bỗng dâng lên từ người y, áp lực tựa như sóng triều ập tới.

Long Hạo Thần biến sắc mặt. Tuy hắn đã đánh giá rất cao Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ, nhưng kỵ sĩ cao to trước mắt mới ra tay thì hắn lập tức cảm nhận được áp lực lớn lao.

Thoạt nhìn đối phương không có kỹ năng gì, thậm chí không phóng thích linh cánh, nhưng y đẩy khí thế lên đến cực độ, áp lực như đè bẹp tất cả xông tới. Y có thể càng nhanh hơn nhưng lại cố ý giữ tiết tấu nhất định, bởi vì muốn tăng khí thế lên tới tột đỉnh.

Đương nhiên Long Hạo Thần sẽ không để đối phương làm vậy. Trực giác mạnh mẽ cho hắn biết, nếu để đối phương toát ra hết khí thế, vậy thì hắn tuyệt đối không thể ngăn cản công kích của đối phương.

Mũi nhân khẽ nhún, ánh lửa vàng cũng dâng lên từ người hắn. Nhưng khác với kỵ sĩ cao to, ánh lửa vàng bùng phát trên người Long Hạo Thần là bắn từ hướng sau lưng.

Trong sân như bỗng xuất hiện tia chớp vàng, khoảng cách ngắn nhất trực tiếp xông thẳng tới trước.

Quang Tốc Thiểm, bí kỹ Trừng Giới kỵ sĩ cấp bảy, chớp mắt đem tốc độ và khí thế tăng đến mức tận cùng, là kỹ năng cường đại.

Kỹ năng này rất khó khống chế, dù là Trừng Giới kỵ sĩ cấp bảy cũng chưa chắc nắm giữ được, Long Hạo Thần lại gần như không cần chuẩn bị hoặc súc thế đã thi triển ra kỹ năng này.

Một tia chớp vàng sắc bén hóa thành sợi chỉ ánh vàng, thân thể Long Hạo Thần gần như lao ra, khoảnh khắc đã biến thành song song mặt đất, người kiếm hợp nhất.

Nhưng kỳ quái là hắn ở trạng thái người kiếm hợp nhất, trừ sau lưng bắn ra ánh lửa cường liệt thì không có kiếm ý nào phát ra.

Kỵ sĩ cao to sải bước tiến lên tại giây phút Long Hạo Thần cất bước thì đột nhiên ngừng lại, dường như là cảm giác được nguy hiểm, tấm thuẫn to lớn trực tiếp chắn trước mặt.

*Đinh!*

Một tiếng vang giòn tan vang lên trong chớp mắt.

Quang Tốc Thiểm tuy không thể nào chân chính đạt tới tốc độ quang mang, nhưng cũng là tốc độ mạnh nhất hiện tại Long Hạo Thần có thể làm được, gần như sánh với chớp mắt di động.

Đụng độ nhanh chóng và trực tiếp. Trong tiếng vang giòn tan, kiếm ý vô cùng sắc bén mới bùng phát. Chỉ một nhát đã xé rách khí thế mạnh mẽ lúc trước kỵ sĩ cao to tỏa ra.

Long Hạo Thần đánh ra một kích kia thoạt nhìn không có chuẩn bị gì, nhưng kỳ thật lúc phát động công kích đã ngưng tụ linh lực toàn thân vào một điểm. Càng đáng sợ là hắn thu lại kiếm ý bản thân vào Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, uy lực mạnh mẽ vượt xa công kích mạnh nhất trước khi hắn bế quan.

Nhưng kỵ sĩ cao to hiện ra thực lực càng khiến Long Hạo Thần giật mình. Khi Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán chỉ trúng tấm thuẫn chẳng qua là trang bị cấp Huy Hoàng thì bề mặt tấm thuẫn đột nhiên xuất hiện một điểm sáng vàng. Điểm sáng vàng lấp lánh thậm chí hơn cả một điểm trên mũi kiếm của Long Hạo Thần. Trong tiếng vèo vèo chói tai, Long Hạo Thần chỉ thấy mình đâm trúng là một ngọn núi mà không phải tấm thuẫn.

Càng khủng bố là, va chạm mạnh như vậy lại không sinh ra một chút hiệu quả phản chấn. Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán của Long Hạo Thần tựa như dính vào tấm thuẫn.

Đây là…Linh Cương.

Đó là năng lực cường đại đặc biệt của cường giả cấp tám, Linh Cương.

