Thần Mộ

Chương 157: Đoạt xá




Trên đỉnh đầu Lão yêu quái, bỗng hiện ra một luồng lục quang nhàn nhạt, từ từ bay sang đầu của Thần Nam. Luồng lục quanh đó dường như đang vui mừng nhảy múa, phát ra những tiếng động nho nhỏ, khi chỉ còn cách đỉnh đầu Thần Nam nửa thước, nó bắt đầu tăng tốc, nhanh chóng lao xuống.
Lão yêu quái nếu như đoạt xá thành công, chiếm cứ được thân thể của Thần Nam, không cần phải nói, ý thức vốn có của Thần Nam sẽ vỡ vụn, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.
Tuy nhiên đúng ngay giây phút quan trọng này, luồng lục quang giống như nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng đánh sợ, sợ hãi kêu thé lên, phát ra những âm thanh chói tai. Sau đó nhanh chóng bỏ trốn, quay trở lại đỉnh đầu của Lão yêu quái.
Lúc này, trong hai mắt Thần Nam luồng ánh sáng màu lục cũng nhanh chóng bay ra, lao vào hai mắt của Lão yêu quái. Sau đó đôi mắt vô hồn của Thần Nam liền lại nhắm lại, không hề hay biết đã xảy ra việc gì.
Cả người Lão yêu quái rung mạnh, máu trong miệng trào ra, lục quang trên người từ từ nhạt dần, máu tóc đen nhánh chỉ trong chớp mắt hoá thành trắng muốt, khuôn mặt cũng bắt đầu xuất hiện những nếp nhăn. Lão yêu quái sau khi bị trọng thương, đã hoàn toàn thay đổi hình dạng, từ bộ dạng của một người thanh niên bỗng chốc trở thành một lão già.
Cả người Lão yêu quái bắt đầu run rẩy, cuối cùng rơi thẳng xuống mặt đất, Thần Nam vì thế mà cũng rơi theo lão ta.
Khu rừng trở nên tĩnh lặng, sau một thời gian rất dài, Lão yêu quái mới có thể vất vả bò dậy, nét mặt đau khổ, máu thấm ướt vạt áo, lão ta thở dài, nói: "Đúng là tự gây nghiệt chướng" Nói xong câu này, lão trở nên im lặng, bắt đầu ngồi điều khí.
Cũng không biết sau bao lâu, Thần Nam dần tỉnh lại, đến lúc mở mắt ra thì đã là lúc trời mọc đầy sao. Thần Nam dường như nhớ được điều gì, liền nhảy dựng lên, dang chân dang tay, cẩn thận quan sát xem trên người mình có chỗ nào không bình thường.
"Không cần xem đâu, ngươi không bị tổn thương nào hết, đoạt xá đã thất bại..." Lão yêu quái vẻ mặt buồn bã, mệt mỏi mở hai mắt.
Thần Nam giật mình, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lão yêu quái đang ngồi điều khí ở cách xa chỗ hắn. Bộ dạng của lão ta lúc này trông hoàn toàn khác hẳn, lưng hơi còng, đôi mắt vốn sáng long lanh nay đã mờ đục, mặt đầy những nếp nhăn, mái tóc bạc phơ hiện rõ vẻ già nua.
"Đây là..hậu quả của đoạt xá thất bại?" Thần Nam vừa mừng lo, mừng vì cơ thể hắn không bị lão chiếm cứ. Nhưng lại lo lắng không biết Lão yêu quái có vì đoạt xá thất bại mà phẫn nộ muốn giết hắn không?
"Khụ.." Lão yêu quái ho ra máu tươi, sau đó liền thu công lực lại, nói: "Là do ta tự tạo nghiệp chướng, ngươi không cần phải lo lắng điều gì cả, ta sẽ không làm khó gì ngươi đâu. Chúng ta chi bằng hãy ngồi xuống nói chuyện một lát!"
Thần Nam nghe xong liền gật đầu ngồi xuống đất. Lúc này Tử Kim Thần Long, sau khi ẩn mãi trên không, cảm thấy nguy hiểm đã qua, mới từ từ bay xuống vai Thần Nam, cẩn thận thăm dò Lão yêu quái.
