Kể từ ngày đó, cho dù Hoa Y có liên tục trêu chọc hắn, cũng chỉ nhận lại nụ cười xa cách, dường như cô cùng những người xung quanh đều giống nhau, ánh mắt đó, khiến cô có chút bực bội.
Hoa Y vừa từ phòng hắn trở về, thậm chí đến cửa phòng cô cũng không cậy ra được, rốt cuộc tại sao hắn lại từ chối cô đến vậy, chắc hẳn lại có chuyện xưa ẩn giấu gì đó.
Khuôn mặt cô đen lại, cứ nghĩ đến mấy chuyện xưa lại phiền, ghét nhất cốt truyện ẩn giấu, chợt có người va vào cô, bước chân loạng choạng, cô ngẩng đầu, 4 mắt giao nhau.
Người trước mặt ánh mắt lạnh lùng, khẽ nói: "Xin lỗi", sau trực tiếp bước qua cô.
Hoa Y đưa chân, chặn lại đường hắn: "Đứng lại, ta đã nhận lời xin lỗi của cậu đâu"
Thiếu niên nhỏ nhắn ánh mắt sắc lạnh nhìn cô: "Vậy cô muốn tôi phải làm thế nào?"
Hoa Y đưa mắt, không mấy tập trung, nghịch móng tay hỏi hắn: "Cậu tên gì? ở binh đoàn nào? Sao ta chưa bao giờ nhìn thấy cậu?"
Thiếu niên ánh mắt tăng thêm hàn băng, giọng nói không mấy cảm xúc: "Tôi tên Jack, ở binh đoàn 7, là người mới gia nhập không lâu"
Hoa Y nheo lông mày, giọng thắc mắc hỏi hắn: "Ồ, một người mới cũng có thể được lên phi thuyền làm nhiệm vụ?"
Thiếu niên giọng nói bắt đầu có chút mất kiên nhẫn: "Xin lỗi, hiện tại thiếu tá có việc gọi tôi, không tiện tiếp cô", nói xong nghiêng người, ý định muốn đi qua cô. .
||||| Truyện đề cử: Tinh Thần Châu |||||
Hoa Y cũng nghiêng người, trực tiếp chặn lại hắn: "Không cần nữa, hiện tại ta đang cần một người đi theo bảo vệ, vậy... ta cảm thấy chúng ta rất có duyên, cho nên...chọn cậu đi..."
Thiếu niên toàn thân mờ nhạt tỏa ra hàn băng, cùng một chút sát khí nhè nhẹ, giống như được rèn luyện trên chiến trường, nhưng lại có chút không giống.
Thật lâu sau Hoa Y mới thấy hắn trả lời: "Cô là vương nữ? Nhưng cho dù như vậy, tôi vốn là thư kí của ông ấy, bên thiếu tá còn rất nhiều anh tài, tôi nghĩ cô nên lựa chọn một người khác, phù hợp hơn"
Hoa Y nhìn hắn, nở nụ cười, lại nhất khoát ngang ngược nói: "Nhưng ta chỉ muốn cậu! Bên thiếu tá ta sẽ nói chuyện với hắn, bắt đầu từ ngày hôm nay, cậu đi theo ta, chuyển vào khoang nhỏ bên cạnh phòng ta luôn, ta cho cậu nửa tiếng, không xong sớm sẽ bị phạt đấy~"
Nói xong Hoa Y cũng lướt qua hắn, tinh thần có chút tốt lên, khuôn mặt tràn ngập tươi sáng, khóe mắt bờ môi đều cong cong, hiển hiện một nụ cười.
Thiếu niên xoay người nhìn theo đóng lưng cô đã khuất dạng, lông mày nhăn lại, sát khí không còn kìm nén, mạnh mẽ tràn ra, lạnh lẽo.
- ----------------
Cuộc họp cuối cùng diễn ra, trước ngày phi thuyền hạ cánh, Hoa Y chăm chú ngồi nghe Neil phân tích, hôm nay hắn mặc một bộ quân phục màu đen, nổi bật lên dáng người hắn, đường cong cơ bắp ẩn hiện, mang một nét dụ hoặc riêng biệt.
Mặc dù cùng là Alpha, nhưng Abraham lại mang nét xâm lược mạnh mẽ, pheromone cũng mạnh mẽ mang theo tính áp chế đối phương, còn Neil lại mang theo một mùi pheromone thanh mát giống với mùi hương bạc hà, cùng sự dịu dàng đặc trưng của hắn, Hoa Y đặc biệt thích mùi pheromone của hắn, nó khiến cô cảm giác thật thư thái.
Sau một số ngày quan sát thế giới này, cô đã đưa ra một số kết luận, thế giới này một sự bất công, dường như nó được tạo ra vì Alpha, với khuynh hướng giới tính theo 3 loại hình, Alpha chính là đứa con cưng của thế giới, gồm có sức mạnh, đầu óc, năng lực, và hình thể, phải nói Alpha ngoài việc có đầu óc nhanh nhạy và tinh thần lực mạnh mẽ, thì bề ngoài của Alpha cũng rất thu hút.
Những Alpha mà cô đã từng gặp, đều cao từ 1m85 trở lên, điển hình Abraham cao 1m90, và cục băng nhà cô cao 1m92.