Ma tộc cường đại đa số biểu hiện trên phần thân thể, nhưng về phương diện vận dụng linh lực, ma tộc cùng cấp không sánh bằng nhân loại.

Năng lực Linh Cương chính là kỹ năng tăng phúc cường đại nhất của Tam Đại Thánh Điện cận chiến trong Liên Minh Thánh Điện, cũng là năng lực đại biểu của cường giả nhân loại cấp tám.

Sau khi linh lực đột phá ba vạn, cần tạo ra linh khiếu thứ tư mới đột phá cấp tám, tiếp tục tiến lên. Gần như mỗi một cường giả nhân loại cấp tám xây dựng linh khiếu thứ tư ở vị trí không giống nhau. Mỗi người có tư chất tu luyện riêng. Ví dụ Long Hạo Thần xây dựng linh khiếu thứ tư ở vai phải.

Linh lực đột phá cấp tám, Dịch Thái Linh Lực trong người cường giả cấp tám nồng độ đã tới trình độ cực kỳ khủng bố. Mặc dù có linh khiếu thu bớt nhưng khi linh lực ngưng kết tới trình độ nhất định sẽ sinh ra hiệu quả cố hóa.

Linh Cương chính là lực lượng cường đại khi cố hóa linh lực chớp mắt sinh ra bùng phát. Coi như là cường giả cấp tám, thi triển kỹ năng Linh Cương cũng tiêu hao cực lớn, đồng thời không thể rời khỏi người. Chính là nói, Linh Cương chỉ có thể dùng sát bên mình.

Long Hạo Thần đã chính thức đột phá cấp tám, nhưng dù sao hắn mới là người mới, lĩnh ngộ Linh Cương chút chút nhưng vận dụng chưa quen thuộc lắm. Điều này cần hắn không ngừng tăng cường linh lực, mới chân chính phát huy uy lực của Linh Cương. Đợi khi tu vi đột phá tới cấp chín rồi mới có thể phóng Linh Cương ra ngoài.

Năm đó khi Long Hạo Thần và phụ thân còn ở tại Odin trấn, Long Tinh Vũ dựa vào sức mạnh cường đại chớp mắt hủy diệt số lớn cường giả ma tộc, kỳ thật chính là dùng Linh Cương phóng ra ngoài, khoảnh khắc giết chết đa số ma tộc. Dĩ nhiên y thông qua Thần Ấn vương tọa tăng mạnh uy lực Linh Cương, nếu không thì không thể làm được trình độ như thế.

Đây là Long Hạo Thần lần đầu tiên đối mặt Linh Cương. Bởi vì trước đây tuy hắn có chiến đấu với cường giả cấp tám, nhưng đó chỉ là ma tộc cấp tám. Cường giả nhân loại cấp tám là lần đầu tiên hắn khiêu chiến.

Chỉ có chân chính trải qua mới đầy đủ cảm nhận Linh Cương đáng sợ, hơn nữa khiến Long Hạo Thần rung động là kỵ sĩ cao to khống chế Linh Cương đã đến trình độ xuất thần nhập hóa.

Hắn lấy Quang Tốc Thiểm thêm vào người kiếm hợp nhất, phối hợp với siêu cấp thần kiếm Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, đánh ra một kiếm uy lực mạnh mẽ. Đổi lại là kỵ sĩ cấp tám khác ở đây, chỉ dựa vào đơn giản Linh Cương thì không thể ngăn cản được. Chính là vị kỵ sĩ cao to này lại có thể đoán ra đòn tấn công của hắn, ngưng tụ Linh Cương vào một điểm, thật sự ngăn cản đòn công kích từ Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán. Kỳ thật mũi kiếm của Long Hạo Thần thậm chí không đâm trúng vào tấm thuẫn.

Tạm dừng chỉ là trong khoảnh khắc, ngay sau đó, Linh Cương bạo tạc như trời sụp đất nứt truyền ra từ bề mặt tấm thuẫn.

là kỹ năng rất đơn giản không cầu kỳ, nhưng phối hợp với Linh Cương thì uy lực không dễ kháng cự.

Long Hạo Thần chỉ cảm thấy mình đâm trúng ngọn núi cao tựa như bỗng sụp đổ. Quang mang vàng lấp lánh chợt lóe, áp lực khủng bố thoáng chốc đánh cơ thể hắn bay ngược ra xa.

