Thần Tọa

Chương 185: Tạp Mễ Lạp rống giận




Trong mắt Lâm Hi lửa giận vô hình, xoay chuyển ánh mắt, lại nhìn hướng Tài Quyết phong:

- Hộ pháp trưởng lão, ngươi chính là cân nhắc quyết định như vậy sao? Đệ tử hai phái Đâu Suất, Thái A muốn gây bất lợi cho ta, đoạt pháp khí của ta, việc này có Giản Diêu, Bạch Khả của Bắc Đẩu cung làm chứng. Chính là ba thanh pháp kiếm kia căn bản cũng không thể nói lên điều gì. Ngươi không có bằng chứng, chỉ bằng lời nói một bên của Long Băng Nhan, liền nhất định cho rằng ta tàn sát đồng môn. Ta nói một chữ ngươi cũng không nghe, Long Băng Nhan nói ngươi lại nghe vào. Chẳng lẽ thân là trưởng lão, ngươi chủ trò công đạo như vậy hay sao?

Lửa giận thiêu đốt trong lòng Lâm Hi, có thể nhẫn nại, nhưng không thể nhẫn nhục. Không thể nhịn được nữa thì cũng không cần nhịn!

- Im ngay!

Quát to một tiếng, chấn động trời cao, áp lực vô cùng từ bốn phương tám hướng đánh úp lại:

- Băng Nhan là thân phận gì! Ngươi chỉ là một ký danh đệ tử nho nhỏ rõ ràng còn dám vu cáo cho thánh nữ môn phái, quả thực là vô pháp vô thiên!

- Trưởng lão.

Long Băng Nhan nhìn Lâm Hi một cái, ánh mắt bình thản, lại ngạo ý lẫm nhiên:

- Đệ tử căn bản không biết rõ cái gì là Ngũ Lôi Phái, chuyện của Long thế gia đều là người ở dưới chủ trì, đệ tử chưa bao giờ quản, sự tình mà hắn nói, đệ tử không biết thực hư. Hơn nữa, một cái tông phái nho nhỏ trong thế tục thật sự là không biết có cái gì đáng giá để đệ tử đi mơ ước. Bất quá, hắn đã nói như vậy, đệ tử nhất định sẽ trở về điều tra, nếu như thật có việc này, nhất định nghiêm trị, tuyệt không khinh suất tha thứ!

Mấy câu của Long Băng Nhan liền đem những chuyện liên quan đến mình chối không còn một mảnh. Một bộ làm việc công bằng theo lẽ phải, tuyệt không cho phép vụng trộm.

- Băng Nhan, ngươi đối với hắn quá khoan dung. Bất quá nhìn dáng vẻ của hắn cũng không có cảm kích. Thật sự là đến chết cũng không hối cải. Lâm Hi, ngươi không phải là không phục sao? Tốt! Ta liền khiến ngươi hoàn toàn hết hi vọng!

Hộ pháp trưởng lão lớn tiếng nói.

Ông!

Trong Thần Tiêu sơn, một tòa sơn phong đột nhiên chấn động. Chỉ nghe được một tiếng thét kinh hãi, phá toái hư không, sau đó một đạo hồng sắc thân ảnh bị chân khí thu lấy, chỉ lập lòe một cái liền bị đưa tới, trống rỗng xuất hiện ở trên đỉnh Tài Quyết phong.

Thân thể của nàng bị tầng tầng chân khí trói buộc, treo ở giữa không trung trước người Lâm Hi, không thể động đậy.

- Tạp Mễ Lạp!

Lâm Hi chấn động. Nhân ảnh mà bị hộ pháp trưởng lão bắt tới, cư nhiên chính là Nữ Vương Hấp Huyết Tạp Mễ Lạp.

- Chủ nhân!

Quần áo Tạp Mễ Lạp mất trật tự, khuôn mặt kinh hoảng. Nhìn thấy Lâm Hi cũng lộ ra vẻ giật mình.

Nàng căn bản không biết rõ chuyện gì xảy ra, đã bị đưa đến Tài Quyết phong.

