Uy lực Thánh Dẫn Linh Lô trong khoảnh khắc này hiện rõ ràng. Đao phong xanh đen từ trên trời giáng xuống bị Thánh Dẫn Linh Lô ảnh hưởng Bối Tháp Phi Ma, cưỡng bức ngoặt thẳng hướng Long Hạo Thần. Khi nó ngoặt lại, cách Trương Hải Vinh không tới năm mét.
Thánh Linh tấm thuẫn hộ thân.
*Đinh!*
Một tiếng vang cực lớn, Long Hạo Thần bị bức té từ trên trời xuống.
Trong trạng thái Đột Kích, hắn không cách nào sử dụng Thần Ngự Thuẫn. May mắn đó chỉ là Bối Tháp Phi Ma bình thường, Long Hạo Thần rơi xuống đất nhưng không chịu thương.
Bối Tháp Phi Ma bị Thánh Dẫn Linh Lô ảnh hưởng, nháy mắt đáp xuống, mười ánh sáng xanh đen lấp lánh tập trung hướng Long Hạo Thần.
Bối Tháp Phi Ma đáng ghét nhất ở chỗ tốc độ công kích. Phong chúc phúc khiến nó mặc kệ là bay vẫn là công kích, tốc độ không gì bì nổi. Hơn nữa nó dùng chính là kỹ năng thiên phú, hầu như nháy mắt. Lực công kích lại mạnh, tất cả công kích đều có song chúc phúc. Bình thường từ không trung phát động công kích.
Ánh sáng đỏ chợt từ người Long Hạo Thần tràn ra. Đó là Nguyên Tố Thuẫn của Lâm Hâm. Ma pháp phòng ngự của y chẳng những mạnh, hơn nữa có Hỏa Vân Tinh, tốc độ thi pháp cực nhanh.
Tiếng kêu chói tai không ngừng phát ra trên không trung. Phong đao của Bối Tháp Phi Ma bị Hỏa Nguyên Tố Thuẫn chống đỡ.
Bối Tháp Phi Ma không ngốc, có được truyền thừa, trí tuệ chúng không thấp. Mắt thấy tình huống không tốt, con Bối Tháp Phi Ma này vỗ hai cánh, định bay lên trời chạy trốn.
Đáng tiếc nó trốn không thoát.
Khi nó lao xuống công kích Long Hạo Thần đã tiếp cận cự ly hai mươi lăm mét. Nguồn: https://trumtruyen.vn
Thánh Dẫn Linh Lô, phát động Khiên Dẫn.
Đều là cấp năm, Thánh Dẫn Linh Lô đương nhiên không cách nào kéo Bối Tháp Phi Ma xuống, nhưng đủ khiến nó ngừng lại.
Một tấm thuẫn khổng lồ phát ra ánh sáng lãnh liệt bay lên không trung. Một cái chùy lóe sáng thánh quang từ bên cạnh ập tới.
Thân thể Bối Tháp Phi Ma phát ra ánh sáng xanh đen, định ngăn cản hai đòn tấn công này.
Nhưng Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên lần này hầu như dùng hết sức.
Trong tiếng nổ chấn động, Bối Tháp Phi Ma phát ra tiếng kêu thê thảm, cánh trái gãy một nửa.
Thánh Quang Chùy của mục sư đối với ma tộc tổn thương rất lớn. Trực tiếp hủy diệt phòng ngự của Bối Tháp Phi Ma. Mà Cự Linh Thần tấm thuẫn của Vương Nguyên Nguyên là dễ dàng chặn sao? May là Bối Tháp Phi Ma cũng da dày thịt béo, chỉ là gãy nửa cánh. Nhưng gãy nửa cánh khiến nó không cách nào bảo trì cân bằng, bỗng chốc rơi xuống đất.
Ánh sáng ám kim phóng lên cao. Trương Hải Vinh từ trong kinh ngạc tỉnh lại. Chỉ thấy cô gái ít lời sau lưng Long Hạo Thần gậy trúc gõ trên mặt đất, cây gậy bẻ cong trong chớp mắt cả người nhảy lên cao hai mươi mét. Ngay sau đó sắc ám kim huyễn ảnh chớp lóe trên không trung. Bóng dáng kia cùng với Bối Tháp Phi Ma từ trên trời rơi xuống.
Không để Bối Tháp Phi Ma rơi xuống đất, Lâm Hâm cầm Hỏa Vân Tinh giơ lên, một vòng hỏa diễm bao trùm thi thể Bối Tháp Phi Ma kéo giật ngược, ngay sau đó đồng dạng biến mất trong trữ vật nhẫn khủng bố của y.
Đằng sau động tĩnh lớn như vậy, các chiến sĩ tinh nhuệ mặc giáp vừa mới gia nhập chiến trường nhịn không được ngoái nhìn. Mắt thấy một con Bối Tháp Phi Ma cứ như vậy chết đi, bọn họ đều chấn kinh.
