Thần Mộ 2

Chương 40: Không được đặt tên




Thần Long xuyên qua những đám mây, vượt qua vạn dặm, đem theo Thần Nam từ tây phương trở về đông thổ, thân rồng dài mười bảy mười tám trượng, phát ra hàng nghìn hàng vạn đạo hào quang, chiếu ra ánh sáng vàng chóe lấp lánh khắp thiên địa.
Thần Nam đứng trên lưng rồng, mái tóc dài dựng đứng, ngọn lửa ma bên ngoài cơ thể cháy bừng bừng, hắn giương cung, liên tiếp bắn hạ mười con phi long, lúc này trông giống như cái thế ma vương.
Mũi tên nhỏ bé, lại có thể bắn nát những cái đầu khổng lồ của phi long, sinh vật dài mười bảy mười tám trượng dưới mũi tên của Thần Nam đã trở nên yếu đuối, xác rồng đồ sộ rơi xuống mặt đất, mười con phi long đều liên tục rớt lộp độp, khiến thiên địa chao đảo, mặt đất kịch liệt rung chuyển.
Mọi người đều kinh hãi nhìn lên không trung, trong mắt họ, Thần Nam đúng là giống như một cái thế ma thần, mười mũi tên bắn hạ mười phi long to lớn, đều này vượt qua mọi sự tưởng tượng của mọi người, khiến ai nấy đều kinh ngạc há hốc mồm.
Thần Long uốn lượn trên không trung, hào quang vàng rực chói lòa khiến cho mọi người không thể mở mắt ra.
"Trời ơi, Thần Long trong truyền thuyết".
"Người đó…hắn cưỡi thần long tới viện trợ cho chúng ta".
Trong Long phủ truyền ra những tiếng kêu kinh ngạc.
Cũng trong lúc này, đám đông người nhà Đỗ gia đều rất nản lòng, nhân vật trong truyền thuyết đã xuất hiện, vũ lực biểu hiện ra lại mạnh mẽ như vậy, mười mũi tên cái thế khiến cho người ta khiếp sợ, có một số người đã bắt đầu run rẩy.
"Đây… ác ma quả thật đã sống lại rồi".
"Hắn. đúng là không phải con người".
Con người trong truyền thuyết này không thể chiến thắng được.
Các vị trưởng lão trong gia tộc không xuất hiện thì ai có thể chống lại.
Đám đông người nhà Đỗ gia đều cảm thấy áp lực thật khủng khiếp, đồng thời nghĩ tới việc sau khi phản bội lại Thần gia sẽ có những lời nguyền đáng sợ, trong lòng họ vô cùng sợ hãi.
Tuy nhiên trong lúc này, Đỗ Hạo vô cùng bình tĩnh, khóe miệng cười nhạt, ngửa cổ nhìn Thần Nam, ánh mắt lập tức lóe lên vẻ hung bạo, bộ mặt vốn anh tuấn hiện lên vẻ dữ dằn, dáng người cao lớn khiến cho người ta có cảm giác ghê rợn.
"Ha ha ha…ha ha".
Đỗ Hạo không sợ hãi vì thực lực mạnh mẽ mà Thần Nam biểu hiện ra, ngược lại còn cười lớn.
Một số đệ tử Đỗ gia nghe thấy tiếng cười, dường như đã bình tĩnh lại rất nhiều, không còn sợ hãi như vừa nãy nữa, ánh mắt đám đông nhìn Đỗ Hạo đầy vẻ kính sợ, gã dường như đã đem tới niềm tin cho đám người Đỗ gia.
Đỗ Hạo cũng chỉ mới hai mấy tuổi, nhưng võ công đã khiến nhiều cao thủ tiền bối của Đỗ gia cũng phải xấu hổ, được coi là một trong những kì tài Đỗ gia từ trước tới nay.
Tới nay tuổi gã không quá hai lăm, nhưng võ công sắp bước qua lĩnh vực ngũ giai, đặt một chân vào Chân võ cảnh giới, cảnh giới thứ 6 của đông phương vũ giả.
Hắn ta đã bước vào được Chân võ cảnh giới vài lần, nhưng thời gian của mỗi lần đều rất ngắn, vậy cũng đủ để kiêu ngạo so với những thành tựu mà nhiều tiền bối của Đỗ gia đạt được ở tuổi này.
Điểm bất phàm của Đỗ Hạo được biểu hiện ở nhiều mặt, gã không giống với những người cùng trang lứa trong gia tộc ăn linh dược, hoặc được trưởng lão tặng cho công lực, mọi thần thông đều do gã tự lực mà có, vất vả luyện tập, từ trước tới giờ đều không dựa vào ngoại vật.
