Thần Vô Chi Nguyệt

Chương 30: Anh thích anh ta




Nội dung bài post, kể lại sinh động như thể người post đã tận mắt chứng kiến.
Nội dung đại khái là:
Tổng hội trưởng Thanh Dạ của Ánh Sáng Chi Đường, vốn cùng một trong những phân hội trưởng Trà Trà là một đôi người người ca ngợi, không ngờ gần đây hai người truyền ra chuyện tình cảm đổi thay. Trà Trà bỗng nhiên tuyên bố cuối tháng sẽ gả cho đoàn trưởng thương đoàn Hải Âu Độc Bộ Nhìn Trời. Thương đoàn Hải Âu vốn là nhà cung cấp tiêu hao phẩm lớn nhất của tứ đại công hội, cùng Ánh Sáng hợp tác vui vẻ, không ngờ hiện tại lại xảy ra chuyện phá hỏng đại sự. Thanh Dạ biết chuyện, vì tranh đoạt mĩ nhân vào ngày hai mươi tư trên một hòn đảo vắng vẻ cùng Độc Bộ Nhìn Trời trở mặt, hai người vung tay. Đáng tiếc cuối cùng Trà Trà vẫn lựa chọn Độc Bộ, mà từ bỏ người chung sống đã lâu Thanh Dạ. Một đôi vợ chồng thần thoại cứ như vậy biến mất……
Độc Bộ của thương đoàn Hải Âu, là người có tài lực hùng hậu tương đương Sera. Bài post cuối cùng không chút khách khí đối với lựa chọn của Trà Trà đưa ra nghi vấn —— rốt cuộc là vì tiền tài vẫn là vì chân tình?
Tin đồn gì đó thật sự là nhảm nhí…… nhưng mà không ai dám phủ nhận đây đều không phải là sự thật.
Rạng sáng ngày hai tư, chính là hôm sinh nhật thâu đêm, Thanh Dạ quả thật cùng Trà Trà đến một nơi nào đó. Hay là đúng như bài post này nói, bọn họ đi gặp mặt Độc Bộ, sau đó vì tranh đoạt Trà Trà mà tiến hành PK?
Độc Bộ người này từ trước đến nay lý trí, Thanh Dạ đối xử với mọi người vẫn đều ôn hòa, bọn họ sẽ không xúc động như vậy đi…… Nếu hai người thật sự bởi vậy xích mích, như vậy, Hải Âu cùng Ánh Sáng hợp tác sau này nên làm thế nào?
Trong những comment phía sau, một nhóm người rõ ràng tỏ vẻ rất hứng thú với việc này, mà một bộ phận khác thích buôn chuyện thì thảo luận hăng say vô cùng. Có game thủ dùng char phụ thậm chí còn nói: “Ai biết hội trưởng Ánh Sáng có phải hay không chỉ là chơi thôi, bán vợ cầu vinh? Muốn sau này có thương đoàn Hải Âu giúp đỡ mọi mặt, cho nên ngay cả vợ đều hai tay dâng lên. Nói không chừng một thời gian ngắn sau, sever Bi Luyến Hồ đã thành thiên hạ của bọn họ.”
Đây rõ ràng là sỉ nhục. Chu Luật nhíu mày.
Kéo xuống mấy comment phía sau, thấy bọn Hoa linh phản bác, đáng tiếc hiệu quả quá nhỏ.
Lại kéo xuống chút nữa, trang thứ hai mươi mốt còn có comment của Thanh Dạ.
Thanh Dạ chỉ nói: “Các hạ có hứng thú với việc riêng tư của người khác thế sao? Thật không nghĩ tới vấn đề riêng của tại hạ cũng trở thành hot topic trên diễn đàn, thật sự là vinh hạnh vô cùng.”
Giọng điệu như vậy, thậm chí có thể làm cho người ta tưởng tượng đến dáng vẻ mỉm cười nói chuyện của Thanh Dạ.
Chẳng qua, anh cũng không đi thẳng vào vấn đề chính của topic, duy trì thái độ vừa không ủng hộ vừa không phủ nhận trước sau như một.
Bỗng nhiên cảm thấy cơn tức xông lên.
Không phải là một đôi mọi người đều công nhận sao? Không phải là tình cảm từ trước tới nay hòa thuận sao? Không phải ăn ý luôn luôn hiểu rõ lẫn nhau sao?
Vì sao lại biến thành thế này? Vì sao không ai đứng ra phủ nhận? Vì sao không ai nói đó căn bản không phải là sự thật?