Beta là phái cân bằng, cả về năng lực, sức mạnh và hình thể đều giống như con người bình thường, và đối với Omega thì thực sự là một nỗi bất công không hề nhẹ, cá nhân Omega sinh ra với một thể trạng yếu ớt, thân hình nhỏ nhắn Omega đều chỉ cao 1m50 cho đến 1m68, điển hình là cô đây, chỉ cao 1m65, không chỉ vậy, cả về tinh thần lực, lẫn đầu óc, Omega đều kém xa Alpha.
Sau vài phân tích, cô liền hiểu vì sao nữ chủ lại không chấp nhận thân phận Omega rồi, rốt cuộc thì ai lại muốn cuộc sống chỉ phụ thuộc vào một Alpha duy nhất, lại cũng chỉ sống cuộc sống như một cỗ máy sinh sản?
Thu lại dòng suy nghĩ, Hoa Y nhìn đến Neil, không biết từ lúc nào, hắn đã ngồi xuống đối diện cô.
Abraham thì đứng lên, phân tích một số đối ngoại và tiềm lực của tinh cầu Murz.
Hoa Y nghe tai này lọt tai kia, đến Neil nói còn khiến cô thấy nhàm chán, nữa là người khác.
Hoa Y bất giác có ý nghĩa xấu xa, cô nở nụ cười bất thiện, nhìn về phía người đối diện mình.
Neil giật mình, ngẩng đầu lên, liền chạm ánh mắt cô, hắn nhẹ mím môi, cúi xuống, tiếp tục đọc tài liệu.
Hoa Y nụ cười càng khắc sâu, hai tay chống cằm, chăm chú quan sát phản ứng của hắn.
Phía dưới gầm bàn, giày của cô không biết cởi ra từ lúc nào, ngón chân nhỏ xinh hồng hồng đưa lên cọ nhẹ vào cổ chân hắn, từ từ xâm nhập vào ống quần hắn đi lên khẽ chạm vào làn da hắn.
Neil khuôn mặt vẫn đạm nhiên bình tĩnh, không có bất cứ thần sắc dị biệt nào xuất hiện.
Hoa Y nghiêng đầu càng thấy biểu hiện này của hắn cô trêu chọc càng hăng, ngón chân dừng tại vị trí bắp chân hắn dùng lực véo nhẹ.
Chợt cộp một tiếng, tài liệu trên tay Abraham bị người mạnh mẽ vứt xuống bàn, hắn bước nhanh về phía cô, ánh mắt hiện lên sự chán ghét cùng ghê tởm: "Elf, cô thật sự là một sự sỉ nhục của vương thất"
Hoa Y nghiêng đầu, một tay chống cằm, cũng không nổi giận, kéo lên khóe miệng: "Chuyện này chưa đến lượt thiếu tướng can dự vào đâu"
Abraham ánh mắt tràn ngập phẫn nộ nhìn cô, tỏa ra pheromone nồng đậm, ý định áp bức cô khuất phục: "Anh ấy là anh trai tôi, cô nghĩ là tôi không thể can dự vào"
Hoa Y siết chặt tay, ngăn không cho cơ thể run rẩy đây là phản ứng sinh lý của Omega, mặc dù Omega sinh ra để thuần phục trước Alpha, nhưng đáng tiếc cô không phải!
Neil lúc này mới phản ứng, hắn đứng lên, chạm vào bả vai Abraham, ánh mắt đạm mạc, nhìn không ra cảm xúc nhưng hình như sâu bên trong có một tia nộ khí: "Abraham, cuộc họp hôm nay kết thúc được rồi, em mau về xử lý công vụ đi"
Abraham vẫn chưa thu pheromone lại, dường như sự tức giận tăng lên còn toả ra mạnh mẽ hơn khiến cho không khí nồng đậm hít thở cũng trở nên khó khăn: "Nhưng cô ta thực quá đáng!"
Hoa Y siết chặt nắm tay mạnh đến nỗi móng tay găm sâu vào lòng bàn tay, máu đã không ngăn được trào ra, nhưng ánh mắt cô lại đen đặc như màn đêm, khoé miệng nhếch lên trào phúng: "Vậy anh định làm gì ta?"
Abraham khuôn mặt phẫn nộ chỉ chực bộc phát, hắn sắp không kiềm chế được ý muốn đánh người nữa rồi, thực sự chưa bao giờ hắn lại có thể căm ghét một người đến thế, nhưng giọng nói của Niel lại kìm hãm ham muốn của hắn lại: "Abraham, không được vô lễ, cô ấy là vương nữ"
Abraham ngửi thấy mùi pheromone của Niel bắt đầu thoang thoảng trong không khí điều này vô thức thể hiện hắn đang rất không vui.
Hoa Y dường như thấy chết không sờn, vẫn còn ngứa đòn đệm thêm: "Đến chính anh trai anh còn không có ý định làm gì ta, vậy anh lại là cái gì muốn đến chỉnh ta?"
Abraham toàn thân tràn ra sát khí, ánh mắt toàn bộ đều là chán ghét cùng ghê tởm nhìn cô, lúc sau mới siết chặt nắm tay, đẩy mạnh cửa bước ra ngoài.
Áp lực nhanh chóng bị rút đi, không khí lại tràn vào khoang miệng, cô ngửi thấy mùi pheromone hơi nhẹ thanh mát lan trong không khí giống như toả ra để trấn án dịu đi tinh thần cô.
Hoa Y nở nụ cười, ngẩng đầu nhìn về phía Neil, khẽ nhún vai.