Thần Tọa

Chương 438: Phá cục!




Ông!

Pháp lực Lâm Hi thế như chẻ tre, trong khoảng thời gian ngắn, chỉ trong nháy mắt đã bằng vào thực lực hùng hồn, nhất cổ tác khí, liền hoàn thành tế luyện kiện tuyệt phẩm pháp khí kia.

Kiện pháp khí này vô cùng trầm trọng, mang đến cho Lâm Hi cảm giác như trên tay đang cầm một ngọn Núi bằng sắt vậy, vô cùng trầm trọng, căn bản không giống một kiện pháp khí.

Đây là do pháp lực bản thân Lâm Hi còn chưa đủ để dùng tự do thúc dục kiện pháp khí này mới sinh ra cảm giác như thế.

Mà cùng lúc đó, một đạo tin tức lạc ấn cường đại cũng dũng mãnh tiến vào óc Lâm Hi.

Đây là pháp môn sử dụng Sơn Hà Ấn, sau khi Lâm Hi xem qua tin tức trong đó một lần lập tức tựu thông hiểu kiện phương pháp sử dụng pháp khí này!

- Tuyệt phẩm pháp khí!

Nhìn thấy pháp khí hình xúc xắc tản mát ra Hỗn Độn chi khí ở giữa không trung, tên Hư Tiên đối diện Lâm Hi liền chấn động. Cơ hồ lập tức khi Lâm Hi tế lên kiện Tuyệt phẩm pháp khí kia thì hắn đã cảm giác được một cổ nguy hiểm thật lớn!

Tuyệt phẩm pháp khí căn bản không phải Hư Tiên có thể sử dụng, chỉ có ở trong tay cường giả Đạo Quả Kỳ cường đại như Lý Càn Thiên mới có thể phát huy ra uy lực.

Trên trình độ nào đó, một kiện tuyệt phẩm pháp khí cũng tương đương với một tên cường giả Đạo Quả trong pháp khí.

Đối với Hư Tiên mà nói, pháp khí cấp bậc này luôn có uy hiếp trí mạng!

- Không tốt!

Tên Hư Tiên Thái Nguyên Cung kia sắc mặt đại biến, lập tức đổi công làm thủ, hốt hoảng trốn tránh!

- Đã muộn! Sơn Hà Đại Ấn!

Lâm Hi há miệng phun ra, một cổ tinh khí như tấm lụa chảy thẳng vào Sơn Hà Ấn.

Ông!

Sơn Hà Ấn vầng sáng phóng đại, phiến Hỗn Độn chi khí kia lập tức tăng vọt gấp trăm lần, trong đó rõ ràng diễn sinh ra hư ảnh dãy núi chồng chất. Mà cùng lúc đó, một cổ hấp lực không thể tưởng tượng nổi cũng từ trong Sơn Hà Ấn phát ra.

- Hấp lực thật đáng sợ! Rõ ràng như muốn hút sạch khí huyết của ta vậy!

Lâm Hi cảm giác được pháp lực trong cơ thể phảng phất như trường kình hấp thủy chui vào trong Sơn Hà Ấn. Kiện pháp khí này phảng phất hoàn toàn không thấy đủ vậy. Nó hấp phệ, cũng không phải hấp phệ như tia nước nhỏ mà là Ăn như hổ đói, hận không thể thoáng cái hấp hắn thành cái xác khô mới bằng lòng bỏ qua.

Đổi thành những Hư Tiên khác, chỉ sợ đã thân tử đạo tiêu chứ đừng nói chi đến xuất thủ.

Đây là kết quả khi tuyệt phẩm pháp khí triển khai toàn bộ uy lực!

Công lực không đủ, mạo muội sử dụng, chỉ tự rước lấy tử lộ!

Nhưng Sơn Hà Ấn vẫn ở vào một loại trạng thái khát khao, không thể hấp thụ được đầy đủ năng lượng cần thiết.

- Tiên La Đan, cháy lên cho ta!

Lâm Hi 'Rầm Ào Ào' thoáng một phát, mở ra Thứ nguyên tiểu tiên đan, đan dược giống như Giang Hà liên tục không ngừng, điên cuồng dũng mãnh tiến vào Sơn Hà Ấn.

