Thần Tọa

Chương 392: Huyền Vũ Đại Bích Lũy




- Lâm Hi, ngươi không thể giết ta! Ta đã phát ra "pháp phù", chờ người của Đâu Suất Cung tới thì ngươi chỉ có đường chết mà thôi.

Huyền Vũ Thánh tử nói xong cũng không công kích, trực tiếp như thiên thạch bỏ chạy ra xa xa.

- Ha ha, đệ tử Đâu Suất Cung ở đây không phải đã được gọi tới cả rồi sao? Đâu Suất Cung các ngươi còn cao thủ nào ở đây? Hư Tiên? Hay là Đệ tử chân truyền?

Lâm Hi cười khẩy nói.

Đâu Suất Cung vừa ra tay chính là xông lên đồng loạt. Căn bản sẽ không xuất hiện cao thủ Hư Tiên vẫn còn đứng ngoài quan sát tình hình. Hơn nữa thời gian dài như vậy nếu có cao thủ Đâu Suất Cung thì đã sớm tới đây cứu viện, cũng không chờ tới bây giờ.

Tiên Đạo Đại Thế Giới nam bắc dài ba mươi tám vạn dặm, chiều ngang bảy mươi sáu vạn dặm. Lục địa khổng lồ như vậy cho dù là Đâu Suất Cung cũng không có rải cao thủ trên mỗi tấc đất được.

Huyền Vũ Thánh tử nói câu này rõ ràng là phô trương thanh thế dùng để lừa gạt hắn.

Đổi lại những người khác có khả năng bị hù dọa rồi, nhưng mà Lâm Hi là kẻ tư duy nhạy bén lại không như vậy.

Huyền Vũ Thánh tử nghe được câu này của Lâm Hi thì nội tâm trầm xuống, lập tức tuyệt vọng.

Trước kia đối phó Lâm Hi thì Đâu Suất Cung xác thực đã gọi cao thủ trong phạm vi ngàn dặm chung quanh tới đây cả. Mục đích là phòng ngừa Lâm Hi bỏ chạy, nhưng ai mà ngờ chân hỏa của Lâm Hi lại mạnh tới tình trạng này.

Đến bây giờ ở đây không còn cao thủ nào của Đâu Suất Cung cả.

Về phần Hư Tiên..., bốn người chính là cao thủ mạnh nhất ở gần Tử Vong Hắc Hỏa Sơn, làm gì còn cao thủ nào khác!

- Ta muốn nhìn mai rùa của ngươi cứng tới mức nào!

Lâm Hi quát to lên, bàn tay của hắn và khu thần tạo vật một đầu Cửu Trảo Kim Long, lập tức từ cơ thể của hắn bay ra ngoài, sau đó đầu thứ hai, thứ ba... cơ hồ tất cả đều là sản phẩm khu thần tạo vật, tất cả đều có thực lực Luyện Khí đệ ngũ trọng Pháp Lực Kỳ.

Trong lúc nhất thời ở đây kim quang đầy trời.

Tại ra hơn hai mươi Cửu Trảo Kim Long thì Lâm sắc mặt Huyền Vũ Thánh tử rốt cục thay đổi.

- Không có khả năng!

Huyền Vũ Thánh tử cảm thấy tâm thần run lên dữ dội, hét to trong lòng.

Khu thần tạo vật là điểm đặc sắc của Luyện Khí đệ tam trọng, nhưng mà về sau không có ai dùng tới khả năng này. Bởi vì Khu thần tạo vật tất cả năng lượng đều tới từ bản thân Luyện Khí Sĩ.

Mỗi khi Luyện Khí sĩ phân ra một phần chân khí thì chẳng khác nào chân khí bản thân yếu đi một phần. Mà Khu thần tạo vật có đặc điểm tái sinh, lúc đối mặt với cường giả không thể làm gì được. Càng về sau các cường giả ít khi sử dụng Khu thần tạo vật.

Nhưng mà đến trong tay Lâm Hi là kẻ có chân khí gần như vô tận, vĩnh viễn không khô kiệt thì triệu hồi hơn hai mươi Cửu Trải kim Long Khu thần tạo vật thì chân khí của hắn không yếu đi chút nào, giống như ngưng tụ ra Cửu Trảo Kim Long không phải tiêu hao của hắn.

Một con Cửu Trảo Kim Long bay ra khỏi người Lâm Hi. Lâm Hi đây đang định dùng hơn hai mươi Cửu Trảo Kim Long làm ra một kích trí mạng.

- Cửu Trảo Kim Long, hợp lại làm một, công!

Tâm thần Lâm Hi thao túng hơn hai mươi đầu Cửu Trảo Kim Long, cơ hồ tất cả Khu thần tạo vật xếp thành một hàng ở bên cạnh hắn.

Oanh!