Vợ chạy theo người khác…… anh ngược lại vẫn thực ổn nhỉ, Thanh Dạ. Con người anh, thật sự càng ngày càng không thể nói lý.
Chu Luật tắt trang web, châm một điếu thuốc.
Nếu thật sự là bởi vì thua trận quyết đấu phải buông Trà Trà…… Nếu anh không thể cho tôi một lý do đầy đủ giải thích mâu thuẫn giữa anh và Độc Bộ, như vậy, không chỉ có bọn Hoa Linh, Yoyo không tha thứ, tôi cũng sẽ không.
“…… Hội phó?”
Ly Ca đánh tới. Giọng điệu thăm dò.
“Chuyện gì?”
“Anh tức giận sao?”
“Không.”
“…… Anh nhất định tức giận. Giận người post topic, cũng giận hội trưởng.”
“Nếu em đã biết, vì sao còn hỏi?”
Cô bé này luôn suy nghĩ cẩn thận…… Chu Luật mỉm cười.
“Em không phải mốn nói giúp hội trưởng. Nhưng là…… bất luận hội trưởng hay chị Trà Trà, bọn họ hẳn sẽ không làm chuyện đi ngược lại tâm nguyện của mình. Hội phó, anh nghĩ thế nào?”
Chu Luật không trả lời.
Ly Ca suy nghĩ, nói tiếp:
“Hội phó giận hội trưởng kỳ thật cũng không phải chuyện xấu, ít nhất có thể chứng minh một vài vấn đề…… Ha ha. Mấy người bọn em nhất trí hi vọng, hội phó nên vì chuyện này giáo huấn hội trưởng, cần phải mắng dữ dằn một chút, đỡ phải hội trưởng luôn thích dùng lạt mềm buộc chặt, làm cho mấy người vô tội bọn em cứ phải lo lắng đề phòng theo……”
Chu Luật hoàn toàn không rõ mấy câu này, nhịn không được hỏi: “Có ý gì? Lạt mềm buộc chặt? Lo lắng đề phòng?”
“À…… Không hiểu thì thôi ạ, coi như em nói lung tung đi, ha ha……”
Ly Ca nhanh chóng chấm dứt đề tài.
Những người này…… sao mà mỗi người đều kỳ quái như vậy.
Chu Luật khẽ thở dài, liếc nhìn đầu giường.
Tời giấy viết số điện thoại của Thanh Dạ vẫn luôn đặt ở dưới điện thoại trên đầu giường.
.
Tối hôm đó quả thật rất muốn hỏi rõ mọi việc, nhưng cuối cùng, vẫn là bắt buộc mình từ bỏ suy nghĩ đó đi.
Đây chỉ sợ là từ nhỏ đến lớn lần đầu tiên rơi vào nước sôi lửa bỏng, nhưng lại một thân một mình đi…… Chu Luật nghĩ.
Thật không rõ, vì sao mợ đối với việc mai mối nhiệt tình như vậy, thế cho nên dù mình đã rõ ràng tỏ vẻ từ chối, vẫn còn bám riết không tha.
Hôm nay mới biết được, mợ thậm chí còn đưa số điện thoại của mình cho người họ hàng Tuyết Di kia.
Ngày đó ở nhà mợ thì có vẻ như một cô gái dịu dàng ít nói, trong điện thoại lại giống như người khác, sáng sủa nhiệt tình đến mức quá đà.
Chủ động mời cậu đi ra ngoài chơi, chủ động tìm đề tài nói chuyện với cậu.
Quả Quả hành động như thế, cô gái này cũng vậy…… Xem ra hiện tại các cô gái đều là thế này?
Có một cô em gái như Quả Quả là đủ rồi, nếu lại thêm một cô bạn gái…. cậu không có khả năng chịu đựng.
Sau đó Quả Quả ở trên mạng trách Chu Luật:
“Hôm nay em gọi điện thoại đến, nhưng cứ luôn bận. Anh nói chuyện với ai mà lâu như vậy? Nếu như là Thanh lão đại thì em có thể tha thứ.”
“Không phải.” Chu Luật lựa chọn bẩm báo chi tiết, “Là đối tượng xem mặt.”
“À……” Quả Quả thuận miệng đáp, sau đó lập tức kinh ngạc hét ầm lên, “Cái gì!? Xem mặt ——! !”
“Có cần thiết phải kinh ngạc thế không?”
“Nguyên lai anh Luật đã muốn bất mãn đến độ đi tìm đối tượng xem mặt rồi sao……”
“……”
“Đối tượng là nam hay nữ……?”