Nhưng một kiếm của Long Hạo Thần không phải không có tác dụng. Ít nhất thì hắn đã xé rách khí thế của đối phương, khiến kỵ sĩ cao to muốn tăng khí thế đến tột đỉnh đã thất bại hoàn toàn. Một đòn kia có thể nói là ai cũng không chiếm ưu thế.

Quang mang vàng mở rộng sau lưng, lúc Long Hạo Thần bay ngược ra thì bốn linh cánh toát ra từ phần lưng. Hai linh cánh bên trái bỗng vỗ đập, cả người hắn ở trên không trung làm động tác nghiêng.

Khi thân thể hắn nghiêng thì cái chùy to đã xẹt qua vị trí hắn từng ở đó, không đập trúng mặt đất nhưng chiêu kia trên không trung phát ra tiếng chấn như sấm. Thậm chí ngoài rìa bạo chấn đánh trúng cơ thể Long Hạo Thần, khiến thân thể hắn lăn nhanh hơn.

Mạnh quá! Trong lòng Long Hạo Thần tràn ngập rung động. Hắn cực kỳ tin tưởng năng lực của mình, nhưng mãi đến lúc này mới biết Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ mạnh đến cỡ đó.

Nhưng dĩ nhiên hắn sẽ không vì thế mà nản lòng. Thân thể nghiêng một bên lập tức làm ra động tác ngửa người ra sau, thân thể tạm dừng giữa chừng không trung lộn ngược, có thể nói là trên không trung thay đổi hướng đi.

Cái chùy quét ngang, lần nữa rơi vào chỗ trống. Giây phút này, Kỵ Sĩ Thánh Điện cao to cảm giác mình không thể nắm bắt quỹ tích hành động của Long Hạo Thần, cũng không thể tỏa địch hắn.

Nhưng kỵ sĩ cao to đích thực rất mạnh. Một chùy lần nữa rơi vào chỗ trống, cùng lúc đó một vòng sóng gợn vặn vẹo bỗng khuếch tán từ cái chùy. Loại công kích phạm vi thế này Long Hạo Thần không thể tránh né.

Đây là…

Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn.

Long Hạo Thần từng thấy qua kỹ năng này một lần. Trong phạm vi của Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn, tất cả nguyên tố đều sẽ biến mất trong chớp mắt, dù là ở nơi có Quang nguyên tố cực kỳ đậm đặc cũng như thế. Chỗ quang hoàn này lan ra vừa lúc dính cả Long Hạo Thần, nhưng sẽ không ảnh hưởng đến chính kỵ sĩ cao to.

Quang nguyên tố xung quanh thoáng chốc biến mất khến thân thể Long Hạo Thần tạm dừng. Chính giây phút này, cái chùy to đã quét tới.

Phía sau chùy không có xiềng xích, hoàn toàn là linh lực hư không khống chế. Cường độ linh lực chỉ sợ ít nhất cũng đạt tới đỉnh cấp tám. Long Hạo Thần luôn là gặp mạnh biến mạnh, áp lực càng lớn thì hắn bộc phát ra tiềm năng càng lớn. Tại tình thế bất lợi như vậy, hắn không chút rối loạn, hai tay nắm chặt Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán. Bốn cánh sau lưng giang rộng, kiếm ý ngập rời chớp mắt bộc phát.

Tu La Trảm!

Ngay giây phút Long Hạo Thần phát ra kiếm ý, một tầng sáng trắng kỳ lạ khuếch tán từ người hắn. Xuất hiện một hình ảnh kỳ quái. Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn vặn vẹo lan tới bị tầng sáng trắng từ người hắn kéo lại, Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn hoàn toàn mất đi hiệu quả. Khoảnh khắc này, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán của Long Hạo Thần đã chém vào chiến chùy.

Tiếng sắt thép va chạm chói tai vang vọng trong sân đấu luyện. Lực phản chấn mạnh mẽ khiến thân thể Long Hạo Thần ngửa ra sau, bốn cánh sau lưng vỗ đập, mau chóng kéo giãn khoảng cách với đối thủ. Hắn hiểu rõ, cho dù kỵ sĩ cao to có thể hư không khống chế chiến chùy, nhưng khoảng cách khống chế nhất định là có hạn. Khoảng cách càng xa thì lực khống chế sẽ càng yếu.

Quả nhiên, chiến chùy bay trở lại trong tay kỵ sĩ cao to. Y không đuổi theo Long Hạo Thần, ngược lại cảm thán nói.

"Không tệ, thi triển Nguyên Tố Triệu Hoán cấp bảy phá hủy Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn của ta, khó trách ngươi có gan khiêu chiến Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ, quả nhiên có vài phần cứng."

