Thần Giới Đại Chiến

Chương 22: Kỳ Thi Đầu Vào 3




Tối hôm đó!
Hống!!
Một tiếng rống vang lên vang vọng khắp khu rừng. Ngô Thiên ba người lúc này đang đứng trên đỉnh núi quan sát. Chỉ thấy bên dưới có một bầy sinh vật vô cùng dữ tợn lao đến những chiếc hang động được Theos tạo sẵn lúc sáng.
“Quả nhiên đúng như dự đoán đó là vào ban đêm mới thật sự là địa ngục. Đây là khoảng thời gian Ác Ma hoạt động mạnh nhất cùng với một số loài mãnh thú cấp cao chính thức đi săn mồi.
Tuy rằng đây là cuộc thi về trí tuệ nhưng nó cũng bao gồm thực lực. Không phải ai cũng có khả năng sống sót qua được 4 ngày này. Nếu tôi đoán không sai thì vào buổi tối số lượng người chết sẽ thuộc cấp số nhân.” Ngô Thiên nói.
“Phải, nhưng tuy rằng bọn chúng là nguy hiểm nhưng không chỉ với con người mà còn đối với những loài vật khác nữa. Nên biết toàn bộ những con chúng ta gặp hôm nay đều trong trạng thái đói khát. Có lẽ học viện cố tình khiến bọn chúng như vậy để khiến cho kỳ thi khó hơn nhưng lại quên mất việc bọn chúng có thể tấn công lẫn nhau.” bên cạnh Theos cũng cười nói.
Quả nhiên không lâu sau đó phía dưới các hang động bắt đầu truyền đến những âm thanh đánh nhau.
“Đây chính là một cái bẫy vĩnh cửu. Vì khi những sinh vật đầu tiên chết đi thì máu bọn chúng sẽ trôi về cùng một chỗ khiến cho mùi máu càng thêm nồng nặc và thu hút thêm những loài khác. Khi bọn mới đến thì sẽ lần nữa tấn công nhau và cứ thế mà lập đi lập lại.” Lala che miệng cười khẻ nói.
“Cho nên trừ phi có những loài đặc biệt mạnh mẽ đến nếu không thì chúng ta không cần lo lắng.” Ngô Thiên nói.
Ba người sau đó liền riêng phần mình trở về chỗ của mình. Mỗi người đều có nơi nghỉ ngơi riêng. Dĩ nhiên cạm bẫy là không thể thiếu.
Tin tưởng nhau?
Điều đó chắc chắn là không bao giờ xảy ra. Bây giờ ba người đều là thuộc về lợi dụng lẫn nhau cho nên việc đâm sau lưng nhau đều là thuộc về phạm vi tính trước của ba người nên đừng nhìn cả ba có thể phối hợp mà hiểu lầm. Đối với những người thông minh và tham vọng thì lật mặt sẽ là chuyện như cơm bữa mà thôi.
Trong khi đám người đang loay hoay sinh tồn thì lại có hai người đứng lại trên bầu trời mà quan sát bọn họ.
“Quả nhiên năm nay có vài hạt giống khá tốt.” Tổng Thanh Tra vẫn giữ nụ cười hiền từ trên mặt.
“Phải, hơn nữa có một số hạt giống đặc biệt vượt trội.” Phó Thanh Tra nhìn bảng báo cáo nói.
“Có ai phát hiện ra chúng ta không?” Tổng Thanh Tra hỏi tiếp.
“Có, nhưng chỉ có 4 người.” Phó Thanh Tra gật đầu nói.
“Vậy sao? Đặc biệt chú ý bọn họ.”
“Vâng!”
“Đúng rồi, năm nay có kẻ nào là ứng cử viên cho Vương không?” Tổng Thanh Tra bỗng nhiên nói.
Phó Thanh Tra nghe vậy thì lắc lắc đầu. Tổng Thanh Tra thấy vậy thì thở dài nói:
“Haiz, nếu vậy thì thật đáng tiếc. Nếu như năm nay có ứng cử viên của Vương thì sẽ lại có một trận đánh lớn đây.”