Oanh!

Đỉnh đầu Lâm Hi ánh sáng màu xanh mịt mờ, thình lình hiển lộ ra một mảnh sơn ảnh hùng tuấn, những dãy núi này mỗi một tòa đều ngưng thực, căn bản không giống như ảo ảnh. Cổ khí thế kia trầm trọng vô biên, phảng phất như đại địa vô biên vô hạn vậy.

Ầm ầm!

Chỉ thấy điện quang lóe lên, Sơn Hà Ấn lập tức dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi xẹt qua hư không. Kiện pháp khí này tuy rằng trầm trọng vô biên, mang đến cho người cảm giác tựa như chuyển động chậm chạp, cực kỳ cồng kềnh, nhưng tốc độ ra tay lại nhanh đến mức khiến người căn bản không thể né tránh nổi.

Nói thì chậm, diễn ra lại nhanh!

Chỉ nghe Ầm ầm một tiếng, long trời lở đất, Hư Tiên chi khí chảy xuôi đầy trời phảng phất như trang giấy mảnh, lập tức bị phá tan thành từng mảnh.

- Ah!

Chỉ nghe một tiếng hét thảm, tên Hư Tiên Thái Nguyên Cung kia chỉ chạy ra tầm hơn mười trượng, đã bị Sơn Hà Ấn đuổi theo, mãnh lực vỗ vào, tựa như một con ếch xanh bị đập dẹp vậy, từ trên không nện xuống dưới đất, máu tươi chảy ròng!

Oanh!

Đại địa rạn nứt, Hư Tiên của Thái Nguyên Cung giống như một tiêu bản vậy, bị ịn thật sâu vào đại địa!

Phanh!

Hào quang lóe lên, Lâm Hi liền từ trên trời giáng xuống, xuất hiện ở trên đỉnh đầu tên Hư Tiên Thái Nguyên Cung kia, chân trái điểm một cái lên ngực, chân khí bàng bạc bắn nhanh vào, phong bế huyết khiếu và chân khí toàn thân!

Thừa dịp hắn bệnh, muốn mạng hắn!

Tên Hư Tiên Thái Nguyên Cung kia ngay cả thời gian ngưng tụ tiên khí cũng không có, đã bị Lâm Hi triệt để bắt làm tù binh.

Ông!

Vầng sáng lóe lên, Sơn Hà Ấn từ phía trên không gập lại, lại rơi vào trong lòng bàn tay Lâm Hi.

Kiện tuyệt phẩm pháp khí kia sau khi hao hết sạch chân khí lập tức lại lộ ra không khí bình thản, chỉ dựa vào một chút Hỗn Độn chi khí mịt mờ kia mới có thể khiến người khác nhận ra sự bất phàm của nó.

- Cảm giác thật trầm trọng, nếu không phải ta có Vạn Hoàng Đồ ủng hộ, hiện giờ đã không còn lực tái chiến nữa rồi!

Lâm Hi hơi nhìn pháp khí trong tay thầm nghĩ. Bạn đang đọc chuyện tại TrumTruyen.vn

Tuyệt phẩm pháp khí đối với chân khí phụ tải có thể nói là khủng bố, một gã Hư Tiên cơ hồ chỉ có một cơ hội phát huy ra uy lực của tuyệt phẩm pháp khí. Một kích ra tay, chân khí sẽ hao hết, từ đó mất đi sức chiến đấu.

Mà Thái Cổ Long Nguyên liên tục không ngừng trong cơ thể Lâm Hi khiến cho hắn có thể phát huy ra uy lực của kiện tuyệt phẩm pháp khí này một cách hoàn mỹ.

- Thời gian không nhiều lắm rồi, ta phải chạy nhanh đánh vỡ cục diện bế tắc!

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng. Loại cảm giác nguy cơ này càng ngày càng đậm nặng.

Ông!

Đan điền Lâm Hi chấn động, một cổ pháp lực chém ra, ngay lập tức ngưng kết thành một sợi dây thằng pháp lực rất sống động, trói chặt lấy tên Hư Tiên Thái Nguyên Cung ở dưới chân.

