Thần Vô Chi Nguyệt

Chương 28: Đêm không ngủ




Đến đêm, mọi người nhất trí lựa chọn thâu đêm.
Tuy rằng ngày mai phải đi học, hoặc là đi làm, nhưng mà bọn họ cũng không muốn niềm vui tối nay phải dừng lại ở mười hai giờ đêm.
Chu Luật không lay chuyển được nguyện vọng của mọi người, cũng đáp ứng cùng nhau chơi thâu đêm.
Xét thấy các vị “Hết Thảy Rất Đẹp, Chỉ Vì Có Cậu” đã đối với boss sinh ra cảm giác tẩy chay nghiêm trọng, mọi người bàn bạc hồi lâu, cuối cùng quyết định đến động Tế Huyết ở quần đảo Tát Lí Nặc luyện cấp.
Cấp bậc càng cao, thăng cấp càng khó khăn. Cấp bậc của Chu Luật dừng lại ở 58 đã lâu rồi. Tuy rằng hiện giờ kinh nghiệm đã lên tới 93%, nhưng vẫn chưa có thời gian đi luyện cấp.
Từ sau khi bắt đầu bận rộn công việc ở hội, sự việc khác đều lùi xuống vị trí thấp hơn. Thời gian riêng tư cũng bị sự vụ ở công hội chiếm phần mất phần lớn.
“Bình thường hội phó hay chơi cái gì?”
“Còn có thể chơi cái gì.” Chu Luật bật cười, “Có thời gian nghỉ ngơi là được rồi.”
“Ế? Bận như vậy sao?” Đu Đủ hỏi.
“Nghiên cứu phối hợp kỹ năng cùng với đổi mới cập nhật tin tức, sắp xếp lại nhân số đăng ký tham gia công thành chiến lần sau, bố trí các thành viên tiểu đội cùng nhiệm vụ, quan sát tình hình công thành của hội khác, lưu ý tin tức từ diễn đàn trên mạng, kịp thời cập nhật giá cả thị trường…… Đây đều là việc của anh và Thanh Dạ.” Chu Luật vô cùng trôi chảy đọc ra một đống lớn nhiệm vụ.
“Thật khủng khiếp……” Mèo Lười thở dài, “Khó trách có người nói hội trưởng công hội lớn không dễ làm, hiện giờ xem ra đúng là tài lực, sinh lực, thực lực thiếu một thứ cũng không được.”
“Muốn biết việc khủng khiếp hơn không?” Thanh Dạ mỉm cười nói, “Chính là…… đám công việc vừa rồi Luật đề cập đến, mấy tháng này cơ bản đều là một mình cậu ấy làm.”
“……”
Yên lặng qua đi, có người thì thào:
“Lão đại…… đây tuyệt đối là một loại ngược đãi……”
“Ách…… anh cũng đâu có cố ý.” Thanh Dạ có chút bất đắc dĩ, “Hồi đầu là vì công việc bận nên mới mời Luật đến trợ giúp, kết quả sau đó ngay cả anh cũng nhìn không nổi nữa. Bảo cậu ấy đừng vất vả như vậy, cậu ấy lại không chịu nghe.”
“Tôi có nói mệt sao?” Chu Luật lắc đầu, “Mấy việc này làm mãi quen rồi, cũng chẳng có gì khó khăn cả.”
“Hội phó, em càng ngày càng sùng bái anh…… Dù gì thì cũng để lão đại chia sẻ chút công việc với anh đi.”
“Thanh Dạ phụ trách chính là nhiệm vụ tiêu hao vật phẩm quan trọng nhất của toàn hội, chỉ một việc này cũng đủ bận rộn rồi.” Chu Luật cười, “Hơn nữa, các cậu nếu thật sự muốn cho anh bớt hao tâm, không bằng lúc công thành chiến chịu khó nghe chỉ huy nhiều chút, đừng có làm việc xằng bậy.”
“Ừ.” Thanh Dạ gật đầu, “Mọi người cũng không nhỏ nữa, bình thường làm việc vẫn là chững chạc chút. Nếu cứ làm việc tuỳ hứng, Luật chỉ huy cũng rất vất vả……”
Cá Chết nghe vậy, lập tức trợn trừng mắt: “Hứ, theo em thấy, lão đại anh cũng chẳng biết chững chạc ở chỗ nào.”
“Đúng thế, lần trước lão đại còn bị hội phó giáo huấn rất thê thảm. Hội phó nói thế nào ý nhỉ……”
Vẫn luôn yên lặng Ly Ca cũng nói tiếp: “‘Quả thực vô tâm đến nỗi làm người ta không chịu nổi nữa!’, ‘Thật sự rất kỳ cục, như vậy cũng có thể làm hội trưởng?’ các loại……”
“Đúng thế, đúng thế! A ha ha ha……”
“……”
Lòng tự trọng của Thanh Dạ bị tổn thương nghiêm trọng. Không khỏi tả oán Chu Luật:
“Hội của tôi sao lại toàn là mấy tên không biết lớn nhỏ…… rốt cuộc là ai dạy ra?”
“Căn nguyên giáo dục thất bại, không hề nghi ngờ chính là do anh.”
Chu Luật không khách khí phản kích.
