“Không thể nào! Trùng Tộc làm sao có thể xuất hiện tại đây!” Tiểu Hải Dương kinh ngạc nói!
“Điều có đó gì lạ sao?” Ngô Thiên một bên quan sát một bên nói.
“Đương nhiên là rất lạ rồi! Bởi vì Trùng Tộc là một tộc bị toàn bộ các sinh vật khác ghét bỏ! Nguyên nhân lớn nhất chính là do bọn chúng sinh sôi vô cùng nhanh chóng hơn nữa lại tàn bạo vô cùng. Hầu như bọn chúng đều tấn công tất cả các bộ tộc còn lại.
Chính vì điều đó nên trùng tộc đã bị đánh đuổi đến Nơi Tận Cùng Thế Giới! Chỉ cần phát hiện có bất cứ thành viên Trùng Tộc nào xuất hiện tại thế giới này thì nhất định sẽ bị truy sát bởi tất cả.” Tiểu Hải Dương nói.
“Thì ra là vậy.” Ngô Thiên gật đầu nói.
Chỉ là ánh mắt của hắn từ đầu đến cuối đều đang quan sát lấy tiểu ấu trùng trong Xích Hỏa Ma Hầu. Con ấu trùng này toàn thân màu tím, trên mặt của nó là đôi con ngươi đỏ như máu cùng với chiến miệng đầy răng sắt nhọn.
“Như ngươi đã nghe, đây là Trùng Tộc, ta có thể theo ngươi nhưng ngươi nhất định phải ký khế ước với Bổng Bổng.” Xích Hỏa Ma Hầu nghiêm túc nói.
“Ồ, ngươi dám đem nó ra trước mặt ta, chẳng lẽ ngươi không sợ ta sẽ làm gì sao?” Ngô Thiên híp mắt cười nói.
“Ngươi yên tâm, đây chính là lớp vỏ bên ngoài của Bổng Bổng mà thôi. Bản thể thật vẫn còn đang lẫn trốn.” Xích Hỏa Ma Hầu cũng nhếch mép nói.
Ngô Thiên nghe vậy thì liền nhướng mày sau đó cười nói:
“Ngươi cũng thông minh đấy. Được thôi, ta đồng ý.”
Thế là Xích Hỏa Ma Hầu liền đi mang Bổng Bổng thật ra nhưng mà bản thể và lớp vỏ vẫn giống nhau như đúc. Cả 3 liền bắt đầu tiến hành ký khế ước với nhau. Thật ra cũng nhờ Tiểu Chu và Tiểu Quy đã ký kết sẵn rồi cho nên Xích Hỏa Ma Hầu cũng tin tưởng Ngô Thiên được phần nào.
Sau khi ký xong khế ước thì Ngô Thiên liền phát hiện ra vài thứ vô cùng thú vị. Đầu tiên là Xích Hỏa Ma Hầu!
Tên: Xích Hỏa Ma Hầu
Cấp độ: 100
Chuyển: Nhất Chuyển Luân Hồi
Loại Chuyển: Chiến Thần
Huyết Thống: Hạ Đẳng
Chủng Loài: Cấp Cao
Kỹ Năng: Cận Chiến (Lv.9), Hỏa Quyền (Lv.Max), Khí Hóa(Lv.9)
Xích Hỏa Ma Hầu đã đạt đến cấp 100, hơn nữa còn có thêm 2 loại thông mới nữa đó là Chuyển và Loại Chuyển!
“Dương Dương, Chuyển và Loại Chuyển là sao?” Ngô Thiên hỏi Tiểu Hải Dương.
“Khi bất kì sinh vật nào đạt đến cấp 100 thì sẽ bắt đầu bước vào giai đoạn nhất Chuyển! Ở giai đoạn này thì các sinh vật sẽ bắt đầu định hướng cho con đường sau này của mình. Còn Loại Chuyển thì nó giống như chức nghiệp vậy, ví dụ như một vị pháp sư sẽ có nhiều loại Chuyển như Necromancer, Elemental Mage, Frost Mage và còn nhiều nữa.” Tiểu Hải Dương giải thích nói.
