Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện?

Chương 135: Mạt thế vua xác sống (5)




Hoa Y rất nhanh nắm bắt lại vấn đề mấu chốt, cô liền hỏi 6996.
"Vậy xác sống ở thế giới này còn chia theo cấp độ? Mấy cấp độ thế?"
6996 phân tích đôi chút thấy thông tin này nói cho cô cũng không ảnh hưởng lắm liền hào sảng giải thích.
[Là chia thành 6 cấp độ, 1-2 chỉ có khả năng cường hoá cùng linh hoạt ở dạng cơ thể, 3-4 có khả năng nhận thức cùng dáng vẻ thay đổi gần giống với con người, 5-6 là dạng người tân thế giới vô cùng thông minh và có dị năng đặc biệt]
Hoa Y gật gù nắm bắt được một thông tin tốt, cô được đà tiếp tục hỏi luôn: "Nữ chủ có điểm không bình thường đúng chứ?"
6996 mặc dù mới trải lòng trải dạ tâm sự với cô, nhưng nguyên tắc vẫn phải thực hiện, nó nghe thấy câu hỏi chạm đến mạch liên kết thế giới liền nghiêm giọng trở lại giọng máy móc của hệ thống.
[Kí chủ, tôi không thể tiết lộ cho cô, xin kí chủ tự tìm hiểu]
Nói xong liền trực tiếp trốn mất.
Hoa Y nhún vai không nói thì thôi cô cũng chẳng quá quan tâm, dù sao nữ chủ có thế nào cũng chẳng đe doạ nổi đến cô.
Hoa Y suy nghĩ sau khi thăng đến cấp 4 ngoại trừ việc trông đẹp hơn, linh hoạt hơn, thì còn một lợi ích khác, đó chính là cô có khả năng điều khiển xác sống dưới cấp cô.
Năng lực này vô cùng hữu dụng đối với Hoa Y hiện tại cho nên là một người chuyên nghiệp với vai diễn nếu đã xuyên vào vai phản diện thì cũng nên sống sao xứng đáng với vai phản diện, cũng nên vác vài viên đá thật to cản đường nam nữ chủ thăng cấp thôi nhỉ.
——————————
Trịnh Du Nhiên đánh giá tình hình ngày càng xấu đi trước mặt, không hiểu lý do vì sao, xác sống đột ngột kéo lên rất đông như một làn sóng còn giống như có chủ đích vì đội ngũ của cô mà đến.
Chuyện là cô cùng với đội ngũ tìm thấy một siêu thị lớn, mặc dù khả năng cao sẽ gặp được nhiều xác sống trong đó, nhưng toàn đội lại không từ chối được lời mời quyến rũ như vậy, thậm chí đồ trong siêu thị còn rất dồi dào, cho nên cả bọn liền đánh cược bước vào.
Dù là siêu thị lớn nhưng cả nhóm chỉ chọn những nơi cần thiết để lấy đồ, cho nên cũng không chạm trán quá nhiều xác sống, chỉ là...
Trịnh Du Nhiên liếc về phía cánh cửa, rõ ràng nó vẫn được khóa lại như lúc bọn cô vào...vậy...tại sao sau khi cả nhóm từ tầng 2 đi xuống lại xuất hiện nhiều xác sống như thế???
Một đám đông xác sống chen chúc tại tầng một vì trước lúc đi có phòng trừ bất trắc nên cô đã chặn cầu thang dẫn lên, xem ra đây là quyết định sáng suốt.
Nhìn đám đông xác sống lúc nhúc bên dưới Trịnh Du Nhiên nhíu chặt lông mày môi hơi mím lại, thậm chí còn có hai con cấp 2...
Nhật Khiết thấy tràng cảnh kinh dị bên dưới khuôn mặt cũng đen sì, sau nhìn sang Trịnh Du Nhiên, lại thấy cô đang thất thần, hắn thầm nghĩ không xong.
Lục Vãn nhìn tình hình trước mắt, rất nhanh đưa ra ý kiến: "Chúng ta không thể đi đường thẳng được, để vẹn toàn đi ra chỉ có cách leo ra từ bên ngoài trung tâm"
Trịnh Du Nhiên ánh mắt hơi loé, đưa ánh mắt tán thưởng nhìn hắn, Lục Vãn trong lòng mạc danh trở nên vui vẻ, xoay người ý định dẫn đoàn.
