Thất Giới Hậu Truyện

Chương 553: Dạ Mộng hiện thế - phần 2




Mẫu Đơn cẩn thận quan sát, chờ đợi thời cơ, trong lòng suy tính phép ứng phó. Luận từ tình hình cuộc chiến trước đây, U Ảo Vũ Tiên chiếm được ưu thế tuyệt đối, muốn quang minh chính đại đánh bại lão ta là chuyện không thể nào có được, chỉ duy nhất có cách là phát động đánh lén. Nhưng thực lực U Ảo Vũ Tiên thế nào, đánh lén tầm thường căn bản không thoát khỏi tầm nhìn của lão ta, như vậy phải làm thế nào mới được đây? Trong lúc suy tư, Mẫu Đơn nghĩ đến một kế sách ứng phó, trong lòng lập tức hưng phấn vô cùng.

Giữa chiến trường, Tân Nguyệt và U Ảo Vũ Tiên triển khai công kích hoàn toàn mới, hai người dùng nhanh đánh nhanh, thi triển chiêu thức tinh diệu, né tránh lấy cứng chọi cứng. Đối với Tân Nguyệt, Cửu Thiên Huyền Nữ kiếm quyết phức tạp vô cùng, mấy vạn chiêu thức không hề lập lại, phối hợp với Tàn Tình kiếm khiến uy lực càng kinh khiếp, đủ sức hấp dẫn sự chú ý của U Ảo Vũ Tiên. Đối với U Ảo Vũ Tiên, thuật ảo hóa là trò chơi sở trường của lão, Tân Nguyệt dùng trò ảo thuật qua mắt thì lão sao phải bỏ công bỏ sức để ý đến? Có tâm tình như vậy, hai người ai nấy tận sức tận lực, ồ ạt phát ra chiêu thức tinh diệu không ngừng, chỉ trong thời gian ngắn ai cũng không làm gì được ai.

Bên ngoài, Mẫu Đơn đang quan sát lúc này đột nhiên biến mất, nàng lợi dụng sự vững vàng trong thuật không gian của mình để âm thầm ẩn đi bản thân, chuyển mình vào hư không, chăm chú quan sát tình hình của U Ảo Vũ Tiên, hơn nữa còn âm thầm đến gần. Suy nghĩ của Mẫu Đơn rất mới lạ, lợi dụng phép ẩn thân để phát động đánh lén, tận khả năng đánh cho U Ảo Vũ Tiên một chiêu trí mạng.

Bên này, mấy người Dao Quang vừa trị thương, vừa quan sát cuộc chiến, thỉnh thoảng lại thảo luận vài câu. Trong sáu người, Giang Thanh Tuyết và Vũ Điệp thương thế nghiêm trọng, căn bản không cách nào tự mình trị thương, chỉ có thể cố gắng tỉnh táo là hoàn toàn nhờ vào ý chí kiên định chống đỡ mà thôi. Hoa Hồng thương thế hơi nhẹ hơn, có có sức phản kích một chiêu, lúc này đang nắm chắc lấy thời cơ. Lâm Y Tuyết thương thế không nhẹ, chiếu theo lý không cách nào tự mình trị thương, nhưng nhờ có Phong Động Tùy Tâm nên đang dần dần đi vào quá trình khôi phục. Dao Quang nhờ có Nại Hà châu trên mình, cơ hồ có cơ thể bất diệt, lúc này đang toàn lực trị thương, cũng đang ở thời kỳ khôi phục. Khiếu Thiên tu vi tinh thâm, đã trải qua thời gian hai canh giờ tu dưỡng, cũng đã xuất hiện dấu hiệu phục hồi, chỉ cần thời gian cho phép, ông ta có thể dần dần khôi phục một phần thực lực. Đối với Thiên Lân, hắn vẫn y như cũ, không thấy bất kỳ biến hóa nào cả, nằm ở giữa vòng vây của mọi người, yên yên lặng lặng như một phiến lá khô.

Chăm chú nhìn Thiên Lân, Vũ Điệp trong mắt đầy lo lắng, một sự lo âu sâu đậm hệt như một tảng đá khổng lồ đè lên lòng nàng, khiến nàng ta hít thở khẩn trương. U oán nhìn, Vũ Điệp vẻ mặt thương tang, khẽ lẩm bẩm:

- Thiên Lân, huynh phải cố gắng lên, không được khiến cho chúng ta phải thất vọng.

Giang Thanh Tuyết nghe vậy, khẽ an ủi:

- Không nên sầu thương, chúng ta lúc này phải kiên cường.