“Tổng Thanh Tra, ta thấy ngài dường như rất hứng thú với việc các học viên đánh nhau nhỉ?” Phó Thanh Tra nói.
“Hahaha, chẳng phải điều đó rất thú vị sao. Bởi vì mỗi lần bọn nhóc đánh nhau đều khiến cho học viện long trời lở đất.” Tổng Thanh Tra cười lên nói.
Phó Thanh Tra nghe vậy thì lắc đầu thở dài.
Trong khi đó bên dưới có vô số người đang liên tục chết dưới tay của Mãnh Thú và Ác Ma. Nhưng mà cũng có một số kẻ lại có thể xử lý Ác Ma và Mãnh Thú vô cùng dễ dàng. Hơn nữa cũng có một số kẻ chỉ đơn giản là đặt bẫy sau đó ngồi hưởng thụ mà thôi.
Những ngày sau đó đối với nhóm người Ngô Thiên tới nói là vô cùng thoải mái. Vì thỉnh thoảng cái bẫy của bọn họ mới bị những loài mạnh mẽ quấy phá cho nên cả ba người số lần ra tay rất ít thậm chí có thể nói là chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Và rồi ngày thứ tư cuối cùng đã đến.
“Hiện nay chỉ còn lại hơn 30 phút nữa thôi thì kỳ thi sẽ chấm dứt.” Ngô Thiên cười nói.
“Đúng vậy, không lâu nữa thôi chúng ta sẽ vượt qua kỳ thi này.” Theos đứng bên cạnh cũng cười nói.
“Đây có lẽ là lần dễ dàng nhất nhỉ.” Lala cũng nở nụ cười khẻ.
Bay người bây giờ đang đứng trên một vách đá. Phía xa xa là những tia sáng đầu tiên của một ngày mới dần xuất hiện. Khi mặt trời mọc lên hoàn toàn thì cũng chính là lúc mà kỳ thi đầu vào chấm dứt.
“Nếu vậy.....chúng ta chỉ còn một việc phải làm thôi nhỉ?” Theos cười nói.
Ngô Thiên và Lala nghe vậy thì nở một nụ cười.
Phanh!!!!
Một âm thanh cực lớn vang lên, theo sau đó là khói bụi mù mịt. Khi mà khói bụi biến mất thì ba người hiện ra với tư thế hoàn toàn khác biệt.
Lúc này Lala đã mặc vào Băng Giáp, Theos thì nắm chặt thanh trọng kiếm trong tay. Mục tiêu của cả hai đều cùng lúc là Ngô Thiên, dĩ nhiên một bên khác cả hai đều phòng thủ đòn đánh của đối phương.
Mũi thương và mũi kiếm của cả hai đã bị một lớp tường băng trước mặt Ngô Thiên chặn lại và trên cổ của cả hai lại xuất hiện hai mũi kiếm của những người còn lại.
“Thì ra chúng ta đều có chung mục đích nhỉ?” Lala cười nói.
“Hahaha, quả nhiên không có ai là không nhận ra nhỉ?” Theos cũng cười nói.
“Đúng vậy, số lượng những kẻ hiểu được ý nghĩa của bài kiểm tra đã cao hơn 200 người. Nhưng mà trong khi đó thì Trưởng, Tướng và Sư tổng cộng lại chỉ có 120 vị trí. Cho nên nếu muốn chắc chắn vượt qua thì chỉ có một lựa chọn!” Ngô Thiên nở nụ cười lạnh nói.
“Đó chính là giết hết những kẻ có khả năng vượt qua kỳ kiểm tra!” Cả ba đồng thanh nói một cách điên cuồng!
Ầm!!!
Một vụ nổ khác hiện ra và ba người lao vào đánh nhau. Bởi vì Ngô Thiên bất lợi về thể chất nên hắn là kẻ đầu tiên lui lại. Lala và Theos đều hiểu được điều đó nên mục tiêu ưu tiên của họ đều là Ngô Thiên.
Ngô Thiên thấy vậy thì cười lạnh. Ý nghĩ của hắn liền động một cái. Chỉ thấy Lala bỗng nhiên bị trượt chận nghiên ra phía sau. Trong tích tắc lưỡi kiếm của Theos đã xuất hiện ngay trước mặt Lala
Phanh!!
