Thánh Khư

Chương 86: Phương pháp hô hấp tuyệt đỉnh (2)




Một mũi lại một mũi bị bắn ra, điện quang tung hoành, đỉnh núi thấp bé nọ đều bị gọt mất một bộ phận, cảnh tượng hết sức dọa người!
Cuối cùng, Sở Phong bắn hết sạch một trăm mũi tên mang theo, tài bắn cung của hắn tiến bộ nhanh chóng, chủ yếu là được cảm quan nhạy bén và thị giác siêu nhân hỗ trợ, giúp hắn thuận buồm xuôi gió bắn tên vô cùng chính xác.
Tài bắn cung đã luyện thành bước đầu!
Nhưng mà, Hoàng Ngưu thực nổi giận, nó ôm đại cung, cứ lật qua lật lại mà xem miết, biểu cảm hết sức thất vọng.
"Mày đang tìm cái gì vậy hả?" Sở Phong hỏi.
"Phương pháp hô hấp tuyệt đỉnh." Hoàng Ngưu bình thản cho biết, nó dùng chân ghi ghi trên mặt đất, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào đại cung, có chút ỉu xìu.
Hả? Sở Phong lắp bắp kinh hãi.
Hắn có được thành tựu như bây giờ, chủ yếu là nhờ vào phương pháp hô hấp này, nó còn hơn xa Đại Lực Ngưu Ma Quyền.
Phương pháp hô hấp bây giờ của hắn thực thần bí, có hiệu quả tuyệt vời. Mà Hoàng Ngưu cũng đã từng thực hiện hành động một chân chỉ trời, một chân chỉ đất, để khen ngợi phương pháp hô hấp này. Cho nên có thể cân nhắc ra nó bất phàm đến mấy.
Hiện tại, nó cư nhiên lại nhắc tới một phương pháp hô hấp tuyệt đỉnh khác.
"Còn lợi hại hơn phương pháp hô hấp bây giờ của chúng ta sao?" Sở Phong hỏi.
"Xấp xỉ!" Hoàng Ngưu viết xuống hai chữ này.
"Nếu đều là phương pháp hô hấp tuyệt đỉnh, không phải có một loại là đủ rồi sao?" Sở Phong thật vui vẻ, cực kỳ thỏa mãn với hiện tại, cuối cùng đã biết địa vị của phương pháp hô hấp hiện giờ rồi.
"Nếu có thể có được phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm, thể chất của tôi và cậu sẽ trở nên mạnh mẻ, tốc độ sẽ tăng nhanh."
Dựa theo lời của Hoàng Ngưu thì hai loại phương pháp hô hấp đều có chỗ tốt riêng của mình, cũng có nghĩa là, phương pháp tuyệt đỉnh nào cũng có độc đáo riêng.
Là quan trọng nhất là, phương pháp hô hấp đang tiến hành hiện tại, mỗi ngày tốn không bao nhiêu thời gian cả, chỉ vẻn vẹn buổi sáng buổi tối một lát là được rồi, kéo dài thêm cũng không có tác dụng.
Nếu có được phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm thì khác, thêm vào một loại phương pháp cao nhất, tương đương với một đoạn thời gian hữu hiệu tăng tiến thể chất.
"Phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm, điểm độc đáo của nó là gì?" Sở Phong hỏi.
"Bá đạo!" Hoàng Ngưu viết.
Nói nó bá đạo, là ý chỉ khi tiến hành phương pháp hô hấp này, lôi âm trong cơ thể cùng chấn động, gọt rửa một cách mạnh mẽ, tốc độ thay đổi thể chất nhanh đến khác lạ.
Đương nhiên, nó cũng có khuyết điểm, đó chính là quá mức bá đạo vô song, cho nên thường xuyên làm người ta bị thương nặng, thậm chí khi lôi âm trong cơ thể cùng chấn động có thể trực tiếp đánh chết cả bản thân.
Dựa theo lời Hoàng Ngưu nói, nếu đã nắm giữ một phương pháp hô hấp tuyệt đỉnh khác, đã rèn luyện thể chất đủ cứng cỏi, rồi sau đó tiến hành phương pháp Đại Lôi Âm, là có thể chống chọi được loại bá đạo này.
Hai mắt Sở Phong sáng bừng lên, rốt cuộc hắn đã biết, vì cái gì Hoàng Ngưu lại coi trọng phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm đến vậy!
Hắn cũng nghiên cứu đại cung này theo!
Theo thuyết minh của Hoàng Ngưu, cái gọi là cung thần này cùng lắm là vì năm đó được một người nắm giữ phương pháp hô hấp đại lôi âm sử dụng qianh năm, cộng minh với nhịp thở của ông ta, đại cung hình thành rung động thần bí cố hữu, cho nên tên bắn ra có được sức mạnh siêu phàm như thế.
Có thể nhìn ra phương pháp đại lôi âm bá đạo cỡ nào, đồ vật cộng minh với nhịp thở của chủ nhân ngày trước, sau khi đã cố định lại thì có thể hình thành cảnh tượng thần dị đến vậy!