Đoàn người cười cười nói nói đem đám quái vật trong động Tế Huyết giết từ đầu đến đuôi, cũng không thấy kiểu luyện cấp này có bao nhiêu buồn tẻ nhàm chán. Đã đến cấp cao nhất Thanh Dạ, Cá Chết cùng Ly Ca, toàn bộ hành trình đi theo giúp đỡ bảo vệ cho những người khác.
.
Rạng sáng bốn giờ, tất cả mọi người cảm thấy có chút mệt mỏi. Vì thế rời khỏi động Tế Huyết, đi tìm việc vui khác.
Không lâu sau, một hàng tám người tới nơi cao nhất so với mặt biển ở Thần Vô Online – đỉnh Thánh Nữ thuộc dãy Tháp Lặc Tư.
Ngồi trên đỉnh núi cao ngập trong tầng mây, trong lòng mọi người, đều tràn đầy cảm giác khó tả.
“Nói thật…… trong cái trò chơi này kỉ niệm vui vẻ nhất hầu hết đều là Ánh Sáng đem đến.”
Trà Trà một tiếng cảm khái.
“Ừ.” Ly Ca cũng gật đầu.
Mà Chu Luật sao lại không phải thế…… Ở Ánh Sáng Chi Đường có được món quà sinh nhật này —— Thần Vô Chi Nguyệt màu bạc ánh lên màu lam lấp lánh, là kỉ niệm cậu khó có thể quên được.
Đương nhiên quan trọng nhất, vẫn là tâm ý của mọi người.
Có thể được gia đình Ánh Sáng tiếp nhận, chính là việc đáng giá nhất để vui vẻ.
Nhờ vào không khí tốt đẹp, Cá Chết nhớ lại chuyện cũ:
“Nhớ rõ lúc mới vào hội, Đu Đủ nhìn qua thật sự ngờ nghệch. Còn chưa có cùng mọi người chào hỏi, đã dám nói câu ‘Tôi cũng không thể làm hội trưởng à’, kết quả tất cả mọi người đều cười lăn cười bò……”
“Tên nhóc ngốc này, cũng không biết là làm thế nào mà trà trộn vào đây……”
“Cái gì gọi là trà trộn vào?” Đu Đủ giận, “Em chính là danh ngôn chính thuận vào đấy nhá!”
“Ha ha ha……”
“Còn có, còn có, lần đầu tiên cậu ta tham gia công thành chiến còn không biết mình nên làm gì, còn tưởng rằng công thành chính là phải đi cướp cờ trên đỉnh thành của quân địch…… Kết quả cậu ta đứng ở bên cạnh cột cờ trên đỉnh thành Ngõa Lãng Đặc suốt mười phút, mọi người ở dưới thành đều đứng lại chiêm ngưỡng hành động nghệ thuật của cậu ta……”
“A ha ha ha……” Lại là một trận cười ầm ĩ.
“…… Cá Chết!” Đu Đủ không thể nhịn được nữa, một quyền hướng đối phương đánh tới, “Cậu mau câm miệng cho tôi i i i i!”
Mấy đứa này……
Chu Luật cười đến nước mắt đều sắp chảy ra.
Cười đùa đủ sau, đỉnh núi nghênh đón thời kì yên lặng.
Mọi người không hẹn mà cùng ngừng nói chuyện, chỉ lẳng lặng ngồi, đắm chìm trong từng chuyện từng chuyện quá khứ.
Vô luận là vui vẻ hay bi thương, đều là những kỉ niệm Thần Vô đưa cho mình.
Những kỉ niệm không ngừng sinh ra, sẽ không vì một ngày nào đó bản thân rời đi mà biến mất. Có lẽ…… sẽ vĩnh viễn ở lại với sinh mệnh của mình.
Trên màn ảnh xuất hiện câu hỏi của Thanh Dạ.
“Luật…… cậu còn tỉnh không?”
“Tôi không ngủ.”
Chu Luật bóp trán, hồi đáp.
“…… Từ ngày mai trở đi, tôi sẽ thật sự bận rộn.” Thanh Dạ cười khổ, “Tháng trước nghỉ phép vượt quá quy định, cho nên trước Tết thủ trưởng sẽ không buông tha tôi. Công thành chiến hẳn là có thể đến, bình thường chắc là ít lên.”
“Tôi hiểu.” Chu Luật gật đầu, “Chuyện bình thường trong hội cứ giao cho tôi, anh cứ yên tâm công tác.”
“Có cậu, tôi luôn rất yên tâm.” Thanh Dạ mỉm cười nói, “Đúng rồi, Luật…… trong động Tế Huyết Cá Chết có đề cập đến chuyện offline, cậu cảm thấy thế nào?”
Cá Chết lúc ấy đề nghị, trong thời gian Tết những người ở thành C nên tìm một chỗ tụ tập offline.
“Tôi không sao hết.”
“Cậu sẽ đến chứ?” Thanh Dạ hỏi, “Tôi vẫn luôn hy vọng được gặp mặt cậu.”
“Thấy mặt hay không có vấn đề gì à?” Chu Luật cười yếu ớt.
“Với tôi mà nói tự nhiên là có ý nghĩa trọng đại.”
Thanh Dạ cũng cười.
__________
Anh Thanh Dạ sến súa quá trời ^^”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.