- Lâm Hi, ngươi dâm xa hủ bại, nuôi dưỡng Hấp Huyết nữ yêu, quả thực là bại hết thanh danh của đệ tử tiên đạo! Hiện tại còn có lời gì để nói?

Thanh âm của hộ pháp trưởng lão là một mảnh rét lạnh:

- Nữ Vương Hấp Huyết, ngươi là yêu tộc dị loại, không phải nhân tộc. Hiện tại ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi làm chứng chuyện Lâm Hi tàn sát Tào thị huynh đệ, ta liền thay ngươi phá bỏ Thủy tổ khế ước, trả lại tự do cho ngươi! Thậm chí ta còn có thể cân nhắc, sau khi trả lại tự do cho ngươi, ban thưởng thêm một viên Huyết mạch đan dược, lại để cho thực lực của ngươi càng cường đại hơn. Ngươi cũng có thể trở lại không gian, tiếp tục thống trị tộc loại của ngươi! Nhưng ngươi chỉ cần có một chữ không thật, bổn tọa sẽ khiến ngươi hình thần câu diệt, vĩnh viễn không bao giờ siêu sinh!

Tâm của Lâm Hi trầm xuống, hộ pháp trưởng lão lại muốn từ trên người Tạp Mễ Lạp ra tay, muốn thông qua tay của Tạp Mễ Lạp đẩy hắn vào chỗ chết!

Loại thủ đoạn này quả nhiên là ngoan độc!

Tạp Mễ Lạp một mực ở cùng với hắn, đối với chuyện của hắn cũng biết được rành mạch. Nếu như Tạp Mễ Lạp làm chứng Lâm Hi giết chết Tào thị huynh đệ, như vậy Lâm Hi liền hoàn toàn xong đời.

Lâm Hi nhìn xem Tạp Mễ Lạp, đã trầm mặc.

Giờ khắc này, hắn không muốn dự kiến cái gì, hắn đang chờ đợi Tạp Mễ Lạp lựa chọn.

Không thể không thừa nhận, chiêu thức ấy của hộ pháp trưởng lão hoàn toàn vượt quá dự liệu của hắn. Tạp Mễ Lạp có thể nói là nhược điểm duy nhất trên người hắn.

Nữ Vương Hấp Huyết có được năng lực hóa thành biên bức, loại năng lực này có thể giấu diếm được đệ tử bình thường, nhưng không thể giấu được hộ pháp trưởng lão

Trên Tài Quyết phong hoàn toàn yên tĩnh.

Long Băng Nhan cùng Lý Vô Cơ đều lộ ra vẻ tươi cười.

Đệ tử tiên đạo nhân loại nuôi dưỡng Hấp Huyết nữ yêu, cho là nữ bộc, đồ chơi, loại chuyện này cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy.

Hấp Huyết nữ yêu tuy thần phục đệ tử tiên đạo, nhưng độ trung thành cũng không cao hơn bao nhiêu. Cho nên rất nhiều lần, thông qua hấp dẫn những Hấp Huyết nữ yêu của các đệ tử, để cho các nàng được tự do, rất dễ dàng khiến cho Hấp Huyết nữ yêu này làm chứng, nói đệ tử tiên đạo xem các nàng như là đồ chơi.

Tư duy của Lâm Hi xác thực kín đáo. Chỉ tiếc, cẩn thận mấy cũng có sơ sót, rõ ràng nuôi dưỡng một đầu Hấp Huyết nữ yêu làm sủng vật.

Đây chính là tử huyệt của hắn, cũng là sai lầm lớn nhất!

Trong lúc nhất thời, mọi ánh mắt đều tụ tập trên người Nữ Vương Hấp Huyết Tạp Mễ Lạp.

Lâm Hi, Lý Vô Cơ, Long Băng Nhan, hộ pháp trưởng lão, tất cả mọi người đều đang nhìn Tạp Mễ Lạp, yên lặng chờ nàng nói ra mỗi một câu!

Nàng giống như là phán quyết cuối cùng, tuyên bố vận mệnh của Lâm Hi.

- Nữ Vương Hấp Huyết, ngươi suy nghĩ cho thật tinh tường, cơ hội chỉ có một lần!

