Thần Ma Cửu Biến

Chương 301: Ngươi không phải hối hận:Tinh Thần Phá




Hai người hàn huyên nửa ngày nhưng đều là một ít chuyện linh tinh, Trương Hiểu Vũ cũng không gấp, đối phương gấp như thế lẽ nào hắn phải chủ động đề cập đến việc trao đổi Tử Diễm thảo.

Sau thời gian chừng một chén trà, Lỗ Kiều đứng ngồi không yên nói: "Trương Môn chủ, ta tới đây chủ yếu là để củng cố giao tình giữa Tinh Thần gia tộc và Huyền Âm Môn, ngươi cũng biết thực lực của Tinh Thần gia tộc rồi đó, nói thật, mặc kệ từ phương diện nào, Tinh Thần gia tộc ta đều không kém gì kẻ khác".

Trương Hiểu Vũ hỏi: "Nếu ta và Tinh Thần gia tộc giao hảo thì có thể có được cái gì tốt".

"Không nói cái khác, chí ít là sẽ dành cho Trương Môn chủ một ít vật quý hiếm, đương nhiên điều tối trọng yếu là Tinh Thần gia tộc ta và ngươi không phải là địch nhân của nhau, nói thêm nữa, Trương Môn chủ đã phiền não với Đại Tự Tại Cung và Kỳ Lân Phủ rồi, trong khi đó Tinh Thần gia tộc cũng không chỗ thua kém bọn họ".

"Lỗ đại sư, ý ngươi là, nếu như ta không có được giao tình với Tinh Thần gia tộc thì đã thành địch nhân rồi". Trương Hiểu Vũ hơi nheo mắt lại nói.

Lỗ Kiều nói: "Trương Môn chủ quá nhạy cảm rồi, Tinh Thần gia tộc tuyệt không có lý do đi trêu chọc thế lực khác, chỉ là gốc Tử Diễm thảo kia đối một vị hộ pháp trong gia tộc thập phần trọng yếu".

Nhấp một ngụm trà, Trương Hiểu Vũ đi thẳng vào vấn đề nói: "Muốn đổi Tử Diễm thảo, có thể, bất quá ngươi phải xuất ra thứ gì khiến ta cảm thấy hứng thú mấy được, bằng không ta cũng không dỗi hơi".

Lỗ Kiều hơi bị kiềm hãm nói: "Trương Môn chủ yên tâm, ta đã chuẩn bị thứ này khẳng định là không kém gì Tử Diễm thảo, tuyệt không thật giả lẫn lộn".

Ngả lưng ra sau, Trương Hiểu Vũ ngược lại muốn nhìn xem đối phương có thể xuất ra bảo vật gì, đương nhiên tiền đề là phải làm cho hắn động tâm mới được, bằng không thì không bàn nữa.

Lấy từ nguyên giới ra một gốc Tử Sắc Nhân Sâm, Lỗ Kiều cười tủm tỉm nói: "Trương Môn chủ, không biết thiên niên Tử sâm này có hợp ý ngươi không".

Nga, mắt Trương Hiểu Vũ sáng lên, thiên niên Tử sâm đứng thứ mười bảy trong Linh Thảo Bảng. Tử sâm và nhân sâm phổ thông cũng không phải là một chủng loại, chỉ là có ngoại hình rất giống nhau mà thôi, tác dụng của nó là tăng cường nội lực, có thể giúp người sử dụng từ người thường không có nguyên lực trở nên lực đại vô cùng, ba ngày ba đêm không ngủ tinh thần vẫn sáng láng. Đương nhiên, tiền đề là người thường này phải có thể chất thập phần cường hãn, có thể thừa nhận được dược lực bá đạo của tử sâm. Trong đó tử sâm mười năm thì võ sư đều chịu được, trăm năm tử sâm thì tối thiểu phải là Võ vương mới có thể thừa nhận được dược lực, thiên niên Tử sâm thì còn chưa từng có ai gặp qua.

Theo đánh giá hiện nay thì một gốc tử sâm có giá trị tương đương với một gốc nhân sâm năm nghìn năm, qua đó có thể thấy tử sâm hi hữu và trân quý cỡ nào, càng không nói thiên niên Tử sâm, tuyệt đối là vật báu vô giá, chỉ có thể dùng vật trân quý ngang hàng để trao đổi thôi.

"Gốc thiên niên Tử sâm đối với ta xác là hữu dụng, cũng thực sự có thể làm cho ta động tâm". Thu hồi ánh mắt, Trương Hiểu Vũ đạm nhiên nói.

Lỗ Kiều trong mắt hiện lên một tia vui mừng nói: "Như vậy là Trương Môn chủ đã đáp ứng trao đổi".

"Không!".