Dưới chân Lâm Hi đạp mạnh, một kích này tuy long trời lở đất, chỉ thấy hào quang lóe sáng, hư không chấn động, Lâm Hi cho toàn bộ Cửu Trảo Kim Long hóa thành tàn ảnh không tưởng tượng nổi, dùng xu thế lôi đình vạn quân đánh qua phía Huyền Vũ Thánh tử.

- Huyền Vũ đại pháp!

Thời khắc nguy cấp thì Huyền Vũ Thánh tử cũng cảm giác được nguy hiểm chưa từng có, gào thét một tiếng, dùng toàn bộ lực lượng bản thân. Chỉ là một kích này cũng không phải tấn công, mà là phòng ngự.

Huyền Vũ thiện thủ mà bất thiện công!

Huyền Vũ công có uy lực bảy phần, thủ đã có uy lực mười phần!

Đây là bất đắc dĩ của Huyền Vũ Thánh tử.

- Ông!

Chỉ thấy chung quanh Huyền Vũ Thánh tử có chân khí dâng trào, nhanh chóng ngưng kết thành một hồi giống như dung nham rạn nứt. Những Nham thạch này ẩn chứa quy luật nào đó, rậm rạp chằng chịt che kín mỗi tấc không gian của Huyền Vũ Thánh tử.

Ầm ầm!

Một kích này long trời lở đất, so với bất cứ công kích nào của Lâm Hi dĩ trước kia đều vô cùng sắc bén, cuồng bạo. Thái Cổ Chân Long trong người Lâm Hi cung cấp long nguyên cuồn cuộn không dứt, tại dưới tình huống chân khí không tổn thất ngưng tụ ra Cửu Trảo Kim Long khu thần tạo vật.

Hơn hai mươi đầu Cửu Trảo Kim Long tương đương với hơn hai mươi tên Luyện Khí đệ ngũ trọng Pháp Lực Kỳ, cộng thên công lực bản thân Lâm Hi hình thành vây công, loại đội hình này tỏa ra áp lực không thể tưởng tượng nổi. Cho dù là Huyền Vũ Thánh tử cũng khó ngăn cản được.

Ầm ầm!

- Ah!

Nương theo tiếng kêu thảm thiết chính là chân khí bên ngoài cơ thể Huyền Vũ Thánh tử cấu thành mai rùa lớn chia năm xẻ bảy, một thân ảnh ngửa mặt lên trời phun máu tươi, máu tươi đầm đìa, bay ra ngoài.

Nhưng mà dù trúng một kích trí mạng thì Huyền Vũ Thánh tử cũng không có chết.

- Huyền Vũ Đại Bích Lũy!

Huyền Vũ Thánh tử kêu to một tiếng, đột nhiên ném ra ngoài một vật. Đó là một viên cầu màu vàng lọt, bắt đầu chỉ có ngón cái lớn nhỏ, lóe ra hào quang ảm đạm. Đột nhiên lúc này nhô lên cao chấn động và hóa thành quả bóng kim loại màu vàng, sau đó bao phủ Huyền Vũ Thánh tử vào trong đó, lập tức "Oanh", từ không trung rơi thẳng xuống đất, sừng sững bất động.

- Xảy ra chuyện gì?

Hai mươi đầu Cửu Trảo Kim Long của Lâm Hi đã tán đi, vừa vặn đã bị cắn trả. Đột nhiên nhìn thấy một màn này thì ăn cả kinh.

Trong hoang dã hoàn toàn yên tĩnh, giữa không trung chỉ còn lại tiếng gió gào thét và cái mai rùa màu vàng từ trên cao rơi xuống!

- Huyền Vũ Đại Bích Lũy?

Lâm Hi nhíu mày, Huyền Vũ Thánh tử nói câu sau cùng hắn nghe được rành mạch. Đây là cái tên cổ quái nhưng có ý phòng ngự. Nhưng mà Huyền Vũ Thánh tử nếu có trốn cũng chẳng thoát khỏi tay của hắn.

- Chủ nhân, đây là vật gì. Có cảm giác rất nặng nha.

Địa Ngục Ma Long lúc này từ trong ống tay áo nhô đầu ra, nghi hoặc nhìn qua quả cầu bên dưới.

Chiến đấu đã chấm dứt, không có nguy hiểm cho chúng.

- Đừng lắm miệng. Loại đồ vật này rất khó đối phó.

Hấp Huyết Nữ Vương Tạp Mễ Lạp cũng từ trong áo Lâm Hi nhô đầu ra.

Người của Đâu Suất Cung cơ bản đã bị Lâm Hi tiêu diệt, trừ cục sắt trước mặt thì chẳng có gì uy hiếp chúng được.

- Các ngươi đừng lẫn vào. Huyền Vũ Thánh tử đã bị thương. Cái giáp xác này khó giải quyết.

Thân hình Lâm Hi thân hình thoáng cái từ không trung rơi xuống, cũng không cử động.

Huyền Vũ Thánh tử trọng phòng không trọng công, căn bản uy hiếp không được hắn. Luận lực lượng cũng chẳng phải đối thủ của hắn. Hiện tại trừ Hư Tiên thì những người khác chẳng đối phó hắn nổi.