Long Hạo Thần không nói lời nào, ánh mắt chăm chú nhìn kỵ sĩ cao to. Có thể thấy xung quanh thân thể hắn dâng lên ngọn lửa vàng cùng với Nguyên Tố Triệu Hoán đã hoàn toàn biến thành màu trắng. Ngọn lửa trắng nóng rực dâng lên, Quang nguyên tố tinh thuần khủng bố đang điên cuồng tụ tập hướng hắn. Sau lưng hắn, Quang Minh Nữ Thần như là ở không trung mơ hồ ẩn hiện trôi bềnh bồng.

Mặc dù linh lực của kỵ sĩ cao to vượt xa Long Hạo Thần, nhưng lúc này tốc độ hấp thu Quang nguyên tố của y không bằng hắn. Đây chính là ưu thế của thần quyến giả. So đấu độ thân thiết với Quang nguyên tố, trên thế giới này trừ phi lại xuất hiện một Tinh Quang Thần Thú, nếu không thì ai cũng không thể sánh bằng Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần không động, mặc kệ ngọn lửa trắng quanh người liên tục bốc cháy. Tay trái nhẹ nâng, một luồng sáng lóe sáng trong lòng bàn tay.

Đó là quang mang hỗn hợp màu vàng và xanh. Khi quang mang xuất hiện thì cũng hiện ra một bóng dáng vàng, chính là Nhã Đình.

Nhã Đình là Hợp Thành Linh Lô của Long Hạo Thần, dĩ nhiên thuộc một phần thực lực của hắn. Thanh trọng kiếm thứ hai xuất hiện trong tay hắn đương nhiên chính là Lam Vũ, Quang Phù Dung.

Lam Vũ, Quang Phù Dung cho người cảm giác càng thêm hư ảo, mơ hồ có tiếng rồng ngâm phát ra. Tựa như Long Hạo Thần nắm trong tay không phải thanh kiếm mà là linh hồn hai con rồng.

Hai thanh kiếm đặt ở một bên, Long Hạo Thần tiến vào trạng thái kỳ lạ. Ánh mắt hắn chăm chú mà tĩnh lặng, dường như mọi thứ xung quanh đều không tồn tại, trong mắt hắn chỉ có duy nhất kỵ sĩ cao to.

Kỵ sĩ cao to không mở miệng nữa, khí thế biến càng thêm trầm trọng. Hiển nhiên y cảm nhận được Long Hạo Thần tăng mạnhthực lực. Sự nguy hiểm, kiếm ý mạnh mẽ mà ẩn giấu, khiến y không thể không cẩn thận đối phó.

Nhã Đình thánh thót ngâm xướng chú ngữ, pháp trượng trong tay giơ cao, một luồng sáng vàng kỳ lạ rơi vào người Long Hạo Thần. Đó không phải là Quang Diệu Thiên Địa mà là loại liên tiếp, liên tiếp với bản thể Long Hạo Thần.

Linh cánh sau lưng Long Hạo Thần hơi thu lại, cả người chậm rãi ngã tới trước, ngọn lửa trắng quanh người đột nhiên biến thành sương mù dâng lên.

Súc Thế.

Kỵ sĩ cao to lần nữa cất bước. Lần này bước chân của y rõ ràng biến vội vàng nhiều, nhưng khoảng cách mỗi bước thu nhỏ lại. Bước ra một bước thì mức độ khí thế chỉ tăng chứ không giảm. Vầng sáng sắc vàng ròng cũng dâng lên từ người y. Mỗi bước ra một bước là tầng sáng sẽ càng biến chói mắt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Đây là…Súc Thế trong khi di chuyển?

Súc Thế như vậy là lần đầu tiên Long Hạo Thần trông thấy. Tuy hắn không biết kỵ sĩ cao to làm như thế nào, nhưng có thể khẳng định cách Súc Thế này càng hỗ trợ lớn hơn so với bất động Súc Thế.

Vốn hắn muốn dụ đối phương chủ động tấn công, nhưng lúc này không thể không trước tiên công kích.

Quang Tốc Thiểm lại hiện ra, Long Hạo Thần chớp mắt xuất hiện ở không trung. Lần này hắn không trực tiếp tấn công đối thủ, thân thể bay xéo lên trên. Quang mang vàng chợt lóe, mang theo tia sáng tựa tia chớp, hắn đã tới đỉnh sân đấu luyện. Ngay sau đó, quang mang vàng lại lóe lên, tương đương với luồng sáng vàng thứ nhất, ở trên không trung hoàn thành đường nối tiếp, chớp mắt rơi xuống.

