Một chiêu, chỉ bằng một chiêu, Vương Hạo đã bị Diệp Phong đánh bại!
"Làm sao có thể..."
"Tôi đang mơ à?!"
Người nhà họ Vương trợn mắt há hốc mồm, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được!
Vương Hạo mạnh cỡ nào?
Trong lòng họ biết rất rõ, còn trẻ mà đã đạt đến cảnh giới Hóa Kình sơ kỳ, người này chắc chắn là một võ giả mạnh mẽ hàng đầu!
Thậm chí Vương Hạo còn từng tuyên bố, không cần tới mấy năm nữa là có thể đạt đến cảnh giới Đan Kình, đây chính là hy vọng tương lai của nhà họ Vương!
Nhưng một võ giả mạnh mẽ kinh khủng như vậy, lại bị Diệp Phong đánh bại, điều này đúng là phá vỡ sự hiểu biết của họ về việc tu hành võ đạo, làm cho đầu bọn họ cũng choáng váng!
Sư phụ Bạch Minh của Vương Hạo cũng vô cùng khiếp sợ.
Lúc này, cuộc gọi video giữa hai người còn chưa kết thúc, Bạch Minh trên màn hình trợn tròn mắt nhìn Vương Hạo đang quỳ trên mặt đất, ông ta không thể tin vào mắt mình!
Trong lòng Bạch Minh, Vương Hạo chính là thiên tài tu luyện mà khó lắm ông ta mới gặp được trong mười năm nay, hai mươi bảy tuổi đã bước vào cảnh giới Hoa Kình, thiên phú võ đạo này còn tốt hơn cả Bạch Minh ông đây!
Nếu như sau này hắn ta rèn luyện tốt, vượt qua Bạch Minh sẽ là chuyện dễ như trở bàn tay!
Nhưng bây giờ, hắn ta đã hoàn toàn bị đánh bại, chỉ một chiêu thôi đã khuỵu xuống!
Trong lòng Vương Hạo run rẩy kịch liệt, chỉ có người trong cuộc mới biết một quyền vừa rồi của Diệp Phong rốt cuộc là mạnh đến mức nào!
Sau khi đỡ một quyền của Diệp Phong, toàn bộ cánh tay của Vương Hạo đã hoàn toàn bị tàn phế, cũng là biết xương cốt bên trong đã bị vỡ thành bao nhiêu mảnh!
"Không, không thể nào!"
Vương Hạo hét lớn, nội tâm bị rơi vào sự kích thích mạnh!
Diệp Phong nhìn hắn từ trên cao xuống, nói: "Không phải vừa rồi còn nói muốn dùng một chiêu giết chết tao sao? Tại sao bây giờ lại quỳ xuống trước mặt tao?"
"Tao giết mày!"
Vương Hạo lại gầm lên lần nữa, đứng dậy từ trên mặt đất, cơ bắp trên cánh tay trái phồng lên, nắm đấm mạnh như hổ, lại tấn công về phía Diệp Phong!
Tuy nhiên, trước khi nắm đấm của hắn ta kịp chạm vào Diệp Phong, Diệp Phong đã bóp lấy cổ hắn ta và nhấc hắn ta lên khỏi mặt đất.
Diệp Phong nhìn sắc mặt Vương Hạo, nói với giọng hài hước: "Chỉ là một tên rác rưởi cảnh giới Hóa Kình, cũng muốn giết tao sao?"
"Cái gì? Chẳng lẽ mày không phải Ám Kình, mà là võ giả Đan Kình!"
Da thịt Vương Hạo kịch liệt co giật, gân xanh trên trán nổi lên, nhìn Diệp Phong bằng vẻ mặt hoảng sợ!
Diệp Phong thực sự là một võ giả Đan Kình!
Làm sao có thể!
Phải biết rằng Vương Hạo hắn, một thiên tài trong giới võ đạo, hai mươi bảy tuổi mới đột phá đến Hóa Kình!
Nhưng Diệp Phong, nhìn như chỉ mới hai mươi tuổi, mà lại đột phá cảnh giới Đan Kình?
Vương Hạo thực sự không thể tin được!
Đôi mắt hắn ta đỏ đậm, điên cuồng kích hoạt sức mạnh trong cơ thể, cố gắng thoát khỏi sự trói buộc của Diệp Phong, thoát khỏi số phận bị Diệp Phong bóp cổ nhấc lên!
Nhưng điều này chắc chắn là vô ích, không thể tránh thoát được!
Một giây tiếp theo, một luồng sát ý đáng sợ tràn ngập trong không khí, Diệp Phong dùng lực cánh tay bóp chặt cổ họng của Vương Hạo, phát ra tiếng răng rắc của xương cốt siết chặt!
Vẻ mặt Vương Hạo tràn ngập hoảng sợ xin tha: "Đừng giết tao, không, đừng giết tao!"
"Mau đi cứu Hạo Nhi!"
Vương Thiên Bá cũng thay đổi sắc mặt, vội vàng gọi người của mình tiến lên cứu người!
Tuy nhiên, trước khi mười mấy tên tay sai kịp đến gần Diệp Phong, họ đã bị cơn gió mạnh khủng khiếp bộc phát ra từ trên người Diệp Phong đánh bay ra ngoài, ngã xuống đất, không rõ sống chết!