“Thì ra là vậy, ta hiểu rồi.” Ngô Thiên gật đầu.
Kế đến là thông tin của Bổng Bổng.
Tên: Vĩnh Hằng Trùng
Cấp độ: 1
Tình trạng: Đói bụng
Huyết Thống: Hạ Đẳng
Chủng Loài: Cấp Thấp
Kỹ Năng: Trùng Ổ (Lv.Max), Trứng Trùng (Lv.Max).
Nhìn thấy thông tin của Bổng Bổng thì Ngô Thiên liền nhíu mày. Nguyên nhân không phải vì Bổng Bổng cấp độ quá thấp hay đói bụng mà nguyên nhân lớn nhất chính là phần kỹ năng của Bổng Bổng. Bởi vì theo như những kiến thức mà Ngô Thiên đã từng xem qua thì Bổng Bổng không hề đơn giản.
“Được, sau này các ngươi đã đi theo ta rồi cho nên ta cũng nên đặt cho 2 người các ngươi một cái tên nhỉ.” Ngô Thiên cười nói.
Tiểu Quy:@@!
Tiểu Chu: @@!
Tiểu Hải Dương: @@!
Quả nhiên không ngoài dự liệu của mọi người. Cả 2 lần lượt được đặt lên là Tiểu Hầu và Tiểu Trùng.
“Bây giờ là bước tiếp theo, bởi vì chúng ta bây giờ là cùng hoạt động chung cho nên có một số quy định ta muốn nói trước.” Ngô Thiên hướng về bốn con vật trước mặt nói.
“Đầu tiên là về việc lãnh đạo, mọi mệnh lệnh của ta sẽ là tuyệt đối. Chúng ta sẽ giống như là một con nhện vậy. Ta là đầu, các ngươi là những chiếc chân nhện.”
4 con vật nghe vậy thì cũng không có dị nghị gì mà gật đầu. Ngô Thiên thấy vậy thì mỉm cười sau đó nói tiếp:
“Phần này sẽ vô cùng quan trọng. Các ngươi sẽ phải thực hiện mọi mệnh lệnh mà lãnh đạo đưa ra nhưng đó là chức vị lãnh đạo mà không phải bản thân ta. Nếu như tương lai ta bị bắt làm con tin thì điều ưu tiên hàng đầu chính là bỏ trốn và bảo toàn tính mạng của cả nhóm mà không phải giải cứu ta. Hãy ghi nhớ thật rõ điều này.”
Ba con vật khi nghe Ngô Thiên lời nói thì liền kinh ngạc nhìn hắn. Nhìn thấy ánh mắt của mọi người thì Ngô Thiên cười nói tiếp:
“Ta làm vậy là có nguyên nhân. Bởi vì đã ký kết khế ước cho nên các ngươi đã nhìn thấy một số thứ của ta phải không?”
Nghe vậy thì cả bốn con vật đồng loạt gật đầu chỉ có Tiểu Hải Dương là một mặt khó hiểu.
“Chính vì vậy nên ta mới đặt ra điều luật như vậy, bởi vì cần các ngươi còn sống thì ta sẽ không chết được.” Ngô Thiên cười nói.
“Thì ra là vậy, nhưng ta có một câu hỏi.” Tiểu Hầu lên tiếng nói.
“Ngươi cứ nói.”
“Ngươi muốn đi theo con đường nào?” Tiểu Hầu nghiêm túc nhìn Ngô Thiên hỏi.
Nghe câu này thì ngoại trừ Tiểu Hải Dương và Tiểu Trùng ra thì Tiểu Quy và Tiểu Chu cũng đều nghiêm túc nhìn về phía Ngô Thiên. Ngô Thiên mỉm cười sau đó đưa ngón tay chỉ thẳng lên trời. Ba con thú thấy vậy thì dùng ánh mắt nghi vấn nhìn về Ngô Thiên. Thấy vậy thì Ngô Thiên lên tiếng nói:
“Nhất Chiến Phong Thần! Ta muốn dùng cuộc đời này để bước lên nơi cao nhất rồi kéo xuống kẻ đang tự xưng là thần tối cao kia.”