Vũ Điệp cười cười, chậm rãi nhìn sang chỗ khác, liếc mọi người chung quanh, ánh mắt dừng lại ở Lâm Y Tuyết, khẽ nói:

- Y Tuyết vừa rồi giao chiến với U Ảo Vũ Tiên có phần kỳ quái, ta vẫn không thể hiểu được ảo diệu ở bên trong.

Giang Thanh Tuyết sửng mình, quay lại nhìn Lâm Y Tuyết, gật đầu đáp:

- Chuyện vừa rồi đúng là có phần kỳ quái, đợi ta hỏi qua thế nào.

- Sư muội, vừa rồi muội đánh lùi U Ảo Vũ Tiên, chuyện này là thế nào?

Lâm Y Tuyết nhìn sư tỷ, vẻ mặt mơ hồ lắc đầu trả lời:

- Muội cũng không hiểu rõ.

Giang Thanh Tuyết kinh ngạc nói:

- Muội sao lại cũng không biết vậy?

Lâm Y Tuyết cười khổ trả lời:

- Thời khắc đó dường như phát sinh một chuyện nào đó, muội ở trong tình trạng ý thức mơ hồ, căn bản không biết rõ tình hình cụ thể.

Khiếu Thiên nói:

- Liên quan đến chuyện này thì ta biết, điều đó là do vật ở trên người của Lâm Y Tuyết.

Vũ Điệp hiếu kỳ nói:

- Vật nào vậy?

Khiếu Thiên trả lời:

- Ta đã từng tặng Y Tuyết một lễ vật, có tác dụng phòng thân chống địch. U Ảo Vũ Tiên đến từ Vực ngoại, sáng lập ra Phong Thần phái, dùng Phong Thần quyết để dương danh thiên hạ, thiện nghệ vận dụng sức mạnh của gió. Vật ta tặng cho Y Tuyết có tên là “Phong Động Tùy Tâm”, có sức mạnh khống chế gió, vì thế vừa hay khắc chế được U Ảo Vũ Tiên.

Giang Thanh Tuyết kinh hãi vọt miệng nói:

- Như vậy, Y Tuyết có thể nhờ vào “Phong Động Tùy Tâm” đánh bại được U Ảo Vũ Tiên rồi?

Khiếu Thiên cười khổ trả lời:

- Nếu muốn dùng vật này đánh bại địch nhân, trên mặt lý luận là chuyện có khả năng, nhưng trên thực tế tu vi của Y Tuyết quá yếu, chỉ có thể bất ngờ thi triển một hai lần, vì thế không thể nào thực hiện được.

Dao Quang lên tiếng:

- Lợi dụng một cách hợp lý, vào lúc quan trọng cũng có thể phát huy được hiệu quả nhất định.

Hoa Hồng nói:

- Chỉ cần có một chút hy vọng, chúng ta cũng phải nắm cho chắc.

Lâm Y Tuyết nghiêm mặt đáp:

- Chỉ cần chúng ta còn sống, quyết không để cho bất kỳ người nào thương tổn đến Thiên Lân sư huynh.

Giữa chiến trường, Tân Nguyệt và U Ảo Vũ Tiên thi nhau triển khai chiêu thức ly kỳ, bóng sáng và thế công lập lòe không ngừng đan xen lẫn nhau, trông thấy thật sáng tỏ. Mẫu Đơn ẩn mình quan sát, sau một lúc khá lâu cũng chưa từng tìm được cơ hội đánh lén thích hợp, điều này khiến cho nàng có phần thấy nóng lòng. Với phân tích của Mẫu Đơn, bản thân ẩn mình quá lâu chắc chắn khiến cho U Ảo Vũ Tiên chú ý, đến lúc đó, bản thân muốn đánh lén thành công thì cũng khó làm được. Hiện nay, Tân Nguyệt và U Ảo Vũ Tiên đang so tài, tốc độ hai bên cực nhanh, điều này khiến cho việc hạ thủ của Mẫu Đơn gặp bất tiện rất lớn. Để thay đổi tình hình như vậy, Mẫu Đơn âm thầm đến gần Tân Nguyệt, truyền âm cho nàng:

- Tân Nguyệt, ta cần một cơ hội, cần muội phải hỗ trợ.

Nghe được tiếng truyền âm của Mẫu Đơn, Tân Nguyệt mặt không đổi sắc, trong lòng lại suy tính phải tạo nên cơ hội cho Mẫu Đơn như thế nào. Trầm tư một lúc, Tân Nguyệt đột nhiên tung mình bay lên cao, miệng kêu nhỏ về phía xa xa, lập tức khiến cho U Ảo Vũ Tiên phải chú ý. Lơ lửng giữa không trung, Tân Nguyệt cầm thần kiếm, quanh mình hào quang hội tụ liên tục không ngừng tràn vào thân kiếm, ngưng tụ thành một làn kiếm đỏ rực, chớp mắt đã vọt lên đến chín tầng trời cao.

