Thánh Thể Bất Phàm

Chương 274: Nói xem nào?




“Diệp Phong?”
Nghe thấy cái tên này, Trần Tinh nhíu mày, cô cảm thấy cái tên này rất quen tai.
“Cái gì Diệp, cái gì Phong?”
Diệp Phong đi đến trước máy tính, chuẩn bị ghi chép. “Diệp phong diệp, diệp phong phong.” Diệp Phong nói. “Anh dám chơi tôi?”
Trần Tinh nổi giận.
“Có vấn đề gì không?” Diệp Phong cười nói.
“Còn tiếp tục tôi sẽ không tha cho anh.” Trần Tinh uy hiếp. “Rõ, thanh tra Trần.”
“Bao nhiêu tuổi?” Trần Tinh hỏi tiếp.
“22 tuổi.” Diệp Phong trả lời.
“Số chứng minh thư?”
“Xxxx"
“Miêu tả chuyện vừa xảy ra xem nào.”
Diệp Phong trả lời đúng sự thật.
Sau khi ghi chép đơn giản, Diệp Phong nói: “Cô cũng hiểu biết tình hình rồi, có thể cho tôi về chưa?”
Trần Tinh nhìn chăm chăm Diệp Phong: “Tôi đã rõ chuyện giữa anh và Lưu Hạo, sai ở cậu ta, không ở anh.” “Nhưng hiện tại không phải anh và Lưu Hạo, mà là anh và tôi.”
Trần Tỉnh uy hiếp nói.
“Nói xem nào?” Diệp Phong cười hỏi.
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Trần Tỉnh nói: “Anh không chỉ đánh sở tuần tra, còn động tay động chân với tôi, hành vi phạm tội này còn nghiêm trọng hơn đánh nhau ẩu đả nhiều.”
Diệp Phong nói: “Vậy thanh tra Trần muốn trừng phạt tôi như thế nào?”
“Anh yên tâm, con người tôi rất rộng lượng, sẽ hông chuyện bé xé ra to, nhưng không tránh được chút trừng phạt nho nhỏ.”
“Cũng không biết anh có thể chịu được mấy roi?”
Thấy ánh mắt nóng bóng của Trần Tinh, Diệp Phong lập tức hiểu ra người phụ nữ này có khuynh hướng bạo lực.
Gậy ông đập lưng ông, thấy Trần Tinh như vậy, đột nhiên trong lòng Diệp Phong có một suy nghĩ lớn mật.
Hắn giả vờ sợ hãi: “Thanh tra Trần, cô đừng làm bậy, nếu cô dám dùng tư hình, tôi sẽ phản kháng.
“Phản kháng?”
Trần Tinh cười ha ha: “Còng tay còng chân chắc như vậy, tôi muốn xem xem anh phản kháng thế nào?”
“Còng tay còng chân?” Diệp Phong cười nói: “Không phải thứ này chỉ là món đồ chơi thôi sao?”
Dứt lời, rắc, Diệp Phong nhẹ nhàng dùng lực bẻ gấy còng tay còng chân như bẻ chocolate.
Sau đó cả người nhẹ nhàng tự nhiên đứng lên.
“Không... Không thể nào!”
Trần Tinh ngây người, sao hắn lại làm được?
“Ha ha.”
Diệp Phong cười nói: “Thanh tra Trần, lạm dụng tư hình là hành vi không tốt.”
Nói xong Diệp Phong cầm lấy chiếc vòng bạc bên cạnh đi về phía Trần Tinh.
“Anh muốn làm gì?”
Trần Tinh ngẩn ra muốn phản kháng, nhưng không ngờ đứng trước mặt Diệp. Phong, cô không hề có sức chống cự.
Rắc! Không cần tốn nhiều sức, Diệp Phong đã đeo vòng bạc cho Trần Tinh.
“Buông tôi ra, anh muốn làm gì?”
Trân Tinh dùng sức giấy giụa.
Diệp Phong cười nói: “Chơi chút trò chơi cảnh sát và phạm nhân mà thôi.”
Sau đó hắn lại cầm lấy dây thừng ở bên cạnh trói chặt hai tay Trần Tỉnh, treo cô lên trên xà ngang ở nhà giam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.