Lão yêu quái lau vết máu trên miệng, nét mặt tràn đầy vẻ đau khổ, lão ta than thở: "Đúng lúc quan trọng nhất, ta đã nhìn thấy một ảo ảnh đáng sợ, thật khiến cho người ta cảm thấy vô cùng kì lạ. Những thiên sứ gãy cánh, những ác ma mất tay, những tiên thần không có đầu...bọn họ đều đang vây lấy ngươi. Ta đã nhiều năm không sợ hãi như vậy, vì vậy mà phân tâm, chỉ trong tích tắc đã thất thủ, thiếu chút nữa là rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Chẳng lẽ trên đời này quả thật có nhân quả, chẳng lẽ là ông trời đang cảnh cáo ta sao?"
Thần Nam trong lòng vô cùng chấn động, hắn đoán rằng những ảo giác mà lão yêu quái nhìn thấy đó chắn chắn có liên quan đến hai luồng khí quái dị trên người hắn. Nói tóm lại, tất cả những ảo ảnh đó đều xuất phát từ Thần Ma Lăng Viên.
Thần Ma Lăng Viên, ban ngày thì ngập tràn tiên khí, có thể nhìn thấy vô vàn những điều thần kì do các ý niệm hùng mạnh bất diệt của tiên thần viễn cổ biến hóa thành. Ban đêm thì ma khí tuôn trào, cũng có thể thấy được những hư ảnh của ác ma hoành hành trong Lăng Viên.
Thần Nam thầm thở dài, trên người hắn có năng lực của Thần ma, vì thế mà tràn đầy khí tức của Thần ma. Có lẽ những ảo ảnh đó và những hư ảnh trong Thần Ma Lăng Viên đều giống nhau....tuy nhiên...tại sao trên người hắn lại giống như đang mang theo một Lăng Viên di động như vậy chứ?
Ban đầu, khi Lão yêu quái biết được Thần Nam nhiều lần có thể kéo được Hậu Nghệ Cung, thì lão đã bắt đầu tính kế hoạch đoạt xá với hắn. Lão yêu quái đương nhiên đoán ra được, có thể kéo được Hậu Nghệ Cung đã bị phong ấn chỉ có một khả năng, đó là Thần Nam là hậu duệ của thần. Điều này đã làm cho lão ta vô cùng sung sướng.
Huyết thống của Thần ma, điều đó nói lên điều gì? Đó là thể chất mà những kẻ tu luyện hằng mơ ước. Có thể nhanh chóng bước vào cảnh giới cao nhất của tu luyện, phá vỡ hư không, thành tiên, thành thần, không còn là một cảnh giới không thể với tới.
Lão yêu quái lúc đó rất muốn ngay lập tức đoạt xá, đổi lấy một cơ thể mà lão ta vô cùng khao khát nhưng cuối cùng lão ta đã kìm chế được những xúc động của bản thân. Lão muốn từ từ 'bồi dưỡng' Thần Nam, đợi đến khi võ công của hắn đạt tới một mức độ nhất định, để những khả năng tiềm ẩn trong người phát triển tương đối rồi mới ra tay, bởi vì lão sợ rằng cơ thể Thần Nam không thể nào chịu được công lực cuồn cuộn như sóng biển của lão.
Vì vậy, lúc đầu khi Thần Nam đại náo Sở quốc đế đô, Lão yêu quái đã để cho Thần Nam ung dung rời đi mà không hề khó dễ hắn. Hơn nữa sau đó, lại còn âm thầm đi theo, không những chỉ cho hắn cách tu luyện, mà khi Nhân Kiếm phái người tập kích Thần Nam, lại còn ra mặt giúp đỡ, tất cả những việc đó đều phục vụ cho việc đoạt xá ngày hôm nay.
Ba tháng trước, Lão yêu quái đột nhiên cảm nhận được mối nguy hiểm vô cùng đáng sợ, Lục giai cao thủ như lão đương nhiên có thể nhận ra được thứ mà người bình thường khó có thể tưởng tượng ra. Lão đã phát hiện ra một nhân vật khủng bố vừa mới thức giấc trong đại sơn, lão ta đương nhiên không thể để cho nhân vật này phát hiện ra lão, nếu không lão sẽ gặp nguy hiểm, vì thế lão đành phải tự phong bế công lực, đóng cửa ở lì trong quán trọ.