Kiếm ý sắc bén hỗn hợp rồng ngâm ngập trời từ trên không trung giáng xuống.

Lúc này Long Hạo Thần cho kỵ sĩ cao to cảm giác tựa như mưa bụi, trong mưa bụi còn kèm theo sấm sét.

Mưa bụi chính là Lam Vũ, Quang Phù Dung, sấm sét đương nhiên Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán.

Không chỗ không thể xâm nhập, kiếm ý chớp mắt giết chết, trên song kiếm của Long Hạo Thần đều lóe quang mang chói mắt bất thường.

Linh Cương, cùng là Linh Cương, chính là lấy gậy ông đập lưng ông. Mặc dù Long Hạo Thần không có khả năng giống kỵ sĩ cao to dễ dàng khống chế Linh Cương, nhưng vận dụng Linh Cương vào hai thanh trọng kiếm thì hắn có thể làm được.

*Đinh!*

*Xèo xèo xèo xèo*

Một chuỗi thanh âm kỳ lạ vang trong sân đấu luyện. Kỵ sĩ cao to lần nữa nâng lên tấm thuẫn, cả tấm thuẫn đều hiện ra tầng sắc vàng ròng. Sắc vàng ròng không đơn giản là linh lực phủ bề mặt mà tựa như chất lỏng chảy xuôi trên tấm thuẫn. Chất lỏng đó dưới sự công kích của Long Hạo Thần nổi lên từng tầng sóng gợn.

Kiếm ý khủng bố khiến không khí chính giữa hai bên giao chiến bị điên cuồng xé rách. Có thể trông thấy vô số vết nứt đen nhỏ xuất hiện giữa không trung. Sức bật mạnh mẽ đến tột độ khiến linh lực điên cuồng bùng phát, cho nên cả sân đấu đều rung động.

Nhưng mặc kệ lực công kích của Long Hạo Thần mạnh cỡ nào, kiếm ý sắc bén đến đâu, tấm thuẫn đối diện đều không cho vượt qua một bước. Hắn thậm chí không biết kỵ sĩ cao to dùng kỹ năng gì, bởi vì đối thủ phóng kỹ năng hoàn toàn ở bên trong tấm thuẫn, không biểu hiện ra ngoài.

*Bùm!*

Tất cả công kích cuối cùng như là tập trung một chỗ, phát ra tiếng chấn điếc tai. Cơ thể Long Hạo Thần lần nữa bị đẩy ra. Lần này hắn chịu đựng áp lực hiển nhiên càng thêm to lớn hơn trước. Huy Hoàng Thánh giáp trên người phát ra một chuỗi tiếng răng rắc, bị linh lực mạnh mẽ trùng kích có dấu hiệu vỡ nát.

Va chạm giữa cấp tám là khủng bố như vậy đấy. Thế nên trong liên minh có cách nói thế này, chỉ có vũ khí cấp truyền kỳ trở lên mới thích hợp cường giả cấp tám. Nếu không thì vũ khí quá dễ bị hư hao.

Kỵ sĩ cao to có thể dễ dàng ngăn cản thế sao? Từ bề mặt tấm thuẫn có thể nhìn ra được, lần này y không thể hoàn toàn dựa vào phòng ngự hóa giải tất cả kỹ năng công kích của Long Hạo Thần. Bề mặt tấm thuẫn giao nhau hơn mười vết kiếm. Tuy mỗi vết không sâu nhưng đủ chứng minh Linh Cương của y đã không thể bảo vệ tấm thuẫn này.

Không chỉ thế, khi Long Hạo Thần tấn công, kỵ sĩ cao to thậm chí không thể thi triển cái chùy trong tay, phải hết sức tập trung phòng ngự mới ngăn cản được đòn tấn công của Long Hạo Thần!

Long Hạo Thần rung động ngày càng mãnh liệt. Mới nãy hắn đã sử dụng lực lượng Quang Minh Nữ Thần, mỗi đâm ra một kiếm đều là sự kết hợp hoàn mỹ của Quang nguyên tố và kiếm ý. Hắn tự hỏi mình, chỉ riêng phương diện kiếm ý thì chắc không chênh lệch với năm đó Quang Minh Kiếm Thần Dạ Vô Thương bao nhiêu, chẳng qua tu vi không bằng mà thôi. Làm thần quyến giả, hắn sử dụng Quang nguyên tố không phải Dạ Vô Thương có thể so sánh.