“Nhảm nhí, đương nhiên là nữ.” Chu Luật nhướng mày, “Em có thường thức hay không vậy?”
“Anh…… sao anh lại đi xem mặt……” Quả Quả bi thương.
“Cũng không phải anh tự nguyện. Họ hàng giới thiệu, không thể không nể mặt. Hơn nữa, vì sao anh không thể đi xem mặt?”
“Bởi vì sớm muộn gì anh cũng sẽ gặp mặt Thanh lão đại!” Quả Quả nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, “Ở trước khi gặp mặt em phải bảo vệ tốt cho anh, cho nên sao có thể để cho cô gái khác nhanh chân đến trước?”
“Anh và Thanh Dạ…… là bạn trên mạng bình thường gặp mặt, cùng xem mặt có liên quan gì chứ?”
“Đương nhiên liên quan! Đây chính là cuộc gặp có ý nghĩa trọng đại! Em không thích anh Luật đi xem mặt có bạn gái rồi kết hôn…… Mặc kệ đối phương xinh đẹp như tiên nữ hay là cái gì, đều từ bỏ nhanh chút đi…… Dù sao anh cũng không thích, sao phải tiếp tục dây dưa?”
Đứa nhỏ này hăng máu lên thật sự là lợi hại…… Nhưng lời của cô bé nói, chưa chắc đã là sai.
“Anh đương nhiên sẽ từ chối, nhưng mà thật sự không thể không nể mặt mợ, dù sao nhà bọn họ cũng đã chăm sóc anh…… Em gái, có một số việc không phải đơn giản như em nghĩ đâu.”
Chu Luật nhẹ nhàng nói.
Quả Quả im lặng một lúc, thỏa hiệp nói:
“Được rồi, em mặc kệ mấy chuyện như vậy, dù sao anh lúc nào cũng coi em như đứa trẻ con không hiểu chuyện…… Em chỉ hỏi anh một vấn đề, anh phải trả lời thành thật.”
“Hỏi đi.”
“Anh Luật, anh có thích Thanh lão đại không?” Quả Quả rất nghiêm túc nói, “Em không hỏi ‘thích’ giữa bạn bè, mà là giữa người yêu với nhau ấy.”
Chu Luật sửng sốt, cười khổ nói: “Sao em lại nhàm chán như vậy……”
“Em làm sao mà nhàm chán……” Quả Quả thương tâm nói, “Anh mới lúc nào cũng trốn tránh ấy. Cứ như vậy căn bản không thể giải quyết được chuyện gì hết.”
“Trốn tránh?”
Mình có đang trốn tránh cái gì sao?
“Anh nói cho em biết đi, anh có cảm giác thế nào với Thanh lão đại? Anh vốn rất khó tự nguyện ở bên cạnh một người xa lạ, còn vì đối phương làm nhiều như vậy…… Em còn lâu mới tin anh hoàn toàn không có cảm giác gì với người ta.”
“Là người khác bảo em tới hỏi?”
“Không, em chỉ muốn biết mà thôi…… Em không muốn anh Luật cứ áp lực mình như vậy. Anh luôn thích che dấu cảm xúc, giấu đến cuối cùng ngay cả mình muốn thứ gì đều dần dần buông ra, kết quả là cái gì cũng không có được…… Anh cứ như vậy thật đúng là có lỗi với chính mình.”
“Quả Quả, em mới mười ba tuổi…… đừng nói chuyện thâm sâu như vậy.”
Chu Luật thực bất đắc dĩ.
Vẫn luôn không muốn đối mặt với sự thật. Từ xưa tới nay, bản thân đã quen cùng người khác giữ một khoảng cách, bất tri bất giác đã bỏ lỡ rất nhiều điều…… có lẽ đúng là tự làm tự chịu đi.
Nhưng mà, Thanh Dạ vốn là một người xa lạ, hành động của anh ta quả thật có thể tác động đến cảm xúc của mình. Điều này…… có nghĩa là vị trí của Thanh Dạ ở trong lòng mình là khác biệt sao?
“Em không có thâm sâu, em chỉ đang tự thuật sự thật.” Quả Quả có vẻ có chút kích động, “Anh Luật, anh vẫn chưa trả lời vấn đề của em.”
Kỳ thật, cho dù thích, thì có thể làm gì đây? Bọn họ…… hiện giờ cũng chỉ là bạn trên mạng thôi.
“Anh Luật?”
Chu Luật hít sâu một hơi, hồi đáp:
“Anh thừa nhận…… anh thích anh ta.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.