Anh ta đồng ý với cách nói của tiền nhân, cho rằng sức mạnh có được từ thế giới bên ngoài đều không thuần túy, tới thời kì cuối của tu luyện có thể ngăn cản võ công thăng tiến.
Đỗ Hạo khi hai mươi tuổi đã bắt đầu tìm ra được công pháp tu luyện thích hợp với mình từ trong huyền công của Thần gia, điều hiếm có là gã không tu luyện một cách máy móc mà kế thừa có sáng tạo, cải tạo trên cơ sở những cơ sở pháp quyết vốn có, phát triển ra nhiều kì công huyền diệu uy lực đáng sợ.
Với người Đỗ gia, Đỗ Hạo nhất định sẽ trở thành vũ thần trong tương lai của gia tộc, vượt qua tất cả các tiền nhân.
"Thần Nam, không ngờ động tác của ngươi lại nhanh chóng như vậy, có thể từ vạn dặm xa xôi tới được nơi này, ngươi muốn ngăn cản ta? Ngươi cho rằng mình có năng lực đó?" Đỗ Hạo ngước nhìn lên không trung, giọng nói tỏ ra vô cùng tự tin.
"Ngươi cho rằng ta không thể nào ngăn cản được ngươi sao?" Lời nói của Thần Nam cũng thật bình tĩnh, hơi tỏ ra coi thường, tuy nhiên vẫn tràn đầy ý chí chiến đấu.
Hắn đứng trên lưng Thần long, đưa mắt nhìn xuống tất cả đệ tử Đỗ gia: "Chắc các ngươi đều biết được lai lịch của ta, các ngươi đã tới cùng với Đỗ gia, nhất định sớm quên đi lời thề năm xưa, hừ. Các ngươi đã muốn giết ta, vậy thì đừng trách ta ra tay độc ác, hôm nay Thần mỗ phải đại khai sát giới! Đỗ Hạo, ngươi nghe rõ cho ta, hôm nay ta không những sẽ ngăn cản ngươi, mà còn giết sạch đệ tử Đỗ gia mà ngươi dẫn theo".
"Grào…" Thần Long gầm lên một tiếng, vang vọng khắp tầng mây, chấn động đến nỗi cả thiên địa như đang rung chuyển, khiến cho lời nói vừa nãy của Thần Nam càng trở nên có uy thế hơn.
Người Đỗ gia đều kinh hãi, Đỗ Hạo nheo mắt lại, lúc mở ra, phát ra hai đạo quang mang lạnh lẽo, gã không hề sợ hãi phải đánh nhau với Thần Nam, điều gã kiêng dè chính là Thần Long ở trên không trung.
Tuy nhiên hắn ta đã nhận được mật báo, trạng thái của thần long dường như không ổn định, đối với một võ giả sắp bước vào lục giai cảnh giới mà nói, điều này khó tạo thành uy hiếp.
"Hắc hắc…" Đỗ Hạo cười nhạt: "Ta xem ngươi sẽ ngăn cản ta như thế nào?".
"Giết." Thần Nam thét lên một tiếng trong không trung, sau đó cưỡi Thần Long lao xuống, Thần Long dài mười bảy mười tám trượng thân phát ra kim quang ngợp trời, uốn lượn lao xuống, mình rồng đồ sộ giống như một tia chớp khổng lồ, lao vào đám đệ tử của Đỗ gia.
"Choang" "Choang" "Choang".
Cả không gian đều chấn động, tám thân mười mấy trượng của Thần Long không ngừng uốn lượn, long thân khổng lồ giống như gang thép tôi thành, từ trên không trung đập xuống, chỉ trong chớp mắt đã có hơn hai mươi đệ tử Đỗ gia tan xương nát thịt.
"Grào…".
Một tiếng gầm lớn vang lên, vọng khắp tầng mây, chấn động thiên địa, muông thú trong vòng trăm dặm đều nháo nhác, sợ hãi run rẩy, tất cả đều nằm rạp xuống đất, Thần Long quất mạnh đuôi trên không trung, mình rồng dài thượt giống như quét qua ngàn quân, mấy chục đệ tử Đỗ gia đều nát bét.
Trên mặt đất, tiếng kêu gào thảm thiết không ngừng vang lên điếc tai.
"Grào…".
Thần thú trong truyền thuyết, Thần Long hàng nghìn năm mới xuất hiện ở nhân gian, long uy mạnh khủng khiếp, chấn động tuyệt đối, không kẻ nào chống lại được nó.
"Grào…".
Từng hồi rồng gầm, truyền khắp từng tất đất trong vọng hàng trăm dặm, tất cả đám đệ tử của Đỗ gia đều cảm thấy nản lòng, sợ hãi nhìn lên thần thú trên không trung, nhanh chóng lùi về sau lưng Đỗ Hạo.