Sau đó, khi lão nghe ngóng được những tin tức của "Thần linh long" và những việc ở vùng đất chết, tất cả những chuyện xảy ra trong mấy ngày đó đã khiến cho lão sợ hãi vã cả mồ hôi. Cho tới tận bây giờ, khi vùng đất chết hoàn toàn biến mất, lão mới có thế bỏ đi những cấm chế trên người mình.
Gần đây tuy thành Tội Ác nổi lên biết bao sóng gió, nhưng lão vẫn nhất mực tin tưởng rằng Thần Nam có thể bình yên quay trở về. Vì thế mà lão ta vẫn chờ đợi ở con đường mà khi Thần Nam trở về nhất định phải đi qua, để nếu như Thần Nam có nguy hiểm gì, lão ta có thể âm thầm giúp đỡ. Lão đương nhiên không để cho bất kì ai có thể làm hỏng đi cơ thể của lão trong tương lai.
Tuy nhiên, điều khiến cho Lão yêu quái hoàn toàn không thể ngờ tới được chính là Thần Nam đã đột phát được Tam giai cảnh giới, bước vào lĩnh vực của Tứ giai. Điều đó đã khiến cho lão vô cùng kích động, thần thể hoàn thiện mà lão kiên trì 'bồi dưỡng' đã sớm đạt tới tiêu chuẩn, vì vậy lão đã quyết định ra tay ngay hôm nay, tiến hành đoạt xá.
Đêm nay quả thật là một đêm rất dài, Lão yêu quái và Thần Nam trò chuyện rất lâu, Lão yêu quái sau khi nói hết những chuyện trước kia, rồi lại nói tới những vấn đề khi tu luyện, nói tới những việc lớn xảy ra ở thành Tội Ác! "
"Đoạt xá thất bại, ta lại bị trọng thương, e rằng chỉ có thể sống trên thế giới này mười năm nữa, xem ra ta không thể nào có thể thoát được cái chết rồi!" Lão yêu quái nét mặt u buồn.
Thần Nam bây giờ thì cũng không thể hận Lão yêu quái được, dù gì thì lão cũng từng ra tay cứu mạng hắn, cho dù mục đích không minh bạch nhưng dù sao đó cũng là ơn cứu mạng.
"Tiền bối định đi đâu?"
"Sau khi trời sáng, ta sẽ lập tức trở về Sở quốc, từ nay trở đi không màng tới chuyện nhân gian nữa, an phận sống nốt quãng đời còn lại"
Nói tới đây, trên gương mặt Lão yêu quái có vẻ được giải thoát, lão tự nói: "Nhiều năm nay ta đã hao tâm tổn trí biết bao nhiêu, tất cả cũng chỉ vì muốn đạt tới cảnh giới trường sinh, không ngờ sau cùng cái nhận cũng chỉ là con số không. Trên đời, quả thật có những chuyện vốn là không thể cưỡng cầu được."
Thần Nam an ủi ông ta một hồi, sau đó bất giác lại hỏi tới võ công của ở trong những cảnh giới khác nhau. Đối với điều này, Lão yêu quái nói rất tỉ mỉ, kiên trì giải thích trạng thái của từng cảnh giới.
Những người tu luyện trước khi bước vào Tứ giai cảnh giới, khoảng cách thức lực giữa các cấp bậc là không nhiều. Nhưng sau khi võ công đạt tới Tứ giai cảnh giới, mỗi khi cảnh giới nhích lên một chút là công lực lại tăng lên bội phần, có thể nói rằng sau khi bước vào Tứ giai cảnh giới, thực lực của các cao thủ không cùng đẳng cấp sẽ có một khoảng cách rất lớn.
Tuy nhiên, sau khi bước vào Tứ giai cảnh giới, con đường tu luyện sẽ vô cùng gian khổ, muốn đột phá được một bước nhỏ còn cần phải có cơ duyên. Trên thực tế sau khi bước vào Tứ giai cánh giới, thực lực của mỗi giai đoạn sơ cấp, trung cấp, đại thành của các cảnh giới đều có cách biệt rất lớn.