Thình thịch!!
Câu nói này của Ngô Thiên liền lập tức khiến cho toàn bộ mọi người kinh hãi. Thấy một màn này thì Ngô Thiên cười nói tiếp:
“Sao rồi? Sợ rồi sao?”
Nhưng rất nhanh một tiếng cười liền vang lên!
“Hahaha! Ngươi được lắm! Tuy rằng ta chưa bao giờ gặp con người nhưng ngươi có thể được xem là sinh vật đầu tiên trong cuộc đời ta từng gặp qua mà dám nói câu đó.” Tiểu Hầu cười lớn nói.
“Dù sao chúng ta đã bị thế giới này từ bỏ rồi, cho nên làm một chuyện điên rồ cũng chẳng có gì là nghiêm trọng, vì dù sao trong mắt thế giới này thì việc chúng ta được sinh ra đã là sai lầm rồi.” Tiểu Quy cũng lên tiếng nói.
Biểu hiện của cả hai khiến cho Ngô Thiên vô cùng hài lòng. Tuy rằng vừa rồi hắn có động tay một chút nhưng phần lớn vẫn là phụ thuộc vào suy nghĩ chính của cả hai. Tiểu Chu đã bị Ngô Thiên khống chế ngay từ đầu nên giờ có thể nói là hoàn toàn ủng hộ Ngô Thiên. Tiểu Trùng thì lúc này đang tập trung ăn một bên.
“Vậy giờ kế hoạch tiếp theo của ngươi là gì?” Tiểu Hải Dương lên tiếng nói.
Tuy rằng vừa rồi nàng cũng bị giật mình với câu nói của Ngô Thiên nhưng rất nhanh nàng đã lấy lại bình tĩnh bởi vì giúp đở người được triệu hồi là trách nhiệm duy nhất của các Tinh Linh.
“Bởi vì có sự xuất hiện của Tiểu Quy bọn họ nên ta đành phải thay đổi kế hoạch ban đầu của mình.”
“Ban đầu ta vốn không định xây dựng thế lực riêng mà tập trung vào việc tăng thực lực của bản thân lên. Nhưng mà không biết có phải là số phận hay không khi mà ta lại được chọn rơi xuống ngay hòn đảo này và gặp được bọn họ.”
“Tiểu Quy, theo như ngươi đã từng nói thì nơi này chưa từng xuất hiện con người qua phải không?” Ngô Thiên quay sang hỏi.
“Đúng vậy, con người chưa từng xuất hiện ở đây, cho dù là những kẻ ngoại lai thì đó cũng là những sinh vật không phải nhân loại.” Tiểu Quy nói.
“Hiểu rồi.”
Ngô Thiên gật đầu sau đó hắn nói tiếp!
“Đầu tiên ta sẽ nói rõ một điều, đó là ta nắm giữ rất nhiều cách để các ngươi có thể mạnh lên. Nhưng mà do cơ thể của ta có cấu tạo khá đặc biệt cho nên ta hoàn toàn không thể sử dụng được những loại võ kỹ mà chỉ có thể sử dụng ma pháp mà chỉ duy nhất hệ thủy.
Chính vì vậy ta sẽ đào tạo cho các ngươi thành những cổ máy chiến đấu hùng mạnh nhất, ta sẽ nói thẳng mục đích của ta ngay từ đầu đó là ta vì an toàn của bản thân mình cùng với ước định của chúng ta mới khiến cho các ngươi mạnh lên. Hãy nhớ rõ điều đó.”
Bốn con thú nghe vậy thì không nói gì mà chỉ nhếch mép cười. Ngô Thiên gật gật đầu rồi nói tiếp:
“Ta đã quyết định sẽ xây dựng nơi ở tại hòn đảo này. Nơi này chưa từng xuất hiện nhân loại cho nên sẽ rất có lợi, hơn nữa bây giờ nơi này đã được gọi là bãi rác của thế giới thì các thêm lí do để người ngoài không đến đây. Điều đó giúp ta có thể bình yên xây dựng thế lực ít nhất trong một khoảng thời gian dài.”