"Không phải bí bảo hình thành do luyện khí à?" Sở Phong ngạc nhiên.
Bò trực tiếp trợn mắt trắng.
Sở Phong khiêm tốn thỉnh giáo, cái gọi là phương pháp hô hấp có phải là pháp môn luyện nội lực, hoặc pháp môn luyện khí hay không.
Hoàng Ngưu nghe vậy thì trực tiếp khinh bỉ, nó lười trả lời.
Sở Phong ngượng ngùng, hắn biết là bản thân mình nghĩ nhiều rồi, cái gọi là phương pháp hô hấp căn bản chẳng liên quan gì đến những thứ đó cả!
Cả thân đại cung đều ảm đạm đi, không có chút sáng bóng nào. Nó dài chừng một mét rưỡi, thân cung màu nâu trông tương tự như nham thạch, thân nó thô ráo, mang cho người ta cảm giác niên đại của nó cực kỳ xa xưa.
Sở Phong nghiên cứu thật lâu thật lâu cũng không có phát hiện ra được gì.
Hoàng Ngưu không cam lòng, nó bảo Sở Phong tiếp tục bắn tên, nhưng mà, mũi tên đều bắn hết vào trong ngọn núi nhỏ đối diện cả rồi.
Vì thế, Sở Phong còn cố ý chạy lên núi tìm kiếm, muốn tìm lại để tận dụng, nhưng cái khiến hắn giật mình chính là, mũi tên hoặc là gãy, hoặc là nổ tung, chẳng còn cây nào hoàn chỉnh cả.
Thoáng suy nghĩ, hắn tự nhiên đã hiểu, sức công phá lớn như vậy, cả tảng đá ngàn cân còn bị bắn vỡ nát ra thì bản thân mũi tên sao có thể mảy may không bị gì mà tồn tại.
Hoàng Ngưu rầm rì, lại yêu cầu lần nữa, bảo Sở Phong đi lấy mũi tên sắt đi, nó cứ như bị trăm móng cào tâm, muốn xác định xem có thể có được phương pháp hô hấp tuyệt đỉnh này hay không.
Sở Phong cũng rất không cam tâm, kể từ khi biết được nguyên nhân cớ sự, hắn cũng muốn có được phương pháp Đại Lôi Âm.
Tốc độ của một người một trâu rất nhanh, không lâu sau đã mang tên trở lại, hơn nữa còn xách theo hai cái nanh bạo long trắng hếu, nhọn hoắc như khoát đao vậy.
Cũng chẳng mấy chốc, nơi này lại hồ quang bay múa, tiếng sấm điếc tai, Hoàng Ngưu dán tai vào đại cung để nghe rung động trên đó, Sở Phong thì đang cảm ứng, ngay cả khi bắn tên cũng không thèm nhắm chuẩn nữa.
Bọn họ cẩn thận lắng nghe, không ngừng cân nhắc, cũng hơi cảm ứng được cái gì đó!
"Có khác biệt, đổi nanh rồng đi!" Hoàng Ngưu bảo Sở Phong mài, lập tức thay mũi tên sắt bằng tên nanh rồng ngay tại chỗ.
"Có cần thiết không?" Sở Phong cảm thấy hơi lãng phí, vốn số lượng nanh rồng cũng không nhiều lắm.
Hoàng Ngưu trịnh trọng gật đầu, cũng đơn giản viết ra vài chữ để tiến hành giải thích.
Nó cho rằng, tên tốt mới xứng với cung tốt, chỉ khi hai thứ này kết hợp, mới dễ dàng khơi dậy cộng minh, uy lực mũi tên bắn ra mới có thể đạt tới cực mạnh.
Sau khi Sở Phong thay mũi tên nanh rồng, quả nhiên có chút bất đồng, răng rắc một tiếng, hồ quang bắn ra bốn phía, kèm theo điện quang, mũi tên lao vút ra ngoài.
Sở Phong và Hoàng Ngưu đều đang chú ý đến thân cung, sao còn quan tâm đến uy lực của nanh rồng sẽ thế nào, cứ thầm nghĩ muốn nghe thấy tiếng rung động thần bí nọ.
"Nghe thấy rồi, rất có quy luật!"
Sở Phong mừng rỡ, cứ như trước kia rình nghe nhịp hô hấp của Hoàng Ngưu vậy, coi ra thì hắn rất quen tay hay làm, cho nên cũng cẩn thận ghi khắc.
Hoàng Ngưu cũng vểnh lỗ tai lên, đôi mắt sáng lấp lánh.
Qua một lúc thật lâu, bọn họ mới rời tai khỏi thân cung.
"Đáng tiếc!" Hoàng Ngưu viết xuống hai chữ như thế.
Loại tiết tấu hô hấp này chỉ thể nắm bắt được hình thức, khó nắm giữ được cái thần của nó.
"Tiếp đi!" Hoàng Ngưu thúc giục.
Cứ như vậy, Sở Phong lấy hết hai cái nanh rồng to lớn kia chế thành mũi tên, sau đó bắn ra hết cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.