Pháp lực của Lâm Hi đã đủ để khiến hắn có thể ngưng tụ ra các loại binh khí giống như đúc, dây thừng cũng là một cái trong số đó.

Rầm rầm rầm!

Thân hình Lâm Hi nhanh như thiểm điện, chỉ một lượt hô hấp đã huyễn ra vô số tàn ảnh. Một đám đệ tử Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A căn bản ngay cả cơ hội phản ứng đều không có, đã bị Lâm Hi phong bế chân khí, ngã xuống hạt bụi.

Những đệ tử đệ tứ trọng, ngũ trọng, lục trọng, thất trọng của ba phái ở trước mặt Lâm Hi quả thật không hề có lực hoàn thủ.

Rầm rầm!

Một mảnh dây thừng pháp lực dài hẹp bay ra, nhanh chóng buộc chặt lấy đệ tử ba phái chân khí bị phong bế kia.

Loại này phương pháp dùng pháp lực hóa thành vô số dây thừng buộc chặt này là Lâm Hi mô phỏng Thiên Tác Đại Tiên Thuật của hải ngoại Tam Tiên Đảo mà ra. Mặc dù không có lực công kích cường đại như Thiên Tác Đại Tiên Thuật nhưng ở phương diện trói người lại có hiệu quả như nhau.

- Chủ sự lần này dùng Thái Nguyên Cung cầm đầu. Muốn uy hiếp Thái Nguyên Cung, tất nhiên phải tận lực bắt nhiều đệ tử Thái Nguyên Cung làm tù binh!

Lâm Hi ánh mắt lập loè, trong cơ thể pháp lực nổ tung, đột nhiên dưới chân đạp mạnh một cái. Oanh một tiếng, địa chấn thiên dao, Lâm Hi liền phảng phất một đạo thiểm điện bắn nhanh di.

Phía sau của hắn có một bó dây thừng pháp lực, mỗi một trời đều là một tên đệ tử bị bắt.

Tiên đạo Luyện Khí sĩ lực lượng vô cùng khổng lồ, nhổ núi lay nhạc cũng không phải là chuyện không thể, dùng lực lượng của Lâm Hi kéo lấy một tên đệ tử căn bản không cần tốn nhiều sức, không chút ảnh hưởng nào đến hành động cả.

- Lôi Công Chi Cước!

Lâm Hi ngón tay bắn ra, đầu ngón tay điện quang lập lòe, phân hóa tròn mười cổ, chui vào người đám đệ tử Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A đang giao chiến.

Những đệ tử này chỉ cảm thấy toàn thân run lên, lập tức liền trúng chiêu. Động tác trên tay chậm một chút liền trúng chiêu.

- Là ngươi!

Một gã Thánh tử Đâu Suất Cung đang giao chiến bỗng nhiên thấy Lâm Hi xông về phía mình, lập tức thần sắc biến đổi, hai đấm sắp vỡ, hạo hạo đãng đãng đánh về phía Lâm Hi.

- Pháp lực chi võng! Chụp lấy cho ta!

Lâm Hi rõ ràng không tránh không né, bàn tay vỗ hợp lại, rõ ràng hóa ra một tấm Pháp lực đại võng chụp về phía đối diện.

Ầm ầm!

Chân khí không ngớt gặp phải Pháp lực võng của Lâm Hi liền không ngừng nổ tung. Nhưng pháp lực Lâm Hi cuồn cuộn, không ngừng tu bổ lấy Pháp lực đại võng, một lớp chân khí hao hết, pháp lực võng của Lâm Hi lại không hề hư hao chút nào.

Đây chính là hao tổn chân khí với nhau.

Pháp lực Lâm Hi hơn xa tên Thánh tử Thái Nguyên Cung kia. Hắn là bằng vào thực lực gấp 10 lần cứ thế trấn áp công kích của tên Thánh tử Thái Nguyên Cung kia.

- Không tốt!

Tên Thánh tử Thái Nguyên Cung kia một chiêu không phá được pháp lực võng của Lâm Hi lập tức cảm thấy không ổn. Nhưng muốn biến chiêu cũng đã muộn.