Sau đó Ngô Thiên liền hỏi thêm về hòn đảo này. Có một điều khiến cho Ngô Thiên mừng rở là trên hòn đảo nào có vô số khoáng sản nhưng do nơi này toàn là các loài sinh vật không biết khai thác cho nên từ thuở sơ khai đến giờ các loại khoáng sản không mất đi chút nào.
Ngô Thiên liền bắt đầu lên kế hoạch xây dựng nơi trú ẩn. Hắn là muốn xây dựng dưới lòng đất mà không phải dựng lên một ngôi nhà.
Kế đến mọi người liền bắt tay vào việc xây dựng. Đầu tiên Ngô Thiên chọn một vị trí thuận lợi nơi được vô số bụi cây che chắn. Kế đến hắn dùng nước để làm mềm phần đất cần làm mềm rồi nhóm Tiểu Quy sẽ dùng các kỹ năng của mình để đào lên.
Trong đó kỹ năng Vuốt Đao của Tiểu Chu là tiện dụng nhất. Sau khi đào đủ độ sâu thì Ngô Thiên liền cho dừng lại sau đó hắn gọi nhóm Tiểu Quy đi lên rồi một mình hắn đi xuống cùng với Tiểu Hầu.
Trên tay của Ngô Thiên liền xuất hiện một khối thủy cầu rồi hắn liền đưa khối thủy cầu dung nhập vào bức tường đất trước mắt. Chỉ thấy thủy cầu sau khi thâm nhập vào tường đất rồi bắt đầu lan ra. Một lúc sau Ngô Thiên liền lên tiếng nói:
“Bây giờ ngươi hãy dùng kỹ năng Hỏa Quyền của mình mà đánh vào khu vực trước mắt đi. Nhớ là cố gắng tăng độ nóng lên mức tốt nhất có thể.”
“Yên tâm, ta đã nhất chuyển rồi. Tuy rằng lần trước không hiểu vì sao ngươi có thể khống chế được ta nhưng sức mạnh của ta vẫn còn đó.” Tiểu Hầu tự tin nói.
Nó bắt đầu thủ thế chuẩn bị tấn công. Chỉ thấy nắm đấm của Tiểu Hầu bắt đầu được bao quanh bởi một ngọn lửa dữ dội!
Ya!!!
Phanh!!!
Nó đấm mạnh về phía bức tường đất tạo nên một âm thanh cực lớn, sau đó một màn khiến cho Tiểu Hầu kinh ngạc xuất hiện. Chỉ thấy ngọn lửa bắt đầu lan ra cực nhanh rồi biến mất. Còn bức tường đất lúc này đã hoàn toàn biến thành cát trắng vô cùng nhẹ và mịn màng.
Ngô Thiên đi đến chạm nhẹ vào một cái liền khiến cho toàn bộ lớp đất cát trước mặt đổ xuống một cách nhẹ nhàng để chừa lại một không gian hình vuông vô cùng hoàn hảo.
Cuối cùng Ngô Thiên liền cho Tiểu Quy và Tiểu Chu sử dụng kỹ năng Dây Leo và Nhả Tơ để tạo nên một công cụ vận chuyển cát đơn giản.
Cả nhóm liền bắt đầu vận chuyển số cát mịn đó lên trên. Vài giờ sau thì toàn bộ số cát đã được dọn dẹp lên hết.
“Nhớ đừng vứt đống cát đó vội, sau này ta còn sử dụng đến.” Ngô Thiên nói.
“Đừng nói với ta là ngay cả đất cát cũng là thứ quan trọng nha?” Tiểu Hải Dương ngồi trên đầu Ngô Thiên nghi ngờ hỏi.
“Đương nhiên, cát không quan trọng, nhưng thứ cấu tạo nên cát lại là thứ vô cùng có ích.” Ngô Thiên cười nói.