"Trương Môn chủ, gốc tử sâm này đã có một nghìn ba trăm năm tuổi, giá trị gấp đôi phổ thông thiên niên Tử sâm, chỉ hơi kém Tử Diễm thảo một chút thôi mà cũng không nhiều". Lỗ Kiều thần tình bị kiềm hãm vội lập tức giới thiệu về giá trị của gốc thiên niên Tử sâm này.

Trương Hiểu Vũ nói: " Dược thảo trong Top 10 của Linh Thảo Bảng đều là thiên địa kỳ vật, người không có cơ duyên nhân sợ là cả đời đều không thể nhìn thấy nó, thiên niên Tử sâm tuy rằng rất thưa thớt, người thường khó gặp nhưng so với những dược thảo nằm trong Top 10 thì đều dễ tìm hơn rất nhiều. Đương nhiên, Lỗ đại sư nếu như nguyện ý thì ta có thể dùng một lá của Tử Diễm thảo để đổi lấy thiên niên Tử sâm này". Gốc Tử Diễm thảo này của Trương Hiểu Vũ tổng cộng có ba cái lá cây, trong đó một mảnh đã sử dụng tại Tinh Thần đấu giá hội để trao đổi lấy một viên Vương đan, bây giờ chỉ còn lại hai cái lá cây và một thân cây.

Lỗ Kiều rất không cao hứng nói: "Trương Môn chủ, điều này không tốt lắm đâu! Lá Tử Diễm thảo chỉ có phối hợp với thân cây thì mới có thể có được hiệu quả tốt nhất, chỉ có lá cây thôi thì hiệu quả sẽ giảm đi phân nửa".

"Không dối gạt Lỗ đại sư, thể chất ta thập phần đặc thù, có thể song song tu luyện năm loại thuộc tính nguyên lực, Hỏa nguyên lực cũng ở trong đó hơn nữa đã tu luyện tới Võ hùng cấp bậc rồi, vì vậy đối với Tử Diễm thảo này ta cũng rất muốn. Dù sao nếu nó có thể làm cho nguyên lực Võ tôn cấp bậc trở nên tinh thuần không gì sánh được, giảm thiểu thời gian tu luyện mấy lần". Thể chất đa thuộc tính cũng không tính toán là cái gì nên Trương Hiểu Vũ không thèm để ý nói ra.

Lỗ Kiều đối với việc Trương Hiểu Vũ có thể chất đa thuộc tính cũng không có nhận xét gì, loại thể chất này ở ngoài cấm chế thậm chí còn bị coi là loại thể chất yếu, dù sao tinh lực một người hữu hạn, đâu có nhiều thời gian như vậy để đi tu luyện vài loại nguyên lực nên cho dù có người nào có loại thể chất này thì cũng nhất định không đi tu luyện các nguyên lực khác, tối đa cũng chỉ tu luyện một loại khác để biến thành kỹ năng làm lụng mà thôi. Tỷ như Hỏa nguyên lực có thể nướng thịt quay, Thủy nguyên lực có thể chế tạo nước sạch. Nên khi nghe Trương Hiểu Vũ nói muốn tu luyện Hỏa nguyên lực thì Lỗ Kiều trong lòng thầm mắng, người điên rồi, quả thực là lãng phí thời gian bất quá trên mặt vẫn làm ra cười khổ nói: "Trương Môn chủ, ngươi không phải đang nói giỡn đó chứ!".

"Lỗ đại sư cho rằng ta là người thích nói giỡn hay sao". Nói thật là, Trương Hiểu Vũ xác thực có tâm tư này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Lỗ Kiều sắc mặt khó coi hơn rất nhiều nói: "Trương Môn chủ, ngươi sao lại không nói tình cảm như thế, một gốc thiên niên Tử sâm này trao đổi lấy Tử Diễm thảo cũng là không thiệt mà qua đó còn đồng thời có thể có được giao tình với Tinh Thần gia tộc, những cái này người bình thường có cầu cũng cầu không được, lẽ nào Trương Môn chủ tuyệt đối không động tâm.

"Lỗ đại sư, ta cũng không nhiều lời, một gốc thiên niên Tử sâm đổi một lá Tử Diễm thảo, nếu nguyện ý thì cả hai đều vui mừng, không muốn thì ta cũng không miễn cưỡng". Trương Hiểu Vũ trong lòng cười nhạt, giao tình với Tinh Thần gia tộc, mấy thứ này cũng chỉ có thể hò hét với mấy tam lưu môn phái gì đó thôi, thế giới này này là cường giả vi tôn, Tinh Thần gia tộc thân là cường giả mà nguyện ý giao tình với người yếu hơn sao, chỉ sợ khi việc xong thì biến thành một nhánh của Tinh Thần gia tộc, bị sai sử như hạ nhân vậy.