Hiện tại hắn lại không thể phá tan phòng ngự của kỵ sĩ cao to. Hơn nữa Long Hạo Thần có loại cảm giác, cho đến giờ phút này, kỵ sĩ cao to chưa dùng hết sức.

Hai đợt công kích toàn lực khiến Long Hạo Thần hơi thở dốc, tuy hiện tại hắn không chút nản lòng. Hít sâu, song kiếm trong tay chậm rãi nâng lên hai bên, quang mang trong mắt càng biến nhu hòa.

Một đoàn sáng tựa như mặt trời dâng lên từ sau lưng hắn. Quang mang chói mắt khiến cả sân đấu đều tràn ngập hào quang khiến người không dám nhìn thẳng.

Quang mang tựa mặt trời này cứ thế nhập vào người Long Hạo Thần, khiến khí thế của hắn liên tục tăng lên. Gần như chỉ vài lần hít thở, ngọn lửa trắng quanh người Long Hạo Thần càng biến dính đặc, bám vào người hắn khiến Huy Hoàng Thánh giáp biến thành màu trắng.

"Đây là…Thần Giáng Thuật?"

Kỵ sĩ cao to bật thốt, trong thanh âm hiện ra vài phần già nua mà trước đó không có.

Y rõ ràng trông thấy bóng ảo xuất hiện sau lưng Long Hạo Thần biến ngưng tụ, dường như có một cô gái đứng sau lưng hắn. Tinh linh có sáu cánh ban nãy thì ở giây phút này biến mất.

Trong hai tay Long Hạo Thần, màu sắc hai thanh trọng kiếm bắt đầu xảy ra biến đổi. Trong tiếng kêu khe khẽ, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán ở tay phải có tầng sáng vàng nhạt bỗng vỡ, màu vàng càng thêm rực rỡ bắn tung ra. Trong quang mang này còn có luồng sáng da cam bắt mắt.

Bên kia, Lam Vũ, Quang Phù Dung lấp lánh quang mang khác hẳn. Màu xanh và vàng đều thu lại, từ trong ra ngoài là màu xanh biếc tràn ngập hơi thở sinh mệnh.

Không sai, chính là xanh ngọc, xanh mơn mởn chảy nước, tựa như mầm non, khoảnh khắc cuốn lấy trọng kiếm. Xanh ngọc tràn ngập sức sống cùng với màu da cam vàng tràn ngập cao ngạo, quang minh, thần thánh khác hẳn nhau. Chính Long Hạo Thần thì khép mắt lại, mái tóc dài màu vàng biến thành trắng đầy hơi thở thần thánh.

Dù cho là kỵ sĩ cao to cường đại, đối với Thần Giáng Thuật thì chỉ là nghe nói qua mà thôi.

Thần Giáng Thuật là loại cấm chú, cấm chú vô cùng mạnh mẽ, mượn lực lượng thần linh chân chính tăng phúc cho mình.

Kỵ sĩ cao to thậm chí không rõ Thần Giáng Thuật là do Quang nguyên tố tinh linh của Long Hạo Thần phóng ra hay do chính hắn làm. Nhưng không thể nghi ngờ là lúc này hắn đang dùng chiêu có uy lực cường đại nhất.

Vang lên một chuỗi tiếng sắt thép chói tai. Có thể thấy, Huy Hoàng Thánh giáp trên người Long Hạo Thần bắt đầu xuất hiện từng mảng vết nứt. Trang bị cấp Huy Hoàng không chịu nổi linh lực cường đại tỏa ra từ người Long Hạo Thần, bắt đầu tự tan vỡ.

Giờ phút này, sức mạnh Long Hạo Thần thể hiện đã sắp tới biên giới cấp chín. Càng khủng khiếp là, kỵ sĩ cao to rõ ràng cảm nhận được, dưới tác dụng của Thần Giáng Thuật, trọng kiếm trong tay hắn bị bức ra uy lực căn bản nhất.

Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán nở rộ ra quang mang chính là cấp sử thi! Màu da cam chỉ thuộc về cấp sử thi.

Lam Vũ, Quang Phù Dung thì màu xanh ngọc cũng là sử thi, nhưng là cấp sử thi do song thuộc tính sinh ra biến dị.