Nhưng hiện thực đã đánh tan ảo mộng của đám người.
Thông qua khung cửa sổ tràng cảnh khốc liệt kinh dị, một vòng xác sống bao quanh trung tâm kín đến không có một kẽ hở để đi xuống, chỉ sợ trước khoảnh khắc chân chạm đến đất liền bị phanh thây cắn xé.
Trịnh Du Nhiên ánh mắt thít chặt hô hấp cũng khó khăn chợt theo bản năng toàn thân run rẩy, cô cố bắt lấy cánh tay ngăn bản thân mình bình tĩnh, trong lòng điên cuồng gọi tên hệ thống.
Hệ thống sống sót tại mạt thế [Kí chủ trước mắt bình tĩnh]
Trịnh Du Nhiên gào thét trong lòng: "Bây giờ phải làm sao anh nói đi, nhiều như thế liệu tôi có chết ở đây không!!! Chết tiệt phát điên lên mất tại sao lại là tôi, tại sao tôi lại xuyên qua đây, phải vật lộn trong cái thế giới xác sống chó má này!!!"
Hệ thống sống sót tại mạt thế [Kí chủ phiền cô bình tĩnh lại, cho đến bây giờ cô vẫn làm rất tốt, mong cô kiềm chế lại bản thân nếu OOC sẽ có hình phạt đấy]
Trịnh Du Nhiên không thể bình tĩnh nỗi mắt đỏ lên chửi rủa không ngừng: "Sắp chết rồi tao sắp chết rồi trước khi về được thế giới yên lành của tao liền chết tại đây, tất cả là do cái hệ thống chết bầm nhà mày!!!"
Nhật Khiết giật mình vươn tay ra đỡ cô, không biết vì sao tự nhiên Trịnh Du Nhiên tự nhiên trượt xuống khuôn mặt rất thống khổ đau đớn.
Lục Vãn cũng lo lắng chạy qua.
Hệ thống sống sót tại mạt thế [Cô đã bình tĩnh lại chưa? Bây giờ cô đang là nữ chủ của thế giới này đừng có dùng từ ngữ thô bỉ như thế, nếu bị người khác phát hiện sẽ không chỉ trừng phạt nhỏ như thế này đâu]
Trịnh Du Nhiên nhắm mắt nghiến răng nghiến lợi, cố trấn định nói với hệ thống trong đầu: "Được rồi, anh có cách gì không? Vì sao lại nhiều xác sống như thế không phải giai đoạn đầu chúng sẽ không tập hợp lại sao?"
Hệ thống sống sót tại mạt thế [Tôi cũng không rõ, nhưng cách thì vẫn có, chỉ là cần đổi lấy hết số điểm thưởng hoàn thành nhiệm vụ của cô]
Trịnh Du Nhiên hoảng loạng: "Cái gì cơ làm bao nhiêu nhiệm vụ mới được từng ấy vậy mà một lần mất sạch, lúc đầu chẳng phải anh nói nếu điểm thưởng âm thì tôi sẽ bị xoá bỏ?"
Hệ thống [Đúng cô sẽ bị thay thế bằng người chấp hành khác]
Trịnh Du Nhiên mím môi, răng cắn cả vào môi bật máu cô thật sự không cam lòng, thế giới mà cô sinh sống giống như trước khi mạt thế xảy ra, vào một ngày bất chợt cô bị một hệ thống gọi là sống sót tại mạt thế trói buộc nó nói rằng cô đã xuyên qua thế giới mạt thế cũng là 30 năm sau tại thế giới của cô, nó bắt cô phải làm nhiệm vụ liên tiếp để thay thế nữ chủ nguyên bản đi theo còn đường trong kịch bản.
Từ lúc đầu đã là ép buộc nếu cô không chịu làm theo liền sẽ tan biến, trước sau đều là cửa tử cô liền nhắm mắt nhắm mũi nghe theo hệ thống trói buộc.
Nhưng cô cũng biết sợ hãi, sợ hãi cái chết sợ bị lũ xác sống bên ngoài kia cắn xé, tình cảnh này lần đầu tiên sau khi xuyên qua cô gặp phải tiến thoái lưỡng nan.
Trịnh Du Nhiên biết không còn đường để quay lại đành cắn răng giao dịch với hệ thống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.