Ngũ giai cao thủ trong mắt người bình thường đã là vô cùng lợi hại, có thể được gọi là tuyệt thế cao thủ rồi. Nhưng trong mắt lão yêu quái, người đã đạt được Lục giai cảnh giới, thì 'chẳng qua cũng chỉ là một kẻ bình thường mà thôi'.
Theo như cách nói của lão yêu quái, tuyệt thế cao thủ chẳng qua cũng chỉ là sự tôn sùng trong mắt người thường. Chỉ đến khi võ công đạt tới Lục giai cảnh giới thì mới thực sự bước vào điện đàn thần thánh của giới tu luyện. Bởi vì cũng chỉ có những cao thủ đạt tới Lục giai cảnh giới này mới có đủ tư cách tìm kiếm trường sinh, phá vỡ hư không.
Thần Nam nghe xong mà thầm tặc lưỡi, bởi vì chỉ có cao thủ vô địch đạt tới Lục giai cảnh giới mới có thể coi thường những cao thủ Ngũ giai như vậy.
Lão yêu quái sớm đã đạt tới Lục giai cảnh giới nhưng do cơ thể già yếu nên võ công khó mà tiến triển được, vì thế vẫn mãi luẩn quẩn trong Lục giai trung cấp mà thôi. Lão ta biết rằng cho dù có thể thành công vượt qua Lục giai trung cấp thì cũng khó có thể tiến tới cảnh giới Lục giai đại thành, vì vậy lão muốn thông qua việc đoạt xá để tạo nên bước đột phá mới.
Cho tới tận lúc này, Thần Nam mới hiểu ra, đạt tới cảnh giới Lục giai đại thành, thì chỉ cách một bước rất ngắn là có thể trường sinh, nếu như đột phá thành công trong bước quan trọng này, thì có thể thoát khỏi những hạn chế của sinh tử, sống mãi cùng đất trời.
Theo những lời mà Lão yêu quái nói, Thần Nam cuối cùng cũng đã hiểu, Võ giả chỉ cần đột phá khỏi những hạn chế của cấp thứ năm. Bước vào lĩnh vực của cấp thứ sáu là có thể Ngự không phi hành, hơn nữa võ công đạt tới cảnh giới này thì nhiều thần thông kì diệu sẽ lần lượt xuất hiên, giống như Thiên Nhãn Thông...Lão yêu quái bởi vì cơ thể già nua, trên người lại có bệnh tật, nên từ trước tới giờ vẫn không dám hao tổn nguyên khí để Ngự không phi hành.
Thần Nam giờ nhìn lão yêu quái, ánh mắt có vẻ thay đối. Cũng không thể trách được hắn, vì đây là một võ giả vô địch trên người có biết bao phép thần thông, có thể Ngự không phi hành. Chả trách lão yêu quái khi nhìn thấy những người tu luyện đạt cấp năm có thể Ngự kiếm phi hành của Thần Phong học viện lại tỏ vẻ coi thường, vì lão vốn đã có thể dựa vào võ công của mình để bay trên không.
"Ta nếu như có thể dựa vào võ công của mình để Ngự không phi hành, thì há chẳng phải sợ bất cứ kẻ tu luyện nào nữa sao ?" Thần Nam trong lòng không khỏi thở dài.
Võ giả Đông phương có thể Ngự không phi hành, thực lực hùng mạnh của người này không cần phải nghĩ cũng có thể biết được. Trong những cuộc đại chiến tuyệt đỉnh cao thủ của giới tu luyện, những kẻ tu luyện của tam hệ khác rất kiêng nể những Võ giả như vậy của Đông phương, đương nhiên vì không có ai nguyện ý muốn đối địch với một cao thủ đáng sợ như vậy.
Lão yêu quái thở dài nói: "Tuổi trẻ thật là tốt!"