Có thể nói, hai thanh vũ khí đều là báu vật vô giá. Dù là ở trong tay kỵ sĩ cấp tám, chúng nó chưa chắc có thể nở rộ hết quang mang. Hiện giờ, khoảnh khắc này, dường như Long Hạo Thần đã hoàn toàn khống chế chúng nó.

Kiếm ý khủng bố như thực chất muốn xé nát cả sân đấu luyện. Kiếm ý này không còn là truyền ra từ thân kiếm mà bùng phát từ người Long Hạo Thần.

Không cần nghi ngờ, hiện giờ Long Hạo Thần đã tiến vào trạng thái mạnh nhất. Hắn không thể không làm như vậy.

Trải qua hàng loạt thí nghiệm, Long Hạo Thần rõ ràng cảm giác được thực lực kỵ sĩ cao to trước mắt vượt xa chính mình. Cứ tiếp tục chiến đầu, dù có Nhã Đình hỗ trợ thì mình cũng sẽ tiêu hao nhiều linh lực hơn đối thủ. Huống chi đối thủ của mình còn chưa dốc hết sức.

Bởi vậy, Long Hạo Thần muốn thắng được trận so đấu này chỉ có cách duy nhất, đó là được ăn cả ngã về không, dùng sức mạnh lớn nhất của mình chiến đấu.

Hắn không thể thua. Thua nghĩa là ước mơ cùng đồng bạn xây dựng lại đội thành viễn vông. Dù thế nào thì hắn phải dốc sức thử một lần.

Có thể nói, khi hai thanh trọng kiếm trong tay hắn tỏa ra quang mang cấp sử thi, Long Hạo Thần đã bỏ ra tất cả lực lượng tích góp một năm rưỡi nay.

Long Hạo Thần biết Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán là cấp sử thi. Thần kiếm này có phong ấn. Chỉ cần mở ra phong ấn thì mới hiện ra sự sắc bén thật sự. Hơn nữa dù lấy sức mạnh hiện tại của Long Hạo Thần cũng không thể phát huy hết uy lực của nó.

Lam Vũ, Quang Phù Dung đem đến cho Long Hạo Thần sự vui mừng ngoài ý muốn. Hắn không ngờ rằng sau khi không ngừng nuôi dưỡng, trọng kiếm song thuộc tính đã tiến hóa đến trình độ như vậy. Thông qua Thần Giáng Thuật thúc đẩy, nó lại có thể tỏa ra hơi thở của cấp sử thi.

Một thanh tràn ngập uy nghiêm, một thanh tràn ngập hơi thở sinh mệnh, hai trọng kiếm khác nhau cùng cấp sử thi, điều này đối với Trừng Giới kỵ sĩ đã là uy lực vô tận.

Còn về Thần Giáng Thuật, đích thực không phải kỹ năng của Long Hạo Thần hay Nhã Đình, mà là kỹ năng hợp thể của cả hai, hoặc nên nói là linh lô tiến hóa sinh ra kỹ năng.

Nhã Đình không ngừng tiến hóa và hợp thành, tăng sức mạnh, bản chất cũng không ngừng biến đổi, lại thêm vào thể chất Thần Quyến Giả của Long Hạo Thần. Một năm minh tưởng sâu khiến độ phù hợp giữa họ đạt đến hoàn mỹ. Do đó chân chính có thể dẫn động Thần Giáng Thuật. Đương nhiên lấy thực lực trước mắt của họ, chỉ có thể ra một lần Thần Giáng Thuật. Hiện giờ không cần nghi ngờ, một kích kia đã tới trình độ cấp chín!

Kỵ sĩ cao to vung lên tay phải, quăng tấm thuẫn sang bên. Một luồng sáng da cam đậm lóe trên bàn tay y, thay thế tấm thuẫn cũ là một tấm thuẫn nhỏ xinh đường kính chỉ khoảng một mét. Rất rõ ràng, đối mặt Long Hạo Thần ở trạng thái này, y không thể tiếp tục giấu giếm thực lực. Xuất hiện trong tay y rõ ràng là tấm thuẫn cấp sử thi.

Cung bước, ngưng thần. Kỵ sĩ cao to làm ra động tác đơn giản. Lúc này ngọn lửa sắc vàng ròng trên người y lại lần nữa đổi màu, luồng sáng vàng xanh kỳ lạ phát ra từ người y. Màu vàng xanh hỗn hợp với tấm thuẫn da cam, một tầng sáng xuất hiện trước mặt y.

