Dịch: Waynell
Biên: Duy Anh
Kiều Lương choáng váng đầu óc.
Đã đi hết con đường này rồi sao?
Như vậy đã hoàn thành trò chơi?
Lúc qua cửa chỉ có một dòng chữ?
Tốt xấu gì ngươi cũng phải làm cho ta cái cúp! Làm cả bục trao giải nữa chứ!
Nếu ngươi không có những loại tạo hình mỹ thuật này thì ít nhất cho ta tiếng chúc mừng cũng được!
Tiếng hoan hô tốn của ngươi bao nhiêu tiền, còn keo kiệt như thế sao?!
Dùng tới tám tiếng qua cửa mà ngươi chỉ hiện lên cho ta cái màn hình màu đen, còn phát lên đó một câu trào phúng!!!
Kiều Lương cảm thấy cả cơ thể lẫn tinh thần đều không thể chịu nổi nữa.
Hắn thật sự bị người ta đùa bỡn, thật sự bị trò chơi này làm tức giận muốn khóc!
Tuy Kiều Lương có chút hụt hẫng lẫn tức giận nhưng trong nội tâm lại có cả chút vui mừng, thoáng có cảm giác... thoải mái?
Không phải do cậu ta cuồng bị tra tấn mà bởi vì Kiều Lương biết, những thứ này đều là tư liệu sống quý giá!
Nhìn thấy người làm video chịu khổ như thế, các khán giả, các ngài còn không nhanh nhanh ghi mấy lời khen ngợi cho ta sao?
Kiều Lương kiểm tra một chút, toàn bộ quá trình chơi game tám tiếng của cậu ta đã được ghi lại vô cùng hoàn chỉnh.
"Ngươi đợi đấy, chờ ta ngủ xong sẽ giải quyết ngươi!"
Kiều Lương quát giọng đầy phẫn nộ với trò chơi. Sau đó cậu cẩn thận sao lưu video lại, ngả đầu lên giường ngủ say.
...
Ba ngày sau.
Trong phòng kí túc xá, Bùi Khiêm ngủ trên giường cho đến lúc tự tỉnh lại, cảm giác cuộc sống này thật hạnh phúc.
Khoảng thời gian này, hắn đã tái thích ứng cuộc sống đại học.
Mỗi ngày ngủ đến khi tự tỉnh dậy, không cần nghĩ về việc đi làm. Bùi Khiêm không cần chịu áp lực KPI* cũng như không phải nhìn mặt mấy ông sếp giả tạo.
*KPI: Key Performance Indicator – Chỉ số đánh giá thực hiện công việc. KPI là một cách đo lường hiệu quả thực hiện công việc của mỗi cá nhân hoặc của toàn doanh nghiệp làm tốt như thế nào.
Cuộc sống tóm gọn trong một câu ‘vô cùng mãn nguyện’!
Đương nhiên, nếu như hắn giàu có sẽ càng tốt hơn nhiều.
Chuyện đầu tiên, sau khi Bùi Khiêm rời giường là triệu hoán hệ thống!
[ Hệ thống chuyển đổi tài phú ]
[ Kí chủ: Bùi Khiêm ]
[ Tỷ lệ chuyển đổi lợi nhuận 100:1, tỷ lệ chuyển đổi thua lỗ 1:1 ]
[ Thời gian kết toán lần tiếp theo: 11 ngày sau ]
[ Hệ thống tài chính: 0(↓50.000) ]
[ Tài sản cá nhân: 367 ]
Nhìn thấy hệ thống tài chính có một loạt số "0", Bùi Khiêm thầm vui trong lòng.
Thật thoải mái!
Về phần tài sản cá nhân của hắn chỉ có mấy đồng ít ỏi, Bùi Khiêm cũng không có biện pháp gì.
Hắn dùng tiền đã rất tiết kiệm rồi nhưng căn bản không tích góp được bao nhiêu!
Mỗi tháng phí sinh hoạt chỉ có một ngàn tệ, dù cho mỗi bữa có ăn đồ ăn lề đường cũng không đủ chi.
Mà tiền này cũng không chỉ dùng để ăn cơm không, hằng ngày cũng phải tiêu nhiều mục khác chứ?
Bùi Khiêm đã không thể chờ đợi được nữa. Bây giờ tiền đã sắp hết mà phải chờ đến 11 ngày sau tiến hành kết toán, khi đó hệ thống tài chính sẽ chuyển hóa tất cả thành tài sản cá nhân, vậy hắn sẽ thoải mái trở mình hơn.
Hệ thống tài chính vẫn như cũ bằng 0, bởi vì tài khoản công ty chưa nhận được lợi tức từ nền tảng game.
Cứ mỗi tuần, nền tảng game ESRO sẽ chính thức phân phối lợi tức một lần, tất cả sẽ được hệ thống tự động thực hiện. Nhà sản xuất game và nền tảng game được chia đều mỗi bên năm phần, điều này khá hợp lý.