Thanh âm của hộ pháp trưởng lão ở trong Tài Quyết đại điện vang lên, lăng lệ, lãnh khốc, lộ ra vẻ uy hiếp không chút che giấu nào!

Tạp Mễ Lạp tâm loạn như ma!

Loại tình huống trước mắt này là hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của nàng đấy. Nàng căn bản cái gì cũng không biết, đã bị một đám chân khí trấn áp, sau đó mang đến nơi này.

Quá đột nhiên!

Chỉ có điều, đến lúc hộ pháp trưởng lão nói đên Tào thị huynh đệ, Tạp Mễ Lạp liền tỉnh táo lại. Cũng đã minh bạch tình cảnh của mình.

Một bên là thực lực và tự do, một bên là chủ nhân của mình!

Nữ Vương Hấp Huyết gặp phải lựa chọn phức tạp.

Không thể phủ nhận, tự do đối với Tạp Mễ Lạp có được lực hấp dẫn vô cùng, không người nào nguyện ý bị trói buộc, Tạp Mễ Lạp cũng giống như vậy. Huống chi, hộ pháp trưởng lão đưa ra, cho nàng một viên tiên đan tăng trưởng công lực.

Mà cái giá nàng cần phải trả, chỉ là phản bội chủ nhân của mình.

Tự do cùng thực lực, không hề nghi ngờ, phân lượng ở trong tâm của Nữ Vương Hấp Huyết là muốn vượt qua một thân chủ nhân nhân loại đấy. Nhưng mà không biết tại sao, trong nháy mắt khi nhìn thấy Lâm Hi, trong lòng Tạp Mễ Lạp lại nảy sinh ra một loại tình cảm phúc tạp.

Thời gian mà Tạp Mễ Lạp đi theo Lâm Hi không hề dài, nghiêm khắc, chưa nói tới độ trung thành cao bao nhiêu. Nhưng mà chủ nhân Lâm Hi này lại khiến cho Tạp Mễ Lạp có cảm giác vô cùng đặc thù.

Tạp Mễ Lạp nhớ tới lần đầu tiên gặp được Lâm Hi, lúc phát hạ thủy tổ thệ ngôn, nàng vốn cho rằng Lâm Hi cũng sẽ như các đệ tử tiên đạo khác, đưa nàng trở thành đồ chơi của hắn.

Điểm này Tạp Mễ Lạp đã sớm chuẩn bị, cũng vô pháp cự tuyệt. Nhưng mà Lâm Hi lại không làm.

Cho tới bây giờ, Lâm Hi đều chưa có chạm qua nàng.

- Hắn là những nhân loại khác bất đồng đấy!

Lúc đó, Tạp Mễ Lạp liền có loại giác ngộ này.

Trong hoảng hốt, Tạp Mễ Lạp liền nghĩ tới lúc Lâm Hi tặng trứng rồng cho nàng. Loại cảm giác ấm áp này lần nữa dâng lên trái tim.

Lâm Hi chỉ là một võ giả võ đạo thập trọng, một quả trứng Hắc Long đối với hắn có tầm quan trọng không nói cũng biết. Nhưng mà, hắn lại có thể không chút do dự đem một quả trứng rồng cho mình.

Tạp Mễ Lạp quan tâm, cũng không phải là quả trứng rồng kia, mà là phía sau quả trứng rồng kia, Lâm Hi cho nàng tôn trọng. Cái loại cảm giác bình khởi bình tọa này giống như là bằng hữu.

Tạp Mễ Lạp tuy phát hạ thủy tổ thệ ngôn, hoàn toàn bị quản chế bởi Lâm Hi, nhưng nàng cảm giác được, Lâm Hi cũng không xem nàng như nô lệ, đồ chơi, ngoại tộc. Cũng không phải bởi vì nàng là Nữ Vương Hấp Huyết dâm đãng mà xem thường nàng!

Lâm Hi và những người khác là bất đồng đấy!

Những người khác, cho dù là hộ pháp trưởng lão, ánh mắt nhìn nàng cũng là thương cảm, là xem thường. Trong mắt bọn họ, nàng chính là một ngoại tộc ti tiện, một Nữ Vương Hấp Huyết dâm đãng, nhỏ bé.

