Sau khi được Thanh Loan và Hồng Yên nhẹ nhàng xoa bóp, Diệp Phong cảm thấy xương cốt mềm những, toàn thân vô cùng thoải mái.
Hắn mỉm cười nói với hai người: "Thật tốt khi có hai người!"
"Có thể phục vụ Thiếu chủ là may mắn của chúng tôi."
Thanh Loan và Hồng Yên mỉm cười ngọt ngào.
"Ha ha ha, dẻo miệng."
"Được rồi, không cần hầu hạ tôi nữa, cứ đi làm việc của hai người đi."
Diệp Phong lại mỉm cười, nói xong còn vươn tay vỗ nhẹ vào mông của hai cô gái.
"Dạ Thiếu chủ." Khuôn mặt của hai cô gái đỏ bừng, ngượng ngùng rời khỏi Diệp Phong. Sau khi hai người rời đi, Diệp Phong ngồi một mình trên ghế sofa xem TV.
Bây giờ, hầu hết các chương trình trên TV đều là những bộ phim truyền hình nhàm chán, Diệp Phong xem chút thì thấy buồn ngủ.
Ngay khi hắn ném điều khiển từ xa xuống, chuẩn bị chợp mắt thì một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp đột nhiên xuất hiện trên TV.
Chỉ thấy cô ấy mặc một chiếc váy lụa gợi cảm, với bộ ngực cao vút, mái tóc dài xõa xuống vai, khác biệt hoàn toàn so với những cô gái nổi tiếng trên mạng xã hội toàn dùng filter, cô ấy toát lên một khí tức quyến rũ gây nghiện từ đâu đến chân.
Đồng thời, còn mang đến cho người ta một cảm giác duyên dáng yêu kiều, chỉ có thể nhìn từ xa chứ không thể đùa giỡn.
Lúc này cô ấy đang nhảy một điệu nhảy gợi cảm!
Kết hợp với âm nhạc cuồng nhiệt và sôi động, vẻ ngoài của cô ấy ngay lập tức thu hút sự chú ý của Diệp Phong!
"Cô gái này không tệ."
Diệp Phong thích thú lẩm bẩm.
"Thích không?”
Diệp Phong say mê đến mức không để ý đến âm thanh phát ra bên tai mình. "Thích!"
Diệp Phong gật đầu không cần suy nghĩ.
"Gặp một người yêu một người, anh là đồ tra nam!”
Tô Khuynh Thành tức giận giơ chiếc gối trên ghế sofa lên ném thẳng vào người Diệp Phong.
Diệp Phong sửng sốt, nhanh chóng tỉnh táo lại: "Mẹ kiếp, Tô Khuynh Thành! Em về khi nào vậy?"
Tô Khuynh Thành đã trở về, vậy mà hắn lại không nhận ra. "Hừ, mải ngắm người đẹp thôi, anh chú ý đến em mới là lạ!" Tô Khuynh Thành khịt mũi.
"Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn."
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Diệp Phong mỉm cười, vòng tay qua eo Tô Khuynh Thành, kéo cô ngồi xuống bên cạnh hắn.
"Không phải bây giờ em đang ở công ty à? Sao lại về vào lúc này?" Diệp Phong hỏi.
"Công việc của công ty đã xong nên em mới về sớm." Tô Khuynh Thành trợn mắt nhìn Diệp Phong nói.
Diệp Phong cười nói: "Ồ, ra là vậy, làm tôi sợ muốn chết, tôi còn tưởng nhà mình có trộm."
"Hừt Anh ngắm người đẹp đến ngơ ngác, còn dám nói em là trộm?”
Tô Khuynh Thành vừa nói vừa nhéo thật mạnh vào phần thịt mềm ở eo của Diệp Phong.
Diệp Phong đau đến hít hà, trừng mắt nhìn Tô Khuynh Thành nói: "Em còn dám nhéo tôi, có tin tôi xử lý em ngay tại chỗ không?"
Trong lúc nói chuyện, tay của Diệp Phong đã luồn vào trong áo của Tô Khuynh Thành.
Vừa nghe đến lời này, Tô Khuynh Thành lập tức đỏ mặt, nghĩ tới biểu hiện đáng sợ của Diệp Phong, cô lập tức nhượng bộ nói: "Anh Phong, không muốn, em sai rồi được chưa?"
"Sai ở đâu?"
'Tô Khuynh Thành nũng nịu nói: "Em không nên mắng anh là tra nam."
Cô nhếch miệng, Diệp Phong hoàn toàn là một cái máy đóng cọc không nói lý lẽ.
Cô...
Cô không thể chịu nổi. “Hả, cái này cũng đúng." Diệp Phong nhún vai.
Người quý đạo đức, tình cảm bắt đầu từ tình, kết thúc từ lễ*.
*Một câu nói trích từ "Nhân ngôn" ( {=3) của Nho giáo, khẳng định rằng tình cảm là một phần tự nhiên của con người, nhưng phải được kiềm chế và điều chỉnh bằng lễ nghi.
Hắn là một tên háo sắc, nhưng tuyệt đối không phải là tra nam.
"Đúng rồi, nữ minh tinh này tên là gì?"
Diệp Phong chỉ vào cô gái xinh đẹp đang khiêu vũ trên TV hỏi.
"Hỏi cũng vô ích, cũng không phải của anh."
"Sao em biết không phải của tôi? Lỡ đúng thì sao?" Diệp Phong nói đùa.
Tô Khuynh Thành hờn dỗi một câu, sau đó ngước mắt nhìn về phía màn hình TV.
Vừa rồi quá bất ngờ, nên cô không kịp nhìn kỹ xem người phụ nữ xinh đẹp nhảy múa trên TV là ai. Khi cô lần đầu nhìn kỹ hơn vào màn hình TV, cô ngẩn cả người.
"Lâm...Lâm Phong Nguyệt? Gô ấy thực sự là...của anh" Tô Khuynh Thành ngơ ngác nói.
"Hả? Lâm Phong Nguyệt? Lâm Phong Nguyệt là ai?" Diệp Phong nghe vậy thì sửng sốt, nhất thời hắn chưa kịp phản ứng.
Đôi mắt đẹp của Tô Khuynh Thành khế cau lại, cô quay đầu nhìn Diệp Phong nói: "Anh quên rồi sao? Gô ấy cũng là vị hôn thê của anh."