U Ảo Vũ Tiên bật cười khinh thường, miệt thị:

- Chọn lựa đánh thẳng là ngu không ai bằng.

Tân Nguyệt hờ hững đáp lời:

- Đỡ chiêu này của ta rồi hãy cuồng ngạo.

Tay ngọc chém xuống, làn kiếm phá mây đập xuống, tuôn trào đỏ rực rít lên mà đến, cùng với những tiếng kêu to sắc bén khiến lòng người lay động.

U Ảo Vũ Tiên bật cười to như điên, giọng lạnh lẽo sắc bén đáp:

- Hôm nay phải cho ngươi được biết qua ảo diệu chân chính của Phong Thần quyết.

Hai tay bắt chéo, múa may đẩy lên, lòng bàn tay trắng như tuyết chớp mắt đã hóa thành màu xanh tím, lại có ánh xanh u tối, vào sát na bắn ra lập tức khuếch tán chung quanh đóng băng không gian phía trước ngay lập tức.

Lúc này, một kiếm công kích của Tân Nguyệt đánh ra uốn lượn quanh co trong không gian ngưng đọng hệt như chịu một sức mạnh vặn lấy, đường đi đang thẳng thớm từ từ phát sinh thay đổi, phảng phất tùy lúc đều có thể hóa thành bọt bèo. Đối với tình hình này, Tân Nguyệt vẻ mặt kinh ngạc, đáy mắt mơ hồ hiện lên ánh sáng kỳ lạ, lại có mấy phần mùi vị lạnh lùng tàn khốc. Rất nhanh, làn kiếm đang tiến tới cong lượn xuất hiện bên cạnh U Ảo Vũ Tiên, một kiếm trong có vẻ yếu ớt không chịu đựng được lại có thể vượt qua được sức mạnh vặn uốn không gian, chém nát tất cả mọi thứ áp thẳng đến trước ngực của U Ảo Vũ Tiên. Đối với tình hình như vậy, U Ảo Vũ Tiên đã sớm có dự tính, ba ngón tay phải đưa ra trước thu lại, phát xuất luồng sức mạnh ngưng tụ tác dụng lên trên làn kiếm đỏ rực, lập tức chống cự được công kích của Tân Nguyệt. Bật cười lạnh lùng tàn khốc, Tân Nguyệt đáy mắt lóe lên tia sáng lạnh, ánh mắt lạnh lẽo như băng nhìn U Ảo Vũ Tiên, hoàn toàn không cho đối phương áp đảo. U Ảo Vũ Tiên để ý đến ánh mắt của Tân Nguyệt, trong lòng có phần thấy kỳ quái, đang còn suy nghĩ thì một luồng sức mạnh âm thầm vô cùng ập đến đánh trúng vào đầu của lão.

Gầm lên giận dữ một tiếng, U Ảo Vũ Tiên lập tức tỉnh ngộ ra, đáng tiếc đánh lén của Mẫu Đơn đã thành công, tay phải đang áp chặt lên trên đầu của U Ảo Vũ Tiên, lòng bàn tay phát ra sức mạnh đáng sợ. Đồng thời, Mẫu Đơn nhằm có thể thành công nhanh, chân phải thu thế đá ra, dùng sức mạnh như vạn quân đánh trúng vào lưng của U Ảo Vũ Tiên, lập tức đánh nát thân thể của U Ảo Vũ Tiên. Thời khắc đó, tiếng kêu thảm chói tai vang lên trong gió cùng với oán khí ngập lòng của U Ảo Vũ Tiên, máu thịt tung tóe khắp trời hệt như một bức họa dừng lại trong chớp mắt. Tân Nguyệt mặt lộ vẻ mừng, trong đáy mắt sáng lóe lên, thuận thế thu lại thế công, ánh mắt chăm chú nhìn những mảnh tay chân cụt lủn trước mặt.

Mẫu Đơn một chiêu thành công, vẻ mặt thả lỏng không ít, nhìn sương máu trước mặt khẽ nhắc nhở:

- Tân Nguyệt cẩn thận, lão ta chắc không chết đi dễ dàng như vậy.

Tân Nguyệt gật đầu đáp:

- Muội hiểu rõ, đánh lén lần này của tỷ tối đa chỉ hủy diệt được cơ thể huyết nhục của lão, còn đối với nguyên thần của lão … Tỷ xem …chiếc lông vũ kia …


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.