Tạp Mễ Lạp tiến hóa đạt được thiên phú "Phân thân", có thể sinh ra mấy trăm con dơi.
Tuy tổn thất một ít cũng không nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng mà mỗi con dơi là máu huyết của nàng, có một bộ phận linh hồn trong đó, sau khi tổn thất sẽ bị tổn thương.
- Chủ nhân, ta dường như cảm giác được khi tức của Lý Càn Thiên. Tốc độ của bọn chúng đã tăng lên rồi, chúng ta phải nhanh lên mới được.
Tạp Mễ Lạp bất an nói.
Trong không khí hoàn toàn yên tĩnh, trầm mặc khiến người ta hít thở không thông.
- Không có cách nào!
Lâm Hi ngẩng đầu lên nhìn qua sương mù che chắn bầu trời, đột nhiên thở dài một tiếng:
- Chỉ có mạo hiểm thử một lần!
Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái tại Phong bạo chi môn bố trí thiên la địa võng truy nã Lâm Hi là tình thế bắt buộc. Rơi vào trong tay chúng chỉ có đường chết mà thôi. Bên ngoài Phong bạo chi môn thì không cần nghĩ, đã biết rõ ba phái bố trí thiên la địa võng rồi.
Phản kháng là chết, khoanh tay chịu chết cũng là chết!
Lưu cho Lâm Hi lựa chọn không nhiều lắm.
- Biết rõ núi có hổ vẫn đi lên tìm hổ!
Đây là cơ hội cuối cùng của Lâm Hi.
- Chuẩn bị một chút, tiến vào Vương Quan Phong!
Lâm Hi mở miệng nói, hai hàng lông mày hiện ra thần sắc kiên nghị.
- Chủ nhân! --
Địa Ngục Ma Long cùng Hấp Huyết Nữ Vương kinh hô lên.
- Chủ nhân! Chúa tể Vương Quan Phong cực kỳ tàn bạo, chúng ta căn bản không có cơ hội. Tới lúc đó trốn không kịp đâu.
Tạp Mễ Lạp nói, sắc mặt của nàng tái nhợt.
Một đầu đại yêu Luyện Khí thập trọng khủng bố đã đủ áp đảo ba người rồi, hoàn toàn có thể nghiền áp ba người!
Ba người giờ phút này có tình cảnh "Trước có Sói, sau có hổ", đi nơi nào cũng là đường chết cả. Nhưng mà cùng lắm chỉ chết mà thôi.
- Yên tâm đi.
Lâm Hi vỗ vỗ vai của Tạp Mễ Lạp cùng Địa Ngục Ma Long, an ủi:
- Ta không phải người dễ dàng nhận thua, cũng không phải người cam chịu. Đầu đại yêu trên Vương Quan Phong mặc dù có khả năng thật lớn khi nhìn thấy chúng ta là một chưởng đánh qua, nhưng cũng không phải là không có khả năng cùng hợp tác. Tất cả đều có khả năng, chỉ sợ ta cần phải nhờ các ngươi trợ giúp.
Lâm Hi mắt ngẩng đầu lên nhìn qua ngọn núi hùng vĩ trước mắt, nói.
- Chủ nhân, ngươi nói đi. Chúng ta làm theo.
Tạp Mễ Lạp cùng Ma Đồ nói.
Lâm Hi nói nhỏ vào tai của chúng, chỉ nói như thế như thế.
Tạp Mễ Lạp cùng Ma Đồ ban đầu vẻ mặt ngưng trọng, nhưng cuối cùng trong mắt dần dần sáng lên. Bạn đang đọc chuyện tại TrumTruyen.vn
- Chuyện này không thể có bất kỳ sai lầm, hiểu chứ?
Lâm Hi nói.
- Hiểu!
Hai người trịnh trọng gật gật đầu.
- Chuyện do người làm, hết thảy tùy cơ ứng biến. Chỉ cần kế hoạch thành công thì như cá vào biển rộng, trời cao mặc chim bay. Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A không được như nguyện, ta còn muốn làm cho bọn chúng trả cái giá cực lớn mới được. Về phần đại yêu Vương Quan Phong xem như khiêu chiến đầu tiên của chúng ta đi.
Lâm Hi còn có một câu cũng không nói gì, "Chỉ là cái giá phải trả hơi lớn".
Kế hoạch một khi thất bại có thể đoán được tất nhiên chỉ còn đường chết! Nhưng mà Lâm Hi đã không có đường lui!
Phanh!
Hào quang lóe lên, ba người lập tức biến mất vô tung.
Vương Quan Phong, đây là một tòa sơn mạch vô cùng to lớn, giống như một cây cột chống đỡ cả vị diện này. Càng tới gần đỉnh núi người ta càng cảm thấy bất an, áp lực trong không khí càng nặng nề hơn, càng tỏa ra khí tức nồng đậm.
Nhưng mà tất cả đều tới từ đỉnh núi cả, ở đó có một tòa đại điện do yêu tộc kiến tạo.