Phạm vi tầng sáng này không lớn lắm, chỉ vừa đủ bao phủ chính kỵ sĩ cao to. Sau khi phát ra tầng sáng này, dường như kỵ sĩ cao to biến thành pho tượng, hơi thở hoàn toàn dung hợp với tầng sáng.

Long Hạo Thần động. Thần Giáng Thuật cho hắn lực lượng mạnh thật nhưng tác dụng phụ cũng lớn.

Bóng dáng màu trắng ngà không hóa thân thành Quang Tốc Thiểm, bởi vì hắn không còn năng lực làm ra kỹ năng nào khác tăng phúc cho mình.

Đôi trọng kiếm tuyệt đẹp trên không trung đan nhau, làm ra Thập Tự Trảm uy lực mạnh nhất, màu xanh ngọc và hồng kim trên không trung thành đường vạch kỳ lạ, bay thẳng tới màn quang mang hỗn hợp xanh vàng và da cam.

Giây phút này, Long Hạo Thần thậm chí kiềm không được kiếm ý, cả sân đấu bởi vì khí thế kinh khủng mà rung rinh. Có thể thấy dù là trần thiết, vách tường hay mặt đất đều mau chóng nứt rạn, pháp trận phòng ngự từng cái tan vỡ.

Đây mới chỉ là bị khí thế ảnh hưởng!

*Bóc!*

Một thanh âm hơi kỳ quái vang lên từ tầng sáng. Công kích và phòng ngự hoàn toàn do linh lực ngưng kết thành ở chớp mắt này tách ra.

Con ngươi của Long Hạo Thần co rút lại cỡ mũi kim. Khoảnh khắc hai bên va chạm công và phòng, hắn đã suy đoán thực lực của kỵ sĩ cao to không phải cấp tám mà là cấp chín. Bởi vì tầng sáng này nương nhờ không chỉ là trang bị cấp sử thi, mà là do phóng ra Linh Cương!

Cấp chín, vị Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ này lại là cấp chín.

Long Hạo Thần rốt cuộc hiểu mình quá mức tự tin. Đúng vậy! Trong Bí Ngân Cơ Tòa kỵ sĩ không thiếu kỵ sĩ cấp tám, trong Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ vì sao không có kỵ sĩ cấp chín? Dù sao không phải mỗi một kỵ sĩ cấp chín đều được Thần Ấn vương tọa thừa nhận!

Thua, Long Hạo Thần biết mình đã thua. Tu vi càng mạnh thì hắn càng cảm nhận được sự chênh lệch giữa cấp tám và cấp chín. Nếu đối phương là cường giả ma tộc cấp chín, có lẽ mình còn cơ hội cùng đối phương lưỡng bại câu thương. Nhưng đối phương lại là Thủ Hộ kỵ sĩ cấp chín có tấm thuẫn cấp sử thi. Loại phòng ngự thế này không phải hắn có thể phá được, dù hiện tại hắn có hai bộ trang bị cấp sử thi thì cũng thế thôi.

*Lách cách!*

Trong hai tiếng nổ nặng nề trầm đục, vách tường cả sân đấu cũng hai lần nổ tung, vô số mảnh vỡ bức tường bắn tung tóe.

Khiến Long Hạo Thần và kỵ sĩ cao to rung động là, tầng sáng màu xanh vàng và da cam do Linh Cương tạo thành bắt đầu tan vỡ, vô số vết nứt hiện ra mặt trên.

Bên kia, Long Hạo Thần phát ra Thập Tự Trảm, hai luồng sáng đỏ và xanh khác nhau không ngờ dung hợp. Không sai, cả Thập Tự Trảm bắt đầu xoay tròn, hai luồng sáng bắt đầu ở trung tâm giao nhau tiến hành sự dung hợp quái dị.

Đây không phải do Long Hạo Thần khống chế mà là hai luồng năng lượng kỳ lạ tự sinh ra. Chính giữa chỗ chúng dung hợp xuất hiện màu đen, màu đen kỳ lạ vô cùng, tràn ngập hơi thở thâm sâu. Trong màu đen còn có quang mang xanh nhạt, tựa như bình minh sắp hiện ra.

Lúc này Long Hạo Thần đã tiêu hao linh lực gần hết, nhưng dù là vậy thì hắn vẫn bản năng nâng hai tay lên. Song kiếm sớm bởi vì không có đủ linh lực chống đỡ mà biến mất. Trên cánh tay trái, quang mang da cam bỗng nhiên lóe lên, Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn bảo vệ cả thân thể sau lưng hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.