Lão thậm chí không nhìn tới nàng một cái.

Lão tuy đồng ý cho nàng "Tự do", hơn nữa còn ban thưởng đan dược, nhưng trong mắt hắn, mình chính là một con giun con dế, tùy tiện một cước cũng có thể nghiền nát!

Hắn có thể cho mình sống, tương tự cũng có thể khiến cho mình chết đi!

Tạp Mễ Lạp thoáng cái liền thanh tỉnh.

Hộ pháp trưởng lão cho nàng tự do, có lẽ rất có hấp dẫn, nhưng thứ Lâm Hi cho nàng, nhưng lại càng quý giá hơn!

Cho dù là một đầu Nữ Vương Hấp Huyết đê tiện, ở sâu trong nội tâm cũng khát vọng được tôn trọng, khát vọng ngang hàng, khát vọng có bằng hữu chân chính!

- Ha ha ha...

Tạp Mễ Lạp đột nhiên cười to, trên dung nhan tuyệt mỹ hiển lộ ra một loại quyết tuyệt cùng phẫn nộ.

- Các ngươi trăm phương ngàn kế, không từ thủ đoạn để hãm hại chủ nhân ta! Tạp Mễ Lạp ta mặc dù chỉ là một cái Nữ Vương Hấp Huyết, những cũng sẽ không làm chuyện tình bội bạc, cay nghiệt thiếu tình cảm này! Các ngươi quá coi thường Tạp Mễ Lạp ta rồi!

- Muốn chết!

Trên Tài Quyết phong, một tiếng hống giận dữ, thiên địa chấn động:

- Ngươi thật sự cho rằng, ta không hủy diệt được ngươi

sao!

- A!

Tạp Mễ Lạp lập tức kêu lên thảm thiết. Dây thừng tiên khí trên người nàng co rút lại từng tầng, máu tươi từ trong mắt, lỗ tai, lỗ mũi của nàng tràn ra. Xương cốt toàn thân của nàng vang lên kèn kẹt, không biết đã tan nát bao nhiêu! truyện được lấy tại TrumTruyen.vn

Oanh!

Lâm Hi thấy một màn như vậy, muốn rách cả mí mắt, một cỗ nhiệt huyết liền trùng nhập lên não, hai mắt thoáng một cái liền đỏ lên.

- Dừng tay!

Lâm Hi bỗng nhiên đứng lên, phát ra một tiếng nộ hống kinh thiên.

Kỳ vọng trong lòng của hắn đối với hộ pháp trưởng lão, tại lúc Tạp Mễ Lạp kêu lên thảm thiết đã hoàn toàn tan vỡ.

- Hộ pháp trưởng lão! Ngươi đây là xử lý công chính sao?

Lâm Hi tức giận chỉ lên Tài Quyết phong, triệt để phẫn nộ rồi:

- Tạp Mễ Lạp là người của ta, ngươi đối với nàng uy bức lợi dụ, muốn dùng nàng để đối phó với ta. Nàng không đáp ứng, liền thống hạ sát thủ, hành vi như thế, quả thực hèn hạ vô sỉ!

- Ngươi thiên vị cho một bên, Long Băng Nhan nói gì ngươi nghe nấy, ta nói một câu ngươi cũng không nghe. Chỉ bằng lời nói một mặt của trưởng lão Đâu Suất cung, liền không cần điều tra, đã xác định là đệ tử bổn môn đắc tội. Ngươi như vậy, cũng xứng là trưởng lão sao?

- Trước đây Long Băng Nhan và ta có thù riêng, ngươi lại một mặt tin lời nói của nàng, làm ngơ chứng cứ của ta. Bảo thủ như thế, cuồng vọng tự đại như thế, ngươi đến cùng còn có tư cách gì làm trưởng lão của bổn môn?

Lời vừa nói ra, thạch phá kinh thiên, chấn động trời cao. Mà ngay cả Long Băng Nhan cùng Lý Vô Cơ một tay chủ đạo lần thẩm phán này cũng nghe tiến biến sắc!

Hộ pháp trưởng lão địa vị tôn sùng, quyền lợi cực lớn, nắm giữ quyền sinh sát của đệ tử bổn môn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.