Trong tất cả vị diện nơi nào có kiến trúc yêu tộc thì nơi đó có đại yêu cực mạnh.
Giờ này khắc này đại điện yên tĩnh, một bồn sắt chứa than đang cháy phập phồng.
Trong đại điện như chúa hồng hoang mãnh thú, nó đang ngồi trên bảo tọa nhắm mắt lại thiếp đi.
Đây là yêu tộc cường đại, cho dù toàn bộ Phong bạo chi môn vẫn là yêu tộc mạnh mẽ.
Nó có màu cổ đồng, da thịt như sắt thép, nó cao gần năm người trưởng thành, ẩn chứa lực lượng như phong bạo, chỉ một cái liếc mắt cũng ẩn chứa lực lượng khủng bố.
Hắn mờ mịt ngồi trên bảo tọa, trên đỉnh đầu sương mù mờ mịt, bốn viên "Yêu đan" cường đại lơ lửng, tản mát hào quang nhu hòa, tạo thành vương miện trên đầu của hắn.
Vương miện chúa tể "Phổ Lạc Tư", đây là đại lãnh chúa trong Phong bạo chi môn, thống trị cả vị diện cường đại!
Nó nhắm mắt nghỉ ngơi, trong mũi phát ra âm thanh giống như phong bạo, làm cho cường giả khác trong yêu tộc hoảng sợ.
- Báo! --
Đột nhiên một đạo cuồng phong thổi qua. Trong đại điện ánh lửa lóe lên, đột nhiên một con viên hầu toàn thân hỏa hồng chạy vào. Trên người của nó ánh lửa thiêu đốt, đây là một con yêu hầu Pháp Lực Kỳ.
- Ân?
Một âm thanh chấn động vang lên, đột nhiên vang vọng cả đại điện, ù ù, "Phổ Lạc Tư" giống như hồng hoang cự thú tỉnh lại, nó mở to đôi mắt to lớn nhìn qua viên hầu.
Trong đại điện lập tức khí tức điên cuồng tỏa ra, tràn ngập hương vị nguy hiểm, giống như lâm vào trời đông giá rét.
Xì xào!
Viên hầu quỳ trên đất nuốt nước miếng, thần sắc hiện ra nét sợ hãi và nói:
- Đại Vương, bên ngoài có hai yêu quái yêu cầu gặp đại Vương, bọn họ nói có chuyện trọng yếu.
- Không gặp!
Phổ Lạc Tư khoát khoát tay, không cần suy nghĩ trả lời này, giọng nói vang vọng cả thiên địa.
- Nhưng mà bọn chúng dẫn nhân loại tới...
Viên hầu nói.
- Ân?
Âm thanh Phổ Lạc Tư im bặt, trong mắt hiện ra một hình ảnh lúc xưa, trong mắt tràn ngập khí tức nguy hiểm.
- Nhân loại? Hừ! Cho chúng tiến vào!
...
Bên ngoài đại điện yêu loại chồng chất, vây Địa Ngục Ma Long cùng Hấp Huyết Nữ Vương vào trong.
Trong Phong bạo chi môn đủ loại yêu thú cần gì cũng có. Các loại kỳ lạ quý hiểm cũng không ít. Nhưng mà Địa Ngục Ma Long cùng Hấp Huyết Yêu Nữ xuất hiện thì chúng lại vây xem.
- Đây là hai gia hỏa gì? Tại sao trước kia chưa từng gặp qua?
- Đúng vậy a! Còn con cái giống người kia là thế nào? Ngay cả đại vương sau khi biến hóa cũng không được như vậy a?
- Ta thấy chúng vốn không phải sống ở đây.
- WOW, tiểu tử kia đã xảy ra chuyện gì? Tại sao nó cháy đen như vậy.
...
Một đám yêu loại líu ríu nghị luận nhao nhao, trong mắt hiện ra nét hiếu kỳ.
- Đám hỗn trướng này, các ngươi mới cháy đen đấy, gia gia chính là Địa Ngục Ma Long, chính là Ma Long trong địa ngục biết chưa?
Địa Ngục Ma Long nghe vậy trong mắt trợn trắng.
Bọn này không có kiến thức!
Ma Đồ tức giận thì Tạp Mễ Lạp tỉnh táo hơn nhiều.
- Chủ nhân, ngươi không sao chớ?
Tạp Mễ Lạp xuyên thấu qua ấn ký linh hồn thần sắc không đành lòng.
Phàm là người quen Lâm Hi mà lúc này nhìn thấy không nghĩ tới người trước mặt chính là chính là Lâm Hi.
Chính giữa Tạp Mễ Lạp cùng Địa Ngục Ma Long chính là một thiếu niên nhân loại bị hai người trói lại. Đầu tóc của hắn tán loạn, quần áo tả tơi, trên người vết máu loang lổ, nhìn qua đã biết là tù binh, tu sĩ nhân loại thê thảm.
Người này chính là Lâm Hi.
Hoàn thành ngụy trang cũng không có tốn hao quá nhiều tinh lực của Lâm Hi.