Đát! Đát!

Lâm Hi vừa đi đi qua thì tập trung tinh thần đề phòng.

Nhưng mà trừ âm thanh cổ khô thì bốn phía hoàn toàn yên tĩnh. Viên cầu kim loại nằm trên mặt đất, cũng im ắng một không có tiếng động gì.

- Thử một lần!

Bàn tay Lâm Hi nhắc lên và chân hỏa hiện ra ngoài.

Oanh!

Ánh lửa bao phủ bốn phía nhưng viên cầu kim loại bất động. Chân khí của Lâm Hi chẳng những không làm gì được viên cầu kim loại này, ngược lại lại chân khí hoa hệ của hắn phản chấn quay về, đánh trả Lâm Hi.

Có Liệt Nhật Quân Vương thì đương nhiên không thể bị hỏa diễm của mình gây thương tích. Cổ tay Lâm Hi run lên, trực tiếp tỏa ra một đạo chân khí.

- Thì ra là thế!

Lâm Hi đi vòng quanh kiểm tra đặc tính của viên cầu kim loại này, trong nội tâm lập tức như gương sáng, hiểu được năng lực của Huyền Vũ Đại Bích Lũy.

Chân khí của Lâm Hi oanh kích Huyền Vũ Đại Bích Lũy thì sáu thành phản chấn quay về, ba thành chân khí tan rả mất, còn không tới một thành đã bị Huyền Vũ Đại Bích Lũy hấp thu mất.

- Lâm Hi, ngươi không giết được ta đâu! Huyền Vũ Đại Bích Lũy chính là ta trước kia du lịch lấy được trong phế tích cổ đại. Không có bất kỳ năng lực gì có thể công phá được nó. Ngươi không gây tổn thương cho ta. Chờ ta trị xong thương thế là bỏ chạy tiếp. Ta cũng không tin ngươi năng lực gì được ta!

Âm thanh của Huyền Vũ Thánh tử oang oang, mang theo tức giận từ trong truyền ra ngoài.

- Vậy sao? Ta cũng không tin cái mai rùa này phá không được.

Lâm Hi hừ lạnh một tiếng, bàn tay vung lên, lúc này dùng toàn lực đánh ra một chưởng.

Ầm ầm!

Liệt Dương đại chân khí che khuất bầu trời, bài sơn đảo hải, giống như gợn sóng có thể đánh nát núi cao, ầm, trùng trùng điệp điệp nện lên tòa giáp xác kim loại này.

Oanh!

Đại địa chấn động, hỏa diễm bắn ra bốn phía. Viên cầu cực lớn này giống như kết hợp với mặt đất vậy. Một kích của Lâm Hi không giống như đánh lên Huyền Vũ Đại Bích Lũy, ngược lại đánh lên cả vùng đất này.

- Lão đại, không tốt!

Địa Ngục Ma Long quá sợ hãi.

Hấp Huyết Nữ Vương Tạp Mễ Lạp biến sắc. Chỉ thấy hỏa diễm bàng bạc phô thiên cái địa bắn về phía bọn người Lâm Hi. Chính là hỏa diễm của Lâm Hi bị chấn bay về.

- Đáng chết!

Thần sắc Lâm Hi trầm xuống, gương mặt tái nhợt, bàn tay nhoáng lên và chân hỏa bao phủ. Nhưng thần sắc của hắn không nhẹ nhõm gì. Hiển nhiên bảy thành lực lượng phản chấn cũng khiến Lâm Hi cố hết sức.

Hỏa diễm dập tắt, Lâm Hi không có tiếp tục công kích, một người hai sủng sắc mặt đều khó coi.

Cũng may Lâm Hi luyện thành Liệt Nhật Quân Vương, có thể điều khiển vạn hỏa, tiếp được công kích của mình. Nếu đổi lại chân khí tính chất khác thì chỉ sợ công kích này đã làm Lâm Hi bị chấn thương!

Trong hoang dã yên tĩnh im ắng, chỉ còn lại một người hai sủng, còn có quả cầu kim loại kia.

- Lão đại, quả cầu kim loại này nên dùng Địa Ngục Liệt Diễm của ta đốt nhé?

Địa Ngục Ma Long nói.

- Không cần.

Lâm Hi khoát khoát tay:

- Vô dụng thôi.

- Xùy, cá chạch, ngươi cũng không nên nghĩ nha. Liệt Dương Chân Hỏa của chủ nhân còn bá đạo hơn cả ngươi, hơn nữa bản thân còn ẩn chứa hỏa diễm địa ngục. Ngay cả chân hỏa của chủ nhân còn làm gì được quả cầu thì Địa Ngục Liệt Diễm có thể làm gì?

Tạp Mễ Lạp xì mũi coi thường.

- Chẳng phải ta muốn giúp một tay hay sao?

Địa Ngục Ma Long nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.