Thánh Thể Bất Phàm

Chương 287: Vừa bôi lên




Bên kia, sau khi tan làm, Tân Tinh vừa về đến nhà đã bò lên giường. “Họ Diệp, anh xuống tay rất tàn nhẫn.” Cô xoa cặp mông nóng rát, cảm thấy rất tủi thân.
Lúc này Tần Tinh mới nhớ đến lọ thuốc kim sang mà Diệp Phong đưa cho mình, sau khi mở ra cảm giác mùi hương còn rất dễ ngửi, nên lấy một ít bôi lên.
Vừa bôi lên, Tân Tinh cảm thấy một cảm giác mát lạnh truyền đến, cảm giác nóng rát đau đớn cũng hoàn toàn biến mất.
“Thuốc của tên kia còn dùng rất tốt.” Tân Tinh nhíu mày, bôi hết số thuốc mỡ còn lại lên.
Thuốc mỡ tiếp xúc với vết thương làm Tần Tinh không nhịn được phát ra âm thanh rên rỉ thoải mái.
Rất nhanh cảm giác sưng to và đau đớn hoàn toàn biến mất, cô giống như không bị gì, duỗi thân tự nhiên.
Sáng hôm sau, Tô Khuynh Thành đi đến công ty con ở chỉ nhánh Kim Lăng, Diệp Phong ở nhà một mình, tiếp tục tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công.
Đột nhiên Diệp Phong mở to mắt, nhìn chằm chằm hai tay của mình, lẩm bẩm nói: “Mình đột phá?”
Thậm chí Diệp Phong cũng chưa chuẩn bị sẵn sàng đã đột phá Cửu Chuyển Huyền Công tam trọng cảnh viên mãn bước vào ngưỡng cửa của tứ trọng cảnh/
Hắn mỉm cười, cảm thấy lực lượng sôi trào, vội vàng gọi điện cho Nhị sư nương, muốn chia sẻ tin tức tốt này cho Nhị sư nương.
Sau khi bên kia bắt máy, hắn nhìn thấy một phụ nhân xinh đẹp lười biếng duỗi người, nhìn qua có vẻ vẫn chưa tỉnh ngủ.
Liễu Liên Tinh dụi mắt, hỏi: “Đồ đệ, mấy giờ?” “10 giờ.”
Diệp Phong cười nói: “Nhị sư nương, mặt trời chiếu đến mông rồi, sao lúc này người mới dậy?”.
||||| Truyện đề cử: Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài |||||
“Đã muộn vậy rồi?”
Liễu Liên Tinh lắc đầu, mạnh mẽ làm chính mình tỉnh táo lại.
Đáng tiếc hoàn toàn không có tác dụng.
“Buồn ngủ quá... Không được, để lão nương ngủ thêm một chút.”
Bà ngáp một cái, sau đó lại nằm lại trên giường.
Diệp Phong thật sự rất hâm mộ ngày tháng thần tiên này của Nhị sư nương.
“Nhị sư nương, có phải tối qua Đại sư nương lại gọi người đi uống rượu phải không?”
“Qủa nhiên là đồ đệ của ta, thật thông minh.” Liễu Liên Tinh cười nói, sau đó đưa máy sang bên cạnh.
Hoa Nguyệt Vũ đang nằm ngủ hình chữ X trên mặt đất, hoàn toàn không màng hình tượng nữ thần của mình.
Nhìn thấy tư thể ngủ này của Đại sư nương, Diệp Phong xấu hổ nói: “Đoán trúng phóc.”
Liễu Liên Tinh mơ màng hỏi: “Có chuyện gì vậy đồ đệ, sáng sớm đã gọi điện cho sư nương, có việc gì gấp hả?”
Diệp Phong cười khoe ra: “Sư nương, Cửu Chuyển Huyền Công của con đã đột phá tứ trọng cảnh.”
Nghe vậy Liễu Linh Tinh mở to mắt, tỉnh táo lại ngay lập tức.
“Nhanh như vậy đã đột phá tứ trọng cảnh? Được lắm đồ đệ.”
“Ha ha, do Nhị sư nương dạy dỗ “Miệng lưỡi trơn tru.”
Liễu Liên Tinh cười nói: “Nhưng Nhị sư nương phải nhắc nhở con.”
“Nhị sư nương mời nói.”
Liễu Liên Tinh nói: “Tối qua ta và Đại sư nương của con bói một quẻ cho con, con là thân thể chí dương trời sinh, lại có chân nguyên Kỳ Lân phụ tá, đột phá quá nhanh sẽ bị trời đố, nếu còn tiếp tục như vậy, sợ rằng sẽ kéo theo thiên ki:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.