Nhưng đòn tấn công của Theos lập tức bị chiếc Khiên Băng của Lala chặn lại. Nên nhớ rằng họ hiện nay là kẻ địch chứ không phải đồng bạn cho nên nếu có cơ hội thì họ sẵn sàng xử lí ngay kẻ bên cạnh.
Phanh!!
Ngay lúc này một khối băng trụ liền xuất hiện ngay trên bầu trời và rơi thẳng xuống chỗ hai người. Nhưng rất nhanh hai người đã toàn thân không vết xước lao ra.
“Tuy rằng bất lợi về thể chất nhưng là khả năng tư duy của ngươi là vô cùng đáng sợ đấy.” Theos cười lạnh nói.
“Còn ngươi tuy rằng bề ngoài lộ ra luôn luôn là một kẻ ngốc thích nói nhiều nhưng bên trong lại là một con rắn động sẵn sàng đột kích kẻ bên cạnh bất cứ lúc nào!” Ngô Thiên cũng cười lạnh nói.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ba người liên tục tấn công lẫn nhau và mỗi chiêu đều là sát chiêu. Ban đầu cả ba quyết định đi chung với nhau ngoại trừ có thể phối hợp ra thì còn có một nguyên nhân khác vô cùng quan trọng.
Đó là thực lực ba người không chênh lệch nhiều. Điều đó giúp cho bản thân họ vừa có thể vượt qua được bốn ngày khó khăn hơn nữa còn dễ dàng hơn để xuống tay. Đơn giản là vì ai cũng có con bài tủ của mình.
Vụt!!
Cả ba lần nữa tách ra và vẫn chưa có vết thương nặng nào trên người.
“Hahaha! Nếu như các ngươi là người ở Đế Quốc của ta thì ta nhất định sẽ chiêu mộ cả hai xuống dưới trướng của mình.” Theos cười lớn nói.
“Đúng vậy, nếu có hai người như các ngươi phụ trợ thì Đế Quốc rất nhanh sẽ được ta nắm trong tay!” Lala cũng cười nói.
“Vậy sao? Thật vinh hạnh khi được trọng dụng nhỉ? Nhưng mà rất tiếc, chúng ta kết thúc tại đây thôi. Không đúng, phải nói là ta sẽ kết thúc cả hai.” Ngô Thiên cười dữ tợn nói.
Trên tay hắn liền xuất hiện một huyết cầu. Lala và Theos thấy vậy cũng liền cười lạnh. Cả ba người lúc này đều có một nhận thức chung đó là sử dụng một chiêu chấm dứt cả hai người còn lại. Ba cột sáng với ba màu sắc khác nhau liền phóng lên trời.
Vụt!!
Cả ba liền lao vào nhau. Nhưng mà khoảng khắc trước khi cả ba chạm vào nhau thì một bóng người đã xuất hiện!
Phanh! Phanh! Phanh!
Ầm!!
Cả ba người đều bị một đòn đánh cho nằm sát xuống mặt đất.
“Thời gian kết thúc! Kỳ thi đầu vào chính thức khép lại!” Phó Thanh Tra lên tiếng nói.
“Ể? Qua 30 phút rồi sao?” Theos ngẩng đầu lên kinh ngạc nói.
“Không thể nào? Chúng ta vẫn chưa đánh lâu đến vậy......!” nói đến đây Lala bỗng nhiên dừng lại sau đó hướng ánh mắt về phía Ngô Thiên đã ngồi dậy từ lúc nào.
Thấy ánh mắt của Lala thì Ngô Thiên liền cười lên nói:
“Thế nào? Có phải trong mấy ngày qua mọi sự tính toán chính xác của ta đã khiến cho các ngươi hình thành một tâm lí rằng mọi thông số ta đưa ra đều chính xác đúng không?”
“Thì ra ban nãy là ngươi đã lừa bọn ta!” Theos kinh ngạc nói.