Những người đó trực thuộc bình thường bộ binh doanh? Bộ binh doanh khi nào thì có ma pháp sư và cả thích khách?
Nhám Long Hạo Thần lúc này đã đi theo Trương Hải Vinh và các chiến sĩ bộ binh doanh nhất lui xuống. Đám bộ binh nhìn họ ánh mắt đã biến đổi, thêm vài phần kính sợ.
Vì có đám Long Hạo Thần gia nhập, hôm nay bộ binh doanh nhất giảm mạnh tỷ số thương vong, chết trận chỉ hơn mười người, bị thương không quá năm mươi người. Điều này trước giờ chưa từng có. Nên biết rằng trên chiến trường giảm quân số toàn là bộ binh cấp thấp bọn họ.
"Anh em, cảm ơn." Trương Hải Vinh vỗ bả vai Long Hạo Thần, hào sảng cười to.
Long Hạo Thần nói.
"Chúng tôi là thân binh của ngài, bảo hộ ngài là chức trách của chúng tôi."
Trương Hải Vinh sâu trầm nhìn hắn, giơ ngón cái, mang theo bộ binh lùi khỏi đầu tường. Lúc bọn họ đi, còn có thể nhìn thấy trên bầu trời thêm từng đoàn ánh sáng vàng, ít nhất có trên trăm kỵ sĩ cưỡi tọa kỵ phi hành gia nhập chiến trường. Bọn họ mục tiêu chính là Bối Tháp Phi Ma tộc Mã Khả Tây Á Tư mà đám Long Hạo Thần vừa mới giết một con.
Nhóm Long Hạo Thần tuyệt không chú ý đến, lúc họ rời khỏi đầu tường, thành lâu có một đôi mắt xinh đẹp cảm xúc phức tạp đuổi theo sau lưng họ, cho đến khi bóng dáng họ hoàn toàn biến mất.
Trên thành lâu, Thánh Linh Tâm mặc nhung trang đứng chính giữa, ánh mắt uy nghiêm. Không ngừng ra lệnh, toàn bộ Khu Ma quan tựa như bánh răng tỉ mỉ cao tốc vận chuyển. Làm ra một loạt bố trí kháng cự đợt tấn công điên cuồng của đại quân ma tộc.
Có hơn một ngàn một trăm ma pháp sư phân thành mười tổ. Dưới sự chỉ huy của Lam Nghiên Vũ liên tục phóng ma pháp. Sau khi phóng xong thì lùi ra sau tích góp ma lực. Còn có chuyên môn hai mươi Thủ Hộ kỵ sĩ phóng ra Tụ Linh quang hoàn giống Long Hạo Thần vừa nãy làm để hỗ trợ họ.
Có ma pháp sư và Ma Đạo đại pháo hỏa lực oanh kích, ma tộc công thành tổn thất thảm trọng.
Cùng các chiến sĩ tinh nhuệ xuất hiện tại Khu Ma quan, còn có một đội đặc thù số lượng ba ngàn người. Bọn họ cũng mặc bì giáp nhẹ, mỗi người trong tay nắm dao găm, đi phía trên đầu tường. Khi phát hiện có cường đại ma tộc xông lên đầu tường, lập tức hỗ trợ chiến sĩ tinh nhuệ đánh lén.
Đây là lực lượng trực thuộc Thích Khách Thánh Điện. Cũng chỉ có Thích Khách Thánh Điện mới có thể đồng thời triệu tập số lượng thích khách cao cấp nhiều như vậy. Tu vi đám thích khách này ít nhất hơn cấp bốn. Bọn họ chính là trụ cột vững chắc của Khu Ma quan.
Đi xuống Khu Ma quan, Trương Hải Vinh dẫn theo đám thuộc hạ mau chóng trở về doanh trại. Người bị thương đưa đi chữa trị. Người chết hoàn tất đăng ký, sau đó do hậu cần phụ trách vận chuyển hỏa thiêu.
"Trở lại tranh thủ thời gian nghỉ ngơi. Trời mới biết đám chó chết kia công kích kéo dài bao lâu, nói không chừng lát nữa chúng ta lại phải leo lên chiến trường. Giải tán!"
Nhóm bộ binh có trật tự giải tán, tự trở lại doanh trại của mình. Đa số người khi rời đi nhịn không được nhìn tiểu đội bảy người sau lưng Trương Hải Vinh. Rất nhiều binh sĩ đều hướng họ giơ ngón cái. Đặc biệt là các chiến sĩ được Hàn Vũ và Lâm Hâm tăng phúc, bảo hộ.
Long Hạo Thần ưỡn ngực, lúc này trong lòng hắn như có ngọn lửa thiêu đốt. Đúng vậy! Chỉ có chân chính trải qua chiến tranh, mới cảm nhận được chiến tranh tàn khốc và tình đồng loại. Các chiến sĩ không có dùng ngôn ngữ biểu đạt cái gì, nhưng họ ra hiệu và ánh mắt đã nói rõ rất nhiều điều. Long Hạo Thần biết, Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ trải qua một trận chiến này, chân chính được chiến sĩ doanh nhất thừa nhận.
