[Thập Nhị Yêu Tinh Hệ Liệt] Đường Công Kê

Chương 19:




Quan Sơn trong lòng tìm cớ khiến cho nó yên tâm, liền thân thiết mở miệng cười nói:
“Hảo hảo hảo, ta cam đoan không làm nữa. Ngươi xem, tiểu đệ đệ của ta đã mềm xuống, cho dù bây giờ ngươi muốn nó, nó cũng không thể phục vụ ngươi đâu.”
Tuy miệng nói thế nhưng trong lòng hắn lại âm thầm nghĩ: Hắc hắc, cái cớ này thật tốt a, ta chỉ là nói hiện tại tiểu đệ đệ của ta mềm xuống nên sẽ không cùng ngươi sinh hoạt vợ chồng, đợi cho nó tới lúc trọng điểm chấn hưng, ta đây cũng không dám cam đoan không biến thành cầm thú.
Hắn tính toán thông suốt, xác nhận sau này còn nhiều thời gian mới cảm thấy mỹ mãn liền đứng dậy, kéo tay Đường Cung đi ra ngoài, một bên nói:
“Tốt lắm tốt lắm, mau đi ăn cơm, ngươi làm trễ giờ tiến cung rồi, chúng ta nhanh cơm nước xong, ta mang ngươi ngoạn hoàng cung.”
Đường Cung lắc đầu:
“Ta không đi hoàng cung, ai cũng nói hoàng cung là nơi đáng sợ nhất thiên hạ, là địa ngục người ăn thịt người, là nơi oan hồn nhiều nhất. Ta rất sợ quỷ, cho nên ta không đi.”
Nó vừa dứt lời, Quan Sơn liền kinh ngạc cười nói: “Không phải đâu Tiểu Cung, ngươi sợ quỷ? Ngươi là yêu tinh a, sao lại sợ âm hồn? Ta còn không sợ.”
Đường Cung khinh thường liếc mắt nhìn hắn:
“Ai nói yêu tinh sẽ không sợ quỷ, đúng vậy, với pháp lực của ta thì không cần sợ quỷ, nhưng cái loại này nọ không phải nói không sợ là sẽ không sợ, pháp lực của ngươi rất cao cường, sao lại sợ sâu rết đâu? Liếc mắt một cái cũng không dám. Hơn nữa trên đời này rất nhiều người sợ rắn, không nói đến rắn độc, dù không hề động đến rắn vẫn có người sợ chết khiếp, đúng hay không?”
Quan Sơn đảo cặp mắt trắng dã, kêu lên:
“Uy, Tiểu Cung ngươi không lầm chứ? Ta không phải sợ sâu rết gì cả? Ta chỉ là chán ghét bọn chúng, cái thứ ấy vừa thấy liền cảm thấy thật ghê tởm, cho nên không phải là sợ……”
Không cần nói hoàn, Đường Cung liền tự cho là đúng phất tay:
“Ai nha! Quên đi, quên đi, còn không giống nhau, đều không nhìn được chúng thôi. Tốt lắm tốt lắm, chúng ta không nói chuyện này nữa, nói cái gì có ý nghĩa hơn được không?”
“Nói chuyện có ý nghĩa?” Quan Sơn trong lòng đang muốn hảo hảo lợi dụng Đường Cung sợ quỷ này một phen, chợt nghe đến nó muốn nói chuyện có ý nghĩa, hắn gật đầu nói:
“Tốt, ngươi muốn nói cái gì? Ta cùng ngươi là được.” Lời còn chưa dứt, hắn đã bám chắc vào cánh tay Đường Cung, hai người nhìn qua giống như là một đôi uyên ương bình thường.
Đường Cung hồn nhiên không phát hiện đậu hủ chính mình đã bị người ta ăn, hai mắt phóng ra quang mang hưng phấn, cao hứng nói:
“Ân, chúng ta có thể nói chuyện vừa rồi ngươi đáp ứng cho ta một ngàn lượng vàng, ta nhớ rõ ta còn muốn thêm hai thỏi bạc a? Quan Sơn ngươi không phải đã đáp ứng rồi sao? Đây là lúc bàn chuyện vàng bạc a?”