Nếu bạn muốn kiểm tra thu nhập của mình và số lượt tải trò chơi, chỉ có thể đến trình quản lý game* để kiểm tra.
*Trình quản lý game: sau khi game đăng lên cửa hàng, người đăng tải game có thể vào trình quản lý game để theo dõi các chỉ số và bổ sung các bản cập nhật.
Trò chơi vừa vặn tung ra được hai ngày, Bùi Khiêm thỉnh thoảng liếc nhìn trình quản lý game. Hắn phát hiện có đến mười mấy người xui xẻo đã mua và tải về trò chơi này.
Dù sao đây cũng là một trò chơi mới, bên góc có viền đề cử. Do đó khó tránh được có mấy kẻ ngáo ngơ tải về chơi thử, điều này rất bình thường.
Nếu tính theo lợi nhuận của mười mấy lần tải về này, Bùi Khiêm cũng chỉ có thể nhận được mấy đồng bạc lẻ, không ảnh hưởng tới toàn cục.
Hơn nữa những người này đều đánh giá kém, cho một sao, đúng như dự đoán của hắn. Điều này làm cho điểm của trò chơi ‘Xa lộ sa mạc cô độc’ vô cùng thê thảm, chắc chắn mấy ngày sau sẽ không có ai quăng não mà tải về nữa.
Hắn xác định trò chơi của mình chắc chắn sẽ tan nát không thể nghi ngờ. Cho nên cả ngày hôm qua Bùi Khiêm trải thoải mái chơi game, chưa hề mở trình quản lý game ra kiểm tra.
Dù ngày hôm nay có mở trình quản lý game cũng sẽ không khác ngày hôm qua lắm. Nhưng Bùi Khiêm vẫn mở ra theo bản năng.
Suy nghĩ của Bùi Khiêm khác với những nhà sản xuất game khác.
Những người làm game kia sau khi mở trình quản lý game của họ để kiểm tra số liệu, đều chờ mong càng nhiều lượt tải càng tốt. Họ muốn mà không được cứ mỗi lần kiểm tra đều có thể tăng thêm mấy ngàn mấy vạn lượt tải về.
Mà Bùi Khiêm mở trình quản lý trò chơi ra, chỉ hi vọng lượt tải về game của hắn càng thấp càng tốt, tốt nhất là ‘zê-rô’.
"Nếu như ta không đoán sai, lượt tải về vẫn chỉ hai chữ số..."
"Con bà nó?!"
"Chuyện gì xảy ra?!"
Bùi Khiêm xay xẩm mặt mày.
Hắn bất ngờ khi nhìn thấy lượt tải về của game tăng đột biến. Không ngờ đã đạt đến bốn con số, hơn nữa còn đang có xu hướng tăng trưởng không ngừng lên năm con số!
"Ba~."
Tay phải Bùi Khiêm vỗ trán một cái, suýt chút nữa hắn nghĩ hai mắt đã xảy ra vấn đề.
"Làm sao có khả năng hơn 8.000 người tải trò chơi của ta!"
"Hơn nữa với tình hình này còn đang muốn tăng trên một vạn!"
"Từ giờ tới lúc hệ thống kết toán còn tới mười ngày!"
Bùi Khiêm luống cuống, làm sao bây giờ.
Sự việc này hoàn toàn nằm ngoài dự tính của hắn.
Đây đơn giản chỉ là một bài toán cấp một. Vậy mà hơn tám ngàn người tải game, tương đương tám ngàn lượt bán ra. Nền tảng game sẽ khấu trừ một nửa, vậy thì lãi ròng hơn bốn ngàn.
Dựa theo tiêu chuẩn của ESRO, hầu hết phần thu nhập từ trò chơi sẽ phải nộp thuế 5%. Hơn nữa chính sách nộp thuế trên nền tảng game ESRO còn được ưu đãi, có thể xem như bằng không.
Nói cách khác, đến cuối tuần, nền tảng game sẽ chuyển số tiền kia tới công ty, hệ thống tài chính sẽ tăng lên hơn 4.000 tệ!
Điều này là sao?
Bùi Khiêm kiếm lời hơn 4.000 tệ?
Không!
Chính là ngược lại, Bùi Khiêm lỗ hơn 4.000 tệ!
Lẽ ra Bùi Khiêm thua lỗ 50.000 tệ trong hệ thống tài chính, lãi ròng của hắn trong tài sản cá nhân sẽ tăng lên 50.000 tệ.
Hiện tại hệ thống tài chính kiếm về hơn 4.000 tệ, như vậy tương đương thua lỗ với 46.000 tệ. Bây giờ Bùi Khiêm chỉ có thể chuyển đổi từ 50.000 xuống 46.000 tệ!
