Nhưng Diệp Phong này thoạt nhìn cũng không lớn lắm, sao hắn lại lợi hại như vậy!?
Thực lực của Mộ Dung Bạch rất mạnh, hơn nữa vượt xa so với người thường!
Nhưng hắn ta không chịu nổi một đòn của Diệp Phong, chênh lệch quá lớn, hắn ta không thể phản kháng, dễ dàng bị Diệp Phong đánh bại!
"Cậu... Rốt cuộc là ai?!"
Hắn ta vất vả đứng dậy, nhìn chằm chằm Diệp Phong, kinh ngạc hỏi.
Diệp Phong cười lạnh, nhìn Mộ Dung Bạch nói: "Tôi là ai qua trọng đến thế sao?"
"Tiếp tục đi, người đứng thứ năm bảng sát thủ, cho tôi thấy bản lĩnh của anh đi."
Vẻ mặt Diệp Phong không hề thay đổi, Mộ Dung Bạch này cùng lắm cũng chỉ ngang với Đan Kình đỉnh, vừa rồi Diệp Phong có thể một chiêu lấy mạng hắn ta, nhưng hắn đã thay cho Mộ Dung Bạch một mạng.
Mục đích là muốn hỏi ra người đứng sau sai khiến Mộ Dung Bạch.
"Mẹ kiếp, cậu dám đả thương tôi."
Mộ Dung Bạch nghiến răng, sắc mặt trở nên dữ tợn, trong lòng vô cùng tức giận.
Hắn ta đường đường là võ giả Đan Kình Đỉnh Phong Tiền Kỳ, đứng thứ năm bảng sát thủ, lại bị một tên nhóc ít tuổi hơn khinh thường như vậy, chuyện này quả thực vô cùng nhục nhãt
Ẩm!
Hắn ta bộc phát nội lực, siết chặt nắm tay, vung về phía Diệp Phong, muốn báo thù rửa hận!
Trong mắt Diệp Phong tràn ngập vẻ lạnh lùng như băng, khoảnh khắc Mộ Dung Bạch lao tới, hắn chỉ nhấc chân đá Mộ Dung Bạch một cái.
Mộ Dung Bạch bị Diệp Phong đá trúng bụng, cơ thể bay lên không trung, đập trúng một tảng đá lớn, hắn ta bị đập đến choáng váng, hồi lâu sau cũng chưa hồi thần lại.
"Thiếu chủ mạnh quá!"
Thanh Loan và Hồng Yên vừa kinh ngạc vừa vui mừng nhìn Diệp Phong.
Mộ Dung Bạch cũng không hề yếu, là võ giả Đan Kinh Đỉnh Phong Tiền Kỳ, đừng nói là ở Giang Thành nhỏ bé, cho dù là tính cả tỉnh Giang Nam thì hắn ta cũng thuộc vào những người mạnh nhất.
Nhưng trước mặt Diệp Phong, hắn ta lại không chịu nổi một đòn.
Mộ Dung Bạch cũng ý thức được hôm nay hắn ta đã đá phải tấm sắt rồi, Diệp Phong ởi tới trước mặt hắn, tóm lấy cổ Mộ Dung Bạch, nhấc hắn lên khỏi mặt đất.
"Nói, là ai phái anh tới giết tôi?"
Mộ Dung Bạch giật mình, sau đó lạnh lùng nói: "Tôi là người của nhà họ Mộ Dung, tôi khuyên cậu tốt nhất là mau thả tôi ra, lỡ như tôi xảy ra chuyện gì, nhà họ Mộ Dung cũng sẽ không tha cho cậu đâu."
Nhà họ Mộ Dung là một thế gia võ đạo, trong gia tộc có rất nhiều cao thủ, Mộ Dung Bạch có thể có ngày hôm nay cũng đều là dựa vào sức mạnh của gia tộc, nhà họ Mộ Dung là chỗ
dựa lớn nhất của hắn tai
"Nhà họ Mộ Dung?" Diệp Phong cười lạnh: "Anh đang bàn điều kiện với tôi à?"
"Tôi đếm ngược đến ba, không nói ra kẻ đứng sau tôi sẽ giết anh."
"Ba..."
Nói xong, Diệp Phong liền bắt đầu đếm ngược.
"Tôi nói tôi nói!"
Mộ Dung Bạch sợ tới mức hồn phi phách tán, hắn ta rất sợ chết, còn sống mới có thể hưởng thụ, còn sống mới có thể
phong lưu vui vẻ!
Diệp Phong không để ý tới Mộ Dung Bạch, tiếp tục đếm ngược: "Hai..."
"Là Bang Long Hổi" Mộ Dung Bạch run rẩy nói ra ba chữ!
"Bang Long Hổ?" Diệp Phong nheo mắt, lại là Bang Long Hổ.