Trương Hải Vinh xoay người nhìn bảy người Long Hạo Thần, cười nói.
"Các người giỏi lắm. Hãy trở về tắm rửa rồi nghỉ ngơi sớm đi. Trên chiến trường không nói trước được điều gì, không chừng mới nghỉ không lâu lại phải xung phong rồi. Từng có trận thảm chiến đánh bảy ngày bảy đêm, quân chúng ta giảm đến không đủ một vạn mới đánh lùi được đại quân ma tộc. Nhưng lần đó ma tộc cũng tổn thất thảm trọng, có hơn ba tháng không tiếp tục quấy nhiễu chúng ta. Nghe nói lần đó riêng là cường giả cấp tám, hai bên chịu tổn thương lên tới hai mươi người."
"Vâng, doanh trưởng." Long Hạo Thần chào theo nghi thức quân đội, rõ ràng tiêu chuẩn hơn trước.
Trương Hải Vinh khẽ thở dài.
"Các người nếu là chiến sĩ doanh nhất của tôi thì tốt biết mấy. Nhưng chỉ sợ chúng ta sẽ không ở chung lâu đâu." Nói xong câu đó gã xoay người đi, trong mắt tràn ngập tiếc nuối. Nhưng gã cũng biết, không thể giữ lại tinh anh Săn Ma Đoàn.
Mỗi một doanh trại đều có một gian chuyên dùng rửa mặt súc miệng. Kỳ thật cần rửa ráy chỉ có Long Hạo Thần, Tư Mã Tiên và Vương Nguyên Nguyên, ba người là xung phong mà. Còn lại bốn người trên cơ bản toàn thân không dính vết bẩn gì.
Ưu tiên phụ nữ. Người thứ nhất dĩ nhiên là Vương Nguyên Nguyên, tiếp đó là Tư Mã Tiên. Làm đoàn trưởng, Long Hạo Thần là người cuối cùng rửa. Hắn bảo mọi người trước đừng nghỉ ngơi, có lời muốn nói.
Ba người rửa xong, đóng cửa lại, Long Hạo Thần nói.
"Hôm nay chiến đấu trên thành, trình độ ăn ý giữa mọi người đã tăng cao. Tôi có hai sự kiện muốn thương lượng với mọi người. Việc thứ nhất liên quan đến phục tùng mệnh lệnh. Dù sao chúng ta ở trong quân danh, nghe lệnh là yếu tố đầu tiên của quân nhân. Một khi chúng ta vi phạm mệnh lệnh, dù có giết nhiều kẻ địch, chỉ sợ sẽ khiến quân đội bất mãn. Cho nên mong mọi người kiềm chế một chút."
Dù sao Long Hạo Thần tuổi còn nhỏ, hơn nữa thời gian làm đoàn trưởng không dài. Mọi người tuy càng lúc càng khâm phục hắn nhưng còn chưa chân chính hình thành uy quyền. Bởi vậy khi nói chuyện hắn chú ý chừng mực, cố gắng nhẹ nhàng một ít.
Tư Mã Tiên sờ đầu trọc, nói.
"Vừa nãy giết hăng quá, tôi sẽ kiểm điểm."
Vương Nguyên Nguyên liếc hắn, nói.
"Quân lệnh gì tôi không quan tâm, nhưng tôi nghe cậu, Hạo Thần."
Biểu hiện trên chiến trường của Long Hạo Thần mọi người đều thấy rõ. Vì đoàn đội, hắn từ bỏ sử dụng năng lực Trừng Giới kỵ sĩ. Hơn nữa luôn thông qua Tụ Linh quang hoàn giúp mọi người khôi phục linh lực, tất cả đều ưu tiên chu toàn mọi việc, càng lúc càng có bộ dáng trụ cột đoàn đội. Cả đội không khí rất tốt, tuy Vương Nguyên Nguyên tính cách mạnh mẽ nhưng đối với thiếu niên nhỏ hơn mình mấy tuổi vẫn là rất tín phục.
Trần Anh Nhi thè lưỡi nói.
"Tôi chỉ có một năng lực, không nghe lệnh cũng không được!"
Ba người trước sau tỏ thái độ, còn về Thải Nhi, Hàn Vũ và Lâm Hâm đương nhiên không cần đề cập.
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
"Cảm ơn mọi người. Thật ra tôi suy nghĩ kỹ rồi, lần này chúng ta tới Khu Ma quan rèn luyện có ba tháng thời gian. Đó cũng là quá trình Tân Săn Ma Đoàn của chúng ta dung hợp. Sau đó khi rời đi, chắc quân đội Khu Ma quan sẽ cho chúng ta điểm đánh giá. Mặc kệ chúng ta biểu hiện giỏi cỡ nào, một khi không nghe theo mệnh lệnh, có khả năng sẽ khiến quân đội đánh giá thấp, vậy không có lợi cho việc tranh đoạt thứ hạng thi đấu đoàn đội."