- Thu!

Lâm Hi bàn tay chập lại, tên Thánh tử Thái Nguyên Cung kia lập tức giống như Cá lớn bị bao phủ, không thể động đậy, trực tiếp bị Lâm Hi trấn áp trói lại.

Bá!

Lâm Hi như một đầu chim én, xẹt qua trên không trung một đường vòng cung, lại phóng tới một phương hướng khác.

Hắn cũng mặc kệ đệ tử Thái A, Đâu Suất, chỉ nhìn chằm chằm vào đệ tử Thái Nguyên Cung, chỉ có lúc ngẫu nhiên gặp được đệ tử Đâu Suất Cung thì mới thuận tay trấn áp, dùng dây thừng pháp lực trùng trùng điệp điệp khổn tỏa.

Thực lực Lâm Hi so với những đệ tử bình thường này đâu chỉ cường đại hơn một bậc nửa bậc. Đệ tử ba phái bất kể là tứ trọng, ngũ trọng hay là lục trọng, thất trọng, ở trước mặt Lâm Hi căn bản hoàn toàn không có lực hoàn thủ.

Trong khoảng thời gian ngắn, trên chiến trường lập tức nổi lên biến hóa về chất!

Áp lực mà đệ tử Thần Tiêu Tông gặp phải giảm nhiều, mà sức ép lên Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A lại tăng nhiều. Lâm Hi tựa như một con bài domino bị đẩy ngã vậy, nhanh chóng cải biến cục diện toàn bộ trận chiến.

Phá cục!

- Đông Phương sư huynh, ta tới giúp ngươi!

Lâm Hi lập loè một cái, lập tức xuất hiện ở bên người Đông Phương Nghi.

- Lâm Hi! Là ngươi!

Trần Động Thiên hết sức chăm chú vào chiến đấu, căn bản không rảnh chú ý hắn.

Đột nhiên phát hiện sau lưng nhiều hơn một người, lập tức sắc mặt đại biến.

Một tên Đông Phương Nghi hắn đã ăn không tiêu, huống chi lại tới một tên Lâm Hi chứ.

- Tốt! Sư huynh, chúng ta cùng nhau liên thủ, trước tiên đối phó tên Trần Động Thiên này đã!

Đông Phương Nghi chân khí trong cơ thể tiêu hao rất lớn, đang đau khổ chèo chống. Đột nhiên phát hiện bên người nhiều hơn một người, lập tức tinh thần đại chấn, trong mắt bắn ra ra hào quang sáng ngời!

Sự xuát hiện của Lâm Hi với hắn mà nói, không khác gì một liều thuốc bổ.

- Ầm ầm!

Chân khí bài không, hai cổ chân khí cường đại, phô thiên cái địa, bài sơn đảo hải, ngay ngắn đánh về phía Trần Động Thiên Thực lực Trần Động Thiên vốn cũng không bằng Lâm Hi, đối mặt hai người liên thủ, kịch chiến không được mấy iệp, lập tức đã bị Pháp lực võng chụp lấy, lập tức liền bị trấn áp.

- Sư huynh! Thời gian kéo được càng lâu, đối với chúng ta càng bất lợi! Nhanh đi trợ giúp những người khác, nhanh chóng phá cục!

Lâm Hi bàn tay vỗ, chân khí liên tục không ngừng, đánh vào trong cơ thể Đông Phương Nghi.

Chân khí của Đông Phương Nghi vốn tiêu hao cực nhanh, chân khí của Hư Tiên cũng không phải bình thường, đan dược rất khó nhanh chóng bổ đầy. Nhưng một chưởng của Lâm Hi, Đông Phương Nghi lập tức phát hiện chân khí trong cơ thể nước lên thì thuyền lên, rất nhanh đã được bổ toàn, trong nội tâm lập tức vui mừng quá đỗi!

- Sư đệ! Cám ơn ngươi!

Đông Phương Nghi vui mừng quá đỗi, cũng không nhiều lời. Lập tức đánh về phía Lưu Hân, phối hợp với Lưu Hân vây công Hư Tiên Đặng Dương của Thái A Tông!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.