“Hahaha, dù sao cũng sắp tạm biệt nhau rồi nên ta tặng cho các ngươi món quà cuối cùng này!” nói đến đây đây Ngô Thiên liền thay đổi thành khuôn mặt cười lạnh sau đó nói tiếp:
“Hãy nhớ rằng, trong chiến trận, tâm lý luôn luôn nắm vai trò chủ chốt. Nếu như các ngươi bị người khác nắm lấy tâm lý thì xin chúc mừng, các ngươi ngươi đã sẵn sàng nằm trong quan tài rồi.”
Nghe đến đây Lala và Theos không hiểu được mà cảm thấy được một cơn lạnh lẽo chạy dọc sống lưng. Đây là lần đầu tiên cả hai thấy một kẻ đáng sợ đến vậy. Thậm chí có thể nói rằng ngay từ lúc cuộc thi bắt đầu thì tên Ngô Thiên này chưa bao giờ ngừng tính toán qua.
Một sự tính toán vô hạn không bao giờ ngừng lại, biểu cảm trên gương mặt hoàn toàn trái ngược với mọi sự suy tính trong đầu khiến cho kẻ khác luôn hiểu lầm rằng đã vượt lên được hắn nhưng lại không biết khi có ý nghĩ đó trong đầu thì ngươi đã hoàn toàn bị hắn bỏ qua.
Kẻ này....!
Hắn tử tế hơn bất cứ ai nhưng lại tham lam hơn bất cứ ai!
Nếu như đưa cho một kẻ như thế nắm giữ quyền lực thì sẽ kinh khủng đến mức nào.
“Đủ! Bây giờ các ngươi hãy chờ ở đây, nếu như được gọi tên thì các ngươi chính thức vượt qua kỳ thi!” Phó Thanh Tra nói.
Sau đó hắn nhìn Ngô Thiên một cái rồi liền biến mất tại chỗ. Ngô Thiên mỉm cười, hắn chậm rãi đứng dậy sau đó đi về phía vách đá rồi ngồi xuống. Lúc này Lala và Theos đã không còn lí do gì ra tay nên cả hai cũng muốn nhìn xem thử Ngô Thiên định làm gì.
Ngô Thiên không cố kỵ gì cả mà bắt đầu một cái ấn.
U! U! U!
Bỗng nhiên vô số tiếng than khóc vang lên. Từ những hang động bên dưới mắt đầu xuất hiện vô số những dùng Huyết Khí bốc lên. Sau đó Lala và Theos còn nhìn thấy khắp khu rừng có vô số linh hồn xuất hiện.
“Chẳng lẽ hắn định....!” Lala dường như cũng đã đoán ra được điều gì!
Chỉ thấy những linh hồn kia bắt đầu tụ lại chỗ này và chui vào trong những hang động phía dưới. Ấn pháp trong tay Ngô Thiên lần nữa thay đổi. Trong miệng của hắn xuất hiện vô số chú ngữ.
Xíu!!
Phía dưới từ những hang động đó liền xuất hiện những dòng máu nối các hang động lại với nhau.
“Trận Pháp! Chẳng lẽ ngay từ đầu hắn đã lợi dụng ta để lại nên kế cấu của Trận Pháp này sao?” Theos cắn răng nói.
Sỉ nhục!
Đây là lần đầu tiên hắn cả thấy sỉ nhục lớn đến vậy. Chẳng những bị lừa gạt hơn nữa còn bị lợi dụng. Điều này đã khiến cho Theos bắt đầu nhận thức được bản thân hắn chỉ là một trong số những người đặc biệt mà thôi chứ không có nghĩa là người duy nhất.
“Tụ hồn nhất trận - hồn ngục phiên thiên - hồn thiên quy tụ!” Ngô Thiên chậm rãi đọc lên!
Ú!!!!
Một tiếng thanh khóc mang theo vẻ thống hận cực độ vang lên. Sau đó một hắc dịch từ dưới những hang động đó bay lên và tụ lại ngay trước mặt Ngô Thiên. Ngô Thiên liền thấy ra một chiếc ấm trà.
Đúng vậy, là một chiếc ấm trà!
“Hỗn Loạn Ma Trà! Thứ thức uống có thể khiến cho những người sở hữu tinh thần không đủ mạnh sẽ lâm trạng thái điên cuồng tột độ!” Ngô Thiên cười lạnh nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.