Vòng vây bên ngoài Long Phủ lập tức tan tác, tất cả người Đỗ gia đều tập trung lại xung quanh Đỗ Hạo, thanh niên cao thủ mạnh mẽ vô cùng này đã trở thành kẻ bảo vệ của đám đông.
Nhìn thấy kết quả của trận đánh ngắn ngủi vừa nãy, trong Long phủ truyền ra những tiếng hoan hô.
Đỗ Hạo phẫn nộ, giật mình, Thần Long ở trước mắt quả nhiên mạnh tới độ khiến người ta sợ hãi, nếu như không phải biết rằng Thần Long không thể nào tùy ý huy động long lực, e bây giờ gã đã sắp sửa rút lui.
Thần Nam cưỡi thần linh long bay trên không trung, hiệu quả lập uy đã được tạo ra, hắn tin rằng đệ tử Đỗ gia lúc này đều đang ở trong trạng thái khiếp sợ, nhất định không dám ngông cuồng tấn công vào Long gia.
Long Bảo Bảo biến thân xong trông thần vũ vô cùng, bây giờ vẫn chưa tỏ ra mệt mỏi, sau khi hấp thụ Xạ nhật tiễn, trạng thái của nó đã ổn định rất nhiều, có thể tiến hành một vài trận chiến đấu lẻ tẻ.
"Thần Nam,,,," Lời lẽ Đỗ Hạo vô cùng lạnh lùng, nghiến răng kèn kẹt nói: "Lời nói ban đầu của ta vẫn không thay đổi, hôm nay ta muốn tiêu diệt hết Long gia! Thần long với trạng thái không ổn định không có tác dụng với ta, ngươi mau mau xuống đây đánh với ta một trận, xem ngươi sẽ ngăn cản ta thế nào đây?".
"Hừ, hôm nay ta vì giết ngươi mà tới đây" Thần Nam lạnh lùng trả lời.
"Grào…".
Thần linh long gầm lên một tiếng, lượn vòng lao xuống, Khiến cho đám đệ tử Đỗ gia ở sau lưng Đỗ Hạo sợ hãi, một số kẻ thậm chí run lẩy bẩy.
Đợi tới khi xuống thấp, Thần Nam mới từ trên lưng rồng nhảy xuống, đứng ở phía trước cách Đỗ Hạo khoảng mười trượng, vùng đất mà hắn ta đặt chân xuống xuất hiện hàng loạt những vết nứt lớn, lan ra phía trước, đồng thời, một luồng sức mạnh khủng khiếp tỏa ra cuồn cuộn, dòng năng lượng này giống như một cơn lốc, cuồng bạo lao về phía trước.
Đỗ Hạo không có biểu hiện gì, nhưng đám đệ tử Đỗ gia ở sau lưng hắn ta có tới hàng chục tên đã bị luồng sóng dao động năng lượng đó đánh cho thổ huyết bay ngược về phía sau.
"Grào…"
Thần Long gầm lên một tiếng, lại mấy chục tên nữa ngã lăn ra đất.
"Giết".
Vô số đệ tử Long gia từ trong Long phủ xông ra, tấn công vào vòng vây trùng trùng của đám đệ tử Đỗ gia, Long lão thái gia mái tóc bạc phơ cùng với Long Tự Phong đã bước ra khỏi Long Phủ, Long Vũ phong thái tuyệt thế cũng đi bên cạnh.
Đỗ Hạo chỉ quay đầu liếc qua, sau đó chỉ chăm chăm nhìn vào Thần Nam, hắn ta lạnh lùng nói: "Ta đã làm đế vương lôi đài cho ngươi, vẫn chưa dùng tới, hi vọng hôm nay ngươi không chết".
Thần Nam có mặt đã làm đảo lộn kế hoạch của Đỗ Hạo, gã nhìn thấy được võ công của Thần Nam cũng đã đạt tới trạng thái ngũ giai đại thành, cộng thêm ba ngũ giai cao thủ của Long gia nữa, gã không thế chắc chắn mười phần sẽ lấy được tính mạng địch thủ.
"Hi vọng ngươi sẽ không để ta thất vọng" Đỗ Hạo cười tàn nhẫn, tay phải hắn ta chỉ về phía Thần Nam: "Keng" âm thanh kim loại vang vọng khắp thiên địa, rất nhiều đệ tử trẻ tuổi của Long gia đã bị âm thanh này làm cho thổ huyết không ngừng, đám đông nhanh chóng lùi lại sau, mười mấy người mềm nhũn ngã vật ra đất.
"Cái gì?"hai mắt Thần Nam phát ra hai đạo thần quang.
Tay phải của Đỗ gia kim quang chói lóa, mọt thanh trường kiếm quang mang lấp lánh đang từ từ ngưng hình, dần hóa thành thực thể.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.