Đây là đề tài có ý nghĩa? Quan Sơn nhăn nhó, hung hăng trừng mắt nhìn thần thái bay bổng của Đường Cung, hắn hừ một tiếng nói:
“Một ngàn lượng vàng kia chỉ dùng để mua lại lời hứa của ta, nếu lời hứa của ta quay lại ta liền hoàn toàn có thể bính ngươi, nhưng sáng nay ngươi không hề phối hợp, chẳng những không cho ta bính, còn biến thành đại công kê làm bẩn giường ta, không bắt ngươi trả phí tẩy sàng đan đã là lợi cho ngươi rồi, còn muốn vàng bạc cái gì?”
Đường Cung nháy mắt liền thay đổi sắc mặt, múa may cánh tay lớn tiếng nói:
“Cái gì cái gì? Quan Sơn, ngươi sao nói không giữ lời? Ngươi đáp ứng cho ta một ngàn lượng vàng, ngươi không thể quỵt nợ a, cùng lắm thì, cùng lắm thì hai thỏi bạc kia ta từ bỏ, ngươi không phải đem ta trên giường sờ loạn a? Không đụng tới ta mà lại đè ta sao? Ta biến thành đại công kê, còn không phải bị ngươi ép, huống chi lông của ta óng mượt cũng không có một chút dơ bẩn đâu, ta cũng không béo phệ, sàng đan của ngươi căn bản không cần tẩy, ngươi là đồ đại địa chủ vạn ác, ô ô ô, ngươi quỵt tiền của ta, ngươi quỵt tiền của ta, ngươi sao có thể nhẫn tâm quỵt yêu tinh không xu dính túi như ta đâu?”
Nó lên tiếng khóc lớn, Quan Sơn không khỏi bội phục ma lực tiền tài. Mà hắn cũng thật sự không muốn tiếp tục đề tài vô nghĩa như vậy. Bất quá vàng hắn thủy chung không có nhả ra, càng trọng yếu đối Đường Cung lại càng có giá trị lợi dụng a. Quan Sơn trong lòng lại bắt đầu gẩy gẩy bàn tính, biểu hiện đầy đủ bản sắc Quốc sư gian trá.
Cũng may đã tới nhà ăn, xa xa đã ngửi từng đợt hương khí. Vừa bước vào phòng liền thấy trên bàn mười mấy món ăn bày la liệt, thế mà nói bữa sáng đơn giản cái gì, bao nhiêu là cháo, bánh quẩy, sữa đậu nành, trứng luộc. Nhưng bởi vì Quan Sơn không thích ăn cháo, chỉ thích ăn cơm, cho nên bữa sáng Quốc sư phủ cùng cơm trưa cơm tối cũng không có gì khác biệt.
Vừa mới kéo Đường Cung ngồi ổn định, Quan Sơn liền dỏng lỗ tai nghe thấy nhóm thủ vệ ngoài cửa khe khẽ nói nhỏ.
Thủ vệ Giáp biểu tình nghi hoặc nói: “Uy, tuyệt đại giai nhân vừa rồi theo đại nhân đi vào là ai? Sẽ không bảo ta đi dò xét thân phận chứ, đại nhân liền thành thân luôn? Không đúng a, ta chưa bao giờ thấy chuyện Quốc sư lập gia đình a.”
Thủ vệ Ất vui tươi hớn hở nói: “Ân, tuy rằng còn chưa có tam môi lục sính, cũng chưa định ngày lập gia thất, bất quá ai nhìn chả biết. Ai nha, ngươi là không phát hiện a, Quốc sư phủ chúng ta hai ngày nay đều chứng kiến Quốc sư đối vị phu nhân tương lai này thật sự là cực tốt, hơn nữa hầu hạ ngàn vạn lần cẩn thận một chút, không thấy vừa rồi đại nhận dìu người vào trong sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.