Thánh Thể Bất Phàm

Chương 301: Thật sự là anh Long




"Ngày nay đẹp trai cũng vô dụng, đẹp trai cũng không thể no bụng được, tôi thấy thằng nhóc này cùng lắm là một tên tiểu bạch kiểm thôi!"
"Haha, tôi cũng nghĩ vậy."
Ở bàn phía sau bên trái của Diệp Phong có bốn người đàn ông đang nói chuyện mà không thèm để ý đến ai, nhìn qua thì đều là nhân viên văn phòng ở gần đó.
"Suyt, nói nhỏ chút đi."
Một người thở dài, đột nhiên làm động tác im lặng.
Một người bạn đi cùng cười nói: "Sao vậy, sợ thằng nhóc đó nghe thấy à?”
"Không phải hắn, nhìn bên kia kìa, là đám người anh Long."
Người đi cùng nhìn theo ánh mắt của hắn ta, thì thấy một chiếc bàn dài được đặt ở bên phải phía sau Diệp Phong.
Trên bàn dài có mười mấy người đàn ông cởi trần, đều là những người tai to mặt lớn, xăm trổ đây người!
Một vài người đang chơi oẳn tù tì, nhìn có vẻ đã uống rất nhiều rượu.
'Tên cầm đầu đang ngậm điếu thuốc trong miệng, mặc áo ba lỗ quần đùi, trước ngực đeo dây chuyền vàng, mặt mũi dữ tợn, đầy vẻ hung ác, nhìn qua là dạng nhân vật mà không ai chọc nổi!
Người đàn ông này có biệt hiệu là anh Long, là tên côn đồ ở khu vực này, thích chơi gái, nghe nói thậm chí đã từng giết người, là một kẻ tàn nhân!
"Thật sự là anh Long."
Những nhân viên văn phòng này nhìn thấy hắn ta thì cúi đầu xuống, sợ bị chú ý và gây rắc rối.
Gặp loại người này, có khi nhìn lại lần thứ hai, hắn ta đã gây phiền phức cho bạn rồi.
"Anh nghĩ anh Long đang nhìn ai?" Người ban đầu nhắc nhở bạn đi cùng nhỏ giọng nói chuyện.
Một người lén lút nhìn qua nói: "Anh Long cũng đang để mắt tới hai người đẹp kia."
"Thôi xong, coi như hôm nay hai cô ấy gặp xui xẻo rồi!"
Một người cười dâm đãng nói: "Anh Long cũng tốt với đàn em lắm, mười tên đàn em cùng nhau lên, đủ để hai người bọn họ phải hét to một trận."
"Tiểu bạch kiểm cũng không tránh khỏi việc bị đánh."
"Chặc, chặc, chặc, bớt lo chuyện bao đồng đi."
Người đàn ông tên anh Long này nhả ra một ngụm khói, nhìn chằm chằm Tô Khuynh Thành và Tiêu Y Nhân, thỉnh thoảng liếm liếm đôi môi nứt nẻ, lộ ra vẻ mặt hung dữ và dâm đãng.
"Anh Long, uống đi, các anh em đang đợi anh đó!”
Người đàn ông cởi trần cầm ly rượu, ninh nọt tên anh Long.
Anh Long không thèm ngó tới, vẫn nhìn chằm chằm vào Tô Khuynh Thành và Tiêu Y Nhân, lẩm bẩm:
"Ngực của hai cô gái đó to tÍ
"Vừa tròn vừa to, vừa nhìn tao đã thấy nóng hết cả người lên rồi."
Nghe anh Long nói vậy, mười mấy người trong bàn bỗng nhiên im lặng, đều quay đầu nhìn về phía bàn của Diệp Phong.
Nhìn cũng không có gì, vừa nhìn thì mấy ánh mắt hèn mọn đã sáng lên.
"Oh f*ck, hàng ngon nha! Từ khi nào mà Kim Lăng lại xuất hiện hai người đẹp như vậy?"
Một tên đàn em hét lên: "Anh Long, anh có muốn vui vẻ một chút không?”
Anh Long dụi điếu thuốc trên tay, trừng mắt nhìn người đó: "ĐM, mày nói xem?"
"Haha, anh Long đã thích thì La tử mày đi mời hai cô gái đó đến đây đi."
Một người trong nhóm đá một cú vào đít của một tên lưng gù, ra lệnh.
"Anh ba yên tâm, cứ để em lo."
Tên côn đồ tên La tử mang theo một chai bia, đi về phía bàn của Diệp Phong.
'Tô Khuynh Thành ngồi đối diện Diệp Phong, vừa đủ có thể chú ý tới hành động của đám người này.
Cô cắn một miếng thịt xiên, lập tức nhíu mày: "Anh Phong, lại có người đến gây sự."
Tiêu Y Nhân cũng chán ghét quay lại nhìn thoáng qua: "Thật là, ăn một bữa cơm cũng không yên."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.