Lão dường như đã nhìn thấu những tâm tư của Thần Nam, nói: "Ngươi sớm muộn gì cũng có ngày bước vào lĩnh vực Lục giai, không cần phải nóng vội. Người có thể bước vào lĩnh vực Tứ giai chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn như vậy đã vượt qua mọi sự dự liệu của ta. Cái ngày để đột phá hư không cũng không còn bao xa nữa. Những người trẻ tuổi các ngươi bây giờ mạnh hơn rất nhiều so với những lão già bọn ta xưa kia! Vào thời đại của ta, những thanh niên hai mươi mấy tuổi mà có thể bước vào Tam giai lĩnh vực chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, còn những thanh niên cao thủ có thể bước vào Tứ giai cảnh giới thì giống như 'Phương Mao Lân Giác'. Lần này tới thành Tội Ác, ta phát hiện ra thế đạo đúng là đã thay đổi quá nhiều, thanh niên cao thủ xuất hiện ngày càng nhiều, thật khiến cho người ta phải ngạc nhiên! Người ta nói mạnh thịnh rồi lại suy, suy rồi lại thịnh, giới tu luyện bao năm yên ổn e rằng sắp sửa xảy ra những biến động lớn"
Thần Nam suy nghĩ rồi gật đầu.
" Kẻ phiền toái từ trong hoàng cung trốn ra không gây náo loạn gì chứ?"
Lúc Lão yêu quái nhắc tới Tiểu Bảo Chúa thì vẻ mặt đột nhiên lộ ra vẻ hiền dịu, yêu mến, cưng chiều. Lão nhẹ nhàng nói: "Ngọc Nhi bình thường rất nghịch ngợm, ta hi vọng ngươi chiếu cố cho nó thật tốt. Tiểu nha đầu này là một trong những người có tư chất tốt nhất mà ta từng gặp, nhưng nó lại quá tinh nghịch, không chịu chăm chỉ tu luyện"
Thần Nam cảm thấy trong người ớn lạnh từng cơn,....
Tiểu nha đầu đó rõ ràng là một ác ma nhe năng múa vuốt, may mà bản lĩnh kém cỏi một chút, nếu như võ công cao thâm, thì đến ông trời cũng bị cô ta phá hoại rồi.
Lão yêu quái giống như nhớ ra điều gì, nói: "Truyền nhân của Đạm Đài cổ thánh địa không đơn giản chút nào, ta cảm thấy trong người ả có phong ấn một sức mạnh huyền bí khó đoán, sau nay ngươi phải cẩn thận hơn với ả"
Buổi sớm, ánh bình minh chiếu khắp khu rừng, Thần Nam tỉnh dậy sau giấc ngủ say. Lúc này Lão yêu quái đã không thấy tăm tích đâu, không biết lão đã rời đi vào lúc nào.
"Wào..." Tử Kim Thần Long vừa mở mắt ra đã ngửa cổ lên trời gầm rú, sau đó bay qua bay lại nói: "Tiểu tử ngươi có kế hoạch gì chưa?"
Thần Nam sửa soạn lại quần áo, tay nắm chặt trường đao, mắt hướng về thành Tội Ác, nghiến răng nói: "Giết người".
"Wào....ta rất thích! Wào, giết... À, không, phải bắt sống cô ả tối hôm qua chứ, wào"
Thành Tội Ác vào lúc sáng sớm giống như Tiên cảnh giữa nhân gian, xung quanh núi non bao bọc, cây cối vây quanh, dưới ánh sáng của bình minh, thành Tội Ác giống như được khoác thêm một tấm áo choàng mỏng màu vàng, vừa mờ ảo vừa thánh khiết.
Viên ngọc minh châu lấp lánh của vùng núi này này chính là thành phố quan trọng nhất của Đông đại lục và Tây đại lục. Ánh sáng bình minh vừa mới xuất hiện rất tĩnh lặng, nhưng cùng theo đó là thời gian dần trôi qua, trong thành bắt đầu náo nhiệt, cảnh tượng phồn hoa đó vẫn như xưa. Tử Kim Thần Long tuy không hề muốn nấp vào trong tay áo của Thần Nam chút nào, nhưng nó cũng biết, nếu như bị người khác phát hiện ra thì sẽ gặp rắc rối lớn. Cho nên mặc dù oán thán nhưng nó cũng đành phải nghe theo lời của hắn.
* Đoạt xá: Linh hồn nhập vào một người khác nhằm chiếm lấy thể xác của đối phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.