"Ngươi!" Cho dù là tượng đất cũng có ba phần tính tình, càng không nói là đại sư bán đấu giá người luôn luôn sống an nhàn sung sướng trong Tinh Thần gia tộc, Lỗ Kiều trầm giọng nói: "Nếu Trương Môn chủ như thế không nể tình như vậy, vậy thì coi như Tinh Thần gia tộc ta đem cái mặt nóng tiếp cái mông lạnh rồi, chỉ là mong ngươi không phải hối hận". Nói xong, hắn liền đứng lên đi ra khỏi phòng khách.

Trương Hiểu Vũ căn bản không coi sự uy hiếp của đối phương vào mắt, hắn nói: "Lỗ đại sư đi thong thả, ta không tiễn".

Một chân vừa bước ra khỏi phòng khách, Lỗ Kiều chợt quay đầu lại ý vị thâm trường và mang theo một tia lãnh ý nói: "Cương cũng không nên cương quá, làm người như Trương Môn chủ chỉ sợ sẽ gặp đại họa".

Nhìn theo bóng lưng Lỗ Kiều, Trương Hiểu Vũ lẩm bẩm nói: "Nếu có lựa chọn thì ai nguyện ý đi trêu chọc địch nhân cường đại chứ, thế nhưng thế giới này căn bản là không cho phép người yếu được lựa chọn, lựa chọn là quyền lực chỉ cường giả mới có, có kẻ nào ngăn cản ta phía trước, ta liền giết kẻ đó, nhân đáng sát nhân, thần đáng sát thần, ta ngược lại muốn nhìn xem Thượng cổ môn phái có thể một tát đánh chết Trương Hiểu Vũ ta hay không". Nói đến đây, từ trong cơ thể Trương Hiểu Vũ khí thế sắc bén kinh khủng bắn ra giống như Ma thần vậy.

Trong mật thất, Trương Hiểu Vũ đang tỉ mỉ xem xét một cây có nhỏ màu tím mà trong lòng âm thầm sợ hãi than thở thiên địa thật kỳ diệu, luôn luôn có thể dựng dục ra rất nhiều đặc biệt thứ gì đó, tỷ như Tử Diễm thảo xếp thứ bảy trong Linh Thảo Bảng này.

Tử Diễm thảo dài năm thốn, hình dáng như một ngọn lửa đang thiêu đốt, toàn thân màu tím trong suốt dường như một ngọn lửa đang thiêu đốt vậy, đặc biệt làm người khác chú ý là là lá cây ngoài ngoại hình giống như một đóa hỏa diễm thì còn có ba khía, phía trên có kinh mạch trong suốt, mơ hồ có dịch thể lưu chuyển ở trong đó.

Cầm trên tay mà Tử Diễm thảo tỏa ra nhiệt độ sợ là có thể luộc chín trứng gà, thật không biết một gốc cỏ này làm thế nào mà có thể bảo tồn được nhiệt độ cao như vậy chứ, hơn nữa lại không bị héo rũ đi, quả thực là kỳ tích. Đương nhiên, Trương Hiểu Vũ cũng biết, đối với thế giới này mà nói, loại kỳ tích như Tử Diễm thảo này có rất nhiều, mà kỳ tích nhiều quá thì không còn là kỳ tích nữa.

Thu hồi Tử Diễm thảo, Trương Hiểu Vũ lấy ra một cái bình ngọc, bên trong có một ít máu huyết màu đỏ tươi, đó chính là mười lăm giọt máu của ngũ giai chiến thú, là do Huyền Âm Môn mất khá nhiều công phu mới tích lũy được. Dù sao tại Đằng Vân đại lục hoang thú có Tiểu vũ trụ lực lượng thực sự quá ít, thường phải tiêu tốn nhân lực vật lực thật lớn mới có thể tìm kiếm được, hơn nữa tỷ lệ này theo thời gian thì càng giảm đi, sợ là không cần một năm nữa cũng ko thể kiếm nổi nữa.

Đương nhiên, hiện nay chân lực của Trương Hiểu Vũ đã sắp đạt đến tiêu chuẩn năm mươi đạo, chỉ cần đột phá một lần nữa thì không nói đến máu của ngũ giai chiến thú mà sợ rằng ngay cả máu của Huyền minh thiên độc thú là lục giai bá vương cấp chiến thú cũng không còn có tác dụng quá lớn nữa, khi đó hắn chân chính cần thứ máu huyết như máu của Hồng Giao vậy.

Thoáng cái đem tất cả máu huyết đổ vào trong miệng, Trương Hiểu Vũ nhắm mắt bắt đầu tu luyện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.