Càng đáng sợ chính là, lượng tải về này còn đang tăng trưởng mạnh mẽ không có dấu hiệu dừng lại!
Cứ mỗi lần Bùi Khiêm nhìn về trình quản lý game, con số này lại có xu hướng nhảy vọt lên. Có lúc nhảy lên mấy chục, có lúc nhảy lên trăm lần.
Mỗi một lần số liệu nhảy lên như vậy, lại như xát muối lên trên trái tim đang rỉ máu của Bùi Khiêm!
Bởi vì game này kiếm lời càng nhiều, phần tài sản cá nhân của hắn bị mất càng lớn!
Huống chi khoảng cách kết toán lần sau còn đến mười ngày, nếu như trong lúc này lượng tải về tiếp tục tăng lên gấp mười lần thì…
Phù... phù …
Xảy ra chuyện lớn rồi!
Bùi Khiêm đứng ngồi không yên.
"Bị sao vậy? Chẳng lẽ trình quản lý game có lỗi rồi sao?"
"Loại trò chơi rác rưởi này sao có khả năng đạt đến mấy ngàn lượt tải, mọi người đang trêu chọc ta sao?"
Hắn vẫn không thể tin được sự thực này, vội vàng mở nền tảng game ra, tìm đến khu bình luận của trò chơi ‘xa lộ sa mạc cô độc’.
Khiến hắn khiếp sợ chính là điểm mà game thủ chấm cho trò chơi không thay đổi nhiều, nhưng phần bình luận đang tăng vọt tới mấy trăm ý kiến!
"Kiều Lão Thấp ngắm cảnh!"
"Kiều Lão Thấp ngắm cảnh +1 "
"Cười chết ta rồi, thật sự có loại trò chơi rác rưởi phản nhân loại! Làm ta mở mang thêm hiểu biết!"
"Ta download, ta khiêu chiến, chơi được năm phút đồng hồ đã thua."
"Một tệ, thật sự không đáng để tui tổn hao sức lực như thế, thật đáng phỉ nhổ, tui nổi giận rồi!"
"Ta đề cử trò chơi này với mấy đứa bạn, còn nói với tụi nó nhất định phải kiên trì đến cuối cùng, sẽ có tiếng hò reo cùng với bất ngờ to lớn. Sau đó có đứa muốn nghỉ chơi với ta, làm sao bây giờ?"
"Nè lầu trên, bạn còn là người à? Tôi thành tâm nói cho bạn của tôi biết, đích đến của trò chơi này không có thứ gì, chỉ có một câu trên màn hình. Tôi nói với nó không thiếu một chữ, kết quả nó cho rằng tôi lừa nó, nên nhất định phải đích thân trải nghiệm. Hiện tại nó còn chưa qua màn đã ném bể ba cái tay cầm chơi game. Tôi cảm thấy cách nghỉ chơi bạn bè của hai chúng ta không khác mấy."
"Có ai biết địa chỉ người tạo ra game này không? Không có ý gì khác, tôi chỉ muốn gửi cho hắn một nắm đất."
"Ta đề nghị mọi người đừng đùa, ta đã xem toàn bộ hành trình chơi game của Kiều Lão Thấp, vô cùng chân thật, Kiều Lão Thấp thật sự quay trong tám tiếng..."
"A, nói cho ngươi biết, trò chơi này xác thực có thể gợi ra một ít suy nghĩ về nhân sinh. Nhưng thông qua tốc độ video thì lĩnh hội không tới."
“Dối trá, tiếp tục lừa dối đi."
"Đây là sự thật, Đường Tăng đến Tây Thiên thỉnh kinh không cần trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn hay sao? Ngươi cho rằng ngươi xem Tây Du ký rồi có thể giống Đường Tăng thành Phật được hả?"
Bùi Khiêm nhìn thấy bình luận mà choáng váng.
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra!
Tại sao lại có nhiều bình luận như vậy!
Kiều Lão Thấp ngắm cảnh?
Lẽ nào game của hắn bị người nổi tiếng nào đó giới thiệu?
Đầu óc Bùi Khiêm mơ hồ mở trình duyệt web ra, tìm tòi từ khóa "Kiều Lão Thấp".
Rất nhanh, hắn tìm thấy được trang cá nhân Kiều Lão Thấp trên mạng internet. Trên trang cá nhân của Kiều Lão Thấp, hắn nhìn thấy một video đăng vào một ngày trước.
[Bóc phốt game giẻ rách kỳ thứ 64: Ta bỏ ra tám tiếng không dừng lại vượt qua một trò chơi rác rưởi, nhưng mà…]
Video đăng lên đã đạt 20 vạn lượt xem.
Bùi Khiêm không còn gì để nói.
Hắn dường như đã tìm được kẻ đầu têu cho chuyện này.